Chương 1204: Khích lệ La Tiềm
Chương 1204: Khích lệ La TiềmChương 1204: Khích lệ La Tiềm
Chương 1204: Khích lệ La Tiêm
Chỉ dùng một đạo nguyên thần để tu luyện Ngân Cương Phục Ma quyển và đồng thời luyện chế ngân diệp sẽ mất quá nhiều thời gian.
"Nguyên thần, đúng rồi, suýt tí nữa là quên mất chuyện này." Lục Tiểu Thiên vỗ va trán nói.
Bản thân không phải còn có Liệt Thần Bí Thuật sao? Ở Luyện Khí kỳ hắn đã phân liệt qua một lần, ở Trúc Cơ kỳ lại phân ra tới hai lần. Bởi vì muốn kết đan, nhất định phải dùng thuật Ngũ Hành kết thành trận đan, cho nên mới mạo hiểm phân ra những hai lần. Cũng chính bởi vì lúc Trúc Cơ kỳ phân ra quá nhiều, vì tránh cho gặp phải thương tổn không thể khôi phục nên lúc ở Kim Đan kỳ, Lục Tiểu Thiên không dám tu luyện tiếp thuật này.
Hiện tại bản thân đã tới Nguyên Anh kỳ, nguyên thân đã mạnh mẽ hơn xa ngày xưa. Chỉ là cảnh giới càng về sau, muốn tu luyện thuật này càng khó. Lục Tiểu Thiên sớm đã cảm nhận được diệu dụng sau khi nguyên thần phân tách, nghĩ tới thống khổ trong quá trình tu luyện, lại có chút không rét mà run, nhưng hắn vẫn động tâm không thôi.
Tuy nhiên, hắn vẫn phải luyện chế một số đan dược khôi phục nguyên thần mới được. Hơn nữa bây giờ đại điển chúc mừng hắn kết anh thành công chỉ còn có năm ngày, thời gian quá ngắn, không đủ để nguyên thần khôi phục sau khi phân tách, vẫn nên đợi đại điển kết thúc rồi nói vậy, tạm thời luyện chế một số đan dược khôi phục dành cho tu sĩ Nguyên Anh kỳ trước.
Lục Tiểu Thiên sờ sờ cằm, nhanh chóng làm ra quyết định. Một khi hắn tiếp tục tu luyện Liệt Thần Bí Thuật, lại phân ra thêm mấy đạo nguyên thần. Mặc dù Ngân Cương Phục Ma quyển cựuc kỳ khó luyện chế, nhưng chung quy thời gian cũng rút ngắn lại mấy phần, cũng không phải không thể chấp nhận.
Tu sĩ Nguyên Anh kỳ bình thường cũng có khoảng một ngàn hai trăm năm thọ nguyên. Đương nhiên cũng có vài trường hợp đặc thù, sinh mệnh bản nguyên yếu nhược khả năng sẽ ngắn một chút, có người lại dài một chút, không có gì cố định.
Hơn nữa trong tu tiên giới, còn có một số đan dược hoặc là thiên tài địa bảo có thể kéo dài thọ nguyên.
Lục Tiểu Thiên hiện tại đã kết anh, cộng lại trước trước sau sau cũng mới chỉ hơn hai trăm tuổi. Đối với mấy lão quái sống mấy trăm năm, hơn ngàn năm mà nói, hắn vẫn còn là một thanh niên trai tráng, tốn mấy chục năm luyện chế, quả thật là không có gì khó.
Cuộc hỗn chiến trước đây giữa Vọng Nguyệt tu tiên giới và Chiến Nguyệt minh kéo dài gần hai trăm năm. Nếu như tính cả sự xâm lấn quy mô nhỏ trước đây, là có hơn hai trăm năm có thừa. Mà lần này đại quân Quỷ tộc xâm chiếm trên diện rộng, quy mô chiến tranh còn lớn hơn lân hỗn chiến trước kia nhiều, cũng không thể nào kết thúc trong thời gian ngắn được.
Sau khi suy đi nghĩ lại cẩn thận, Lục Tiểu Thiên đã có quyết định, trực tiếp bay ra khỏi cấm địa của Linh Tiêu cung.
Mặc dù linh khí trong cấm địa tương đối sung túc, nhưng tính ra, lại không hề thoải mái bằng đỉnh Thanh Nguyệt phong trước kia của bản thân.
Tư Thanh nhai, một nam tử với mái tóc hoa râm đang ngồi bên cạnh một ngôi mộ đơn độc. Tay trái cam một con rối bằng gỗ, tay phải đang chạm khắc từng đao từng đao một. Khuôn mặt của con rối đã khắc xong gần một nửa, trông sống động như thật, mê hoặc lòng người, không phải Tô Thanh thì còn ai nữa.
Nhìn bộ dạng của La Tiềm, Lục Tiểu Thiên không khỏi thở dài trong lòng, lại cũng không khỏi có chút kính phục. Người tu tiên, thường thường bởi vì thọ nguyên rất dài, nhìn quen sinh ly tử biệt, tính tình càng trở nên lãnh đạm hơn phàm nhân thế tục. Có lúc thậm chí có thể nói là lãnh khốc, tuyệt tình, nhưng cũng không thiếu dạng người cực kỳ đa tình như La Tiêm.
Tình thâm nghĩa nặng đời cô độc, yêu đến tận cùng tận tang thương!
"Lục sư. . La Tiêm ngẩng đầu lên nhìn Lục Tiểu Thiên, há miệng muốn nói, nhưng lại phát hiện thân phận song phương đã có sự thay đổi. Án chiếu theo quy củ trong tu tiên giới, hoặc là trong Linh Tiêu cung, đã không còn thích hợp xưng hô Lục Tiểu Thiên là sư huynh nữa. Vị sư huynh trước kia, tuy niên kỷ tương đương y, nhưng hiện tại đã là một lão tổ Nguyên Anh kỳ.
"Vẫn nên gọi ta là sư huynh thôi, ngươi mà đổi cách xưng hô, ta quả thật là không quen." Lục Tiểu Thiên khoát khoát tay nói.
"Đệ cũng không quen, chúc mừng sư huynh đắc chứng đại đạo." La Tiêm cười nói.
"Nguyên anh đã là đại đạo sao?" Lục Tiểu Thiên nhếch miệng nói.
Con người chính là vậy, trước đây khi ở Luyện Khí kỳ, liên chỉ mong Trúc Cơ.
Sau khi Trúc Cơ, lại mong ngóng Kết Đan.
Hiện tại đã thành tựu Nguyên Anh rồi, sau khi trải qua cảm giác mới mẻ và vui mừng với cảnh giới Nguyên Anh thân bí này, rất nhanh lại cảm thấy mọi thứ rất là bình thường.
"Đại đạo của mỗi người đều không giống nhau. Tất cả mọi người trong tu tiên giới, đều xem Nguyên Anh là đại đạo. Lục sư huynh trước kia cũng thế, chỉ có hiện tại là khác." La Tiêm nói.
"Đạo của ngươi thì sao? Lại là cái gì?" Lục Tiểu Thiên hỏi.
"Đạo của đệ chính là Tô sư muội." La Tiềm thẳng thắn nói ra, ánh mắt vô cùng thâm tình nhìn ve phía mộ bia.
"Nếu như Tô sư muội chưa chết, ngươi lại thế nào?"
"Tô sư muội chưa chết? Làm sao có thể." La Tiềm cười khổ lắc đầu. Khi vừa nghe được tin dữ này, La Tiêm không chỉ an ủi qua bản thân một lần, nhưng kết quả cuối cùng lại khiến y tuyệt vọng.