Chương 1208: Khánh điển (2)
Chương 1208: Khánh điển (2)Chương 1208: Khánh điển (2)
Chuong 1208: Khanh dien (2)
Tuy rằng lôi kiếp mà Lục Tiểu Thiên kết anh không hề tầm thường, lại biết thành tựu ve kiếm đạo của Lục Tiểu Thiên rất cao, nhưng chung quy cũng cần thời gian đi lắng đọng, mài dũa. Nhưng một kiếm vừa rồi đối với Trần Hạc Niên mà nói, quả thật có chút kinh diễm.
"Chẳng lẽ Lục sư đệ lại mới đốn ngộ? Đáng chết, sớm biết thế liền trì hoãn cái khánh điển kia thêm một đoạn thời gian.'
Cơ hội giác ngộ đối với người tu tiên mà nói, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Sau mỗi một lân ngộ đạo, thực lực đều sẽ có tỉnh tiến rất lớn. Nghĩ đến bản thân có khả năng sẽ làm đứt đoạn đốn ngộ của Lục Tiểu Thiên, Trần Hạc Niên không khỏi dậm chân tự trách, ngầm hối hận bản thân đã quá nóng lòng.
Tuy rằng khánh điển sớm một chút sẽ có tác dụng đề cao danh tiếng của Linh Tiêu cung, nhưng nếu bởi vì thế mà làm chậm trễ việc tu luyện của Lục Tiểu Thiên, thì thật sự là quá mức lợi bất cập hại.
"Khánh điển đã bắt đầu rồi ư?" Sau khi Lục Tiểu Thiên thể ngộ loại kiếm ý như thiên ngoại bay đến kia, liền mở mắt ra nhìn Trân Hạc Niên bên cạnh nói.
"Bắt đầu rồi, những môn phái có thực lực cũng đã lần lượt có mặt." Trân Hạc Niên gật đầu, lại có chút ảo não nói.'Sớm biết như thế, huynh đã không nóng lòng tổ chức sớm như vậy."
"Không sao, đệ cũng đã ngộ ra gần hết rồi." Lục Tiểu Thiên nghe vậy liên mỉm cười nói.
Tuy hắn cũng bị quấy nhiễu một chút, nhưng xác thực cũng đã ngộ đạo gần xong rồi. Một kiếm vừa rồi, thuộc vê tâng thứ hai của Phiêu Miểu kiếm quyết. Một kiếm này giống như từ thiên ngoại bay đến, giống như ở trong Phiêu Miểu Điện lúc trước, nhục thân Phù Đồ Hành Tăng vừa bừng tỉnh, một kiếm của Phiêu Miểu kiếm thai đã rạch phá hư không. Một kiếm Tây lai, như vết bút của thần.
"Như thế thì tốt rồi." Trần Hạc Niên thở phào nhẹ nhõm.
"Nguyên Tinh cung, Nguyên Anh lão tổ, Tinh Hà chân nhân đến!" Nơi sơn môn Linh Tiêu cung, tu sĩ phụ trách tiếp dẫn truyền xướng tên của quý khách mới tới. Tuy rằng giữa các tu sĩ Nguyên Anh với nhau, đều gọi là Tinh Hà lão quái, bất quá trong hoàn cảnh khánh điển như hiện giờ, xưng hô lão quái, không khỏi sẽ có chút không thích hợp.
"Hạc Niên đạo hữu, sự tình ta bên kia không ít, nghe được Lục đạo hữu đã kết anh thành công, nên cũng vội vàng chạy tới tham dự, nhưng các ngươi ngay cả người cũng không thấy, đây không phải là đạo đãi khách a”"
Bên kia Lôi Vạn Thiên đã phụ trách tiếp dẫn, người của Tinh Hà lão quái đã như tia chớp phá không lao tới, nhưng lại không nhìn thấy Trần Hạc Niên hay là Lục Tiểu Thiên, không khỏi phàn nàn nói.
"Tinh Hà đạo hữu, ngươi là khách quý, sao ta dám chậm trễ, mau mau mời ngồi!" Trần Hạc Niên bước nhanh ra nghênh đón cười nói.
"Tóm lại cũng là chậm một chút, chốc nữa hãy lấy Bạch Sương Lộ của Linh Tiêu cung các ngươi ra nhé, không cần loại đã ủ mấy chục năm, ít nhất phải hơn hai trăm năm mới được, nếu không cơn giận này của ta khó mà nguôi ngoai được." Tinh Hà lão quái làm bộ ra vẻ nói.
"Được, chuyện này thì dễ thôi. Hôm nay là ngày đại hỉ sự của Linh Tiêu cung trong mấy trăm năm nay. Một vò Bạch Sương Lộ mà thôi, ta vẫn có thể bỏ ra được." Trần Hạc Niên tươi cười đáp ứng, nhưng dĩ nhiên là chỉ có một vò mà thôi.
Bạch Sương Lộ này ủ chế không dễ, trên tay lão chỉ còn lại mấy vò mà thôi.
"Được được, Lục đạo hữu, vẫn mạnh khỏe chứ. Lúc trước gặp mặt trên Thiên Kiếm sơn, đã biết đạo hữu không phải là phàm vật trong ao. Không ngờ mới có ngần ấy thời gian, đạo hữu đã kết anh, trở thành người trong đồng đạo rồi, thật sự là một việc đáng mừng a." Tinh Hà lão quái cười lớn nói.
"Đáng tiếc là mấy ngày qua có việc đột xuất, nửa đường phải chạy đi, không thể đợi tới thời khắc Lục đạo hữu kết anh thành công, thật là có chút tiếc nuối!"
Ấn tượng của Tinh Hà lão quái đối với Lục Tiểu Thiên rất là tốt. Nguyên Tinh cung còn có hai vị tu sĩ Kim Đan kỳ tư chất vô cùng không tồi, sử dụng Kết Anh đan đổi được trước kia, khả năng có thêm một vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng rất là lớn.
"Còn phải đa tạ việc hộ pháp của Tinh Hà đạo hữu trong quá trình độ kiếp trước kia." Lục Tiểu Thiên nghe vậy cũng cười đáp.
"Hạc Niên đạo hữu, ta dường như nghe thấy người mang mấy vò Bạch Sương Lộ cho Tinh Hà lão quái thưởng thức, vậy cũng không thể thiếu phần của ta a."
Luyện Khí Tông Sư Nhạc Thần Cương của Cổ Kiếm tông, bản thân cũng là một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, một lão giả với bộ râu xoăn (râu quai nón) và cái bụng phệ phá không lao đến, giọng hào sảng kêu to.
"Nhạc đạo hữu, ngươi chớ có bắt chet ta nữa. Vừa rồi ta rõ ràng chỉ đáp ứng có một vò a." Trân Hạc Niên vội vàng phân bua nói.
"Thôi vậy, một vò thì một vò, ta cũng không làm khó ngươi nữa." Nhạc Thần Cương ha ha cười nói.
Trân Hạc Niên tức đến mức bộ râu giật giật. Lão ủ chế Bạch Sương Lộ này rất không dễ dàng, ngoại trừ hôm nay dùng chiêu đãi khách nhân, vừa rồi lại tặng cho Tinh Hà lão quái một vò, trong tay cũng không còn lại bao nhiêu.
"Người gặp có phần, Hạc Niên đạo hữu, chúng ta đều tới chúc mừng cho Linh Tiêu cung các ngươi, ngươi không thể nào bên trọng bên khinh a!" Cơ Thiên Thủy của Thanh Đan cung, tay cầm phất trân, thanh y đạo quan, một bộ dạng tiên phong đạo cốt, bóng người lóe lên, đã xuất hiện ở trước đại điện của chủ phong.
"Thôi được, thôi được, ta lại lấy ra thêm ba vò. Các ngươi quả thật muốn uống đầy cả bụng mới thôi hả. Nhiều thêm nữa, lão tử ta cũng không có đâu. Nhưng mà thật cảm tạ Cơ đạo hữu, trong lúc bận rộn trăm bề thế này mà vẫn đích thân tới tham dự, thật là khiến Linh Tiêu cung ta cảm thấy vinh dự không thôi."
Trân Hạc Niên đồng thời bị mấy vị nguyên anh đồng đạo bắt bí, nếu hôm nay không phải là khánh điển của Linh Tiêu cung, chỉ sợ sớm đã xụ mặt rồi. Nhưng ngay cả Cơ Thiên Thủy cũng đến, Trần Hạc Niên cũng kinh ngạc không thôi.
ebookshop.vn