Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1210 - Chương 1210: Buông Lời Sỉ Nhục

Chương 1210: Buông lời sỉ nhục Chương 1210: Buông lời sỉ nhụcChương 1210: Buông lời sỉ nhục

Chương 1210: Buông lời sỉ nhục

"Nghe đồn Lục đạo hữu đã chứng đạo Nguyên Anh, mấy người lão phu sau khi nghe được, cũng vui mừng vô cùng, chỉ là chưa từng nhận được thiếp mời của quý cung, không mời mà tới, mong rằng Lục đạo hữu chớ trách." Đám người Thiên Tàm tà tôn lân lượt đáp xuống, chắp tay cười nói với Lục Tiểu Thiên.

"Thiên Tàm đạo hữu khách khí rồi, hôm nay Linh Tiêu cung mở cửa đón khách, tất nhiên là không có đạo lý cự tuyệt Thiên Tàm đạo hữu và mọi người ở ngoài cửa." Lục Tiểu Thiên ra dấu tay làm động tác mời. Mời các vị vào trong.

"Thì ra Thiên Nam đạo hữu, còn có Cơ đạo hữu cũng ở đây, xem ra mặt mũi của Lục đạo hữu quả thật không nhỏ a." Sau khi Thiên Tàm tà tôn nhìn thấy Khiếu Thiên Nam và Cơ Thiên Thủy hai người có thực lực không kém gì y, một đôi mắt tam giác cười híp lại nói.

"Lục đạo hữu, ý của ngươi là hôm nay không phải ngày mở cửa đón khách, cho nên muốn chặn chúng ta lại ở ngoài cửa?" Thiên Tàm tà tôn còn khá là khách khí, nhưng ngữ khí của Kiếp Vô Nhai Kiếp Sinh giáo thì lại khó nghe vô cùng.

"Có một số việc trong lòng mình tự hiểu rõ là được rồi, cần gì phải nói trắng ra." Lục Tiểu Thiên không nóng không lạnh đáp.

Nhìn thấy Trần Hạc Niên chau mày, lại thấy đám người Kiếp Vô Nhai biến sắc, Lục Tiểu Thiên lại cười ha hả nói."Nói đùa thôi, nói đùa thôi, Kiếp đạo hữu không nên coi là thật, mời, xin mời.'

Kiếp Vô Nhai bị Lục Tiểu Thiên mỉa mai trước mặt mọi người, gương mặt không khỏi vô cùng khó coi. Nói đùa à, ai lại vô duyên vô cớ chạy tới đây để ngươi nói chỉ đùa một chút. Bất quá hôm nay bản thân cũng không phải tới chúc mừng đối phương, đợi thêm một lúc nữa, sẽ cho các ngươi đẹp mặt, tới lúc đó nhìn tiểu tử ngươi có còn dám phách lối hay không.

"Hạc Niên đạo hữu chớ hoảng, chẳng phải đối phương chỉ muốn tới đây gây sự thôi sao, châm chọc chúng vài câu cũng chẳng sao. Nếu như đối phương sớm rời đi, thế thì bớt đi rất nhiều việc. Lẽ nào khi đạo hữu dùng lời ngon ngọt tiếp đãi, đối phương khẳng định sẽ đồng ý ngồi yên lặng nâng cốc đối ẩm với chúng ta sao? Điểm này, đạo hữu còn không nhìn thấu bằng Lục đạo hữu a”"

Khiếu Thiên Nam thấy ngôn từ đối đáp sắc bén của Lục Tiểu Thiên, rất có hứng thú quan sát phản ứng của đám người Thiên Tàm tà tôn, còn truyền âm trấn an Trân Hạc Niên.

"Nghe nói lão tổ Linh Tiêu cung các ngươi rất giỏi trong việc ủ chế Tiên tửu, đặc biệt là Bạch Sương Lộ có thể xưng là nhất tuyệt. Chắc hẳn hôm nay đã chuẩn bị không ít, sao không đem lên đi, để mọi người uống cho thống khoái."

Giải Binh lão tổ của Kim Xiển giáo tùy tiện thờ ơ nhìn thoáng qua linh quả đã bày biện sẵn trên bàn, chẳng thèm quan tâm nói."Linh quả thô thiển như vậy, Hạc Niên đạo hữu vẫn dẹp đi a. Địa phương trước kia lão phu sinh sống ở Nam Hoang tuy là không thể so với Vọng Nguyệt tu tiên giới các ngươi, nhưng chút linh quả như thế này quả thật nhìn thấy chướng mắt."

"Các người tới đây chỉ là khách, há có thể đưa ra yêu cầu với chủ gia. Dĩ nhiên là có cái gì dùng cái đó, dù sao thì khách cũng phải theo chủ. Lục đạo hữu, Giải Binh lão quái này nhanh mồm nhanh miệng, xin đừng để tâm." Thiên Tàm tà tôn cũng là đi vào ngồi xuống nói.

"Thiên Tàm đạo hữu không hổ là đại tu sĩ, tu hành năm tháng dài đăng đẳng, cách đối nhân xử thế cũng rất là có lí lẽ. Bạch Lộ Sương thì tất nhiên Linh Tiêu cung ta cũng có không ít, nhưng các vị đường xa đến đây, lại không quen với đường đi hoàn cảnh ở Vọng Nguyệt tu tiên giới ta, lộ trình quay về cũng là không gần, nếu để cho mấy vị uống đến cao hứng, say quá say rồi về nhầm đường, chẳng khác nào là Linh Tiêu cung ta tiếp đãi không chu toàn, ta thấy uống rượu thì vẫn là miễn đi. Nguyên Hoa, mấy vị lão tổ này ăn không quen linh quả của Linh Tiêu cung chúng ta, còn không mau mau đem xuống, đổi cho mấy vị lão tổ này vài ấm linh trà."

Lục Tiểu Thiên phân phó nói với Phan Nguyên Hoa đang ở cửa đại điện.

"Đúng vậy, tửu lực của Bạch Sương Lộ này rất nông, mấy vị cũng không nên vì uống rượu mà làm hỏng việc. Cổ Kiếm tông ta cách Linh Tiêu cung cũng không quá xa, có uống thêm vài vò cũng không sao. Phan Nguyên Hoa, đưa rượu lên chỗ ta này." Khiếu Thiên Nam nghe vậy nhịn không được cười ha ha nói.

"Thanh Đan cung cách Linh Tiêu cung cũng gần, lại lên thêm cho bên ta một vò đi." Trên mặt Cơ Thiên Thủy cũng mang theo ý cười, nhẹ nhàng lên tiếng.

"Tình huống của Linh Tiêu cung ta trong mấy trăm năm nay, xác thực không tốt. Lần này Lục mỗ có thể kết anh, cũng đã tiêu hao không ít nguyên khí của Linh Tiêu cung. Các phái Cổ Kiếm tông, Thanh Đan cung. .. hôm này đến tham dự khánh điển của Lục mổ, còn mang đến không ít lễ vật, để giải quyết nhu cầu cấp thiết của Linh Tiêu cung ta. Không biết mấy vị tới Linh Tiêu cung ta tham dự khánh điển, có mang theo lễ vật gì tới không?"

Lục Tiểu Thiên không để ý đến sắc mặt tái mét của Giải Binh lão quái và đám người Kiếp Vô Nhai, lại không nhanh không chậm nói. Đồng thời cũng âm thầm đánh giá Kiếp Vô Nhai vài lần, chính là người này đã hủy đi nhục thân của Tô Thanh, ngoài ra còn gieo Kiếp Sinh cổ vào người La Tiềm. Tuy cũng bị La Tiêm hủy đi nửa bên nhục thân, nhưng nhìn bộ dạng hoàn hảo nguyên vẹn của y, phỏng chừng cũng đã vận dụng thiên tài địa bảo nào đó, không ngờ lại khôi phục được tốt như vậy, hơn nữa cũng tấn giai trở thành tu sĩ Nguyên Anh kỳ, trông khí tức của y hiện tại, chỉ sợ vừa mới tấn giai không lâu.

Theo kế hoạch ban đầu, nếu như Kiếp Vô Nhai vẫn chỉ là một tu sĩ Kim Đan kỳ, một khi La Tiêm đột phá tới Nguyên Anh kỳ, liền có thể lợi dụng pháp lực của mình, hủy diệt Kiếp Sinh cổ trong người.

Chỉ là hiện tại xem ra, sợ rằng sự tình lại phát sinh trắc trở, Kiếp Vô Nhai tấn giai Nguyên Anh kỳ, Kiếp Sinh cổ trong cơ thể tự nhiên cũng gia tăng trên diện rộng. Ngay cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ bị gieo vào cổ này, cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Bình Luận (0)
Comment