Chuong 1246: Hoa thieu hu thi
Chuong 1246: Hoa thieu hu thiChuong 1246: Hoa thieu hu thi
Chuong 1246: Hoa thieu hu thi
Hoa Doanh phu nhân liếc nhìn Lạc Thanh, nhìn thần thái lạnh lùng như băng sơn của nàng, trong lòng thâm thở dài.
Từ sau trận chiến ở Thiên Kiếm sơn, Lục Tiểu Thiên lần nữa danh động Vọng Nguyệt, mà sau khi kết anh lại lân nữa giết chết Kiếp Vô Nhai của Kiếp Sinh giáo, coi như đã đánh ra tên tuổi không nhỏ trong chúng tu sĩ Nguyên Anh kỳ.
Liên quan đến các sự tích của Lục Tiểu Thiên, đừng nói là đám đê giai tu sĩ bàn luận say sưa, ngay cả đám tu sĩ Nguyên Anh kỳ bọn họ, cũng tuyệt đối không lạ lãm gì.
Hai người Lục Tiểu Thiên và Lạc Thanh vốn rất có hy vọng tiến đến với nhau, nhưng tới hiện tại sợ rằng càng đi càng xa hơn rồi.
Hoa Doanh phu nhân cũng có chút ghen tị với Lạc Thanh, nếu bản thân có thể giống như Lạc Thanh vậy, không gặp phải tên nam nhân bạc tình kia, sợ rằng cũng không cần phải cô đơn cho đến ngày nay.
Suy nghĩ đến đây, Hoa Doanh phu nhân liền thở dài, thu hồi lại tinh thân, khẽ quát lên, phi châm một chia làm hai. Một cây đối phó với nữ lệ quỷ bóng trắng kia, một cây đâm về phía tên Quỷ vương cột đai đen trên trán.
Đồng thời Hoa Doanh phu nhân cũng rất chú ý tới bên phía Lục Tiểu Thiên. Hai người họ càng đánh càng xa, Lục Tiểu Thiên không ngờ lại có thể giữ chặt lấy tên Quỷ Vương trung kỳ đầu người thân rắn kia, mà nhất thời không rơi vào thế hạ phong, trong lòng không khỏi âm thầm lấy làm kỳ lạ.
Lúc trước khi Lục Tiểu Thiên giao chiến với Quật Viên quỷ vương, nàng cũng không tận mặt chứng kiến Sau đó không khỏi sẽ có đủ loại suy đoán, lúc này mới coi như kiến thức được thủ đoạn của Lục Tiểu Thiên.
Thấy Lục Tiểu Thiên chưa hề lộ ra dấu hiệu thất bại, trong lòng Hoa Doanh phu nhân hoàn toàn yên tâm. Tên quỷ vật đầu người thân rắn không đơn giản, nhưng Lục Tiểu Thiên vẫn có thể ngăn chặn được y. Bản thân nàng và Lạc Thanh hai người liên thủ thu thập cái tên Quỷ vương cột đai đen có thực lực yếu hơn này. Sau khi giải quyết xong đối thủ, lại cùng Lục Tiểu Thiên hợp sức đối phó tên quỷ vật kia, lúc đó y có mạnh hơn nữa cũng không thể lật trời.
Minh Giản U thủy ở bốn phía quỷ vật đầu người thân rắn có khí thế ngập trời, từng cơn sóng mãnh liệt đánh về phía Lục Tiểu Thiên.
Lục Tiểu Thiên cảm nhận được lực ăn mòn kinh người trong Minh Giản U thủy, không dám có chút chủ quan nào, vội vàng sử dụng Phạm La Linh Hỏa, bảo hộ toàn thân chặt chẽ, bình thản khống chế kiếm thai giao đấu với quỷ vật đầu người thân rắn.
Lúc này hắn cũng không vội phải phân ra thắng thua với đối phương. Chỉ đợi bên phía Lạc Thanh và Hoa Doanh phu nhân giải quyết tên quỷ vật kia, sau đó ba người liên thủ, có thể dễ dàng tiêu diệt tên quỷ vật trước mặt này. Chỉ dựa vào sức một mình hắn, nhất định sẽ là một tràng khổ chiến. Tình hình hiện tại đang có lợi thế nghiêng về bản thân, không cần phải liều mạng để làm gì.
Quỷ vật đầu người thân rắn hừ lạnh, hoa một tiếng, trong Minh Giản U thủy cuồn cuộn đột nhiên xuất hiện sáu tên hủ thi (xác thối).
Bọn chúng chân đạp lên Minh Giản U thủy đánh về phía Lục Tiểu Thiên, không hề lộ chút sơ hở nào.
Lục Tiểu Thiên cau mày, bản thân tên quỷ vật đầu người thân rắn này đã kinh tởm lắm rồi, thủ đoạn của y không ngờ cũng gớm ghiếc như thế.
Lập tức Lục Tiểu Thiên vung tay ném ra, bên trong bay ra hai con Hỏa Loan toàn thân màu xanh xen lẫn chút màu tím đỏ, chính là Hỏa Loan huyễn linh mà trước đó Lục Tiểu Thiên mới luyện chế ra.
Hai con Hỏa Loan đồng thời gáy vang. Một trước một sau, huy động đôi cánh. Một lượng lớn lông vũ giống như mũi tên bắn về phía sáu cỗ hủ thi.
Hoa, Minh Giản U thủy hình thành lên một bức tường bằng nước, ngăn cản phía trước hủ thi.
Một đạo phi kiếm bay ra, bổ đôi bức tường nước đó.
Đinh đinh đinh, không đợi tên quỷ vật đầu người thân rắn kịp có thêm phản ứng. Lượng lớn lông vũ đã lần lượt bắn trúng mấy cỗ hủ thi. Bột khí Minh Giản thủy trên thân hủ thi nhanh chóng bao lấy các sợi lông vũ.
Nhưng còn chưa kịp có hành động tiếp theo, từng sợi lông vũ đã bắt đầu bốc cháy hừng hực, hóa thành hỏa diễm màu xanh đan xen chút ánh tím đỏ, đốt đáy toàn thân hủ thi làm vang lên tiếng xèo xèo của thịt cháy.
Những hủ thi không hề biết đau đớn, cũng không có phản ứng gì quá lớn, nhưng tên quỷ vật đầu người thân rắn lại cảm thấy đau đớn vô cùng.
Những hủ thi này đã ngâm mình bên trong Minh Giản U thủy hơn hai trăm năm, còn chưa dùng được mấy lần, liền gặp phải trọng thương nghiêm trọng như vậy. Cứ tiếp tục như vậy thì không tới mấy lần, chỉ sợ sẽ triệt để bị hủy diệt.
"Xuống đi." Quỷ vật đầu người thân rắn hu lạnh. Sáu cỗ hủ thi bị đốt tới để lộ ra nội tạng nhanh chóng chìm xuống Minh Giản U thủy, linh hỏa cũng bị lượng lớn Minh Giản thủy nhấn chìm.
Mặc dù linh hỏa vẫn ngoan cường thiêu đốt, nhưng không thể làm được gì với lượng lớn Minh Giản U thủy này, kiên trì không tới mấy cái hô hấp, liền hoàn toàn bị dập tắt.
"Không được, cứ tiếp tục như vậy nhất định sẽ bị tiểu tử này níu chân đến chết. Tên tiểu tử này tuy cảnh giới không cao, pháp lực cũng không hùng hậu bằng bản thân, nhưng lại cực kỳ tinh thuần. Kiếm khí tuy sắc bén, nhưng cũng dễ ứng phó, đáng hận là Minh Giản U thủy mà bản thân tự hào nhất lại bị linh hỏa của đối phương khắc chế gắt gao, không thể tới gần hắn được, không bám được lên người thì làm sao mà giết được hắn." "Mà sáu cỗ hủ thi kia cũng bị thương không nhẹ, tuy rằng bản thân còn có một hai thủ đoạn khác, nhưng không thể tùy tiện vận dụng được. Hơn nữa cũng không chắc chắn tiểu tử này đã hết át chủ bài chưa, lỡ như vẫn bị hắn ta níu chân, đợi hai nữ tử kia, còn có con lục ban phi xà kia kết thúc trận chiến bên đó, hợp lực vây công lại, bản thân lúc đó thật sự sẽ rất là phiền phức.”