Chương 1264: Lăng Vân động
Chương 1264: Lăng Vân độngChương 1264: Lăng Vân động
Chuong 1264: Lang Van dong
"Xem ra ngươi biết những người này, tên tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ kia là Hạng Nhất Hàng?" Lục Tiểu Thiên hỏi.
"Không sai, thủ đoạn của người này khá là lợi hại, là tân duệ trong hoàng tộc Hạng quốc, thời gian tiến vào Nguyên Anh kỳ không chênh lệch mấy với ta. Nhưng chỉ sau một trăm năm, đã đạt tới Nguyên Anh trung kỳ.'
Chiêm Vân Lượng gật đầu nói.
"Nếu đã như vậy, ngươi biết được bao nhiêu về thực lực người này?"
"Trước kia Hạng Nhất Hàng có một cặp Âm Dương Long Lân kiếm, khá là lợi hại. Ta từng giao thủ với y khi còn Nguyên Anh sơ kỳ, bị thua thiệt rất nhiều dưới Âm Dương Long Lân kiếm của đối phương. Còn về sau đó, ta và Hạng Nhất Hàng cũng ít khi giao thủ, nên thực lực của y tinh tiến đến mức độ nào, ta cũng không rõ ràng lắm." Chiêm Vân Lượng lắc đầu nói.
Lục Tiểu Thiên gật đầu. Vốn dĩ hắn chỉ ôm tâm lý hỏi dò mà thôi. Mỗi một tu sĩ, đặc biệt là tới tâng thứ Nguyên Anh kỳ, đều có kỹ năng đặc thù của mình, người ngoài ít ai biết được. Cho dù là đồng môn, cũng chưa hẳn có thể nói ra hết, càng huống chỉ là là lão oan gia nhiều năm chưa hề giao thủ qua.
Tuy nhiên, Chiêm Vân Lượng lại đưa ra không ít kiến nghị đối với ba tên tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ kia. Tựa hồ như y đang lo lắng Lục Tiểu Thiên không cách nào đối phó mấy người này. Đối với các câu hỏi của hắn, Chiếm Vân Lượng cơ hồ là hỏi gì trả lời nấy.
Mặc dù Phiêu Miểu kiếm trận gân đây đã có đột phá, nhưng Lục Tiểu Thiên cũng không hề có nửa điểm khinh thường nào đối với các tu sĩ Nguyên Anh kỳ đến từ hoàng tộc Hạng quốc.
Thông qua lời kể của Chiêm Vân Lượng, Lục Tiểu Thiên còn biết được Chiêm Vân Lượng là một phò mã của Hạng quốc.
Chỉ là hoàng đế Hạng quốc có rất nhiều thê thiếp, nên công chúa hoàng tử cũng nhiều. Chiêm Vân Lượng chỉ là đạo lữ của một công chúa do Trắc phi trong số quá nhiều phi tần sinh ra.
Mặc dù có cái danh phò mã, nhưng trên thực tế lại không có chức quyên, chỉ là một loại thủ đoạn lôi kéo khi thấy Chiêm Vân Lượng đạt tới Nguyên Anh kỳ, địa vị không hề cao.
Lần này sau khi Hạng quốc phát hiện bí cảnh nơi này, liền phái ra mấy tu sĩ Nguyên Anh kỳ kết thành tiểu đội tiến vào nơi đây, mà đội ngũ của Chiêm Vân Lượng chính là một chi đội đi đầu.
Tuy nhiên, hoàng thất rõ ràng biết được hai người Chiêm Vân Lượng và Hạng Nhất Hàng có mâu thuẫn, còn để y đi phía sau Chiêm Vân Lượng, rõ ràng là muốn Chiêm Vân Lượng làm khổ sai, đi phía trước mở đường cho Hạng Nhất Hàng.
"Những người này có quen thuộc với Huyết Đỉnh Luyện Ma trận của ngươi không?" Lục Tiểu Thiên sờ sờ cằm hỏi.
"Huyết Đỉnh Luyện Ma trận của ta xuất phát từ một thiên pháp trận được ghi chép bên trong Định Hoang đỉnh, truyên thừa bảo vật của Hạng quốc. Ta cũng phải tốn rất nhiêu công sức mới có thể lấy được tới tay. Hạng Nhất Hàng là hậu duệ trực hệ của hoàng tộc Hạng quốc. Y có biết rõ vê Huyết Đỉnh Luyện Ma trận này hay không, ta cũng không rõ lắm." Chiêm Vân Lượng có mấy phần bất đắc dĩ nói.
"Vậy cứ để ta xem thử thủ đoạn của Hạng Nhất Hàng như thế nào." Vì tạm thời không thể có được thêm càng nhiều tin tức hữu dụng, Lục Tiểu Thiên cũng không muốn đưa ra loại suy đoạn vô vị, không cần thiết.
Lục Tiểu Thiên vừa thu lại nguyên anh của Chiêm Vân Lượng, Tiểu Bạch đang chơi đùa bên bụi cỏ đột nhiên lại dỏng tai lên, phát ra một tiếng gầm gừ tram thấp. Bộ dạng hung dữ đó so với kích thước hình thể của nó, trông khá là buồn cười.
"Lẽ nào là Bát Túc Ma Ngưu thú tới?" Bình thường thì phó nguyên thần của Lục Tiểu Thiên luôn phụ trách cảnh giới, lúc này nghe tiếng gam gu của Tiểu Bạch, chủ nguyên thần liên tản ra, cũng không hề phát hiện có chỗ nào không ổn.
Nhưng một lát sau, Lục Tiểu Thiên quả nhiên phát hiện có một luồng khí tức quen thuộc đã phá không lao tới, chính là Bát Túc Ma Ngưu thú.
"Làm rất tốt, thưởng cho ngươi." Lục Tiểu Thiên bắn ra một giọt Bách Hoa Lộ vào miệng Tiểu Bạch, khứu giác của tiểu gia hỏa này quả nhiên nhạy bén vô cùng, không ngờ có thể sớm phát hiện ra Bát Túc Ma Ngưu thú trước cả nguyên thân của hắn một đoạn. Hiện tại Truy Linh khuyển còn chưa trưởng thành, mà dã có năng lực như thế. Nếu có thể nuôi cho nó trưởng thành, thì sẽ là một sự giúp đỡ không nhỏ.
Gâu, Tiểu Bạch vui sướng nhảy vọt từ dưới đất lên, há miệng đón lấy Bách Hoa Lộ.
Khi Lục Tiểu Thiên vừa thu Tiểu Bạch vô lại túi linh thú, Bát Túc Ma Ngưu thú đã xuất hiện trong tầm mắt, lúc này trong mắt Ma Ngưu thú vừa kích động vừa khát máu.
"Cơ hội tốt, nhóm người đó lại muốn đi Lăng Vân động. Họ Lục kia, chúng ta hãy cùng di tới Lăng Vân động, chặn lại bọn chúng bên trong mà đồ sát."
"Lăng Vân động? Tại sao Chiêm Vân Lượng không hề nói qua với ta?" Lục Tiểu Thiên nghi hoặc nói.
"Chiêm Vân Lượng ở đây mới được bao lâu? Một tên mao đầu tiểu tử thì biết cái gì. Bát Túc Ma Ngưu thú nói với vẻ mặt khinh thường.
Lục Tiểu Thiên không nói nên lời, lão tổ trong miệng ngoại nhân không ngờ lại biến thành một mao đầu tiểu tử trong miệng Bát Túc Ngưu Ma thú.
"Ách, ta không phải nói ngươi. Bản lĩnh của ngươi lớn hơn tên tiểu tử Chiêm Vân Lượng kia nhiều, tự nhiên không phải mao đầu tiểu tử." Bát Túc Ma Ngưu thú cười lên giải thích.
"Thế nào, ngươi có muốn cùng ta đi gặp mấy tên Hạng quốc kia không?” "Nhưng chỉ bằng một người một yêu chúng ta, chưa hẳn có thể làm gì được mấy người bọn họ. Dù sao đối phương cũng có một người cảnh giới cao hơn cả ta và ngươi. Ngươi còn có hậu thủ nào khác không?" Lục Tiểu Thiên nhìn Bát Túc Ma Ngưu thú nói.
"Hậu thủ? Còn có thể có hậu thủ gì, người của Hạng quốc, cũng chỉ miễn cưỡng để lão Ngưu ta đỡ đói thôi, còn kêu thêm mấy người thì phân chia như thế nào?" Bát Túc Ma Ngưu thú trợn mắt nói.