Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1293 - Chương 1293: Về Bạch Hạc Thành

Chương 1293: Về Bạch Hạc thành Chương 1293: Về Bạch Hạc thànhChương 1293: Về Bạch Hạc thành

Chuong 1293: Ve Bach Hac thanh

Trải qua chút khúc mắc với Chu Thông, con đường trở ve Bạch Hạc thành sau đó lại sóng yên biển lặng, ngẫu nhiên cũng gặp phải quỷ Hầu đơn lẻ, Lục Tiểu Thiên cũng lười đi xử lý, trực tiếp bay lướt qua trong ánh mắt vô cùng sợ hãi của đối phương.

"Tham kiến lão tổ" Tu sĩ Linh Tiêu cung trong Bạch Hạc thành cung kính nghênh đón Lục Tiểu Thiên với ánh mắt vẫn tràn đầy sự sùng bái.

"Lục sư đệ, đệ cuối cùng đã trở về rồi, thật là lo lắng chết ta đi được." Trần Hạc Niên nhìn thấy Lục Tiểu Thiên quay về, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cười lớn tiến lên đón tiếp, sau lưng còn có Tiêu Tương Vũ.

"Lục sư huynh, mấy vị này là?" Tiêu Tương Vũ kinh ngạc nhìn Ngũ Tử Nguyên, Kiều Lam và Bát Túc Ma Ngưu thú sau lưng Lục Tiểu Thiên.

"Mấy vị này là bằng hữu của ta, xuất thân tán tu, đến Linh Tiêu cung ta làm khách." Lục Tiểu Thiên giới thiệu hai người một Ngưu một chút.

"Ha ha, bằng hữu của Lục sư đệ, hoan nghênh, hoan nghênh đã đến!"

Trân Hạc Niên nghe vậy liên vui mừng khôn xiết. Tán tu không có bối cảnh, Trân Hạc Niên tự nhiên sẽ không dễ dàng tin tưởng. Nhưng nếu Lục Tiểu Thiên nói bọn họ là bằng hữu, chung quy sẽ không có hại cho Linh Tiêu cung là được.

Trong cục diện như bây giờ, Lục Tiểu Thiên đột nhiên kéo thêm mấy vị cường giả Nguyên Anh kỳ tới trợ trận, đối với việc làm lớn mạnh thanh thế của Linh Tiêu cung, có được lợi ích khó mà tưởng tượng nổi.

Lục Tiểu Thiên dẫn về mấy vị, lại cộng thêm tu sĩ Nguyên Anh kỳ của bản thân Linh Tiêu cung. Hiện tại ngoại trừ Cổ Kiếm tông và Thanh Đan cung ra, còn có tông môn nào có thể đồng thời kéo ra được nhiều cường giả cấp Nguyên Anh kỳ như vậy.

Vết thương trên thân Bát Túc Ma Ngưu thú vẫn còn chưa lành. Sau khi nhận được linh thảo trị thương mà Lục Tiểu Thiên đưa cho, nó lập tức đi bế quan dưỡng thương.

Hai người Ngũ Tử Nguyên và Kiều Lam lại không bận rộn tu luyện. Họ đã quen với linh khí sung túc ở Xích Uyên đại lục và bí cảnh kia. Nên ở địa phương nghèo nàn như Thanh Vũ đại lục này, không có hứng thú tu luyện cho lắm, ngược lại thì họ cảm thấy hiếu kỳ hơn với hoàn cảnh lạ lãm mới mẻ nơi này.

Bọn họ đi dạo ở Bạch Hạc thành một chuyến, thỉnh thoảng cũng sẽ kéo lấy một hai tên tu sĩ hỏi thăm một chút thế cục hiện giờ, hoặc là những việc liên quan đến Vọng Nguyệt tu tiên giới.

Lục Tiểu Thiên lại kéo Trần Hạc Niên qua một bên, giải thích ngắn gọn một lần ve chuyện phát sinh với Chu Thông.

"Kẻ này không ngờ lại ác độc như thế! Uổng cho quan hệ giữa Linh Tiêu cung ta và Huyền Băng môn xưa nay không tôi, không ngờ lại âm hiểm như thế. Lục sư đệ không cần lo lắng, đệ chỉ là giáo huấn y một phen, cũng không he gây ra thương tích gì cho y y cũng không có mặt mũi nào mà đi rêu rao khắp nơi đâu." Trân Hạc Niên nghe xong lập tức tức giận nói.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên cười thầm. Biểu tình của Trần Hạc Niên tự nhiên là có chút khoa trương. Nếu như không phải hắn đã trở thành tu sĩ Nguyên Anh kỳ, thì có tám chín phần mười là Trân Hạc Niên sẽ trực tiếp bỏ qua, dù sao cũng không có khả năng vì một tên tiểu bối mà đi đắc tội tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Huyền Băng môn.

Lão quái này từ nhỏ lớn lên ở Linh Tiêu cung. Tình cảm đối với Linh Tiêu cung không phải là thứ mà bản thân có thể sánh bằng. Mắt thấy thọ nguyên không còn lại bao nhiêu, trong mắt lão căn bản vấn là lấy lợi ích của Linh Tiêu cung làm trọng.

Sở cầu của bản thân bất đồng với Trần Hạc Niên. Điêu này cũng có thể lý giải được, dù sao nó cũng còn tốt hơn nhiều những kẻ chỉ biết tư lợi cho bản thân. Lục Tiểu Thiên tự nhiên biết bản thân thật sự không bằng Trân Hạc Niên vê phương diện này.

"Không sao là được rồi, lịch duyệt và quan hệ của sư huynh nhiều hơn đệ rất nhiều, còn phải nhờ sư huynh giúp đệ thu thập một chút Phích Lịch Lôi sa, càng nhiều càng tốt. Chỗ đệ này có một số linh thảo, niên phận cũng không thấp, dùng để đổi Phích Lịch Lôi sa, hẳn là vẫn còn dư."

Lục Tiểu Thiên lấy một số linh thảo cũng tuyệt đối hiếm thấy với tu sĩ Nguyên Anh kỳ, đã sinh trưởng được mấy ngàn năm trong kết giới ra bỏ vào trong túi trữ vật, rôi đưa cho Trân Hạc Niên nói.

"Lục sư đệ yên tâm, huynh nhất định sẽ giúp đệ làm ổn thỏa chuyện này. Vọng Nguyệt tu tiên giới chúng ta, còn có Nam Hoang, cũng có vài tên tu sĩ Lôi hệ Nguyên Anh kỳ, muốn đổi lấy thứ đệ cần hẳn là không khó." Ánh mắt Trần Hạc Niên vô cùng tự tin nói."Lục sư đệ ở bên ngoài bận rộn, chắc hẳn cũng cần phải nghỉ ngơi, tạm thời đệ cứ đi nghỉ đi. Phích Lịch Lôi sa này cứ để huynh di lo liệu."

"Vậy thì xin cảm tạ sư huynh rồi." Lục Tiểu Thiên gật đầu đáp.

Hắn hiện tại quả thật có rất nhiều việc cần phải làm. Việc luyện chế Phích Lịch Hỏa Lôi sa, đợi có được Phích Lịch Lôi sa mới có thể luyện chế.

Còn có một việc càng quan trọng hơn, mà chỉ có trở về Bạch Hạc thành, Lục Tiểu Thiên mới tạm thời yên tâm. Dù sao lần luyện chế này quá mức trọng yếu, không thể chịu được nửa điểm quấy nhiễu, mà Lục Tiểu Thiên cũng coi trọng nó hơn bao giờ hết, nên không muốn lưu lại bên trong bí cảnh mạo hiểm.

Sau khi giao phó với hai người Trần Hạc Niên, Tiêu Tương Vũ giúp hắn ngăn cản những sự tình không cần thiết, Lục Tiểu Thiên liền trở ve chỗ ở của mình, bố trí cấm chế ở bốn phía.

Sau khi phòng ngừa hết thảy việc tiết lộ khí tức ra ngoài, Lục Tiểu Thiên mới ngồi xếp bằng trong phòng dưới sự bao bọc của mấy tâng cấm chế. Trong lòng bàn tay hắn huyền phù một khối tinh thạch màu xanh to cỡ ngón tay cái, chính là Bàn Thanh thạch.

Trên mặt Lục Tiểu Thiên lóe qua một tia thần sắc ngưng trọng. Hai tay duỗi ra phía trước, hai lòng bàn tay hướng vào nhau, dưới sự khống chế của pháp lực, Bàn Thanh thạch huyền phù ở vị trí trung tâm giữa hai lòng bàn tay.
Bình Luận (0)
Comment