Chương 1304: Phi Hồng chiến ham
Chương 1304: Phi Hồng chiến hamChương 1304: Phi Hồng chiến ham
Chuong 1304: Phi Hong chien ham
"Quỷ khí nồng đậm như vậy, đã ngưng thành thực chất. Cái này cần có bao nhiêu Quỷ tộc mới có thể hình thành ra khí tượng đáng sợ như thế!" Khi càng tới gan Vọng Nguyệt thành, nhìn thấy quỷ vân che khuất bầu trời trong Vọng Nguyệt sơn mạch. Ngũ Tử Nguyên và Kiều Lam vẫn luôn ở trong Bạch Hạc thành chưa từng động thủ với Quỷ tộc, nhịn không được mà nghẹn họng nhìn trân trối.
"Ta không biết, sợ rằng những tu sĩ khác từng giao chiến qua, cũng không một ai biết rõ rốt cuộc là có bao nhiêu Quỷ tộc." Lục Tiểu Thiên lắc đầu nói.
"Nếu như mấy vị thay đổi chủ ý, thì hãy nhanh chóng rời đi. Chốc nữa khi đại chiến xảy ra, ta cũng chưa hẳn có thể chiếu cố được mọi người."
"Lời này của Lục huynh có chút quá coi thường chúng ta rồi, nếu như không có Lục huynh, mấy người chúng ta cũng không thể sống sót tới hiện tại, cùng lắm thì chiến tử ở nơi này, đã sống thêm được vài ngày rồi, không có lỗ lã gì nữa." Hai người Kiều Lam không hề lên tiếng, nhưng Bát Túc Ma Ngưu thú đã hóa thành Nhân hình, đôi tay chống nạnh, vô cùng hào sảng nói. Dưới sự cung cấp linh thảo trị thương của Lục Tiểu Thiên, lúc này thương thế của Bát Túc Ma Ngưu thú đã hoàn toàn khôi phục, trong lòng vô cùng hào khí.
Trong lòng Lục Tiểu Thiên cũng có chút kinh ngạc. Lần đầu tiên gặp mặt, hắn chỉ cảm thấy đầu Bát Túc Ma Ngưu thú này vô cùng hung tàn. Dù sao chỉ riêng việc thích ăn thịt Nhân tộc, Lục Tiểu Thiên đã rất khó mà chấp nhận rồi. Dẫn theo gia hỏa này trở vê Vọng Nguyệt, Lục Tiểu Thiên đã từng nói rõ với nó, gia hỏa này cũng coi như biết tuân thủ.
Hiện tại xem ra, Bát Túc Ma Ngưu thú vẫn còn có chút nghĩa khí.
"Ngưu huynh nói đúng. Nếu không có Lục đạo hữu, chúng ta đã chết dưới tay đám Thần Lang kia rồi, làm sao còn có thể đứng ở nơi này nói chuyện với Lục huynh." Kiều Lam lúc này cũng chỉ có thể lên tiếng ủng hộ.
Từ đáy lòng nàng mà nói, nếu như sớm biết tràng diện ở Vọng Nguyệt thành này như vậy, nói thế nào nàng cũng không nguyện ý tham dự vào. Chỉ là chuyện đến nước này, đã ở vào thế đâm lao phải theo lao. Dù gì thì sau này còn phải tiến vào trong bí cảnh kia, những đạo hữu đồng hành trước đó đều đã vẫn lạc hết, chỉ còn lại nàng và Ngũ Tử Nguyên, dựa vào thực lực hai người tuyệt đối không thể nào an toàn trở lại Xích Uyên đại lục được.
Nếu không thể dựa vào thực lực của Lục Tiểu Thiên, chẳng lẽ lại thật sự ở trong bí cảnh đó cả đời hay sao? Hai người họ đến tìm kiếm cơ duyên, tu sĩ Nguyên Anh cũng là người, bọn họ thật sự không muốn phải sống hết đời ở một địa phương ngăn cách với thế gian như vậy.
"Được, như vậy thì liên cảm tạ Ngưu huynh và hai vị đạo hữu rồi. Cao thủ Quỷ Vương hậu kỳ dĩ nhiên có đại tu sĩ tới ứng phó. Đối thủ của chúng ta, đa phần cũng đều là Quỷ Vương trung kỳ hoặc là Quỷ Vương sơ kỳ." Lục Tiểu Thiên mỉm cười an ủi mọi người vài câu.
Trân Hạc Niên nhìn thấy thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, từ những gì mà bọn họ vừa nói, hai người Ngũ Tử Nguyên và Kiều Lam này vô cùng tin phục Lục Tiểu Thiên.
Lúc này được hai tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ và một đầu thập giai Yêu thú thừa nhận, Linh Tiêu cung trong trận chiến này không chỉ có thể đánh ra thanh thế to lớn, mà tỉ lệ sinh tôn của đám tiểu bối bên dưới cũng chắc chắn sẽ cao lên rất nhiều.
"Ha ha, với sự giúp đỡ của mấy vị đạo hữu, Linh Tiêu cung ta lần này chắc chắn sẽ giành chiến thắng." Sau khi nhận được vài lời hứa hẹn từ chính miệng bọn họ, Trân Hạc Niên bật cười ha hả nói.
Chiến tranh sắp đến, không có gì đáng mừng hơn việc có được những trợ thủ mạnh mã. Chiến lực của hai người một yêu này sợ rằng còn mạnh hơn cả ba người lão, La Tiềm và Tiêu Tương Vũ cộng lại. Đương nhiên, không tính cái tên quái thái Lục Tiểu Thiên kia.
Đối với vẻ mặt hớn hở của Trân Hạc Niên, Ngũ Tử Nguyên và Kiều Lam chỉ đành lễ phép mỉm cười, mà không hề nhiều lời.
Thực lực của hai người vốn cũng không yếu hơn Trân Hạc Niên, hơn nữa xuất thân ở nơi linh vật dồi dào như Xích Uyên đại lục, trong lòng vô hình chung có một cỗ ngạo khí. Lục Tiểu Thiên có thể khuất phục hai người bọn họ là bởi vì thực lực. Về phần Trần Hạc Niên, nếu không nhờ có quan hệ với Lục Tiểu Thiên, căn bản chẳng có chút liên can gì với nhau cả.
Trên mặt Trân Hạc Niên hiện lên vẻ lúng túng, nhưng rất nhanh, sự xấu hổ đó đã bị quên sạch sành sanh.
"Có cái gì mà kiêu ngạo, còn không phải bị Lục sư huynh làm cho tâm phục khẩu phục sao." Ngoài mặt Tiêu Tương Vũ không nói gì, nhưng trong lòng lại có mấy phần xem thường. Hai người một yêu này, cũng không phải sinh linh của Vọng Nguyệt tu tiên giới, có thể cho thể diện Lục sư huynh như thế, làm gì mà không có nguyên nhân.
Lúc này ở bên ngoài Vọng Nguyệt thành, Phi Thiên chiến thuyền, Phi Diên chiến thuyền xếp thành từng hàng dài, còn có hai chiếc chiến thuyền hình thể còn lớn hơn Phi Thiên chiến thuyền gấp mấy lần, giống như một tòa thành lũy di động trên không trung.
"Đây là. . La Tiềm, Tiêu Tương Vũ, thậm chí cả Lục Tiểu Thiên gương mặt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Không sai, đây cũng là nội tình của Cổ Kiếm tông và Thanh Đan cung. Mấy vạn năm nay, hai đại tông môn có thể đứng vững ở hai vị trí đầu của Vọng Nguyệt tu tiên giới ta, thực lực sao có thể đơn giản như những gì biểu hiện được, đây chính là Phi Hồng chiến hạm! Dĩ vãng ta cũng chỉ là nghe nói qua, sống đến từng tuổi này, cũng chưa từng mắt thấy hai đại tông môn vận dụng tới, không ngờ lần này bọn họ thật sự đã lấy ra, mới biết được đích xác có tồn tại."