Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1307 - Chương 1307: Nhân Quỷ Đại Chiến (2)

Chương 1307: Nhân Quỷ đại chiến (2) Chương 1307: Nhân Quỷ đại chiến (2)Chương 1307: Nhân Quỷ đại chiến (2)

Chương 1307: Nhân Quỷ đại chiến (2)

"Không đánh một trận, làm sao có thể biết được thắng thua. Văn đạo hữu, đánh thôi, cho đám Quỷ tộc này biết rằng, vì sao mấy trăm vạn năm nay, Nhân tộc ta vẫn luôn là chúa tể của Thanh Vũ đại lục!" Triệu Đương Nhiên của Thanh Đan cung một thân hỏa vân cuồn cuộn, xung quanh thân thể y đều là một biển lửa, Quỷ khí ở đối diện cuốn đến, dưới sự thiêu đốt của hỏa vân, đều biến mất không còn.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên cảm thấy kỳ quái, tiểu Hỏa Nha yêu lửa như mạng, vì sao lân này lại không hề phản ứng. Le nào do lần hấp thu số Phạm La chân hỏa bị mất khống chế kia, nên đã no đủ rồi?

"Thế này thì thật là có chút đáng tiếc, không có tên gia hỏa yêu lửa như mạng kia. Về sau có gặp phải mấy tên Hỏa hệ tu sĩ, quả thật đã mất đi một trợ thủ quan trọng a."

Trong lúc Lục Tiểu Thiên còn đang suy tư, trống trận hai bên đã gõ ầm vang trời. Bên phía liên minh Vọng Nguyệt Nam Hoang, những cái trống làm bằng da thú xếp thành hàng dài gõ vang lên từng dãy. Ngay cả Lục Tiểu Thiên, cũng có chút huyết khí cuộn trào, dục vọng muốn xuất thủ đại chiến một phen. Về phần đám đê giai tu sĩ, dưới sự chấn động của tiếng trống trận, càng hò hét điên cuồng.

Quỷ tộc ở đối diện, vô số bạch cốt trọng chùy liên tục gõ xuống, mấy chục cây kèn lệnh bằng bạch cốt thổi hướng thẳng lên bầu trời. Âm thanh vang vọng kéo dài, thê lương và tà dị, khiến cho mấy chục vạn đê giai quỷ tộc phát ra tiếng thét điên cuồng chói tai.

Đại quân Nhân tộc, Quỷ tộc, giống như hai dòng thủy triều khổng lồ lao thẳng vào nhau. Trong nháy mắt, dưới lực xung kích mãnh liệt, hai bên nhất thời không phân cao thấp. Cỗ khí thế quyết chiến, xông lên tận trời cao, không gian bên trên cũng tựa hồ bởi vì thế mà rung động, xuất hiện từng cơn sóng gợn.

"Thiên Tàm đạo hữu, cùng ta hợp chiến với Cự Ngạc Tượng quỷ vương kia. Những đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ khác, thì tự mình tìm đối thủ. Chư vị đồng đạo Vọng Nguyệt, Nam Hoang, sinh tử thắng bại đều định đoạt bằng trận chiến này! Giết!" Văn Trường Vân hét lớn.

Một luồng kim due chi khí vô tận giống như gió lốc cuốn tới, một cái kim luân khổng lồ xuất hiện sau lưng Văn Trường Vân. Phía sau kim luân khổng lồ còn có sáu cái kim luân hơi nhỏ hơn. Bên trên mỗi một cái kim luân đều có đồ án kỳ lạ, bảy cái hợp lại, đánh ra bảy đạo kim sắc quang trụ, thế công như lôi đình quét vê phía Cự Ngạc Tượng quỷ vương.

Thiên Tàm tà tôn hóa thân thành một hư ảnh Thiên Túc Dực Kim Tàm khổng lồ, chuyển động linh hoạt trên không trung, cùng Văn Trường Vân giết về phía Cự Ngạc Tượng quỷ vương.

Khí thế của Cự Ngạc Tượng quỷ vương rõ ràng hơn hẳn chúng Quỷ vương khác, hai đại tu sĩ đồng thời xuất chiêu, không hề nương tay chút nào.

Một bên khác, hỏa vân cuồn cuộn của Triệu Đương Nhiên giết thành một đoàn với quỷ khí nồng đậm tựa như thực chất của U Nhất Thủy của U Vân quỷ tộc. Một đỏ một đen, giống như hai mảnh nộ hải dấy lên sóng biển ngập trời, chém giết lẫn nhau.

Trong phạm vi mấy dặm xung quanh Khiếu Thiên Nam, cuồng phong như đao, vô số đao khí khuấy động thiên địa thành một mớ hỗn loạn, phóng tâm mắt nhìn qua, chỉ có vô tận đao khí, một vùng đao vực đầy chết chóc.

Ngao Đô quỷ vương đối chiến với Khiếu Thiên Nam triển khai song dực, cổ vươn dài ra, giống như một con Đường Lang (Bọ Ngựa) khổng lô. Chỗ hai khuỷu tay dài ra lúc này hóa thành một cặp lưỡi hái to lớn. Chỉ có gương mặt vẫn không hề khác đi, ẩn dưới lớp màu xanh lạnh lùng kia, là một đôi mắt đỏ hông như máu chứa đầy sát ý.

Thân hình Ngao Đô vừa động, liền để lại sau lưng một chuỗi tàn ảnh. Ngay cả Lục Tiểu Thiên nhìn qua cũng chỉ cảm thấy trước mắt tràn đầy mơ hồ. Điều này không giống như loại huyễn tượng của Thần Lang, mà là do tốc độ quá nhanh tạo thành.

Tác dụng của Chân Huyễn Băng Đồng chủ yếu là bài trừ huyễn tượng, tốc độ nhanh tới mức giống Ngao Đô Quỷ Vương trước mắt này, cho dù Lục Tiểu Thiên có vận dụng Chân Huyễn Băng Đồng, cũng không có tác dụng bao nhiêu. Lúc này Khiếu Thiên Nam và Ngao Đô đã đại chiến thành một đoàn.

Mái tóc bạc trắng của Lữ Văn Hoa đều dựng lên, gương mặt hiện ra một màu xanh biếc, hai tay giang rộng lên cao, vô số mảnh lá rơi rụng. Mấy chục sợi thanh đăng thô to tựa như từng sợi xieng xích, liên thông với thiên địa. Trong lòng bàn tay của Lữ Văn Hoa, hình thành từng vòng xoáy màu xanh biếc, nhìn qua giống như một đạo thiểm điện, nhưng lại mang theo Mộc hệ khí tức.

"Đạo Chân Mộc Tâm Cực Sinh Lôi! Không ngờ Lữ đạo hữu đã tu luyện ra vật này. Trận chiến này Nhân tộc ta có hy vọng rất lớn rồi!" Cơ Thiên Thủy nhìn thấy Lữ Văn Hoa dùng Đạo Cực Linh Đằng làm căn cơ, luyện ra Đạo Chân Mộc Tâm Cực Sinh Lôi loại Lôi pháp có thể ẩn chứa bên trong Mộc hệ Linh Đằng này, trong lòng không khỏi yên tâm. Dùng thuật này để phá vỡ Bạch Ảnh vực của Yên Trạch quỷ vương là không có gì thích hợp bằng.

Yên Trạch quỷ vương và U Vân Quỷ Vương có chút giống nhau, và cũng có chỗ khác biệt. U Vân quỷ tộc chính là một đoàn âm vân, mà Yên Trạch quỷ vương lại là bạch vân chiếm diện tích vài mẫu, và đều có thể ngưng kết ra pháp thân, biến hóa khó lường, khiến cho đối thủ cực kì đau đầu.

Lữ Văn Hoa có thể khống chế được nhiều Đạo Cực Linh Đằng như thế thật đúng là dị số. Sợ rằng với ngàn năm thọ nguyên của y, đều đã dồn mọi tâm trí vào vật này, nếu không nó tuyệt đối không có khả năng trưởng thành tới quy mô như bây giờ.

"Đại Tốn Phong Kích của Cơ đạo hữu, ta cũng rất lâu chưa kiến thức qua rồi." Lữ Văn Hoa cũng đáp lời Cơ Thiên Thủy một câu, trong lúc vẫn đang giết về phía bạch vụ của Yên Trạch quỷ vương.
Bình Luận (0)
Comment