Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1318 - Chương 1318: Nhân Quỷ Đại Chiến (13) - Thương Dương Huyết Cổ, Đại Hoang Ca

Chương 1318: Nhân Quỷ đại chiến (13) - Thương Dương Huyết Cổ, Đại Hoang Ca Chương 1318: Nhân Quỷ đại chiến (13) - Thương Dương Huyết Cổ, Đại Hoang CaChương 1318: Nhân Quỷ đại chiến (13) - Thương Dương Huyết Cổ, Đại Hoang Ca

Chương 1318: Nhân Quỷ đại chiến (13) - Thương Dương Huyết Cổ, Đại Hoang Ca

Sau khi mấy người Lạc Thanh, Viên Hạo giết ra, số lượng tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Nhân tộc cơ hồ đã ngang bằng với Quỷ tộc.

Nhưng tương đối mà nói, thế yếu của đê giai tu sĩ vẫn rất là rõ ràng.

Đúng lúc này, trong Vọng Nguyệt thành, một cái trống lớn màu máu khổng lồ nổi lên. Khi cái trống này hiện thế, một luồng khí tức hoang vu và nhiệt huyết như thủy ngân tả địa không đâu không có, triệt để lan tràn ra toàn bộ chiến trường phương viên mấy ngàn dặm xung quanh Vọng Nguyệt thành.

Cái trống lớn có bán kính hơn mười trượng, một lão giả hai mắt đã mù, trông tu vi, không ngờ lại là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Chỉ là người này đã giống như một cái cây khô héo. Sinh cơ trên thân đã gân như không còn, là một người đã bước một chân vào Quỷ Môn Quan rồi. Liếc mắt nhìn qua, giống như lá khô trong gió, có thể rơi rụng bất cứ lúc nào.

Cùng với lão già mù này, lại có mười bốn tu sĩ Nguyên Anh kỳ khí tức gân như tương tự.

"Thương Dương Huyết CổI"

Đại năng chỉ sĩ trong Quỷ tộc, nhìn thấy cái trống lớn màu máu đó xuất hiện, lập tức kêu lên sợ hãi.

Thượng cổ Man Hoang, bách tộc san sát nhau, thiếu thốn không gian sinh tồn. Cổ tu sĩ chinh chiến trời Nam đất Bắc, đánh ra một mảnh thiên địa để cho hậu tộc sinh sôi, vô số cổ tu sĩ đã đầu rơi, máu chảy vì cuộc chiến. Cái trống màu máu cũng được sinh ra từ trong cuộc chiến mở rộng bờ cõi này.

Tiếng trống trận rung chuyển màn đêm, đánh thức bình minh. Những người chinh chiến, khoác lên người ánh tà dương, bóng hình hiên ngang bất khuất, lê đôi chân bước lên hành trình kéo dài không có hồi kết.

Thương dương ngọa đạo, huyết vẩy Man Hoang, bạch cốt táng thanh sơn, tiếng trống trận liên miên bất diệt.

"Nhân tộc ta có thể đứng sừng sừng trong vạn tộc vô số năm mà không suy, bất hủ cùng tôn với thiên địa, lại há có thể để cho tộc quần âm tà các ngươi khinh thường! Hôm nay sẽ để cho Quỷ tộc các ngươi, kiến thức khí phách trảm yêu trừ quỷ của tiên hiền tộc ta."

"Hạo hạo huyền hoàng, kiếm chấn Man Hoang. Nguy nguy hồ, thương dương ngọa đạo. Dương dương hồ, huyết khấp trường không."

Lão giã mù lòa và mười bốn người khác, những tu sĩ Nguyên Anh kỳ thọ nguyên đã gần như không còn, không thể chiến nổi một trận, đồng thanh hát vang Đại Hoang Ca.

Đại Hoang Ca và khí tức tuyên cổ hoang vu do Thương Dương Huyết Cổ tán phát ra giao hòa với nhau. "Thương Dương Huyết Cổ đã sớm biến mất theo cổ tu sĩ của giới này. Trên tay các ngươi cũng chẳng qua là một kiện phỏng chế phẩm mà thôi, Quỷ tộc ta có gì phải sợ!" Ngao Đô quỷ vương gầm lên, chấn tỉnh lại không ít Quỷ tộc đang bị chấn nhiếp.

Tuy đê giai Quỷ tộc chiếm đa số, nhưng một khi sĩ khí rơi xuống hạ phong, hậu quả cũng rất là khó lường.

"Ha ha, mặc dù Thương Dương Huyết Cổ chính phẩm đã không còn ở giới này. Nhưng cỗ tỉnh thần khai sơn tiến thủ, huyết chiến không ngưng nghỉ của cổ tu sĩ là vạn cổ trường tồn. Cho dù cái này chỉ là phỏng chế phẩm, cũng có thể khiến chúng ta ngộ ra được khí khái và ý chí chinh chiến Man Hoang của cổ tu tiên hiền năm nào!" Những lão giả mù lòa ngửa mặt lên trời cười lớn, tiếp tục không ngừng ngâm xướng Đại Hoang Ca.

"Chư vị đạo hữu, thời gian của đám lão già chúng ta không còn nhiều. Dài nhất cũng chỉ còn lại mười mấy năm thọ nguyên, đã không còn sức để chiến nữa. Những năm tháng còn sinh thời, có thể cùng thể ngộ tâm cảnh khi xưa của cổ tu sĩ, cũng coi như là một chuyện đại may mắn."

"Đánh trống!"

"Hạo hạo huyền hoàng, kiếm chấn Man Hoang. Nguy nguy hồ, thương dương ngọa đạo. Dương dương hồ, huyết khấp trường không."

Đùng! Mười mấy vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ đã bước vào những năm cuối của cuộc đời liên thủ tung ra một kích, đánh lên cái trống lớn màu máu kia.

Một khúc Đại Hoang Ca, thê lương mà hùng vĩ, trong mênh mông bàng bạc mang theo bi thương mà tiến bước.

Những tu sĩ Nhân tộc đang chiến đấu, bao gồm cả Lục Tiểu Thiên trong đó, tựa hồ như nhìn thấy được những ngọn cây cao chọc trời của những năm tháng xa xưa, một vùng đất Man Hoang với yêu quỷ hoành hành.

Nhân tộc ban đầu vốn chỉ chiếm cứ một góc nhỏ. Cổ tu sĩ cảm ngộ lực lượng thiên địa, bắt đầu giấy giụa mạnh mẽ sinh tôn trong cuộc đấu tranh giữa rất nhiều chủng tộc. Họ lợi dụng đao kiếm trong tay, mở rộng không gian sinh tôn, vô số người đã huyết nhuộm tà dương, ngã xuống trên con đường chỉnh chiến này, nhưng lại có vô số người ở phía sau nối bước tiến lên.

Nhiệt huyết, nguy cơ, hỗn tạp với bi thương tráng chí chưa thành.

"Nguy nguy hồ, thương dương ngọa đạo. Dương dương hồ, huyết khấp trường không."

Đùng đùng đùng, mười mấy vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ dốc hết lực lượng còn sót lại, chung sức đánh trống, đưa vô số người vào trong ý cảnh khẳng khái và bi thương, chứa đựng hoài bão, huyết khí di phương, cùng với từng tiếng trống vang vọng đánh sâu vào trong tâm khảm mỗi người, vô số tu sĩ bắt đầu đồng thanh ngâm xướng Đại Hoang Ca.

Lục Tiểu Thiên nghe thấy mà trong lòng cũng nhiệt huyết dâng trào, ngay cả pháp lực vận chuyển cũng nhanh hơn bình thường một chút, không khỏi giật mình kinh sợ. Hắn liếc mắt nhìn lướt qua hơn mười vị lão giả gần đất xa trời dùng hết lực lượng còn sót lại hợp sức đánh trống, miệng không ngừng ngâm xướng, khiến trong lòng Lục Tiểu Thiên bất tri bất giác cũng dâng lên một sự minh ngộ.

Sử dụng trận hình lớn như thế, hao phí cái giá như vậy, xem ra tuyệt đối không phải chỉ khiến bọn họ hình thành sự cộng minh đơn giản như thế.

Thương Dương Huyết Cổ này được luyện chế bằng phương pháp luyện khí của cổ tu sĩ, tuy chỉ là phỏng chế phẩm, nhưng cũng có thể dẫn động huyết khí của tu sĩ, kích phát tiềm năng của tu tiên giả. Chỉ là nó dù sao cũng chỉ là phỏng chế phẩm, ảnh hưởng với tu sĩ Nguyên Anh kỳ không khỏi quá nhỏ bé.

Tuy nhiên nhìn vẻ mặt với thần sắc phấn chấn của đám tu sĩ Kim Đan kỳ, Trúc Cơ kỳ, Luyện Khí kỳ, tinh khí thần rõ ràng khác hẳn trước kia, trong phương viên chiến trường mấy ngàn dặm, đều bị tiếng trống bao phủ. Tuy rằng nhân số ít hơn Quỷ tộc rất nhiều, nhưng khí thế một phe Nhân tộc lại đại tăng.
Bình Luận (0)
Comment