Chương 1322: Quỷ Linh Thoát Khiếu thuật
Chương 1322: Quỷ Linh Thoát Khiếu thuậtChương 1322: Quỷ Linh Thoát Khiếu thuật
Chương 1322: Quỷ Linh Thoát Khiếu thuật
Thì ra sử dụng kế Kim Thiền thoát xác, Lục Tiểu Thiên hừ lạnh một tiếng, Chân Huyễn Băng Đồng quét qua chung quanh một vòng, phát hiện một cái hư ảnh đầu sói không biết từ lúc nào đã tới gân bên cạnh bản thân. Cái đầu sói mờ ảo đó phun ra một cái phi châm vô hình, nhẹ nhàng bay về phía Lục Tiểu Thiên. Trên phi châm đó, mơ hồ có một luồng lực lượng cực kỳ tà dị.
"Hạt Lang quỷ vương thật là xảo quyệt, nếu không phải bản thân may mắn có được Chân Huyễn Băng Đồng này, tám chín phần mười đã bị tên gia hỏa này ám toán rồi."
Trong lòng Lục Tiểu Thiên run lên, khóe miệng hiện lên nụ cười. Phi châm vô hình kia vô cùng quỷ dị, nhưng tốc độ xác thực không nhanh.
Có lẽ là vì đạt tới mức độ vô thanh vô tức, cho nên không thể quá nhanh, nó gần như tiếp cận tới mức độ vô ảnh vô hình, ngay cả thần thức của bản thân cũng không cách nào phát giác ra điểm dị thường, có thể thấy sự lợi hại của nó. Nếu như tốc độ còn nhanh, lại ẩn chứa lực sát thương kinh người, vậy thì chẳng phải quá nghịch thiên sao?
Ngay cả Phạm La chân hỏa của Lục Tiểu Thiên, lực sát thương tuy cực kỳ mạnh mẽ, nhưng cũng có một cái khuyết điểm. Đương nhiên, loại khuyết điểm này có khả năng bởi vì cảnh giới bản thân hiện tại không đủ, không cách nào phát huy ra thực lực chân chính của nó.
Tốc độ của phi châm vô hình này thậm chí còn chậm hơn Phạm La chân hỏa. Lục Tiểu Thiên không hề sử dụng thông linh pháp khí để ngạnh tiếp thứ này. Sau khi phát hiện được nó, Lục Tiểu Thiên trực tiếp điều động tia Phạm La chân hỏa đón đầu phi châm vô hình của đối phương.
"Không, cái này... cái này sao có thể, tên Nhân tộc tóc bạc kia không ngờ lại có thể phát hiện ra bản thân, và cả Hạt Lang Vô Ảnh châm kia." Trong lòng Hạt Lang quỷ vương tràn đầy kinh hãi.
Vừa rồi nó bị Lục Tiểu Thiên dùng Phích Lịch Hỏa Lôi châu và Phạm La linh hỏa vây công, hiện giờ nhìn thấy trong đống linh hỏa đó lao ra một tia màu xanh trắng, lại không hề có chút vui mừng nào vì phán đoán của bản thân dã đúng, có chăng chỉ là một sự sợ hãi ngập tràn trong lòng.
Hạt Lang quỷ vương sử dụng Quỷ Linh Thoát Khiếu thuật, có thể tạm thời rời khỏi thể xác, lợi dụng trạng thái thần dị này để tiến hành tập kích. Nhưng làm như vậy cũng có sơ hở, sau khi thoát khỏi lớp vỏ bên ngoài, bất kể công kích hay là năng lực phòng ngự, so sánh với lúc trước đều giảm xuống trên phạm vi lớn. Vào thời kỳ toàn thịnh, y đã còn phải khổ đấu với Lục Tiểu Thiên, huống chi dùng trạng thái trước mắt đánh nhau sống chết với đối phương.
Lực sát thương của Hạt Lang Vô Ảnh châm cực kỳ lợi hại, sau khi va chạm với Phạm La chân hỏa, liền bốc lên từng luồng khói đen, nhất thời lại bất phân thắng bại.
"Hiện tại mới muốn đi, không cảm thấy quá muộn sao?" Lục Tiểu Thiên cười, giả vờ ném một viên Phích Lịch Hỏa Lôi châu trong tay ra.
Lúc này Hạt Lang quỷ vương làm gì còn được nửa điểm phong phạm của một Quỷ Vương trung kỳ. Công kích thân bí nhất của y, cho dù là đại tu sĩ, cũng khó mà phát giác được.
Thậm chí Hạt Lang y từng sử dụng chiêu thức này đánh bị thương một cường giả Quỷ Vương hậu kỳ. Nhưng công kích mà y tự hào nhất, ở trước mặt tên tiểu tử tóc bạc kia chỉ như là một trò cười. Sớm biết như thế, trước đó bỏ chạy mới là thượng sách.
Trong lòng Hạt Lang quỷ vương đại hận, cũng không lo được việc đòn sát thủ Hạt Lang Vô Ảnh châm bị Phạm La chân hỏa quấn lấy nhất thời không cách nào thu hồi. Nếu như còn không đi, đừng nói là mất một kiện quỷ khí lợi hại, ngay cả tính mạng cũng có thể không còn.
Hạt Lang quỷ vương hét lên, để lộ thân hình, không tiếp tục ẩn nấp nữa. Thân thể gần như trong suốt toát ra một làn khói, tốc độ tăng vọt, không phải lao về phía lớp vỏ đang trong khu vực Lôi Hỏa, mà lao về phía phần đuôi đang chiến đấu kịch liệt bên trong Phiêu Miểu kiếm trận.
Dù là đầu sói hay là đuôi hạt, đều là nơi cất giữ nguyên thần của y. Tuy rằng bị mất đi một bộ phận sẽ khiến cho thực lực đại giảm, nhưng còn chưa tới mức chí mạng. Hiện tại việc đánh bại Lục Tiểu Thiên đã trở thành hy vọng xa vời, Hạt Lang quỷ vương chỉ còn muốn bảo mệnh mà thôi.
Ngay khi Hạt Lang quỷ vương muốn nối lại với đuôi hạt, một vài đạo kiếm quang phiêu dật chém tới, dọa cho Hạt Lang quỷ vương sợ chết khiếp, vội vàng lách mình tránh đi. Lúc này Hạt Lang mới ý thức được Phiêu Miểu kiếm trận đã trấn áp đuôi hạt, phong tỏa cả không gian xung quanh. Y muốn dung hợp lại với đuôi hạt, trước tiên phải đột phá phong tỏa của kiếm trận. Mà với trạng thái của Hạt Lang y bây giờ, nếu như ngạnh kháng với uy lực của kiếm trận, sẽ lập tức vẫn lạc trong nháy mắt.
Lúc này Hạt Lang lại muốn trở lại thân thể đầu sói kia, lại nhìn thấy trong tay Lục Tiểu Thiên đang cầm viên Phích Lịch Lôi Hỏa châu, trong lòng không khỏi run lên. Đối phương đã sớm có chuẩn bị, hơn nữa còn không biết trong tay hắn rốt cuộc có bao nhiêu viên Phích Lịch Hỏa Lôi châu.
Bùm bùm!I
Trên thực tế, Lục Tiểu Thiên không hề để cho Hạt Lang quỷ vương có quá nhiều thời gian do dự. Trong lúc đối phương còn đang lo được lo mất, khi các cường giả quỷ Vương khác nhất thời cũng không thể qua cứu viện, Hạt Lang quỷ vương từ sự tự tin tràn đầy ban đầu, dần trở nên hoảng loạn. Mấy cái đuôi hạt dưới sự vây công của kiếm trận, chiến lực cũng vì hoảng loạn mà suy giảm, dần dần lộ ra sơ hở, bị kiếm khí sắc bén cắt đứt một cái đuôi hạt.
Khi Phiêu Miểu kiếm trận một kích đắt thủ, đuôi hạt bị trọng thương cũng không còn chống đỡ nổi, vài tiếng chém cực kỳ sắc nhọn vang lên, toàn bộ đuôi hạt đều bị phi kiếm cắt đứt.
Hạt Lang quỷ vương kêu lên thảm thiết, trận chiến này đã không còn gì có thể lật ngược tình thế được nữa. Lại qua thêm một lúc, không chỉ nhục thân khó bảo tồn, nguyên thần cũng có thể sẽ vẫn lạc bất cứ lúc nào. Nhất là bây giờ Phiêu Miểu kiếm trận của tên thanh niên tóc bạc này đã hoàn toàn không còn đối thủ, trừ khi lại có thêm một cường giả cảnh giới Quỷ Vương trợ giúp, mới có khả năng ngăn cản lại kiếm trận sắc bén kia.