Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1349 - Chương 1349: Không Hẹn Gặp Lại

Chương 1349: Không hẹn gặp lại Chương 1349: Không hẹn gặp lạiChương 1349: Không hẹn gặp lại

Chương 1349: Không hẹn gặp lại

Lại nghĩ đến đủ loại tràng cảnh khi xưa, lúc Đế Khôn còn là linh thú của bản thân, cùng kê vai tác chiến, chung quy Lục Tiểu Thiên vẫn động lòng trắc ẩn.

Lục Tiểu Thiên đưa tay đánh ra một tấm Huyết Thệ phù nói.'Niệm tình ngươi trước đây từng cùng ta trải qua hoạn nạn, tuy rằng ngươi bị ta lau đi thần trí, chung quy cũng vẫn còn mấy phần tình nghĩa. Hiện tại ngươi hãy lập ra huyết thệ, ngày sau không còn đối địch với ta, ta liền tha cho ngươi một lần."

Gương mặt Đế Khôn tỏ ra quật cường, không cam lòng khuất phục như vậy.

"Cơ hội chỉ có một lần, ngươi từng đi theo ta rất lâu, hẳn cũng biết rõ tính khí của ta. Ta không có khả năng lưu lại một cái họa lớn cho chính mình. Ta tha cho ngươi một con đường sống, đã là ngoại lệ rồi. Ngươi tốt nhất hãy lập ra huyết thệ trước khi ta thay đổi chủ ý." Trong mắt Lục Tiểu Thiên lần nữa lóe qua một tia sát cơ nói.

Cho dù là trong lòng bất cam thì cuối cùng cũng không thể nào bằng tính mạng của bản thân. Sau khi nội tâm Đế Khôn giãy giụa một lúc, vẫn nghe theo những gì Lục Tiểu Thiên nói, ngoan ngoãn lập ra huyết thệ.

"Cuộc chiến ban đầu của ta và ngươi ở trong Âm Phong cốc, chỉ là thắng bại sinh tử, cũng không có đúng sai. Dĩ vãng ân oán và gút mắc, hiện tại hai bên đã vạch rõ giới tuyến, thế gian có lẽ sẽ có phương pháp giải trừ huyết thệ. Nhưng ngươi tốt nhất không nên đi thử, lần sau nếu như còn đối địch, ta nhất định sẽ trảm ngươi dưới kiếm. Hôm nay ngươi đi Dương Quang đạo của ngươi, ta đi Độc Mộc kiêu của mình, không hẹn ngày gặp lại."

Đế Khôn lập xong huyết thệ, Lục Tiểu Thiên liền triệt tiêu Thất Cấp Phù Đồ. Khi nói xong mấy chữ không hẹn ngày gặp lại, thân hình Lục Tiểu Thiên liền biến mất trong vùng sơn cốc bị băng tuyết bao trùm này, âm thanh bình thản vẫn còn vang vọng, nhưng người đã chìm vào trong khung cảnh gió tuyết.

"Đúng là một kẻ ân oán phân minh, tuy Lục Tiểu Thiên xóa đi ký ức trước kia của ngươi, nhưng nếu không nhờ vậy, ngươi cũng không thể nào trưởng thành tới hiện tại. Huyết thệ này, ngươi không nên vọng động, cứ coi như lưu lại trong cơ thể ngươi một đạo ấn ký thôi."

Long Sư nhìn theo bóng lưng Lục Tiểu Thiên rời đi, trong lòng không khỏi có chút cảm khái. Y biết những lời này là Lục Tiểu Thiên nói cho bản thân nghe. Với tu vi trước đây đạt tới trình độ thập ngũ giai kinh thế hãi tục của y, chỉ còn cách cảnh giới phía trên Hóa Thần có một bước, xác thực biết được phương pháp hóa giải huyết thệ.

Chỉ bất quá khi nghe Lục Tiểu Thiên nói như thế, Long Sư liền từ bỏ ý định này. Y sống lâu như vậy, dạng Nhân tộc có tâm tính như Lục Tiểu Thiên này cũng quả thật hiếm thấy. Một nhân vật như thế, Đế Khôn mấy lần đều bại dưới tay hắn, cũng là hoàn toàn không oan.

Sắc mặt Đế Khôn lúc này trở nên suy bại, nhìn Lục Tiểu Thiên rời đi, thân sắc cũng có chút phức tạp. Gió trên không trung giống như đao cương, khi sắc trời dần hôn ám, kinh phong cũng dần trở nên sắc bén hơn.

Ngay cả Lục Tiểu Thiên, ngự không phi hành trên không trung trong thời gian dài cũng cảm thấy pháp lực tiêu hao rất lớn.

Hơn nữa từng cơn giá lạnh ở bốn phía xung quanh không ngừng xâm nhập vào cơ thể, tuy nhục thân Lục Tiểu Thiên đã đạt tới trình độ cửu giai, nhưng cũng không khỏi rùng mình.

Xem ra, sự nguy hiểm của nơi này tuyệt đối không chỉ là sự uy hiếp của yêu thú, mà cái rét lạnh thấu xương này cũng là đại địch của tu sĩ.

May mà hai tên Quỷ tu, Cát Trường Đình và Tiêu Tam Nương không đi theo. Nếu không dưới cái lạnh khắc nghiệt như vậy, không phải là yêu vật sớm đã quen thuộc với khí hậu lạnh giá nơi này, sợ là nửa bước cũng khó đi trong loại địa phương như thể.

Trời càng tối, thì gió gào thét càng lớn, dường như có vô số lệ quỷ đang kêu gào.

Lục Tiểu Thiên điều động Phạm La linh hỏa trong cơ thể, xua tan giá lạnh ở xung quanh mình.

"Xem ra chỗ tốt khi có được Phạm La linh hỏa này thật sự không ít." Khi bóng đêm dần buông xuống, với thực lực Nguyên Anh sơ kỳ của Lục Tiểu Thiên, tâm nhìn cũng chỉ còn khoảng vài dặm. Đối với dĩ vãng vừa liếc mắt liền nhìn xa hơn mười dặm mà nói, ít nhiều gì cũng có mấy phần không quen.

"Tạm thời vẫn nên tìm một địa phương nghỉ ngơi trước đã, đợi ngày mai bình minh lên rồi mới tiếp tục đi tìm tung tích của đám người La Tiềm. Màn đêm như vậy chắc hẳn có không ít yêu thú hoạt động." Lục Tiểu Thiên thấy sắc trời đang dần dần tối sầm, tiếng kêu gào của yêu thú trong tiếng gió rít lạnh thê lương, liên sờ sờ cằm suy nghĩ, nhìn quanh xung quanh một vòng, nhìn thấy một ngọn đồi bằng băng nhô cao, liền tế ra Phiêu Miểu phi kiếm, trực tiếp đào ngay trên đó ra một cái động băng cao khoảng chừng vài thước, sâu mấy trượng. Thân hình Lục Tiểu Thiên nhoáng lên liên tiến vào trong động, ngồi xuống xếp bằng, ngũ tâm triều thiên, thần thức nội liễm.

Không lâu sau, một nguyên anh có kích thước không tới nửa thước, dung mạo trông giống hệt Lục Tiểu Thiên hiện ra từ trong thiên linh cái của hắn.

Nguyên anh sống động và nhanh nhẹn, trông vô cùng linh động. Lục Tiểu Thiên kết anh đã được một khoảng thời gian. Từ lúc đầu mới kết anh nguyên anh còn có chút hư nhược, tới hiện tại, đã có thể dừng lại ở bên ngoài thời gian lâu hơn.

Màu sắc của nguyên anh này cũng giống như Cửu Sắc kim đan lúc trước của Lục Tiểu Thiên, có mấy loại màu sắc đan xen, thành cửu sắc hoa văn. Mà bề ngoài nguyên anh, cũng có một tầng Thái Hạo chiến y được Lục Tiểu Thiên ngưng kết từ lúc còn là Kim Đan kỳ. Lúc này Thái Hạo chiến y phủ lên bê mặt nguyên anh, hình thành một đạo phòng hộ cực kỳ hoàn chỉnh.

Nguyên anh huyền phù trên đỉnh đầu Lục Tiểu Thiên vài thước, cũng ngồi xếp bằng đả tọa giống nhục thân. Linh khí xung quanh giống như từng tia nước nhỏ, hội tụ chảy về phía nguyên anh.

Lúc này nguyên anh giống như Trường Kình (Cá Voi) hút nước, hút hết những tia linh khí này vào bụng.

Tới cảnh giời Nguyên Anh kỳ, việc sử dụng đan dược đồng dạng có thể khiến thời gian hấp thu linh lực rút ngắn đi nhiều, rất có ích cho việc tu luyện. Nhưng việc sử dụng đan dược tu luyện như vậy đã không còn thích hợp giống như các cảnh giới trước kia.
Bình Luận (0)
Comment