Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1361 - Chuong 1361: Thanh That Khai Bao

Chuong 1361: Thanh that khai bao Chuong 1361: Thanh that khai baoChuong 1361: Thanh that khai bao

Chương 1361: Thành thật khai báo

"Đợi khi thần thức của các ngươi cường đại thêm một chút, tuy chưa hẳn phát hiện được vị trí chuẩn xác của đối phương, nhưng cũng sẽ không tới mức bị người của Triệu tộc tới gần xung quanh mà không có phát hiện gì. Thực lực của bạch y trung niên nữ tử này cũng cực kỳ mạnh mẽ, nếu không phải do ta tương kế tựu kế, nhất thời nửa khắc cũng không thể nào gây thương tổn được ả."

Đây cũng không phải là Lục Tiểu Thiên đang khiêm tốn. Nếu như không phải do bạch y trung niên nữ tử tự cho rằng đã lừa gạt được Lục Tiểu Thiên, nên khi ả đột nhiên công kích, lại bị Phiêu Miểu kiếm trận của Lục Tiểu Thiên chờ đợi sẵn, đánh cho ả trở tay không kịp, thì hắn cũng khó mà đánh bị thương đối phương. Cho dù thực lực của đối phương không phải là mạnh trong Nguyên Anh trung kỳ, nhưng thủ đoạn cũng cực kỳ sắc bén, không phải hạng người dễ dàng bị Lục Tiểu Thiên chà đạp.

Mà Huyễn Vật chi thuật của đối phương, Lục Tiểu Thiên không hề bởi vì đã phát giác ra được sơ hở mà có chút khinh thường nào. Nếu như không nhờ hắn có mấy đạo phó nguyên thân tiến hành dò xét theo dạng kéo lưới, lại cộng thêm tính tình cẩn thận của hắn, sợ rằng cũng khó mà phát hiện ra được sơ hở trong đó.

Nhưng trên hết thì mọi việc đều bắt nguồn từ việc bạch y trung niên nữ tử này tự mình chuyển động, nếu không Lục Tiểu Thiên cũng khó mà phát hiện ra được vết tích của đối phương.

Khi ấy dù hắn rõ ràng biết được đống đất nhỏ dư thừa hay hoặc là tảng đá do bạch y trung niên nữ tử kia hóa thành có điều khác lạ, nhưng vẫn không thể nào nhìn ra được chân thân của đối phương. Nếu chỉ nhìn bên ngoài, hoàn toàn không cách nào nhận ra được sự khác lạ của chúng với cảnh vật bình thường xung quanh.

Chỉ dựa vào điểm này, sợ rằng ngay cả những đại tu sĩ có sở trường ẩn nặc thân hình, cũng chưa hẳn có thể sánh bằng.

Tiên triều thịnh thế Tần Lĩnh đại đế lưu lại có nội tình bậc nào, không ngờ vẫn bị Triệu thị lật đổ, khiến cho Long mạch bị phá vỡ. Loại thủ đoạn này làm sao một tu sĩ bình thường có thể làm được.

"Vị đạo hữu này, Triệu thị lúc trước tuy bị chư đại thế lực truy sát, ép phải rời đi, nhưng không hề bị diệt tộc, chỉ là mai danh ẩn tích, tránh ở một địa phương mà người bình thường không cách nào tới được. Nhiều năm truyên thừa xuống tới bây giờ, thực lực của Triệu thị nhất tộc đã phát triển khổng lồ đến mức khiến người khác khó tưởng tượng nổi. Vừa rồi đạo hữu đã đánh bị thương nữ tử của Triệu tộc, đã đắc tội bọn họ, nếu như còn hoàn toàn không biết gì vê nơi này, sợ rằng động tí là sẽ có nguy cơ mất mạng."

Trung niên đầu trọc thấy Lục Tiểu Thiên có mấy phần động tâm, mà trong số mấy người này, chắc hẳn là thực lực của tên thanh niên tóc bạc này là mạnh nhất. Nhìn thấy vẻ mặt đầy sát ý của Bát Túc Ma Ngưu thú, trung niên đầu trọc đã không còn suy nghĩ được nhiều nữa, vì thế liền trực tiếp chuyển dời ý định lên người Lục Tiểu Thiên.

"Ngưu huynh, khoan động thủ đã, hãy nghe y nói một chút." Lục Tiểu Thiên nói với Bát Túc Ma Ngưu thú đang định tiếp tục động thủ.

Đã Triệu tộc trước kia ở Xích Uyên đại lục, Bát Túc Ma Ngưu thú là thổ dân trong bí cảnh này, chưa từng nghe nói qua, cũng là điều rất bình thường.

"Được rồi, vậy cứ nghe tên gia hỏa này nói một chút vậy." Bát Tuc Ma Ngưu thú trừng mắt nhìn trung niên đầu trọc một cái, có chút không cam lòng nói.

"Chúng ta tới chỗ khác nói chuyện đi." Lục Tiểu Thiên lo lắng bạch y trung niên nữ tử mới thoát đi kia sẽ còn có đồng bọn. Vì cẩn thận, Lục Tiểu Thiên đương nhiên sẽ không trực tiếp lưu lại ở chỗ này thời gian quá dài.

Trung niên đầu trọc bị mấy người một thú kẹp ở giữa, nhanh chóng di chuyển tới một chỗ khe núi, Lục Tiểu Thiên thuần thục bày ra trận pháp, ngăn cách khí tức của cả bọn lại.

"Ngươi là tu sĩ nơi nào, tại sao lại biết sự tình của Triệu tộc, lại biết bao nhiêu về sự tình của Triệu tộc?" Lục Tiểu Thiên khoanh tay đứng nhìn trung niên đầu trọc đang bị chế trụ ở giữa mọi người.

"Ta tên Liên Duyệt vốn là đệ tử của Tiêu trưởng lão trong Đan Vương thành ở Lam Ma hải vực. Về sau dưới cơ duyên xảo hợp, đi theo gia sư tiến vào nơi này, đã là chuyện của hơn hai trăm năm trước, lúc ấy ta vẫn chỉ là Kim Đan trung kỳ. Về sau tao ngộ Yêu tu, gia sư chiến đấu Yêu tu, ta cũng một phen khổ chiến với những yêu thú khác, cuối cùng tẩu tán. Lúc trước cũng không biết đã đi lạc đến chỗ nào, về sau cơ duyên xảo hợp, mới kết thành Nguyên Anh." Trung niên đầu trọc Liên Duyệt nói.

"Đan Vương thành?" Trên mặt Lục Tiểu Thiên hiện lên một tia thần sắc quái dị.

"Sao vậy đạo hữu, đạo hữu từng đi qua Đan Vương thành ư? Đạo hữu có từng nghe nói đến Liên gia ở Đan Vương thành chưa?"

Liên Duyệt vẻ mặt kinh dị nhìn Lục Tiểu Thiên. Ngay cả mấy người Kiều Lam, La Tiềm cũng cảm thấy có chút hứng thú. Kiều Lam từng đi dạo ở Bạch Hạc thành một đoạn thời gian, nên cũng biết được chút ít về sự tích của Lục Tiểu Thiên trong quá khứ. Nhưng sau khi Lục Tiểu Thiên rời khỏi Vọng Nguyệt xông pha ở bên ngoài, mọi người chỉ nghe nói chứ không biết sự tình cụ thể của hắn ở bên ngoài. Ngay cả bản thân Lục Tiểu Thiên cũng không từng nhắc đến, lúc này vừa hay khơi dậy, nên cũng khiến mọi người cảm thấy hứng thú vô cùng với những gì Lục Tiểu Thiên trải qua ở bên ngoài Vọng Nguyệt.

"Ta cũng từng nghe qua, trước đây khi còn là ở Kim Đan kỳ từng giao thủ qua với một người tên là Liên Vân, không biết đó có phải là Liên gia trong miệng ngươi hay không."

Lục Tiểu Thiên nhớ đến Chiến Tiên tháp bên trong Đan Vương thành, gặp phải khiêu chiến của các lộ cao thủ Kim Đan kỳ đỉnh tiêm. Trong đó có một tên tu sĩ Kim Đan kỳ bại trong tay hắn, thực lực cũng rất mạnh mẽ, một công tử văn nhã tên Liên Vân.
Bình Luận (0)
Comment