Chương 1417: Thuấn kính
Chương 1417: Thuấn kínhChương 1417: Thuấn kính
Chuong 1417: Thuan kinh
Xem ra hôm nay không thích hợp để sử dụng Na Di kính lắm, trong lòng Lục Tiểu Thiên thâm lẩm bẩm một câu. Thân thể bay lui về phía sau, lần nữa ẩn vào trong bức tường gạch dày và nặng có bố trí cấm chế.
"Đây là thủ đoạn gì?" Trong lòng Vu Nhã cũng có vài phần kinh ngạc với sự xuất hiện và cách thức hắn biến mất.
Vị chủ nhân mới nhận này tuy có kiếm trận vô cùng sắc bén, người thường khó có thể địch lại, và còn là một Luyện Đan tông sư, quả thật là khó mà lý giải theo lẽ thường. Chỉ là Vu Nhã cũng có mấy phần tự tin với chỗ ở của mình. Có lẽ chiến lực bản thân ả không cao, nhưng cho dù có là kẻ địch lợi hại hơn ả nhiêu, muốn không chút tiếng động, không bị ả phát giác mà tiến vào nơi này, cũng không phải là chuyện dễ.
Nhưng vị chủ nhân này lại có thể dễ dàng làm được. Trong cuộc đối trò chuyện vừa rồi, Vu Nhã không ngừng suy đoán thủ đoạn Lục Tiểu Thiên tiến vào nơi này, dù sao cũng không có thứ gì trong khuê phòng bị phá hư.
Nhưng khi tận mắt chứng kiến Lục Tiểu Thiên lui vào trong bức tường gạch mà không hề có chút pháp lực ba động nào, càng cảm thấy bất khả tư nghi.
Người bình thường cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ hay người biết Thổ Độn thuật cũng không ít. Nhưng khuê phòng này của nàng có cấm chế đặc thù, Thổ Độn thuật căn bản không cách nào dễ dàng xuyên qua được. Hơn nữa dù là thi triển Thổ Độn thuật cao minh thì ít nhiều cũng sẽ có chút pháp lực ba động, muốn qua mắt được ả không phải là chuyện dễ.
"Vị chủ nhân này, thật sự là thần bí mạc trắc." Quận Vương phi Vu Nhã kinh ngạc đứng dậy, sờ sờ vách tường trong khuê phòng rồi lẩm bẩm nói.
Chốc lát sau, Vu Nhã với y phục chỉnh tê đã xuất hiện ở mũi thuyên. Lục Tiểu Thiên cắt đứt liên hệ giữa bản thân và Na Di kính. Sau đó đưa Na Di kính cho Vu Nhã, bảo ả dùng thần thức của mình thử tiến vào trong đó.
Vu Nhã làm theo lời Lục Tiểu Thiên, mấy sợi thần thức tiến vào trong đó, thân thể yêu kiều lập tức run lên, đau đớn kêu thành tiếng, sắc mắt trắng bệch trong nháy mắt.
"Có phải thần thức đã bị cắt đứt liên hệ?"
"Chủ nhân đã biết rôi mà còn cố hỏi!" Trong lòng Vu Nhã có vài phần khó chịu, nhưng lại không dám biểu đạt quá rõ ràng.
Cảnh giới càng cao, diệu dụng của thần thức càng trở nên rõ hơn. Vu Nhã và Trường Ninh quận vương tu luyện đạo song tu, tấn giai tương đối dễ dàng hơn tu sĩ bình thường một chút. Nhưng luận về chiến lực thì lại kém hơn một chút. Thân thức vừa tổn thất tuy không nhiều, nhưng đối với nguyên thần không mạnh của Vu Nhã mà nói, tự nhiên ý nghĩa cũng không giống nhau. "Phục dụng đan dược bên trong vào, mấy ngày sau sẽ khôi phục lại thôi." Lục Tiểu Thiên ném cho Vu Nhã một bình đan dược nói.
"Mộc Thần đan!" Vu Nhã mở nắp bình ra nhìn vào bên trong, lập tức kinh ngạc kêu lên, sau đó khuôn mặt tràn ngập niềm vui. Sóng mắt lưu chuyển nhìn Lục Tiểu Thiên nói cảm tạ.
Mộc Thần đan là thượng đẳng linh đan chuyên dùng cho tu sĩ Nguyên Anh kỳ khôi phục tổn thương của nguyên thần. Nếu phục dụng trong thời gian dài, còn có tác dụng tăng trưởng nguyên thần.
"Ta còn có việc, ngươi tạm thời đi nghỉ ngơi đi." Lục Tiểu Thiên hạ lệnh trục khách.
"Dạ, chủ nhân." Vu Nhã nhấch môi đáp, trong lòng thâm trách Lục Tiểu Thiên thật không hiểu phong tình. Ả thầm nói lẽ nào vị chủ nhân này chỉ yêu thích xử nữ.
Bản thân và Trường Ninh quận vương tuy tu luyện thuật song tu, nhưng bởi vì từ rất sớm ả đã bị Trường Ninh quận vương khống chế, dù phẫn hận với hành vi của y, nhưng cũng không dám làm ra loại việc chọc giận tên quận vương ác độc kia.
Trong tu tiên giới, bởi vì tu vi bất nhất, cảnh ngộ bất đồng, rất nhiều tu tiên giả đều thay đổi không chỉ một vị đạo lữ, lẽ nào thân thể của bản thân không có một điểm lực hấp dẫn nào với vị chủ nhân này?
Mang theo suy nghĩ như vậy trong đầu, Vu Nhã thuận theo lời ngoan ngoãn rời khỏi thuyền.
Quận Vương phi Vu Nhã này tất nhiên là có lực hấp dẫn vô cùng, chỉ bất quá Lục Tiểu Thiên trải qua cũng không ít, ngay cả điểm định lực ấy sao lại không có.
Sau khi Vu Nhã rời đi, trong tay Lục Tiểu Thiên một chất lỏng màu đen cùng loại như thủy ngân. Chất lỏng đó đang biến ảo các loại hình dạng bất đồng.
Khi dùng thân thức thẩm thấu vào, cái chất lỏng màu đen này tựa hồ có thể hấp thu thân thức, nhưng lại không cách nào xác minh được tình hình trong đó.
Lục Tiểu Thiên lấy ra viên đá màu xám có được từ trong cơ thể của Hắc Phong yêu mãng, sau đó dùng chất lỏng màu đen bao bọc viên đá màu xám lại.
"Ông. ... " Một loại rung động cực kì kỳ diệu, khiến cho thần thức của Lục Tiểu Thiên đang bị trói buộc ở bên trong chất lỏng màu đen lập tức tìm được nơi đột phá, bắt đầu quán chú vào trong viên đá màu xám.
"Thuấn kính, mắt nhìn tới đâu, chân đi tới đó, chỉ trong nháy mắt!"
Mấy hàng chữ cổ xuất hiện giống y như không gian bên trong Na Di kính. Pháp quyết ảo diệu phiêu phù bên trong không gian kỳ dị của viên đá xám.
"Quả nhiên, viên đá màu xám này chính là kỳ vật giống như Na Di kính. Dùng thủ đoạn bình thường, thần thức căn bản không có cách nào tiến vào bên trong, càng không nói đến việc đạt được bí kỹ trong đó. Chỉ có loại chất lỏng màu đen kỳ quái này, có thể đưa đến tác dụng cầu nối, để thần thức tiến vào trong khối đá màu xám và Na Di kính." Vẻ mặt Lục Tiểu Thiên đầy hưng phấn, vốn cho là Na Di kính không có bao nhiêu tác dụng, nhưng không ngờ rằng bản thân lại có thể tình cờ làm sáng tỏ được bí ẩn của viên đá màu xám. Khó trách lúc trước Hắc Phong yêu mãng có thể luyện hóa được, mà bản thân lại không được, hóa ra mọi thứ đều có liên quan đến chất lỏng màu đen này.
Trong khối đá màu xám này là phương pháp thuấn di, khiến Lục Tiểu Thiên không khỏi trở nên vô cùng hứng thú với viên đá còn lại. Nhưng khi hắn nhìn về phía chất lỏng đang màu vốn nên rơi xuống mặt đất kia, thì nó lại biến trở nên thành tro bụi bay đi.
Lục Tiểu Thiên đưa tay đón lấy, ráng hút lấy số tro tàn này vào tay, lại dùng thần thức đi dò xét, thì phát hiện đống tro bụi này đã không hề có bất kì sự khác biệt nào với bụi đất bình thường.
"Đáng tiếc!" Trong mắt Lục Tiểu Thiên tràn day vẻ trầm tư, xem ra cái chất lỏng màu đen này cũng có số lần sử dụng hạn chế, cũng không phải có thể sử dụng vô hạn.
Lúc trước sau khi Hắc Phong yêu mãng luyện hóa viên đá màu xám, khả năng cũng có loại chất lỏng màu đen này. Chỉ là loại chất lỏng thần bí này đã không có tác dụng gì với nó, thân là một con yêu vật, tự nhiên cũng không phải lúc nào đều mang theo bên mình. Chỉ là lúc trước khi bản thân thu thập sào huyệt của Hắc Phong yêu mãng cũng không hề phát hiện có chất lỏng màu đen này.
Đột nhiên, trong Lục Tiểu Thiên khẽ động.
"Lúc trước khi Hắc Phong yêu mãng bị bản thân giết chết, mới chỉ là một đầu lục giai yêu thú, linh trí chưa mở, cách cảnh giới Yêu tu vẫn còn xa. Việc nó có được viên đá màu xám này, chắc hẳn cũng chỉ là do cơ duyên xảo hợp, làm sao có thể hiểu được diệu dụng của chất lỏng màu đen này? Chắc hẳn sau khi luyện hóa viên đá màu xám, đã tùy tiện vứt nó đi như cỏ rác."
"Ngay cả bản thân mình, cho dù có được viên đá màu xám, sau khi luyện hóa xong, còn không phải cũng xem chất lỏng đó như vật vô dụng ném đi ư?"
"Nếu nói như vậy, muốn giải khai bí mật bên trong viên đá màu xám còn lại, còn phải quay về vùng núi rừng phụ cận Huyền Diệp thành một chuyến."
Chỉ bất quá hiện tại bản thân đang ở nơi Hạng quốc xa xôi của Xích Uyên đại lục, còn phải tìm kiếm tung tích của Linh Tủy Tinh Thể ngọc, ngoài ra còn phải tìm mấy người La Tiềm và Bát Túc Ma Ngưu thú, nếu muốn quay về Vọng Nguyệt tu tiên giới, tạm thời sợ là không hiện thực.
"Tạm thời thử phương pháp thuấn di này trước, xem sự khác biệt giữa nó và Tử Tiêu Hỏa Độn thuật là gì. Lục Tiểu Thiên thu hồi lại suy nghĩ, đồng thời thu hồi lại viên đá xám gọi là Thuấn kính và Na Di kính kia vào trong người.
Luyện tập thông qua pháp quyết bên trong Thuấn kính, Lục Tiểu Thiên quán chú pháp lực vào, vận chuyển theo lộ tuyến của nó.
Bỗng nhiên, khi ánh mắt Lục Tiểu Thiên nhìn về phía bờ hồ cách đó sáu bảy trăm trượng. Sưu, hắn chỉ cảm giác một trận hoa mắt, trước mắt hơi tối đi, khi tầm nhìn trở nên rõ ràng hơn, thì bản thân đã đứng ở bụi hoa bên bờ hồ.
"Thuấn Di thuật thật là thần dị." Lục Tiểu Thiên vô cùng vui mừng, lại đưa tay điểm về phía trước. Một đạo kiếm khí lóe lên trước mặt. Lần này kiếm khí lại không hề thuấn di như trong dự liệu.
"Chẳng lẽ pháp thuật công kích bình thường không thể thuấn di?" Lục Tiểu Thiên như có chút hiểu ra.
Lúc trước khi đại chiến với Hắc Phong yêu mãng, công kích của nó rõ ràng là lợi dụng nhục thân cường hãn cộng với Thuấn Di thuật này cho đối thủ một kích bất ngờ, quả thật là nằm ngoài dự liệu của đối thủ.
Thân hình Lục Tiểu Thiên lần nữa lóe lên, khi tái hiện lại, tay trái tung quyền đánh thẳng vào trong hồ.
Oanh! Một cột nước to lớn bắn lên cao rồi nổ tung dưới quyên kình kinh khủng của hắn.