Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1425 - Chương 1425: Ô Quỷ Y

Chương 1425: Ô Quỷ y Chương 1425: Ô Quỷ yChương 1425: Ô Quỷ y

Chương 1425: Ô Quỷ y

Vài ngày sau, từ xa nhìn lại, một dải núi xanh ngút ngàn như Giao Long nằm cuộn tròn. Linh Hạc bay lượn trên bầu trời, Linh Điêu líu lo thành đàn. Cây Thương Tùng mọc trên vách đá cheo leo. Linh Ngư bơi lội trong khe suối tươi mát. Sương mù bao phủ quanh núi, như tơ như sợi.

Bình minh rực rỡ ló dạng, bách điểu đua nhau hót vang, cảnh tượng bừng bừng sinh cơ.

Long Bàn sơn này chính là nơi buôn bán của Long Thanh thương minh tại Thanh Đỉnh thành.

Từ lúc rạng sáng, thỉnh thoảng có vài tia sáng bay vào trong núi.

Lúc này, nhân viên canh gác ở ngoại vi Long Bàn sơn cũng đều là tu sĩ Kim Đan kỳ, có thể thấy lần thịnh hội này quy cách cao như thế nào.

Một nữ tử xinh đẹp mặc váy trắng bay đến, bước đi nhẹ nhàng, thu hút không ít ánh mắt nhìn lại.

Nữ tử mặc váy trắng này chính là Quận Vương phi Vu Nhã. Nàng nhìn xung quanh, lúc này đã có hàng chục tu sĩ Nguyên Anh kỳ đến đây, cao thấp béo gầy đều có, tuy rằng khẳng định chủ nhân của mình sẽ ở đây, nhưng nàng lại không thể nhìn ra được rốt cuộc ai mới là chủ nhân.

Một lúc lâu sau, nữ tử mặc váy trắng chỉ có thể than thở một câu,'Đến giờ này vẫn còn chưa hoàn toàn tin tưởng ta, đúng là một gia hỏa xuất thân nhập quỷ."

Lúc này, Lục Tiểu Thiên đã biến thành một nam tử trung niên khí chất tao nhã, khoác lên mình bộ cẩm y với đai lưng bằng ngọc.

"Xích Uyên đại lục, không hổ là thánh địa tu luyện, chỉ riêng tu sĩ Nguyên Anh kỳ tham dự lân thịnh hội này đã lên đến hàng chục người rồi."

Nhìn thấy quy mô của thịnh hội lần này, Lục Tiểu Thiên cũng không khỏi líu lưỡi. Vài chục năm trước, trong Nhân Quỷ đại chiến ở Vọng Nguyệt tu tiên giới, tất cả cường giả hai đại tu tiên giới Vọng Nguyệt và Nam Hoang te tựu, cũng chỉ có năm sáu mươi vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ mà thôi.

"Xem ra nội tình của Hạng quốc còn vượt xa tưởng tượng của mình. Trận đại chiến giữa Cự Thạch nhất tộc và Quỷ tộc tuy diễn ra trong vùng không gian bí ẩn, nhưng suy cho cùng nó cũng tương liên đến Xích Uyên đại lục, đến Hạng quốc, thế nhưng lại không hề gây ra biến động lớn nào. Có thể thấy khả năng chịu đựng rủi ro của Hạng quốc và Xích Uyên đại lục này vượt xa Thanh Vũ đại lục."

Không ra khỏi giếng nhìn xem, thì càng không biết bản thân chỉ là Ếch ngồi đáy giếng. Lúc này nhìn thấy hơn ba mươi tu sĩ Nguyên Anh kỳ nhiều vô số kể lần lượt xuất hiện, trong lòng Lục Tiểu Thiên chính là có cảm giác như vậy. Số còn lại cũng có mấy chục vị tu sĩ Kim Đan kỳ, trông bộ dạng khí thế cũng không tâm thường. Ngay cả khi đối mặt với tu sĩ Nguyên Anh kỳ, bọn họ cũng không hề e dè, dường như có chỗ dựa vững chắc, có thể tưởng tượng thế lực sau lưng bọn họ không hề đơn giản.

"Chiêm phò mã, nghe nói ngươi đã đi vào trong bí cảnh đó, biến mất hàng chục năm, không ngờ lại quay trở về, hẳn là có thu hoạch không ít nhỉ?" Lúc này, một tên tu sĩ đội mũ trắng, trán rộng, cười nói chào hỏi với Lục Tiểu Thiên.

"Thu hoạch gì chứ, ta có thể sống sót trở về đã là tốt lắm rồi. Linh vật trong bí cảnh quả thực không ít, nhưng với thực lực của ta, có thể trở vê ngoại trừ cẩn thận ra còn phần nhiều là may mắn”"

Lục Tiểu Thiên cười khổ lắc đầu, Nguyên Anh của Chiêm Vân Lượng vẫn bị hắn khống chế. Hắn và Chiêm Vân Lượng có giao dịch từ trước, Chiêm Vân Lượng đã kể lại không ít chuyện của bản thân cho hắn biết. Lúc này Lục Tiểu Thiên đã dùng Dịch Hình đan hóa thành bộ dạng của Chiêm Vân Lượng, tự nhiên không có bao nhiêu khó khăn.

"Trong bí cảnh đó lại nguy hiểm đến vậy ư? Ngay cả Chiêm phò mã cũng chỉ có thể may mắn tự bảo thôi?"

Nhiều tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ tại đây sắc mặt lập tức thay đổi, có thể thấy danh tiếng của Chiêm Vân Lượng khi còn ở Hạng quốc cũng không hề nhỏ.

"Hung hiểm hay không, các vị tự mình đi thử một lần không phải là biết rồi sao, cần gì cứ phải tới hỏi Chiêm mỗ."

Lục Tiểu Thiên hừ lạnh một tiếng, không nói thêm lời nào. Dựa theo lời giới thiệu của chính Chiêm Vân Lượng. Tuy y là Phò mã, nhưng chỉ là hư danh, thậm chí diện mạo thật sự của Nghê Thường công chúa còn chưa thấy qua. Trong số ít lần gặp mặt, đối phương đều là che mặt.

Mà tu vi của vị công chúa này dường như còn cao hơn Chiêm Vân Lượng một chút, hai người cũng chỉ là kết quả của cuộc hôn nhân lợi ích. Sau khi tổ phụ của Chiêm Vân Lượng là đại tu sĩ Chiêm Quảng Tử ngoài ý muốn vẫn lạc, Chiêm Vân Lượng liền nhận đủ mọi sự ghẻ lạnh.

Nghe nói vị công chúa này nổi tiếng xinh đẹp, được nhiều người mến mộ, là người nổi bật trong thập đại mỹ nhân Hạng Đô. Sau khi mất đi sự bảo hộ của tổ phụ, một tu sĩ Nguyên Anh Sơ kỳ như Chiêm Vân Lượng, trong rừng cường giả ở Hạng quốc, đặc biệt là trong mắt những tu tiên thế gia, tự nhiên không tính là gì cả. Lại thêm những lời châm chọc khiêu khích của những người theo đuổi Nghê Thường công chúa, khiến cho tính cách của Chiêm Vân Lượng càng lúc càng quái gở, khó gần.

May mắn là bản thân Chiêm Vân Lượng cũng không chịu thua kém, tư chất xuất chúng, lại chăm chỉ tu luyện, tuy tu vi chỉ mới là Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng trong số các tu sĩ đồng giai, y cũng khá nổi danh.

Lục Tiểu Thiên nhìn xung quanh, định tìm một góc tương đối yên tĩnh. Hiện tại nói thế nào thì hắn cũng đang giả mạo thân phận của Chiêm Vân Lượng, tự nhiên sẽ không chủ động đi tiếp xúc với người khác.

Địa điểm tiến hành giao dịch là một khu rừng trúc trên Bàn Long sơn, trong rừng có khe suối chảy róc rách, cá bơi lội tung tăng.

Lục Tiểu Thiên liếc mắt nhìn xung quanh, thoạt nhìn có vẻ như không có bố trí gì, nhưng thực tế khu rừng trúc này lại có cấm chế vô cùng lợi hại. Số lượng tu sĩ Nguyên Anh chủ trì cấm chế này tuyệt đối không chỉ có một người.

"Núi không cần cao, có Tiên ắt có tiếng. Nước không cần sâu, có Long ắt sẽ thiêng. Buổi đấu giá lần này của chúng ta, tuy số lượng người không nhiều, nhưng những người có thể đến đây, đều là người không phú thì quý hoặc là tu vi cao thâm, đã đứng trên đỉnh cao của giới tu sĩ. Tất nhiên, tuy rằng ai cũng đã hiểu quy củ, nhưng tại đây, bản nhân vẫn muốn nhắc lại một lân nữa."

Một nữ tu sĩ trẻ tuổi có dung mạo thanh tú, nhưng chưa thể gọi là xinh đẹp, tu vi không cao, chỉ ở mức Kim Đan trung kỳ, đang ngồi thong thả trong một cái lầu nhỏ ở trung tâm rừng trúc. Môi son khẽ mở, nhưng lời nói lại truyền đến tai từng người một cách vô cùng rõ ràng.

"Vật phẩm được bày bán trong buổi đấu giá này, ngoại trừ linh thạch là thứ giao dịch cơ bản nhất ra, thì những vị khách quý nào tạm thời thiếu linh thạch có thể dùng linh vật để trao đổi. Tuy nhiên, giá đổi tại chỗ sẽ thấp hơn giá thị trường bình thường khoảng một thành."

"Nếu các vị khách quý có mặt tại đây cảm thấy món đồ ưng ý bị đẩy giá cao, tạm thời thiếu linh thạch, có thể dùng một số linh vật thế chấp, yêu cầu buổi đấu giá tạm dừng. Tất nhiên, giá trị món đồ thế chấp đó chí ít phải bằng một nửa giá trị của vật phẩm được đấu giá. Khi bắt đầu đấu giá lần nữa, vật thế chấp sẽ thuộc ve Long Thanh thương miinh, không được tính vào giá giao dịch của buổi đấu giá."

"Ngoài ra, sau khi buổi đấu giá kết thúc, các vị khách quý có mặt tại đây cũng có thể lấy ra một số vật phẩm khác để tiến hành giao dịch với nhau. Tỷ lệ chia lại của Long Thanh thương minh là nửa thành. Nếu mọi người không có gì dị nghị, buổi đấu giá này sẽ lập tức bắt đầu."

Lục Tiểu Thiên nhún nhún vai, cách làm việc của Long Thanh thương minh này cũng khá là độc đáo, áp dụng triệt để nguyên tắc "có linh thạch thì mọi chuyện đều dễ dàng”. Những người có mặt ở đây tự nhiên không có ý kiến gì, nếu có ý kiến thì cứ việc rời đi là được.

"Dưới đây là vật phẩm đấu giá đầu tiên, Ô Quỷ y, lấy được từ một ngôi cổ mộ. Khi khoác nó lên người, Ô Quỷ y có thể tỏa ra quỷ khí, khiến cho khí tức của tu sĩ giống như với Quỷ tộc, có thể lẫn vào trong Quỷ tộc mà không bị phát hiện. Công dụng tuy có phần tà dị, nhưng cũng có chỗ độc đáo không thể thay thế được, là vật phẩm quý giá dành cho những tu sĩ yêu thích tiến vào vùng quỷ địa cực âm để mạo hiểm. Giá khởi điểm là năm trăm vạn hạ phẩm linh thạch, mỗi lần tăng giá không dưới một trăm vạn linh thạch." Nữ tu sĩ thanh tú nói với giọng điệu vô cùng bình tính.

"Một ngàn vạn hạ phẩm linh thạch!" Lục Tiểu Thiên không chút do dự ra giá. Trong số những người có mặt ở đây, Lục Tiểu Thiên tự cảm thấy bản thân là người có số lần tiếp xúc với Quỷ tộc nhiều nhất. Trong quá trình đại chiến giữa Cự Thạch nhất tộc và Quỷ tộc, Lục Tiểu Thiên từng thâm nhập vào lãnh địa của Quỷ tộc, mỗi khi đến một nơi, đều bị lượng lớn Quỷ tộc coi như dị tộc mà truy sát.

Trong quá trình này, cho dù hắn có pháp lực cao thâm, cũng khó tránh khỏi tình huống bị tiêu hao liên tục. Nếu không phải bản thân Lục Tiểu Thiên là Luyện Đan sư, lại là Pháp Thể song tu, thủ đoạn không ít, miễn cưỡng mới có thể chống đỡ được. Thì đổi lại là một tu sĩ bình thường khác đã sớm bị tiêu hao đến chết rồi.

Ô Quỷ y này tuy trong đa số tình huống đều vô dụng, nhưng chính như nữ tu sĩ thanh tú của Long Thanh thương minh đã nói, tâm quan trọng của nó trong một số tình huống là không thể thay thế được.
Bình Luận (0)
Comment