Chương 1443: Dị biến lại nổi
Chương 1443: Dị biến lại nổiChương 1443: Dị biến lại nổi
Chương 1443: Dị biến lại nổi
"Chủ nhân đang làm gì vậy?" Vu Nhã nhìn thấy kiếp vân trên bầu trời vốn đã gân tan đi, Lục Tiểu Thiên không những không dừng lại, không thấy tốt thì dừng, mà còn đưa tay tránh đi vài tia lôi điện vươn vào trong kiếp vân khuấy đảo, hai mắt không khỏi trợn tròn.
Vu Nhã vốn đang lơ lửng giữa không trung cũng cảm nhận được uy áp to lớn, đừng nói đến những tu sĩ Kim Đan kỳ, ngay cả bản thân nàng là cường giả Nguyên Anh kỳ, đứng trước ba cột lôi trụ thô to dày mấy chục trượng, dường như nối liền thiên địa, cũng không khỏi sinh lòng sợ hãi. Trước những cột lôi trụ hùng mạnh như vậy, căn bản không phải tu sĩ Nguyên Anh kỳ bình thường có thể chống đỡ được.
Vu Nhã sao có thể không hiểu Lục Tiểu Thiên đang làm gì, hắn đang thu lấy Lôi Nguyên! Chỉ là thủ pháp của hắn không khỏi quá mức lớn mật một chút.
Lôi Nguyên là vật sản sinh ra trong Lôi Kiếp. Tu sĩ bình thường khi độ kiếp chỉ mong có thể bình an vượt qua, thực lực tăng vọt, thọ nguyên tăng lên, vậy là đã mừng rỡ khôn xiết. Còn dám sau khi độ kiếp lại thu lấy Lôi Nguyên, khiêu khích Lôi Kiếp, cho dù có cái thực lực này, cũng chưa chắc có đảm lượng làm vậy. Nguyên Anh Thiên Kiếp, ai mà không phải cửu tử nhất sinh!
Nhưng hết lần này tới lần khác Lục Tiểu Thiên không chỉ muốn thu lấy, mà còn thu lấy không ít, Lôi Kiếp cấp độ này, tinh hoa Lôi Nguyên cuồng bạo, vượt xa Lôi Nguyên bình thường.
Lúc đầu Lục Tiểu Thiên chỉ muốn lấy một ít Lôi Nguyên, nhưng khi nhìn thấy kiếp vân bị kích nộ này, sắc mặt không khỏi trở nên ngưng trọng.
Sự biến đổi kỳ lạ xuất hiện sau khi kiếp vân này bị kích nộ này, không ngờ lại mơ hồ có sự uy hiếp ngang bằng với tam thủ xà yêu Bích Quỳnh năm xưa.
"Chủ nhân, phải làm sao mới ổn đây?" Vu Nhã nhìn ba đạo lôi trụ uy thế ngày càng mạnh mẽ trên bau trời, không khỏi hoa dung thất sắc. Ba đạo lôi trụ trước mắt đã không đơn giản chỉ là Nguyên Anh Thiên Kiếp, mà là tình huống mà ngay cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ như nàng còn rất lâu mới có khả năng đối mặt.
"Lui ra." Lục Tiểu Thiên khẽ quát một tiếng, tuy cách nhau hơn ngàn trượng, nhưng uy áp của ba đạo lôi trụ này khiến Lục Tiểu Thiên cảm thấy như giữa hai bên giống như một đường bằng phẳng, không có khoảng cách, dù là hắn sử dụng thuật Thuấn Di cũng không thể tránh khỏi đòn công kích của lôi trụ này.
Lục Tiểu Thiên đưa tay trái ra trước, tám thanh phi kiếm lần lượt bay ra từ giữa lòng bàn tay. Vù một tiếng, bao lấy xung quanh cơ thể hắn.
Kiếm trận hướng lên trên, xoay tròn và không ngừng thổ nạp.
"ĐiU' Khi đạo lôi trụ đầu tiên giáng xuống, Lục Tiểu Thiên khẽ quát một tiếng, tám thanh phi kiếm đồng loạt bay lên, không ở tư thế công kích mà lật ngược lại, tám thanh phi kiếm hướng về chính giữa, nhanh chóng xoay tròn, như một bông hoa nở ra rực rỡ, nâng lấy lôi trụ đang rơi xuống. Âm! Lôi trụ đánh vào đài hoa do tám thanh Phiêu Miểu phi kiếm tạo thành, lôi đình vang dội, kiếm ý ngân vang không ngừng. Hai bên đối chọi gay gắt.
"Va chạm cường liệt quái" Hai luồng sức mạnh tuyệt cường va chạm, trong khoảnh khắc, kiếm quang bắn ra tứ phía, lôi đình cuồng nộ, những tia lôi đình bị đánh tan tung tóe như những tia điện xà hỗn loạn.
Ngay lập tức, toàn bộ khu vực Ngọc Tuyền Sơn giống như bị gặp tai ương, vô số linh mộc, linh thảo đều bị kiếm khí cắt ngang chém dọc, hoặc bị tia điện xà cuồng bạo thiêu cháy thành than.
Trong quá trình chống chọi với lôi trụ, sắc mặt Lục Tiểu Thiên trở nên khó coi. Lực công kích của lôi trụ này không giống như lôi kiếp trước đó, là từng đợt từng đợt. Lôi đình công kích từ lôi trụ này truyền xuống không chỉ hung hãn mà còn cuồn cuộn không dứt, muốn ngắt quãng một chút cũng vô cùng khó khăn, gân như đạt đến mức độ một kích của đại tu sĩ, căn bản không hê cho người khác thời gian thở dốc. Trừ phi một tu sĩ có pháp lực hùng hậu đến mức có thể tiêu hao toàn bộ lực công kích trong lôi trụ này, hoặc có thể sử dụng thủ đoạn công kích tương tự để đánh gãy lôi trụ chỉ trong một hai cái chớp mắt, nếu không sẽ khó thoát khỏi kết cục bị lôi trụ đánh chết.
"Chủ nhân, cần nô gia hỗ trợ hay không!" Tia chớp từ lôi trụ rơi xuống, cuồn cuộn không dứt, Vu Nhã xem như đã nhìn rõ ràng một số điểm mấu chốt trong đó.
"Tạm thời không cần." Lục Tiểu Thiên nheo mắt, khẽ quát một tiếng "Hợp!"
Thân hình tám thanh phi kiếm rung lên, tụ hợp lại với nhau, hình thành một thanh kiếm nhỏ trong suốt được bao bọc bởi một lớp màn ánh sáng. Chỉ là kiếm ý tỏa ra từ thanh kiếm nhỏ này không phải là cảm giác sắc bén đặc biệt, mà là sự phiêu dật pha chút phóng khoáng. Ngay cả trước cột lôi trụ kinh thiên động địa, thanh kiếm nhỏ đó vẫn phiêu dật và linh hoạt một cách dị thường. So với lôi trụ gân như nối liên thiên địa, thanh kiếm nhỏ trong lớp màn ánh sáng trong suốt này nhỏ bé đến mức gần như có thể bỏ qua.
Tuy nhiên, thanh kiếm này tuy nhỏ bé nhưng lại khiến người ta không thể coi nhẹ.
"Đây là... Khi nhìn thấy thanh kiếm nhỏ trong suốt này, Vu Nhã mới nhận ra rằng bộ kiếm trận trong tay chủ nhân trước mặt chỉ mới là hình thái đầu tiên. Lan trước, hai người nàng và Quận Vương hợp lực, chủ nhân đã dễ dàng đánh bại hai người họ và giết chết một người, nhưng đó chỉ là một trận khởi động nóng người không mấy kịch liệt.
Ngay lúc Vu Nhã đang ngẩn người, thanh Phiêu Miểu kiếm thai bay ngược lên, một kiếm chém vào lôi trụ. Trong nháy mắt, kiếm quang rực rỡ cơ hồ như đã áp chế hoàn toàn lôi trụ.
Lục Tiểu Thiên hít một hơi thật sâu, lúc này cũng không còn thời gian để do dự và chần chừ, trực tiếp nuốt chửng nguyên thần tinh phách của thập nhị giai Yêu Hổ, vận dụng Thôn Hồn đại pháp.
"Hống!" Cùng với một quyền của Lục Tiểu Thiên, một đầu Bạch Hổ với hình thể dài hàng chục trượng trừng mắt lao lên bầu trời với tư thế hung hãn dị thường, chỉ trong chớp mắt đã bay đi xa hàng trăm trượng.
Mặc dù trong lúc vượt qua Nguyên Anh Thiên Kiếp, Lục Tiểu Thiên đã vận dụng Thôn Hồn Đại Pháp khiến cho kiếp vân biến động. Lúc này cũng không thể quan tâm được nhiều như vậy nữa, một lần cướp đoạt quá nhiều Lôi Nguyên, khiến cho kiếp vân nổi giận, uy lực bùng phát ra lúc này, tuyệt đối không phải là thủ đoạn bình thường có thể ngăn cản. Cho dù đã có kinh nghiệm giáo huấn lần trước, Lục Tiểu Thiên lúc này cũng không thể quan tâm được nhiều như vậy nữa.
Hiện tại dù bản thân đã thành công tiến giai đến thập giai Thể Tu, nhưng Lục Tiểu Thiên vẫn chưa kịp lĩnh hội sự đề thăng trước mắt, nhưng dù gì thì cũng đã là thập giai Thể Tu, về trình độ trên phương diện Thể Tu, mỗi khi vượt qua một cấp bậc lớn, uy lực sử dụng Thôn Hồn Đại Pháp cũng sẽ tăng lên một đoạn.
Mà lần này Lục Tiểu Thiên sử dụng nguyên thần tinh phách của một đầu thập nhị giai Yêu Hổ. Một quyền đánh ra, tiêu hao tinh hoa bản nguyên của Yêu Hổ, uy năng tuy không bằng một kích toàn lực của đại tu sĩ, nhưng cũng không chênh lệch là bao. Ít nhất cũng sẽ không xuất hiện loại hiện tượng vừa chạm là tan vỡ, không thể chống đỡ.
Sau một quyền đánh ra, kiếm thai giành được thời gian nghỉ ngơi quý giá, dù sao với căn cơ pháp lực của Lục Tiểu Thiên lúc này, vẫn chưa đủ để duy trì trạng thái kiếm thai hợp nhất trong thời gian dài.
Sau khi sử dụng Thôn Hồn đại pháp, kiếm thai lại biến thành tám thanh Phiêu Miểu phi kiếm. Lục Tiểu Thiên liên tiếp tung ra vài quyền, trong lúc nhất thời điện tẩu Long Xà, Hổ gâm từng trận.
Cuối cùng, lực lượng của ba đạo lôi trụ đã bị tiêu hao không ít, lại hợp lại thành một, trở thành một cây Kình Thiên trụ khổng lô mạnh mẽ hơn nhiều so với trước đây, như Thái Sơn áp đỉnh áp thẳng xuống đầu Lục Tiểu Thiên.
Âm! Lôi trụ khổng lồ trực tiếp đánh bay kiếm thai đang định hợp nhất, biến trở lại thành tám thanh phi kiếm, đồng thời phá vỡ sự cản trở của Yêu Hổ với tốc độ khó phân biệt bằng mắt thường, đánh thẳng xuống đỉnh đầu Lục Tiểu Thiên.
"Hống!" Lục Tiểu Thiên lại tung ra một quyền, lôi điện lần nữa xé tan thân xác Yêu Hổ, đánh thẳng vào người Lục Tiểu Thiên.
Vu Nhã sợ hãi đến mức trực tiếp che miệng lại, tuy không tự thân trải nghiệm, nhưng cách xa như vậy cũng có thể cảm nhận được uy năng to lớn của lôi trụ sau khi hợp nhất.
Thật lòng mà nói, nếu đổi lại là bản thân, Vu Nhã không hề cảm thấy rằng bản thân có thể may mắn thoát chết. Dưới lôi trụ cường đại như vậy, tuyệt đối là thập tử vô sinh.