Chương 1448: Lôi Nguyên Bao Châu
Chương 1448: Lôi Nguyên Bao ChâuChương 1448: Lôi Nguyên Bao Châu
Chuong 1448: LOi Nguyen Bao Chau
Chi trả một cái giá to lớn, cuối cùng cũng thu thập được kiếp lôi chi nguyên này, tự nhiên phải sử dụng nó một cách hiệu quả nhất.
Lục Tiểu Thiên lại lấy ra một cái tiểu lô. Cánh tay vung lên, một lượng lớn Phạm La linh hỏa xuất hiện. Một phần chui vào trong tiểu lô, còn một phần khá lớn bao bọc toàn bộ tiểu lô. Nung cái đan lô màu xanh ngọc bích mới thu thập được này hơi đỏ lên. Lục Tiểu Thiên đưa tay ra, ngân bình bay đến vị trí cách tiểu lô không quá vài thước. Miệng bình hơi nghiêng xuống, Lôi Nguyên ở trạng thái lỏng chảy ra.
Xoẹt xoet! Lôi điện đột ngột tuông ra, cơ hồ như lấp đầy toàn bộ mật thất.
"Đến giờ này roi mà còn không yên phận." Lục Tiểu Thiên khẽ hu một tiếng, đưa tay ra chộp về phía trước. Lòng bàn tay mở ra, một đại thủ vô hình chộp lấy Lôi Nguyên đang xao động, ném vào bên trong tiểu lô.
Phạm La linh hỏa dưới sự khống chế của Lục Tiểu Thiên lúc mạnh lúc yếu, cũng không biết đã qua bao lâu, lực lượng Lôi hệ cuồng bạo trong tiểu lô bắt đầu trở nên yên tĩnh. Lục Tiểu Thiên đưa tay ra khẽ võ, nắp lô bật lên cao vài thước. Mấy hạt châu có màu xanh tím to cỡ trứng chim bị hắn tóm lấy và cất đi, chỉ lưu lại một viên trong lòng bàn tay.
Lục Tiểu Thiên quan sát đánh giá hạt châu màu xanh tím, cảm nhận được lực lượng to lớn ẩn chứa bên trong, tựa hồ như mạnh hơn nhiều so với Phích Lịch Hỏa Lôi Châu. Còn cụ thể có thể bộc phát ra lực công kích mạnh đến mức nào, phải sau khi trải qua thực chiến mới biết rõ được.
Trong trận chiến với tam thủ xà yêu Bích Quỳnh, mặc dù Phích Lịch Hỏa Lôi châu không hề gây ra bao nhiêu sát thương cho Bích Quỳnh, nhưng thời điểm Lục Tiểu Thiên sử dụng hạt châu này vẫn vô cùng hợp lí.
Mỗi lần tam thủ xà yêu Bích Quỳnh công kích vào thời khắc mấu chốt, Phích Lịch Hỏa Lôi châu đều gây ra tác dụng quấy nhiễu cực lớn vào đòn công kích của đối phương. Uy lực của Lôi Nguyên Bạo Châu còn cao hơn một chút, chắc hẳn cũng có thể mang đến tác dụng càng lớn hơn nữa.
"Việc tiến giai đến Nguyên Anh trung kỳ, tạm thời cũng không thể vội vàng được, phải từng bước từng bước một. Tuy nhiên, cho dù là như vậy, thực lực bản thân hiện tại đã khác xa so với lúc vừa mới kết thành nguyên anh, cộng thêm Lôi Nguyên Bạo Châu này, cho dù có gặp lại Bích Quỳnh, cũng chưa hẳn là không có cơ hội thoát thân." Ánh mắt Lục Tiểu Thiên lạnh lẽo. Nếu sau này thực lực đủ mạnh, nhất định phải chém con yêu vật này dưới kiếm mới được.
Tuy nhiên mặc dù tam thủ xà yêu Bích Quỳnh đã bị Phạm La chân hỏa của hắn công kích. Nhưng sau một thời gian dài như vậy, thực lực của nó khẳng định cũng đã khôi phục phần nào. Hiện tại tốt nhất vẫn nên làm thêm một chút chuẩn bị mới được.
Thu liễm lại tâm tư, Lục Tiểu Thiên tiếp tục luyện chế Lôi Nguyên Bạo Châu. Khi hắn luyện chế bình Lôi Nguyên đầu tiên còn một nửa, tức là hơn hai mươi viên Lôi Nguyên Bao Châu. Thì hai lò Thăng Nguyên Hạo Thược đan đầu tiên đều thất bại, đến lò thứ ba mới luyện chế thành công.
Nhìn viên Thăng Nguyên Hạo Thược đan trong tay, Lục Tiểu Thiên khẽ mỉm cười, nguy hiểm khi tu luyện Liệt Thần bí thuật tuy lớn, nhưng cũng có rất nhiều lợi ích, phân tâm đa dụng. Nếu đổi lại là người khác, cho dù là người có thiên tư cực cao, tấn giai đến Nguyên Anh kỳ, muốn đồng thời kiêm thêm nhiều phương diện, cũng là một điều khó có thể làm được.
Lục Tiểu Thiên tiếp tục luyện chế Lôi Nguyên Bạo Châu, luyện đan.
Vài ngày sau, một bình Lôi Nguyên đã hoàn toàn được Lục Tiểu Thiên luyện chế thành Lôi Nguyên Bao Châu. Phạm La linh hỏa đã tiêu hao không ít. Ngay cả với cường độ nguyên thần hiện tại của hắn, cũng không khỏi có vài phần hư nhược, sắc mặt không được tốt cho lắm. Tốc độ hồi phục không theo kịp tốc độ tiêu hao, nên liên trực tiếp lách mình ra khỏi mật thất.
Trên thực tế thì thân hình còn chưa ra tới bên ngoài, Lục Tiểu Thiên đã nghe được một tràng âm thanh tranh chấp ngoài đó. Ngay cả khi đang tu luyện hay là luyện đan, hắn cũng đều phân ra một phó nguyên thần để cảnh giác với ngoại giới. Không phải vì hắn không tin tưởng Vu Nhã, mà là do một loại thói quen.
Chỉ bất quá phó nguyên thần này cũng không hề rời đi quá xa, chỉ là phụ trách cảnh giới trong một phạm vi nhất định, để phòng ngừa địch nhân giết tới cửa mà không phát hiện ra. Nơi này vừa trải qua một tràng lôi kiếp không nhỏ, nguyên thần rời đi quá xa cũng không phải là điều tốt gì. Bởi vì nguyên thần vốn có một sự sợ hãi bẩm sinh đối với Lôi hệ khí tức.
"Vu Nhã ngươi được lắm, ta tốt bụng cho ngươi mượn dùng Ngọc Tuyền sơn vực. Ngươi không những phá hủy vùng sơn vực này thành ra như vậy, mà còn không cho ta tiến vào động phủ. Đây là địa phương của ta, ngươi hành xử như vậy, không khỏi quá phận một chút rồi đó." Một mỹ phụ xinh đẹp với chiếc váy màu tím sọc trắng hai tay ôm ngực, trên khuôn mặt thanh tú đầy vẻ bất mãn nhìn Vu Nhã nói.
"Tịnh tỷ, muội không cho tỷ tiến vào, tự nhiên là có lý do, chỉ là tạm thời không tiện nói với Tịnh tỷ mà thôi." Vu Nhã áy náy nói.
"Việc Ngọc Tuyền sơn vực bị phá hủy thành bộ dạng như vậy cũng là chuyện ngoài ý muốn, nhưng sau này muội sẽ tìm người sửa sang lại sơn vực, cố gắng khôi phục lại nguyên trạng, đồng thời sẽ dâng lên cho Tịnh tỷ một phần hậu lễ. Tịnh tỷ thấy được không?”
"Ta cũng đã nói với muội rồi. Ta đánh rơi một quyển sách trong động phủ, chỉ muốn vào lấy lại mà thôi, nhưng muội cứ mãi ngăn cản, có phải là quá vô lý hay không? Phải chăng bên trong có gì mờ ám không thể cho người khác thấy đươc?" Hứa Tịnh nghi ngờ nhìn Vu Nhã nói.
"Thực ra cũng không có gì, chỉ là xác thực không tiện. Tịnh tỷ muốn sách gì. Tỷ cứ trở về trước rồi muội sẽ đích thân mang qua cho tỷ. Tỷ thấy được không?" Vu Nhã nói.
"Không được, đây là địa phương của ta, từ bao giờ mà việc đi vào địa phương của bản thân lại còn phải xin chỉ thị của người khác? Muội không thành thật, cũng đừng trách tỷ không niệm tình cũ." Sắc mặt Hứa Tịnh nghiêm túc nói, thân hình nhoáng lên, định tiến vào trong động phủ. Chỉ bất quá Vu Nhã nhẹ nhàng bước vài bước, đã khéo léo chặn ngay trước mặt Hứa Tịnh.
"Hừ, Vu Nhã, chẳng lẽ muội muốn động thủ với ta sao?" Hứa Tịnh kinh ngạc nhìn Vu Nhã, tức giận nói.
"Tịnh tỷ cũng đừng từng bước bức bách như vậy." Sắc mặt Vu Nhã cũng lạnh xuống nói.
"Được, xem ra muội cảm thấy lông cánh của bản thân đã đủ cứng rồi. Ta đã sớm nghe đồn muội và Trường Ninh quận vương như châu liên bích hợp*. Giờ chỉ còn một mình muội, ta muốn thử xem thủ đoạn của muội như thế nào." Hứa Tịnh khẽ quát lên một tiếng, một cây ngư lân trường tiên lấp lánh hàn quang xuất hiện trong tay.
*Châu liên bích hợp: một thành ngữ tiếng Trung có nghĩa là xứng đôi vừa lứa, hoàn hảo, trọn vẹn.
Hai người đang chuẩn bị động thủ, Lục Tiểu Thiên đã ra khỏi động phủ, từ trong khu rừng đi ra.
"Tiên sinh ra rồi à." Vu Nhã thấy Lục Tiểu Thiên xuất hiện, sắc mặt vui mừng, không còn tiếp tục đối chọi gay gắt với Hứa Tịnh, trực tiếp nhường qua một bên.
Lục Tiểu Thiên khẽ gật đầu. Trước khi luyện đan, hắn từng dặn dò Vu Nhã không cho những người khác quấy nhiễu hắn, không ngờ nàng lại thực hiện tốt như vậy.
"Ngươi chính là vì kẻ trước mắt, tình nguyện trở mặt với ta cũng phải bảo vệ hắn ư? Không biết Trường Ninh quận vương sau khi biết được sẽ có cảm tưởng như thế nào." Sau khi Hứa Tịnh nhìn thấy Lục Tiểu Thiên, cũng không hề có quá nhiều bất ngờ, chỉ cười lạnh nói.
"Trường Ninh quận vương quanh năm tiêu dao khoái hoạt bên ngoài, có từng quan tâm hỏi han gì đến ta? Tịnh tỷ ngươi không phải muốn vào động phủ sao, hiện tại có thể vào được rồi." Vu Nhã không hề yếu thế đáp lại.
Hứa Tịnh hừ lạnh một tiếng, không hề tiếp lời. Ánh mắt liên tục đánh giá Lục Tiểu Thiên trên dưới. Lôi kiếp ở Ngọc Tuyền sơn vực, nàng sớm đã nghe qua, nên mới đích thân chạy tới đây. Ban đầu, nàng cũng không định sẽ gặp người này, chỉ là thái độ che che giấu giấu của Vu Nhã khiến trong lòng nàng thật sự không vui. Hai người lời qua tiếng lại, ngươi một câu, ta một câu, liền ôn ào tới mức không xuống đài được.
Một tên tu sĩ mới độ kiếp mà thôi, không đáng để cho Vu Nhã đối đãi như vậy, có thể được Vu Nhã gọi là tiên sinh, chắc hẳn là có chỗ hơn người.
"Hủy đi phúc địa của người ta, nên bồi thường bao nhiêu thì bồi thường bấy nhiêu, chớ cần nhiều lời." Nói xong, Lục Tiểu Thiên nhẹ nhàng bay đi, không hề nán lại lâu. Hiện giờ bản thân đã tấn cấp lên thập giai Thể Tu, đã không can thiết phải lưu lại ở nơi này.
Hơn nữa thời gian cấp bách, hắn phải nắm chặt thời gian ở Hạng Đô tìm kiếm thương hội có thực lực để tìm mua Bàn Thanh thạch. Đồng thời dốc hết mọi khả năng thu thập nguyên thần tỉnh phách của thập nhị giai yêu thú, tinh huyết yêu cầm...