Chương 145: Tuyệt cảnh
Chương 145: Tuyệt cảnh
"Tin rằng tình hình ở cái địa phương cổ quái này các ngươi cũng rõ ràng, nếu như không nhanh chóng rời khỏi nơi này, lần nữa trở lại mặt đất. Mấy tháng sau, bỏ lỡ thời gian Kim Đan lão tổ của các phái mở ra truyền tống trận, chúng ta coi như có thu thập được nhiều linh vật hơn đi chăng, cũng chỉ có thể bị vây chết ở nơi đây. Cho nên ta cố ý chỉnh hợp lại tu sĩ ở phụ cận, phát động tất cả mọi người cùng tìm kiếm lối ra. Chỉ có như thế, mới có thể tận khả năng trong khoảng thời gian ngắn tìm được đường rời khỏi. Ở chỗ này thực lực Linh Tiêu Cung các ngươi gần với bản tông môn nhất. Nếu như các ngươi có thể hưởng ứng, tin tưởng quá trình tìm kiếm sẽ thuận lợi hơn rất nhiều." Viên Hạo nói.
"Tốt, đây là chuyện tốt. Nhưng sau đó nếu như lại có linh vật trân quý, Viên huynh cũng không thể xử lý theo phương thức vừa rồi." Lục Tiểu Thiên gật đầu, sau đó nói, điều Viên Hạo nói chính là hợp ý hắn. Bất quá người này tuổi còn trẻ, không chỉ có thực lực siêu cường, xử sự không ngờ cũng thành thục già dặn như vậy. Xem ra Cổ Kiếm Tông vì vun trồng loại hạt giống thiên tài này cũng thật sự là hao phí không ít tâm tư a.
"Cái này dễ nói thôi." Viên Hạo cười ha ha một tiếng.
Trú Nhan Quả phân phối mặc dù đã kết thúc, bất quá bờ sông phụ cận tu sĩ các phái cũng không có tán đi. Vẫn tụ tập ở phụ cận, dù là trong đó có không ít người đều đang trả thù lẫn nhau, bầu không khí giương cung bạt kiếm.
Nguyên nhân chính là những tu sĩ này phần lớn đều thua thiệt qua trong tay Yêu Tích. Lúc này hai cái tiểu đội đoàn thể mạnh nhất là Cổ Kiếm Tông và Linh Tiêu Cung tạm thời kết minh, cùng tổ đội với những tu sĩ này tìm giết Huyết Ảnh Yêu Tích. Những tu sĩ các phái rải rác này thực lực không mạnh tự nhiên là đều hưởng ứng. Dù sao một khi phân tán ra, kẻ đầu tiên gặp nạn chính là bọn họ. Chỉ có tiêu diệt sạch sẽ những con Yêu Tích này , bọn họ mới có thể yên lòng tìm kiếm lối ra. Dù sao đối với tất cả mọi người mà nói, làm thế nào để mau chóng thoát khỏi nơi đây mới là chuyện quan trọng nhất.
Rất nhanh một đám tu sĩ chia làm bốn năm nhóm nhỏ, phân biệt lấy thực lực mạnh nhất là tu sĩ Cổ Kiếm Tông, và tu sĩ Linh Tiêu Cung dẫn đầu. Còn có hai ba tên đệ tử tinh anh của các phái tạo thành một tiểu đội theo hình vòng cung triển khai tìm kiếm xung quanh, hỗ trợ chiếu cố lẫn nhau, ven đường tìm kiếm Huyết Ảnh Yêu Tích. Xác định rõ mỗi một tiểu đội có thể trong khoảng thời gian ngắn nghênh chiến hai con Yêu Tích, một khi phát hiện tung tích của nó, phụ cận tiểu đội lập tức đuổi tới hợp lực giết chết Huyết Ảnh Yêu Tích, về phần ven đường phát hiện linh vật, do tiểu đội phát hiện được tự mình tiến hành phân phối, điều đó cũng chiếu cố đến tâm tình của tất cả mọi người.
Vây khốn bọn họ ở mảnh khu vực thần bí này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, phương viên chừng hơn trăm dặm, ven đường phát hiện không ít linh vật, ngoài ra lại tụ họp thêm một chút tu sĩ các phái rải rác ở ven đường. Ngoại trừ lại thu thập được mấy loại linh thảo phụ trợ cần có cho Trúc Cơ Đan và Hồi Thiên Đan ra, Lục Tiểu Thiên còn chiếm được một loại Hồn thạch khác, vậy là linh vật dùng để tu luyện Liệt Thần Nhận cũng đều đã được thu thập đủ rồi.
Khoảng cách phương viên trăm dặm, nếu như là người bình thường, vừa đi vừa lục soát sẽ có chút khó khăn, bất quá đối với những người tu tiên này, chỉ tốn mấy ngày công phu mà thôi, đã có thể lục soát tới mấy lần rồi. Chỉ là ở khu vực biên giới, đều là những ngọn núi dày đặc, căn bản không có đường nào để đi.
Mọi người đều uể oải, sau đó mấy ngày, hơn ba trăm tàn dư tu sĩ các phái đều tụ lại ở phụ cận một truyền tống trận. Ở bên cạnh truyền tống trận, có một tấm bia đá, trên đó viết "Huyết Hồn Truyền Tống Trận" còn có mấy hàng văn tự hơi nhỏ có ghi chú rõ cách khởi động nó.
Sauu khi thấy nhìn rõ những văn tự nói trên, tất cả mọi người đều biến sắc.
"Xem ra, chúng ta nơi này có hơn ba trăm tu sĩ, có thể thuận lợi đi ra được, chỉ sợ còn không đến ba mươi người."
Lên tiếng nói chuyện chính là một đệ tử tinh anh của Kim Xiển Giáo tên gọi Độc Cô Hàn, thực lực bên ngoài gần với Viên Hạo có Liệt Dương kiếm trong tay. Bất quá tiểu đội của Độc Cô Hàn đã toàn bộ vẫn lạc, lúc này Độc Cô Hàn đã là người thân cô thế cô.
Viên Hạo, Độc Cô Hàn đều là tồn tại số một số hai trong hơn ba trăm tên tu sĩ nơi này, tự nhiên không cần lo lắng tới vấn đề sẽ bị đào thải. Ở đây có gần hai mươi tên đệ tử tinh anh, tương đối lo lắng cũng ít một chút. Bất quá những đệ tử bình thường khác lúc này mặt đều tái đi, trên tấm bia đá giới thiệu. Chỉ có sau khi tiến hành mười trận quyết đấu ở trên truyền tống trận, người cuối cùng còn sót lại, mới có thể mở ra Huyết Hồn Truyền Tống Trận một lần. Không hề nghi ngờ gì nữa, đệ tử tinh anh khẳng định sẽ tận lực phòng ngừa chiến đấu với nhau, đệ tử bình thường gặp phải đệ tử tinh anh có pháp khí trong tay, căn bản chỉ là một con đường chết.
"Lục sư huynh, chúng ta nên làm gì bây giờ?" Đám người Chu Linh sắc mặt trắng bệch, dưới tình huống vô cùng bất lực, các nàng đầu tiên nghĩ đến chính là Lục Tiểu Thiên đã mấy lần đưa các nàng từ trong quỷ môn quan quay về.
"Hiện tại hạ kết luận vẫn là quá sớm. Viên Hạo, Độc Cô Hàn hai người cũng còn không có hạ quyết định, chúng ta nóng vội cái gì, các ngươi ở chỗ này chờ ta, ta đi bốn phía truyền tống trận nhìn một chút."
Lục Tiểu Thiên lắc đầu nói một câu, rồi không lên tiếng nữa. Trước mắt cái truyền tống trận này cùng cái tế đàn mà Ông Chi Hàn dùng đào tẩu ở cung điện dưới lòng đất kia có vài phần giống nhau. Hẳn là một cái tiểu hình truyền tống trận, chỉ là Lục Tiểu Thiên trực tiếp cảm nhận được cái truyền tống trận này có chút không ổn.
Mấy người Tô Thanh liếc nhau một cái, tạm thời cũng không có biện pháp nào tốt hơn. Lục Tiểu Thiên nói đến cũng không tệ. Nếu như văn tự trên tấm bia đá nói là sự thật, trước khi Viên Hạo và Độc Cô Hàn được truyền tống rời đi, ai dám bước lên truyền tống trận? Lỡ như khiến cho hai người này thấy khó chịu, bị giết chết cũng chỉ là chuyện trong chốc lát. Các nàng ngược lại muốn đi cùng Lục Tiểu Thiên hơn, bất quá Lục Tiểu Thiên cũng không có ý tứ để cho các nàng đi theo. Là một đệ tử tinh anh, Tô Thanh, La Tiềm tự nhiên không thể nào hạ mặt mũi như vậy được, chỉ có đám Chu Linh, Chúc Ngộ Xuân, dưới ánh mắt bức người của Lục Tiểu Thiên lại rút chân về.
Chúng tu sĩ vây quanh Huyết Hồn Truyền Tống Trận chỉ trỏ, trong lúc nhất thời cũng không có ai đi lên. Lục Tiểu Thiên đi xung quanh truyền tống trận một vòng, cũng không có phát hiện ra cái gì không ổn. Hắn lại đi tới phụ cận bia đá, nhìn kỹ hai bên bia đá một lần. Trong mắt những tu sĩ khác, cử động của Lục Tiểu Thiên cũng không có chỗ nào đặc biệt, lúc này tinh lực của đám người cũng đều đặt ở bên trên bia văn đó, cũng không có hơi đâu đi chú ý Lục Tiểu Thiên.
Sau một nén hương thời gian, Lục Tiểu Thiên ở trong đám người phụ cận đảo qua một vòng, phủi tro bụi trên tay rồi một lần nữa đi trở về.
Độc Cô Hàn đã nhìn về phía Viên Hạo nói: "Viên huynh, chúng ta kéo dài thời gian như thế xuống dưới cũng không phải là chuyện tốt. Cái phương viên trăm dặm này, chúng ta đều đã lục soát mấy lần, ngoại trừ chỗ Huyết Hồn Truyền Tống Trận này, cũng không có phát hiện cái thông đạo nào khác có thể rời khỏi địa phương quỷ quái này. Cái Huyết Hồn Truyền Tống Trận này cũng không biết là cái thứ quỷ gì, bất quá bất kể như thế nào, dù sao cũng phải thử một lần."
Viên Hạo khoanh tay mà đứng, chau mày một đoạn thời gian, y cũng đã đánh giá bốn phía một lần, minh bạch Độc Cô Hàn không phải không có lý, chỉ là hiện tại loại tình hình này, ai lại nguyện ý làm chim đầu đàn.
Thật sự là vừa ăn cắp vừa la làng mà, Độc Cô Hàn thấy Viên Hạo đã có chút ý động, lại lo lắng cưỡng bức người khác sẽ khiến tu sĩ khác đối với Cổ Kiếm Tông bọn chúng có ác cảm. Nếu là ở cái địa phương khác cũng thôi đi, nhưng ở nơi tuyệt địa như thế này, tu sĩ khác cộng lại cũng vài trăm người. Độc Cô Hàn có lợi hại hơn nữa, cũng không thể nào làm được lấy một địch trăm.
"Ta thấy không bằng rút thăm quyết định, ai rút được mười vị trí đầu, nhất định phải bước lên truyền tống trận. Về phần cuối cùng ai có thể sống sót, do ông trời quyết định vậy, muốn trách chỉ có thể trách bản thân mình vận khí quá xấu." Một đệ tử tinh anh của Hỏa Ly Giáo đĩnh đạc nói.
"Được, cứ quyết định như vậy." Viên Hạo, Độc Cô Hàn mấy người đều cảm thấy đó cũng là một biện pháp, đồng thời hạ quyết định.