Chương 1519: Tiêu Kình Lôi
Chương 1519: Tiêu Kình LôiChương 1519: Tiêu Kình Lôi
Chương 1519: Tiêu Kình Lôi
"Hừ, có thể được trì hoãn hay không, không đến lượt ngươi quyết định. Ta tự có biện pháp chữa trị thương thế cho Hầu lão đệ."
Mặc Chiêm Thanh hừ lạnh một tiếng, nói tiếp.
"Tuyên Thân Vương quả là biết chủ trì công đạo, người không thuộc hoàng tộc quả nhiên bị đối xử khác biệt. Thôi được rồi, nếu Tuyên Thân Vương không thể chủ trì công đạo, lão phu tự mình đòi lấy vậy."
"Mặc tông sư vì sao lại nói vậy?" Hạng Nhất Hàng nheo mắt nhìn Mặc Chiêm Thanh.
Mặc Chiêm Thanh không trả lời Hạng Nhất Hàng, trực tiếp lấy ra một khối Mặc Trúc lệnh, miệng lẩm bẩm tựa hồ như đang nói gì đó với lệnh bài.
Tiếp theo, Mặc Chiêm Thanh vung tay, Mặc Trúc lệnh trong tay khẽ rung lên, một gợn sóng như màn nước lan ra, bên trong từ mờ ảo dần dần hiện rõ một hình ảnh quen thuộc.
"Đông Phương tiên sinh, đã lâu không gặp." Hình ảnh Trúc Thanh Tuyền bên trong sống động như thật, như thể đang đứng trước mặt mọi người vậy, chỉ là so với sự ôn hòa thân thiện lân trước, lúc này trên người Trúc Thanh Tuyền lại toát ra một khí thế cường giả không hề che giấu, như một ngọn núi cao sừng sững, dù bản thân chưa đến, cũng khiến người ta có cảm giác ngước nhìn lên cao ngút.
Áp lực mạnh mẽ từ đại tu sĩ ập đến, đặc biệt là Lục Tiểu Thiên, người gánh chịu trực tiếp.
"Xem ra Trúc Thanh tiên sinh hôm nay lai giả bất thiện rồi." Lo lửng giữa bầu không khí cuồng bạo do Trúc Thanh Tuyền tạo ra, Lục Tiểu Thiên vẫn giữ phong thái ung dung tự tại. Loại so kè khí thế này chủ yếu là so kè thân thức. Cho dù là bản tôn Trúc Thanh Tuyên đích thân đến, chỉ dựa vào khí thế muốn áp đảo Lục Tiểu Thiên cũng không dễ dàng, huống chỉ chỉ là một đạo phân thân.
"Mỗi người đều có lập trường khác nhau, đáng tiếc lúc trước Đông Phương tiên sinh không chịu gia nhập Vân Nhai đấu giá hội ta, bằng không hôm nay chúng ta cũng không đứng ở hai đầu chiến tuyến. Ta đã nắm rõ sự tình, nếu Đông Phương tiên sinh không muốn xem Vân Nhai đấu giá hội là địch, thì tốt nhất hãy thả người, đồng thời chịu trách nhiệm chữa trị vết thương cho Hầu Liệt." Giọng điệu Trúc Thanh Tuyền lạnh lùng, không mang theo bất kỳ cảm xúc nào.
Ngay khi Trúc Thanh Tuyền xuất hiện, Tuyên Thân Vương vốn định đóng vai trò hòa giải cũng dẹp bỏ ý định. Rõ ràng Trúc Thanh Tuyền đang ra sức bảo vệ Mặc Chiêm Thanh, không tiếc lực áp Lục Tiểu Thiên. Hạng Nhất Hàng tự nhiên sẽ không vì Lục Tiểu Thiên mà chống lại Trúc Thanh Tuyên.
"Dùng Mặc Trúc lệnh ư? Ta đây có một khối ngọc bội, Mang Tiêu huynh, uy năng của đại tu sĩ ta không thể ngăn cản, huynh thay ta ngăn chặn một chút đi." Lục Tiểu Thiên lấy ra một khối ngọc bội, rót vào đó một luồng pháp lực. "Ha ha, Trúc Thanh huynh, lời nói này của huynh có phần nghiêm trọng rồi, chỉ một Hầu Liệt mà thôi, chẳng đáng là bao. Chắc hẳn Trúc Thanh huynh sẽ không vì một Hầu Liệt mà tổn hại hòa khí giữa chúng ta chứ." Giữa tiếng cười thanh tao, ngọc bội lơ lửng trong không trung, hình ảnh phản chiếu của Mang Tiêu gia chủ hiện ra kịp thời, vừa vặn chặn đứng khí thế của Trúc Thanh Tuyền.
"Mang Tiêu huynh, sớm biết sẽ gặp huynh. Nếu chỉ có một mình ta, hôm nay cũng là cục diện bất phân thắng bại, nhưng lần này Đông Phương tiên sinh đắc tội không chỉ một mình Mặc tông sư. Tiêu huynh, hiện thân đi thôi, với bản lĩnh của Mang Tiêu huynh, một mình ta cũng không thể làm gì được y." Trúc Thanh Tuyền nhàn nhạt cười nói.
Lời Trúc Thanh Tuyên vừa dứt, một bạch y nam tử xuất hiện. Khuôn mặt y hẹp dài, đôi mắt cực kì lăng lệ, tướng mạo bình thường không có gì kỳ lạ. Nhưng đôi mắt lại khiến người khác rung động dị thường, cảm giác phảng phất như điện thiểm lôi minh. Nam tử này cực kì lạnh lùng, ánh mắt liếc nhìn xung quanh một vòng. Tiêu Kình Phong đối mắt với y, miệng ngập ngùng mấy lân, nhưng lại không dám lên tiếng, tựa hồ như vô cùng kiêng kị người huynh trưởng này. Nhi tử y là Tiêu Dương càng không dám trực tiếp nhìn thẳng vào mắt đối phương.
"Đôi mắt thật là sắc bén!" Lục Tiểu Thiên nhìn vào đôi mắt ấy, cũng không khỏi giật mình thon thót, cảm giác như có một tia sét xuyên thẳng vào tim. tạo nghệ của người này trong Lôi hệ pháp thuật, e rằng đã đạt đến cảnh giới đăng phong tạo cực.
"Làm bị thương người Tiêu gia ta, tự đến Tiêu gia thỉnh tội, đừng để ta đích thân tìm đến cửa!"
Tiếng nói của Tiêu Kình Lôi lạnh như băng, chẳng buồn nhìn Tiêu Kình Phong thêm một lần, thậm chí không hề cảm nhận được sự phẫn nộ trong giọng nói của y. Cho người ta cảm giác như y và Tiêu Kình Phong chẳng có bao nhiêu thủ túc chỉ tình, chỉ đơn thuần là cảm thấy Lục Tiểu Thiên đã xúc phạm đến uy nghiêm của Tiêu gia.
"Người Tiêu gia là người, lẽ nào người của Quận Vương phủ, vãn bối của ta lại không phải người sao? Nếu ngươi cho rằng có thể làm gì được ta, thì cứ việc đến đây!"
Giọng nói bình thản của Lục Tiểu Thiên vang lên, khiến Hạng Nhất Hàng cùng các tu sĩ Nguyên Anh kỳ sau lưng hắn không khỏi kinh ngạc nhìn hắn, nét mặt như thể Lục Tiểu Thiên đang phát điên rồi.
Tiêu Kình Lôi là ai? Lôi hệ công pháp mà y tu luyện, trảm thất tình, đoạn lục dục, lãnh đạm với sinh tử, tu vi bản thân cũng cao tuyệt. Trong lục đại gia tộc tu tiên của Hạng quốc, Tiêu Kình Lôi tuyệt đối là một trong những nhân vật khó đối phó nhất, ngay cả những đại tu sĩ khác cũng không nguyện ý dây dưa với người này. Vậy mà Lục Tiểu Thiên lại không có chút khách khí nào.
Ngay cả Vu Nhã cũng giật mình thâm nghĩ, chủ nhân của mình từ bao giờ lại lớn gan đến vậy?