Chương 152: Tình thế hiểm ác
Chương 152: Tình thế hiểm ác
"Tiểu tử, lát nữa ta sẽ để ngươi muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!" Độc Cô Hàn không nghĩ tới dưới tình huống như vậy, mà còn tổn thất một người, không khỏi tức giận đến cắn chặt răng. Y cũng là người sát phạt quyết đoán, trong lúc Lục Tiểu Thiên đánh giết sư đệ đồng môn, quang mang bên trên kim đao cũng đột nhiên đại thịnh, một đao chém kim sắc phi kiếm của Tô Thanh thành hai đoạn. Kim đao thế tới chưa giảm, trực chỉ đến cổ Tô Thanh.
Mặc dù Tô Thanh kiều diễm động lòng người, nhưng trước mắt căn bản không phải là lúc thương hương tiếc ngọc. Nếu không một khi Lục Tiểu Thiên và tô Thanh liên thủ, e rằng y phải cùng lúc đối mặt với ba kiện pháp khí. Tuy rằng y cũng không hề sợ hãi, dù sao kim đao của y cũng giống như Liệt Dương Kiếm, có thể đồng thời chống lại hai kiện pháp khí mà vẫn chiếm thượng phong. Nhưng nếu như vậy, y muốn giải quyết sự liên thủ của Lục Tiểu Thiên và Tô Thanh, thì cũng sẽ vô cùng phiền phức, không phải nhất thời nửa khắc có thể phân ra thắng bại. Nếu như trong lúc đó lại có thêm tu sĩ môn phái khác, khó tránh sẽ phát sinh thêm nhiều biến số. Nếu như lại có thêm một hai tên đệ tử Linh Tiêu Cung, e rằng dù là y cũng sẽ bỏ mạng nơi này. Sau khi cân nhắc, Độc Cô Hàn không hề do dự kích phát uy lực lớn nhất của kim đao.
Bang một tiếng, kim đao sau khi chém đoạn kim sắc phi kiếm của Tô Thanh, lại lần nữa chém gãy cổ đồng sắc tiểu thuẫn mà Tô Thanh vội vàng tế ra, thế tới của kim đao cũng vẫn chưa giảm.
Tô Thanh sắc mặt kinh hãi, cắn chặt răng, lần nữa ném ra một cái kim sắc tiểu chung*, lơ lửng trên đỉnh đầu. Một bóng chung to lớn hình thành khí tráo bao phủ Tô Thanh ở bên trong. Kim đao bùm một tiếng chém lên trên khí tráo, liên tiếp chém luôn hai cái, không ngờ không thể công kích phong ngự của khí tráo do tiểu chung tạo thành.
*tiểu chung: chuông nhỏ.
"Không ngờ lại có pháp khí phòng ngự lợi hại như vậy." Độc Cô Hàn có chút tức giận, nhưng y cũng phản ứng rất nhanh. "Bất quá chỉ là một cái xác rùa đen mà thôi, đợi ta trừ khử hai người kia, ta xem cái xác rùa đen này của ngươi còn có thể kiên trì được bao lâu."
Tuy rằng nhất thời không thể làm gì được Tô Thanh, Độc Cô Hàn liền đánh gãy chiến lực của nàng. Phòng ngừa Tô Thanh và Lục Tiểu Thiên liên thủ đối phó y. Lời còn chưa dứt, kim đao quay lại, hai ba đao liền chém nát pháp khí Kim Tiên của Tô Thanh thành vài khúc. Hơn nữa một đao chém Hỏa Nhãn Độc Giác Tê thành hai nửa. Tô Thanh như muốn cắn nát cả môi, tuy rằng có thể bảo trụ một mạng, nhưng hai kiện pháp khí công kích của nàng, còn có linh thú mà nàng nuôi dưỡng cũng đều bị Độc Cô Hàn hủy đi. Hiện tại nàng cũng bất quá có lực phòng ngự siêu cường, nhưng công kích cũng chỉ như tu sĩ bình thường mà thôi. Một khi chiến đấu sẽ chẳng khác gì tu sĩ bình thường cả, điều này khiến nàng vẫn luôn tâm cao khí ngạo, nhất thời sao có thể chấp nhận?
Mặc dù lúc này Lục Tiểu Thiên khó khăn mới giết chết tên đệ tử khác của Kim Xiển Giáo, miễn cưỡng kéo lại cân bằng cho cục diện hiện tại. Nhưng tên Độc Cô Hàn này quá mức lợi hại, căn bản không phải là một đệ tử tinh anh bình thường có thể đối phó được. Nàng cũng có hai kiện pháp khí công kích, nhưng cũng bị Độc Cô Hàn hủy đi mất. Lục Tiểu Thiên đối chiến với Độc Cô Hàn, kết cục cũng sẽ không quá tốt. Ngược lại Lục Tiểu Thiên vừa rồi đã dùng qua tiểu lục châu, cũng có chút quỷ dị. Tô Thanh hai mắt sáng lên, vốn tâm tình rơi xuống tận đấy lại dâng lên mấy tia hy vọng.
Keng! Hắc sắc pháp ấn đánh về phía Ngô Nghiên bị Lục Tiểu Thiên dùng loan đao đánh bay.
"Thất thần làm gì hả, ta sẽ ngăn chặn Độc Cô Hàn trước, nàng và Ngô Nghiên hai người liên thủ, nhanh chóng giết chết nữ tử tóc ngắn đó đi!" Lục Tiểu Thiên quát về phía Tô Thanh đang có chút sửng sốt.
Tô Thanh như tỉnh mộng, đúng a. Tuy rằng Lục Tiểu Thiên chưa hẳn là đối thủ của Độc Cô Hàn. Nhưng ở trong mắt nàng, Lục Tiểu Thiên đa mưu túc trí, cũng có thể kéo dài một đoạn thời gian cũng không chừng. Ngô Nghiên và nữ tử tóc ngắn hiện tại kịch chiến bất phân cao thấp. Mấy kiện vũ khí lợi hại nhất trên tay nàng tuy rằng đều bị hủy đi, nhưng còn có một số linh phù, lại thêm thi triển pháp thuật, cũng có thể mang thêm một chút phiền phức cho nữ tử tóc ngắn của Kim Xiển Giáo. Chỉ cần giúp Ngô Nghiên sáng tạo một cơ hội công kích, chiến cục liền có thể nghịch chuyển. Độc Cô Hàn dù có lợi hại hơn nữa những cũng có mức độ, khó có thể đối phó bốn kiện pháp khí dưới sự liên thủ của ba người bọn họ."
"Ngăn cản ta, chỉ bằng ngươi?"
Độc Cô Hàn mặt đen lại, chiến cục trước mắt y sao lại không rõ. Nếu như Lục Tiểu Thiên có thể quấn lấy y đến khi Tô Thanh và Ngô Nghiên hai người chiến thắng. Y chắc chắn sẽ thất bại. Ngược lại, nếu như y có thể giết chết Lục Tiểu Thiên trước khi hai nàng giành thắng lợi, hoặc là hủy đi một kiện pháp khí của Lục Tiểu Thiên. Tình thế vẫn sẽ ở trong phạm vi khống chế của y. Ý thức được thời gian gấp gáp, vừa bắt đầu, Độc Cô Hàn đã vận dụng thủ đoạn công kích lợi hại nhất.
Kim đao quang mang đại thịnh, so với trước đó còn lăng lệ hơn mấy phần, chém về phía Lục Tiểu Thiên, ép cho Lục Tiểu Thiên không thể không triệu hồi lại Hắc Giao Tiễn để tự cứu mình.
Thời gian đối với song phương cũng vô cùng khẩn cấp, kim đao công kích vừa hung hăng lại vừa nhanh. Trong chớp mắt, kim đao và Hắc Giao Tiễn đã va chạm hơn mười mấy lần. Tuy rằng Độc Cô Hàn đang chiếm thượng phong, nhưng trước khi giải quyết được Lục Tiểu Thiên, y cũng không có khả năng đi cứu viện nữ tử tóc ngắn được. Vì cho dù y có cường hãn hơn nữa, cũng không thể ngăn cản một kích của pháp khí. Y không thể giống như Tô Thanh, có pháp khí phòng ngự biến thái để tự bảo vệ mình. Đương nhiên, ở trong mắt của Độc Cô Hàn, công kích lại chính là biện pháp phòng ngự hữu hiệu nhất.
Tô Thanh vừa hồi lại sức dưới sự nhắc nhở của Lục Tiểu Thiên, một hơi ném ra mấy chục tấm linh phù về phía nữ tử tóc ngắn. Lượng lớn Băng Thương, Hỏa Tiễn tựa hồ bao vây lấy nữ tử tóc ngắn. Bất quá nữ tử này không hề lộ ra chút thần sắc kinh hoảng nào, trong lúc nguy cấp vỗ vào túi linh thú bên hông, một con hầu tử lông dài màu vàng tay cầm cổ đồng đại thuẫn hiện ra, đưa đại thuẫn ra ngoài đỡ lấy lượng pháp thuật đánh tới. Hầu tử lông vàng nhe răng nhếch miệng, bộ dạng có chút buồn cười, bất quá lúc này trong mắt Ngô Nghiên và Tô Thanh lại không hề có chút tâm tình đó.
Hộ Linh Hầu! Một loại linh thú chỉ có thể dùng để phòng ngự, rất ít người sẽ nuôi dưỡng loại linh thú cực đoan này, lực công kích thậm chí còn tệ hơn một tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ. Nhưng năng lực phòng ngự cực mạnh, chỉ cần không phải là pháp khí, muốn công phá phòng ngự của nó, không phải là nhất thời nửa khắc có thể làm được.
Tô Thanh vừa tức vừa gấp, công kích của nàng nếu cứ bị hầu tử này ngăn trở. Bên chỗ Lục Tiểu Thiên e rằng không thể chống đỡ được bao lâu. Nếu như Hỏa Nhãn Độc Giác Tê của nàng còn chưa chết, cũng có thể cải biến cục diện. Nhưnng hiện tại cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn cục diện ngày càng xấu đi. Khi lại nhìn về phía chỗ Lục Tiểu Thiên, Hắc Giao Tiễn sau khi va chạm mãnh liệt với kim đao của Độc Cô Hàn, đã bị kim đao chém vỡ ra nhiều lỗ hỏng. Ầm sau khi va chạm lần nữa, Hắc Giao Tiễn bị chém thành hai đoạn rớt xuống đất, mất hết linh tính.
"Xong!" Trong lòng Tô Thanh kêu lên sợ hãi. Ngô Nghiên lúc này đang hừng hực khí thế đánh với nữ tử tóc ngắn, căn bản không thể phân tâm lo lắng tới tình huống của Lục Tiểu Thiên. Bất quá chính vào lúc Tô Thanh hoàn toàn tuyệt vọng, tay trái Lục Tiểu Thiên vung lên, một cây thanh sắc phi đao bay ra, thế vào chỗ Hắc Giao Tiễn đã bỏ lại, lần nữa ngăn cản kim sắc phi đao.
"Trên người Lục Tiểu Thiên không ngờ không chỉ có hai cây pháp khí!" Trong lòng Tô Thanh đánh bộp một tiếng, trên mặt lộ ra thần sắc khó tin. Trước đó kề vai chiến đấu với Lục Tiểu Thiên lâu như vậy, bao gồm cả Huyền Băng Môn, còn có trong tuyệt địa với Huyết Ảnh Yêu Tích, lục giáp khô lâu nhiều trận đại chiến như thế. Nàng cũng không hề thấy Lục Tiểu Thiên sử dụng qua pháp khí khác, liền nghĩ rằng chỗ dựa lớn nhất của Lục Tiểu Thiên chính là Hắc Giao Tiễn.
Về sau trên truyền tống trận trước sau giết chết Khúc Bỉ và tu sĩ họ Mạnh của Cổ Kiếm Tông, mới có thêm càng nhiều pháp khí. Vốn nàng cứ tưởng đã hiểu rõ nội tình của Lục Tiểu Thiên, nhưng ở trong khoảng khắc nguy cấp, lại phát hiện những gì bản thân biết về Lục Tiểu Thiên cũng chỉ là hắn để cho nàng biết mà thôi. Tên thanh niên tướng mạo có vẻ thanh tú này, tựa hồ trên người vĩnh viễn được bao phủ một tầng mê vụ không ai có thể nhìn thấu.
Tô Thanh lấy lại tinh thần trong lòng hơi an tâm, lần nữa liên thủ với Ngô Nghiên vây công nữ tử tóc ngắn.
Độc Cô Hàn cũng không thể ngờ rằng Lục Tiểu Thiên còn có một cây pháp khí thanh đao. Bất quá rất nhanh y cười lạnh, cho dù nhiều thêm một cây pháp khí thì có thể làm thế nào? Đồng dạng cũng khó có thể ngăn cản kim đao của y, Hồ sư muội bên đó tạm thời còn có thể chống đỡ được. Y hoàn toàn có thể nhanh chóng giải quyết trận đấu này, lại hủy đi cây thanh sắc phi đao đó.
Sau nửa nén hương thời gian, thanh sắc phi đao lại trở thành mảnh vụn, lại một cây pháp khí đinh ba bay ra ngăn chặn lại kim đao.
"Tên gia hỏa này rốt cuộc có bao nhiêu pháp khí?" Độc Cô Hàn lần nữa bóp nát một khối trung phẩm linh thạch. Thanh khí ẩn hiện trên mặt, bên chỗ Hồ sư muội, hiện tại đã tràn ngập nguy cơ. Tên nữ tử nhiều bảo vật Tô Thanh mang theo lượng lớn linh phù, Hộ Linh Hầu với phòng ngự nổi danh cũng đã có chút chống đỡ không nổi rồi. Bên trên cổ đồng đại thuẫn đã bắt đầu xuất hiện vết rạn nhỏ. Nếu như tên gia hỏa trước mắt lại có thêm một hai cây pháp khí, e rằng thật sự sẽ bị đối phương lật ngược thế trận.
Bùm! Cây đinh ba lần nữa nổ tung sau khi va chạm kịch liệt với kim đao, hóa thành vô số mảnh vụn rơi rụng.
Bất quá lúc này Độc Cô Hàn đã không còn dám chủ quan chút nào, Lục Tiểu Thiên trước mắt tuy rằng thực lực không phải quá mạnh, bất quá pháp khí trên người lại một kiện tiếp một kiện, quả thật không thể phỏng đoán theo lẽ thường.
Sưu, kim quang lóe qua, Độc Cô Hàn nhìn thấy thần sắc kinh hoảng trên mặt Lục Tiểu Thiên, nhịn không được khoái ý cười lớn: "Xú tiểu tử, ta còn tưởng pháp khí trên người ngươi là đồ vật ven đường tiện tay là nhặt được chứ, hiện tại ta xem ngươi còn có thể chống cự được không!"
Kim quang mặc dù tốc độ rất nhanh, bất quá khí tức lại kém hơn pháp khí một bậc, chỉ là cực phẩm linh khí mà thôi. Độc Cô Hàn tiện tay vung lên, kim đao liền gây ra một lỗ hỏng lớn trên thân kim sắc phi kiếm mà Lục Tiểu Thiên vừa tung ra, kim sắc phi kiếm vô lực rơi trên mặt đất.
"Chịu chết đi!" Độc Cô Hàn cười gằn thao túng kim đao công kích về nơi mi tâm yếu hại của Lục Tiểu Thiên. Nhìn thấy Lục Tiểu Thiên liên tục lui lại muốn bỏ chạy, Độc Cô Hàn hết sức hưởng thụ loại khủng hoảng không còn biện pháp nào của hắn. Tiêu hao của y hết mấy khối trung phẩm linh thạch mà còn muốn chạy, thật sự là nằm mơ. Trên người tên gia hỏa này không ngờ lại có nhiều pháp khí như vậy, mà hai tên nữ tử đồng môn của hắn cũng có hai kiện pháp khí. Không biết đã có bao nhiêu đệ tử tinh anh của môn phái khác chết trong tay mấy người này, nếu như có thể thu hết túi trữ vật của mấy người này, chắc hẳn thu hoạch sẽ không ít. Nghĩ tới điểm này, trong lòng Độc Cô Hàn không kiềm nén được vẻ tham lam nóng rực, có lẽ đủ để đổi mấy khỏa Trúc Cơ Đan cũng không chừng.
"Lục sư huynh!" Tô Thanh kinh hô thành tiếng, trong lòng hoảng sợ tới cực điểm. Nàng còn là lần đầu tiên nhìn thấy thần tình khủng hoảng trên gương mặt Lục Tiểu Thiên. Ngô Nghiên lúc này cũng đầu đầy mô hôi, bởi vì kinh hô của Tô Thanh mà phân tâm. Khống chế pháp khí có chút sơ hở, kim sắc trường thương bị trường kiếm của nữ tử tóc ngắn đánh bay. Lưu quang lóe qua, Ngô Nghiên chỉ có thể tránh né được nơi yếu hại, bất quá bên hông đã bị một vết chém sâu tới tận xương. Vết thương bên ngoài chỉ là chuyện nhỏ, thực tế pháp khí gây ra tổn hại càng lớn đối với phủ tạng, Ngô Nghiên kêu thảm ngã xuống đất, máu tươi trong miệng phun ra.
Nữ tử tóc ngắn sắc mặt lạnh lùng, giơ kiếm chém thẳng về phía thủ cấp của Ngô Nghiên. Sắc mặt Tô Thanh xám như tro tàn. Đánh tới hiện tại, các nàng đã không có khả năng lật ngược thế trận. Bất kể là bên phía Lục Tiểu Thiên, hay là bên Ngô Nghiên, cũng đã bại cục đã định. Chỉ là việc tới nước này, nàng vẫn ngăn ở trước người Ngô Nghiên, thay Ngô Nghiên ngăn lại một kích tất sát.
Nữ tử tóc ngắn được thế không tha, tinh lực toàn bộ đặt ở trên hai người Tô Thanh và Ngô Nghiên. Khống chế hai thanh pháp khí, từ hai phương hướng bất đồng. Cho dù Tô Thanh ỷ vào kim chung có lực phòng ngự siêu cường, cũng chỉ có thể ngăn cản một trong hai kiện pháp khí, tuyệt đối không thể đồng thời ngăn cản cả hai.
Trong lòng Ngô Nghiên và Tô Thanh hai người đều tràn ngập tuyệt vọng, Ngô Nghiên vừa chết, cho dù là Tô Thanh có pháp khí phòng ngự, cũng không thể đồng thời ngăn cản bốn kiện pháp khí công kích của nữ tử tóc ngắn và Độc Cô Hàn, việc đó vượt qua cực hạn phòng ngự của tiểu chung này.
Bất quá chính vào lúc nữ tử tóc ngắn sắp đắc thủ, một đạo hắc quang lóe qua. Chỉ thấy một cây hắc sắc phi kiếm đánh bay ngân sắc phủ đầu* của nữ tử tóc ngắn. Nữ tử tóc ngắn kinh hãi quay đầu lại, một cây loan đao đã tới sát người. Chém vỡ cổ đồng đại thuẫn của Hộ Linh Hầu, thế đánh chưa giảm chém vào cổ của nữ tử tóc ngắn.
*Ngân sắc phủ đầu: cây búa màu bạc.
Nữ tử tóc ngắn vừa chết, ngân sắc phi kiếm và ngân sắc phủ đầu lập tức trở thành vật vô chủ mất khống chế rơi xuống đất.
Tô Thanh bàng hoàng quay đầu lại, mới phát hiện Lục Tiểu Thiên đã nhặt lấy túi trữ vật của nữ tử tóc ngắn. Vẻ mặt Tô Thanh nhất thời khó có thể tin được. Trước đó nàng rõ ràng nhìn thấy Độc Cô Hàn đã liên tiếp hủy đi ba kiện pháp khí của Lục Tiểu Thiên. Lục Tiểu Thiên cuối cùng chỉ lấy ra một cây kim sắc phi kiếm cũng bị hủy đi rơi rụng trên mặt đất. Mắt thấy Lục Tiểu Thiên đã phải vẫn lạc, nàng tuyệt vọng kêu lên thành tiếng. Phía bên Ngô Nghiên lại bị trọng thương, dưới tình thế nguy cấp vì cứu Ngô Nghiên, cũng không còn quan sát bên phía Lục Tiểu Thiên như thế nào.
Vốn tưởng rằng Lục Tiểu Thiên đã bị kích sát, lúc này Tô Thanh định thần nhìn lại. Trên đầu Độc Cô Hàn đã xuất hiện một cái lỗ máu, máu tươi chảy đầy mặt, ngã xuống trong đống cỏ dại chết không nhắm mắt.
"Sao, sao lại như vậy?" Tô Thanh vẫn không dám tin mọi chuyện phát sinh trước mắt.
"Còn không mau nhặt lấy hai thanh pháp khí của nữ tử tóc ngắn, cần ta phải dạy ngươi làm sao luyện hóa hả?"
Lục Tiểu Thiên tức giận nhìn Tô thanh nói, sau đó chạy tới bên cạnh Ngô Nghiên. Lúc này Ngô Nghiên thụ thương không nhẹ, đã bất tỉnh hôn mê. Vết thương máu chảy không ngừng, Lục Tiểu Thiên đưa vào trong miệng Ngô Nghiên mấy khỏa đan dược, đan dược vừa vào miệng liền tan ra, không phải phải lo lắng Ngô Nghiên không thể nuốt vào.
"Ngươi xử lý vết thương trên người Ngô Nghiên một chút." Vốn hắn định giúp Ngô Nghiên băng bó lại vết thương, bất quá nghĩ đến nam nữ khác biệt. Ngoài ra mấy cây Tử La Tham còn chưa thu thập, liền trực tiếp phân phó Tô Thanh một câu.
Tô Thanh ừm một tiếng, thu lại pháp khí phòng ngự kim chung, vội vàng giúp Ngô Nghiên băng bó vết thương. Lại nhịn không được nhìn về phía thi thể Độc Cô Hàn đang nằm trong vũng máu. Nghĩ thế nào cũng không rõ vừa rồi phát sinh chuyện gì, Lục Tiểu Thiên lại làm sao có thể trong thế nghìn cân treo sợi tóc mà lật ngược toàn bộ cục diện để giết chết Độc Cô Hàn.
Kỳ thật đối với đánh giết Độc Cô Hàn, trong lòng Lục Tiểu Thiên cũng có mấy phần may mắn. Liên tục ba thanh pháp khí đều bị Độc Cô Hàn dùng kim đao xoắn nát về sau, Lục Tiểu Thiên cũng là đau lòng không thôi, mặc dù trên thân còn có Phược Yêu Tác, cùng một kiện pháp khí thanh việt*. Bất quá cứ kéo dài như vậy cũng không phải là biện pháp, ai biết được Ngô Nghiên có thể kịp thời giết chết nữ tử tóc ngắn hay không. Sau khi thành công mê hoặc Độc Cô Hàn, hắn liền tế ra kim sắc phi kiếm, bề ngoài trông chỉ là cực phẩm linh khí tự nhiên là bị Độc Cô Hàn xem nhẹ, một kích đánh rơi xuống đất, mất hết linh tính.
*Thanh việt: Cây rìu màu xanh.