Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1539 - Chương 1539: Quả Nhiên

Chương 1539: Quả nhiên Chương 1539: Quả nhiênChương 1539: Quả nhiên

Chuong 1539: Qua nhien

"Đây chính là Độc Phong Tiên mà Lục Tiểu Thiên đã nói đến, xem ra đúng thật là có chuyện rồi, Lục Tiểu Thiên không phải là đang lừa gạt mình, quả nhiên là một cái bẫy!" Ánh mắt Hạng Nhất Hàng trở nên lạnh lùng.

Chiếc áo choàng sau lưng bung lên, một cơn hàn phong lạnh buốt từ trong áo choàng điên cuồng khuếch tán ra, trong hàn phong lại có những bông tuyết mịn, trong chớp mắt, trong phương viên vài dặm xung quanh, đã biến thành một mảnh tuyết vực. Những con lục sắc độc phong vừa tiếp xúc với tuyết mịn, bên ngoài cơ thể liền xuất hiện một lớp băng mỏng, tuy còn chưa rơi xuống, nhưng tốc độ bay đã giảm đi rất nhiều, khó có thể gây ra mối uy hiếp nào cho Hạng Nhất Hàng.

Nhưng chính vào lúc này, một cây khô trượng từ trên không đánh tới, nhắm thẳng vào mi tâm của Hạng Nhất Hàng.

Người xuất hiện chính là lão bà gây gò mà Hạng Nhất Hàng muốn chặn giết.

Từ bên trong cây khô trượng, một con Quỷ Viên đen kịt chui ra, hung tợn cắn về phía Hạng Nhất Hàng. Hạng Nhất Hàng không hề hoảng hốt, vung tay đánh ra một chưởng, trên cổ tay, một cái xích sắc viên hoàn (vòng tay màu đỏ) vang lên tiếng gam ru của dị thú. Xích sắc viên hoàn đột nhiên phóng lớn, chụp lấy đầu con Quỷ Viên đen kịt, khí thế bức người.

Con Quỷ Viên đen kịt sắc mặt thay đổi, hai cánh tay to lớn vươn lên, nắm lấy xích sắc viên hoàn đang lao tới, không để nó chụp lấy bản thân.

"Không hỗ là một trong những nhân vật kiệt xuất nhất trong số các Vương Tước cùng thế hệ của hoàng thất Hạng quốc." Trong những tang mây, một giọng nói âm u, trầm thấp và cay độc vang lên.

"Hóa ra là một cái bẫy, dụng tâm dẫn dụ bản vương đến đây, ý đồ là gì?" Hạng Nhất Hàng vừa xuất thủ đã chặn đứng sự liên thủ của Triệu Đồng Sơn và Viên ma me, không hoảng không loạn, cất tiếng hỏi.

"Tuyên Vương, ngươi trăm phương ngàn kế điều tra chúng ta, rốt cuộc là muốn làm gì?" Viên mỗ mỗ cười lạnh nói.

"Vốn ta dự định sau này mới xuất thủ với ngươi, nhưng ngươi lại nóng vội như vậy, quả thực là tự tìm đường chất. Chết rồi thì làm quỷ hồ đồ đi!"

"Chỉ bằng hai người các ngươi thì có thể làm gì được ta?" Hạng Nhất Hàng khinh thường nói.

"Đừng quên nơi này cách Hạng Đô không xa, đừng nói hai người các ngươi liên thủ không làm gì được ta, cho dù thực sự mạnh hơn ta, ta muốn đi, các ngươi cũng không giữ được."

"Vị Tuyên Vương này khẩu khí cũng thật là không nhỏ. Không biết nếu cộng thêm lão phu vào thì thế nào?" Một cỗ uy áp thao thiên truyền đến từ trên cao, lờ mờ hiện ra khuôn mặt một lão giả râu dê. Bàn tay khô gầy như cành cây của đối phương từ hư không chộp xuống, vốn dĩ khoảng cách giữa lão giả và Hạng Nhất Hàng nhìn qua còn khá xa, nhưng chỉ trong chớp mắt đã đến trước mặt Hạng Nhất Hàng, khiến cho y không thể né tránh.

"Đại tu sĩ!" Sắc mặt Hạng Nhất Hàng lập tức thay đổi, nhưng phản ứng của y cũng cực kỳ nhanh, ngón tay khẽ bắn ra, một tiểu cầu màu tím trong suốt to bằng cái chén, bên trong có một con Tử Kim Báo Thủ đang ngủ say.

"Mo Tiểu cầu màu tím đột nhiên nổ tung, con Tử Kim Báo Thủ gầm lên một tiếng, há to miệng, cắn vào bàn tay khô gầy của lão giả râu dê, hai bên nhanh chóng triền đấu với nhau cùng một chỗ. Hạng Nhất Hàng không hề do dự chút nào, sắc mặt hoảng hốt lao nhanh xuống mặt hồ.

Ánh mắt Viên mỗ mỗ và Triệu Đồng Sơn lóe lên một tia cười bí hiểm, mấy người bọn họ thiết lập cạm bấy, thậm chí đại tu sĩ trong tộc cũng xuất động, làm sao có thể để Hạng Nhất Hàng dễ dàng thoát thân. Hạng Nhất Hàng dù bay trên không trung hay là lặn xuống dưới hồ, trước mắt cũng đều là một con đường chất.

"Lục huynh, huynh đã đến chưa?" Giọng điệu của Hạng Nhất Hàng có chút lo lắng hiếm hoi. Với thực lực của y, cho dù đối mặt với đại tu sĩ bình thường cũng không đến nỗi thất bại thảm hại, nhưng chênh lệch ve cảnh giới không dễ bù đắp. Tuy rằng song sinh dị thuật giúp y gần như khởi tử hồi sinh, đồng sinh nhất thể với Úy Trì Vũ, thực lực tăng mạnh, nhưng chung quy vẫn không thể nào so được với đại tu sĩ, huống hồ chỉ ngoài đại tu sĩ kia còn có hai cao thủ Nguyên Anh trung kỳ không yếu.

Nhưng ngoài dự đoán của Hạng Nhất Hàng, y truyền âm ra ngoài, lại không có chút tiếng hồi đáp nào. Tên vương bát đản họ Lục kia chẳng lẽ đang lừa gạt lão tử sao? Lòng Hạng Nhất Hàng bỗng dấy lên sự tức giận xen lẫn kinh hãi.

Chỉ là phía sau có cường địch ập đến, Hạng Nhất Hàng đã không còn đường lui. Y nghiến chặt răng, quyết định xuống nước trước để tránh phong mang của mấy người bọn chúng. Sau khi thoát khỏi tâm mắt của mấy người này, sẽ mượn Ẩn Linh Đỉnh để thoát thân.

Nào ngờ Hạng Nhất Hàng còn cách mặt nước không xa, một viên bảo châu màu xanh thẳm đột nhiên từ dưới nước bắn về phía y. Bảo châu màu xanh thẳm tỏa ra ánh sáng xanh lam rực rỡ, nở ra từng màn sáng màu xanh lam. Trong chớp mắt, đã bao vây toàn bộ vị trí xung quanh Hạng Nhất Hàng.

Sắc mặt Hạng Nhất Hàng lại biến đổi, viên bảo châu màu xanh lam này không có uy hiếp gì với y, chỉ là trong lúc vội vàng, bị đối phương dùng thủ đoạn trói buộc, muốn thoát thân, lại không dễ dàng như vậy. Đại tu sĩ của Triệu tộc đang từ phía sau ập đến, dù chỉ chậm trễ một khoảnh khắc, cũng là sự khác biệt giữa sinh và tử. Trong tình cảnh như vậy, Hạng Nhất Hàng sao có thể không vội.

"Tuyên thân vương, hãy thử thủ đoạn mới, viên Tù Thủy châu của ta." Một tiếng cười đắc ý vang lên.

Âm ầm ầm, một bóng người có làn da màu xanh từ dưới nước nhô lên. Viên bảo châu màu lam lại run lên một lần nữa, bên trong phun ra một lượng lớn sương mù màu xanh nhạt. Sương mù màu xanh nhạt lượn lờ, giống như những con Thủy Mẫu (Sứa), bên trên Thủy Mẫu có một khuôn mặt quỷ dữ tợn màu xanh nanh vàng.
Bình Luận (0)
Comment