Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 154 - Chương 154: Chủ Phó Nguyên Thần

Chương 154: Chủ phó nguyên thần Chương 154: Chủ phó nguyên thần

Mấy ngày sau, trong đan lô trôi nổi một đoàn hắc sắc dịch thể vô vị, trên mặt Lục Tiểu Thiên lộ ra vẻ hài lòng. Luyện chế loại chất lỏng này có chút không dễ, nếu không phải hắn trên phương diện luyện đan có tạo nghệ nhất định, chỉ sợ còn phải hao tốn nhiều thời gian hơn nữa mới có thể luyện chế xong.

Ném cây Tố Hình Thảo trong suốt cuối cùng vào trong, Tố Hình Thảo sau đó tan ra trong đan lô, trở thành một dịch thể trong suốt, bao lấy đoàn hắc sắc dịch thể đó.

Là lúc này rồi, Lục Tiểu Thiên há miệng hút đoàn dịch thể đó vào trong miệng. Tuy rằng có Tố Hình Thảo bao vây nó lại nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được nhiệt lượng kinh người bên trong nó. Nếu không phải Tố Hình Thảo có tác dụng, e rằng chỉ riêng cổ nhiệt lượng này cũng đủ phá nát ruột gan của hắn, khiến hắn co quắp cả người lại rồi.

Dịch thể tiến vào trong đan điền, nguyên khí trong đan điền nhất thời có chút xao động, xông loạn bên trong kinh mạch.

"Trên Liệt Thần Bí Thuật đó sao lại không hề nhắc đến trong đan điền sẽ xuất hiện loại dị tượng như vậy." Trong lòng Lục Tiểu Thiên đang âm thầm kêu khổ. Lúc này nguyên khí trong thể nội tựa hồ mất đi khống chế, chiến lực của hắn trong thời gian giảm xuống nhanh chóng. Hắn không phải là kẻ dễ dàng nguyện ý mạo hiểm tính mạng của mình. Nếu lúc này có người đánh lén hắn, hậu quả thật không thể tưởng tượng. Đương nhiên, cũng may còn có Ngô Nghiên và Tô Thanh hai người ở bên ngoài hộ pháp. Ở cùng hai nàng được một đoạn thời gian, Lục Tiểu Thiên tự cảm thấy cũng có chút hiểu rõ hai người này. Nếu như đổi lại là La Tiềm hoặc là những người khác, hắn cũng chưa hẳn yên tâm như vậy.

Bất quá bất quản ra sao, còn phải nhanh chóng luyện hóa dịch thể đó đã. Công hiệu của Tố Hình Thảo chỉ có thể duy trì được một canh giờ, nếu như không thể trong khoảng thời gian này luyện hóa đoàn dịch thể đó, đan điền có thể sẽ bị hủy đi mất.

Lục Tiểu Thiên ngưng thần tịnh khí, một bên nổ lực khống chế nguyên khí đang chạy loạn trong kinh mạch, một bên phóng thích nhiệt lượng của dịch thể đó bên trong đan điền ra ngoài. Theo nhiệt lượng tỏa ra dần dần nhiều lên, cả người Lục Tiểu Thiên chảy đầy mồ hôi. Không lâu sau, bên ngoài cơ thể đã hình thành một tầng bạch khí mông lung.

Dưới sự khống chế của nguyên thần, dịch thể bên trong đan điền không ngừng biến đổi hình dạng, hình trọn, hình vuông, không ngừng xoắn khúc, cuối cùng biến thành một hình dáng thon dài. Sau đó một đầu dần dần trở nên bén nhọn, ẩn ẩn bắt đầu biến thành một thanh hắc sắc tiểu đao. Chỉ là trong quá trình này do khống chế không tốt, dịch thể sẽ đột nhiên biến dạng, Lục Tiểu Thiên không thể không làm lại một lần nữa.

Ròng rã ba ngày trời, dịch thể đã thuận lợi biến thành một thanh hắc sắc tiểu đao dài gần tấc. Lục Tiểu Thiên thở phào nhẹ nhõm, Liệt Thần Nhận cuối cùng đã luyện chế thành công. Thần thức vừa động, Liệt Thần Nhận và nguyên thần của hắn đã cùng xuất hiện bên trong kết giới. Dưới mặt đất là các loại linh thảo sinh trưởng thành từng mảng đỏ, xanh lục, ở cách không xa, còn có một cây Trú Nhân Quả thụ là linh vật hiếm thấy trong thiên địa.

Bất quá lực chú ý của Lục Tiểu Thiên không hề đặt lên trên đám linh vật này. Dù đang đứng cách xa vài chục trượng, vẫn có thể cảm thụ được phong mang kinh người trên Liệt Thần Nhận đang ép tới nguyên thần của hắn, khiến hắn nhịn không được mà run rẩy. Mới cách xa như vậy mà phản ứng đã lớn như thế, nếu để Liệt Thần Nhận chém lên trên nguyên thần, loại thống khổ này còn không biết sẽ lớn như thế nào.

Bất quá theo giới thiệu trên Liệt Thần Bí Thuật, nguyên thần của tu sĩ không tính là mạnh. Sau khi bị Liệt Thần Nhận cắt qua một lần thì sẽ chia ra chủ phó nguyên thần, đối với tu luyện về sau càng có lợi. Sau khi bị Liệt Thần Nhận cắt qua một lần, chủ nguyên thần sau này lại tiếp tục tu luyện loại bí thuật này, có thể trực tiếp phân ra thêm phó nguyên thần. Chủ nguyên thần vẫn sẽ tiếp tục tu luyện, sẽ ngày càng mạnh mẽ hơn phó nguyên thần. Bất kể là Luyện Khí kỳ, hay là Trúc Cơ kỳ, số lần nguyên thần có thể dùng Liệt Thần Nhận chém qua cũng có giới hạn. Nếu như hiện tại không tu luyện liền bỏ lỡ một cơ hội chia tách nguyên thần ở Luyện Khí kỳ.

"Sớm chết sớm siêu sinh." Lục Tiểu Thiên cắn chặt răng, bạch sắc tiểu cầu đại diện cho nguyên thần của hắn nghênh đón hắc sắc tiểu đao chém tới, mà quang mang hắc sắc lợi nhận lóe qua, trực tiếp chém về phía nguyên thần của Lục Tiểu Thiên.

Xoẹt...

Khi Liệt Thần Nhận cắt lên trên nguyên thần, tính tình kiên nghị như Lục Tiểu Thiên cũng nhịn không được hét thảm một tiếng, ý thức trở nên mơ hồ, triệt để ngất đi.

Không biết qua bao lâu, ý thức của Lục Tiểu Thiên mới trở lại, trong kết giới phiêu phù hai đoàn bạch sắc tiểu cầu.

Lục Tiểu Thiên thần thức khẽ động, trong kết giới, hai đoàn bạch sắc tiểu quang cầu đại biểu cho nguyên thần va chạm với nhau. Hắn liền kêu lên đau đớn, hai bạch sắc quang cầu đụng vào nhau giống như tự bản thân hắn đụng vào một bức tường rắn chắc nào đó, đụng tới mắt nổ đom đóm.

Sau khi bị thiệt một lần, Lục Tiểu Thiên vội vàng lui lại, hai cái tiểu cầu đại biểu cho nguyên thần đột nhiên lui lại. Sau khi lặp đi lặp lại thao tác mấy lần, hắn ngược lại phát hiện ra một chuyện cực kỳ thú vị. Từ lúc mới đầu có chút khiên cưỡng, sau đó dần dần thuần thục. Động tác của hai cái nguyên thần cũng bắt đầu tùy tâm sở dục.

Nguyên thần chia ra thành hai cái ngược lại cũng có chút diệu dụng. Sau khi thích ứng thao tác của hai nguyên thần, Lục Tiểu Thiên nhẹ nhàng thở ra, hồi tưởng lại trước đó tựa hồ như đã ngất đi, cũng không biết đã hôn mê bao lâu rồi, vẫn là nên trở lại ngoại giới, hy vọng là chưa phát sinh vấn đề gì.

"Lục Tiểu Thiên hiện tại ngay cả khí tức cũng không có nữa, chắc có lẽ do tu luyện tẩu hỏa nhập ma mà vẫn lạc rồi. Chúng ta cứ thủ ở chỗ này cũng không phải là cách, nghe nói phụ cận còn xuất hiện một tên lục giáp khô lâu cực kỳ lợi hại. Ngoài ra còn có lời đồn lại phát hiện thêm tung tích của mấy cây Tử La Tham ở chỗ khác, chúng ta nếu như tới trễ, không khéo lại bị người của môn phái khác hái mất."

Khi Lục Tiểu Thiên khôi phục quyền khống chế thân thể, đôi mắt hé ra một khe hở nhỏ. Ở nơi cửa động, mơ hồ nhìn thấy một thanh niên mặc hắc y, đang cực lực khuyên bảo Tô Thanh và Ngô Nghiên. Chỉ là hai nàng không hề động đậy, thanh niên hắc y lại không thể làm gì được các nàng, ít nhiều cũng có chút thẹn quá hóa giận.

"Đúng vậy a, Tô sư muội, Ngô sư muội, Lục Tiểu Thiên mặc dù quan trọng, nhưng chúng ta cũng không thể bởi vì vậy mà làm chậm trễ nhiệm vụ của môn phái. Kim Đan lão tổ ở ngoài cấm địa còn có đổ ước với Cổ Kiếm Tông nữa. Nếu vì vậy mà để lỡ cơ hội thu thập linh vật, lão tổ trách tội xuống, chúng ta cũng chịu không nổi a." La Tiềm cũng đang ở một bên khuyên bảo.

Ngoại trừ thanh niên hắc y và La Tiềm, ngoài ra còn có hai mười mấy đệ tử của Linh Tiêu Cung, Chu Linh, Lãnh Xảo Ngọc, Uông Ngưng Mai, Chúc Ngộ Xuân, còn có một đôi huynh muội họ Lưu, một đám tu sĩ bị vây trong khốn cảnh thoát ra được đều ở đây. Những người này vận khí cũng không tồi, không ngờ dưới tình huống phân ra với những đệ tử tinh anh như Tô Thanh cũng có thể kiên trì tới hiện tại.

"La Tiềm, ngươi câm miệng cho ta, ta nói hiện tại không đi chính là không đi. Linh thảo ta muốn thu thập thì thu thập, trở ngại gì các ngươi hả. Ai muốn đi thì đi, chẳng cần lấy Kim Đan lão tổ ra dọa ta." Tô Thanh khinh thường nói, nếu không phải Tử La Tham quá mức trọng yếu, Tô Thanh cũng muốn nói có mấy cây Tử La Tham thôi làm gì mà khẩn trương vậy.

"Ngô sư tỷ, ngươi thấy thế nào?" Trên mặt mấy người Chu Linh đều lộ ra vẻ khác lạ.

"Ta cũng không đi, các ngươi nếu muốn cứ đi, có La sư huynh và Hỗ sư huynh lĩnh đội, hẳn là cũng sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn." Ngô Nghiên cũng lắc đầu nói.

"Ta cũng không đi, vẫn nên đi theo hai người sư tỷ thôi, Tử La Tham mặc dù đáng quý, bất quá cái mạng nhỏ mới quan trọng." Lãnh Xảo Ngọc nhún vai một cái nói.

"Các ngươi!" Hỗ Kiếm Minh nhất thời vô cùng chán nãn. Hai người bọn họ lĩnh đội thì có tác dụng gì, còn không phải bị tên lục giáp khô lâu kia đuổi giết tới chạy trối chết. Nếu không phải nhờ Khiên Dẫn Phù, may mắn gặp được Tô Thanh và Ngô Nghiên, e rằng hiện tại còn đang phải chật vật chạy trối chết. Trên thân hai người này có hai kiện pháp khí công kích, gần như bằng gấp đôi y và La Tiềm hai người. Chỉ cần lôi kéo được Tô Thanh và Ngô Nghiên, khi đối mặt với Viên Hạo và một đám đệ tử Cổ Kiếm Tông, mới có đủ quyền lên tiếng. Nếu không chỉ riêng thực lực một mình Viên Hạo cũng đủ lấn át y và La Tiềm rồi. Lúc khẩn cấp quan đầu thậm chí còn tự thân khó đảm bảo, còn muốn mưu đồ với Tử La Tham, chẳng khác nào là ngươi si nói mộng.

"Phốc ---- "

Lục Tiểu Thiên phun ra một ngụm máu bầm, hoàn toàn khôi phục khống chế thân thể.

"Lục sư huynh!" Ngô Nghiên nghe được động tĩnh bên trong sơn động, lập tức quay người lại vẻ mặt kinh hỉ, không thể tự kiềm chế được mà chạy vào trong sơn động.

"Lục, Lục sư huynh, huynh cuối cùng cũng tỉnh lại rồi, không có động tĩnh lâu như vậy, muội còn tưởng rằng là huynh chết rồi." Tô Thanh cũng chạy vội vào nói, nhưng lại nghĩ tới trước đó ở trước mặt mọi người không hề để ý gì tới Lục Tiểu Thiên, lúc này trên mặt không khỏi hiện lên một tia ửng đỏ, cũng may là quay lưng với mọi người, nên cũng không ai nhìn thấy.

Trên mặt La Tiềm hiện lên một tia giận dữ, bất quá cũng không dám phát tiết ra ngoài chút nào. Đám người Chu Linh, Chúc Ngộ Xuân, huynh muội Lưu thị cũng đều vui mừng nhìn qua. Bàn về uy vọng, Lục Tiểu Thiên cũng đều cao hơn y một bậc.

"Lục sư huynh, huynh không sao chứ?" Nhìn thấy Lục Tiểu Thiên phun ra ngụm máu, Tô Thanh bị dọa cho nhảy dựng, trước đó Lục Tiểu Thiên chiến đấu với cường giả như Độc Cô Hàn cũng không hề bị chút vết thương nào, hiện tại không ngờ lại thụ thương rồi.

"Luyện công xảy ra chút vấn đề, không có trở ngại gì lớn, các ngươi gặp phải tên lục giáp khô lâu kia?"

Lục Tiểu Thiên vừa rồi mơ hồ nghe được chuyện liên quan đến lục giáp khô lâu, liền lau vết máu nơi khóe miệng trong lòng khẩn trương hỏi. Nếu nói trong Huyết Sắc Cấm Địa còn có chuyện gì mà hắn quan tâm nhất, chính là cái tên lục giáp khô lâu này. Bên người tụ tập nhiều đệ tử tinh anh như vậy, cũng chỉ có lục giáp khô lâu mới có thể uy hiếp được tính mạng của hắn. Độc Cô Hàn hiện đã chết rồi. Về phần Viên Hạo thực lực còn cao hơn Độc Cô Hàn một bậc này ở trong mắt Lục Tiểu Thiên, ngược lại còn có uy hiếp không lớn như Độc Cô Hàn.

"Gặp được rồi, bất quá tên lục giáp khô lâu đó thực lực đã đại tổn, Tô sư tỷ và Ngô sư tỷ vừa xuất thủ, lần nữa đả thương nó. Chỉ là đối phương tốc độ quá nhanh, lại để cho nó chạy thoát rồi." Thấy La Tiềm và Hỗ Kiếm Minh hai người không chịu mở miệng, Chúc Ngộ Xuân khẽ nói.

Lại hỏi Tô Thanh và Ngô Nghiên vài câu, Lục Tiểu Thiên mới biết được bản thân hắn đã hôn mê ròng rã hơn hai mươi ngày rồi. Sau khi nghĩ tới di chứng mà Liệt Thần Nhận mang lại, hắn không khỏi có chút sợ hãi. Cũng may hai nàng Tô Thanh vẫn bảo hộ ở cạnh hắn, chứ nếu gặp phải tu sĩ khác lòng mang ý xấu, cái mạng nhỏ của hắn đã tiêu rồi.

"Lục Tiểu Thiên đúng không, hiện tại chúng ta thám thính được tin tức có liên quan đến Tử La Tham. Ngươi hiện tại đã có thể cử động, có muốn hay không đi cùng chúng ta. Nếu như cứ ngồi phịch ở trong sơn động này cũng được, nhưng không thể để sư huynh đệ đồng môn khác phải cùng ngươi lãng phí thời gian ở đây."

Hỗ Kiếm Minh sớm đã nhìn Lục Tiểu Thiên không thuận mắt, y không dám khó chịu với hai người Tô Thanh và Ngô Nghiên. Nhưng y dù sao cũng là một trong thập đại cao thủ Luyện Khí kỳ ở Linh Tiêu Cung, xếp hạng còn cao hơn La Tiềm. Một tên tiểu tử không chút danh tiếng như Lục Tiểu Thiên, nếu không phải có hai người Tô Thanh ở bên cạnh, y còn muốn động thủ giáo huấn Lục Tiểu Thiên một phen. La Tiềm thật sự là càng ngày càng thụt lùi, không ngờ lại đứng yên một bên không hề lên tiếng.

"Ngươi nếu như cảm thấy lãng phí thời gian của mình, thì ngươi có thể rời đi, ta không có níu kéo ngươi lại." Lục Tiểu Thiên lạnh lùng hồi đáp.

"Tiểu tử, nếu như ở Linh Tiêu Cung ta sẽ cho người biết hậu quả khi đắc tội ta." Sắc mặt Hỗ Kiếm Minh đột nhiên trầm xuống, sát cơ lóe lên uy hiếp nói.

"Hỗ... " Đệ tử bình thường khác thấy hai người đối chọi gay gắt, không dám ngắt lời. Bất quá Ngô Nghiên lại không hề có nhiều cố kỵ như vậy. Chỉ là nàng vừa định mở miệng đã bị Lục Tiểu Thiên ngăn lại.

"Hậu quả khi đắc tội ngươi, ta hiện tại rất muốn biết." Lục Tiểu Thiên cười nhạt nói.

"Lục sư huynh, vết thương trên người huynh không sao chứ, xếp hạng của Hỗ sư huynh ở Linh Tiêu Cung còn cao hơn La Tiềm một chút." Tô Thanh kinh ngạc nhìn Lục Tiểu Thiên nói.

"Không có gì đáng ngại." Lục Tiểu Thiên lắc đầu nói.

"Rất tốt, Tô sư muội, Ngô sư muội, tên Lục Tiểu Thiên này đang gây hấn, thế thì đừng trách ta. Lục Tiểu Thiên, nếu ngươi còn là một nam nhân, hiện tại hãy ra khỏi sơn động đánh với ta một trận, tự nhiên sẽ biết được hậu quả. Chỉ là ta sợ ngươi không có cái gan đó." Hỗ Kiếm Minh giận quá cười nói.

"Cũng tốt, vậy thì đánh một trận đi, trong sơn động buồn chán lâu như vậy, rốt cuộc cũng có thể giãn gân giãn cốt."

Tô Thanh sóng mắt lưu chuyển, thời gian đi chung với Lục Tiểu Thiên nói dài không dài, nói ngắn không ngắn. Lục Tiểu Thiên trong ấn tượng của nàng là người vô cùng điệu thấp, chỉ trong lúc bất đắc dĩ, mới có cử động kinh người. Giống Lục Tiểu Thiên trước mắt dạng phong mang hiển diện, hiếu thắng tranh cường như vậy cũng là lần đầu tiên.

Sưu sưu, hai bóng người liên tiếp lóe lên, Lục Tiểu Thiên và Hỗ Kiếm Minh ra tới chỗ đồng cỏ ở không xa sơn động, hai người đứng giằng co cách nhau chừng năm sáu trượng

Hỗ Kiếm Minh không nói hai lời, trực tiếp lấy ra một thanh Hổ Đầu Đao có dấu ấn hoa văn cổ xưa, vung tay liền chém về phía đầu Lục Tiểu Thiên, hạ thủ không hề lưu tình. Cự ly năm sáu trượng, với Ngự Phong thuật cũng bất quá chỉ là trong chớp mắt.

Keng! Một thanh loan đao va chạm với Hổ Đầu Đao của Hỗ Kiếm Minh.

Trong mắt chúng đệ tử, chỉ thấy hai bóng người một hắc một thanh lóe lên bất định, đao khí tung hoành, song phương bất phân cao thấp, không khỏi chăm chú quan sát sợ bỏ lỡ một khắc nào đó. Chỉ bất quá Tô Thanh lại cảm thấy vô cùng nhàm chán, còn tưởng có thể nhìn thấy uy lực kim đao của Độc Cô Hàn, không nghĩ tới Lục Tiểu Thiên chỉ lấy ra một thanh pháp khí bình thường, làm lãng phí thời gian của nàng, thật là mất hứng.

Trên thực tế dĩ nhiên không giống như những gì Tô Thanh đang suy nghĩ. Trong quá trình giao thủ, Lục Tiểu Thiên đã mấy lần thay đổi chủ phó nguyên thần. Lúc phó nguyên thần khống chế thân thể giao chiến với Hỗ Kiếm Minh, chủ nguyên thần của Lục Tiểu Thiên giống như là một người quan chiến, rất là thoải mái. Lúc mới bắt đầu thay đổi nguyên thần, còn có chút không quen, bất quá sau đó lại vô cùng linh hoạt rồi.

Lục Tiểu Thiên đương nhiên sẽ không đánh những trận vô bổ, sau khi thích ứng với chủ phó nguyên thần trong lúc chiến đấu, hắn liền lấy ra thêm một cây pháp khí tiểu hắc kiếm.

"Ta thua." Hỗ Kiếm Minh sau khi nhìn thấy Lục Tiểu Thiên lấy ra cây pháp khí thứ hai, sắc mặt lập tức xám xịt, trực tiếp cúi đầu nhận thua. Trong tay y chỉ có một cây pháp khí Hổ Đầu Đao, căn bản không có chút cơ hội chiến thắng nào.

"Đi tìm Tử La Tham thôi." Lục Tiểu Thiên thu hồi pháp khí nói.

Trên mặt Hỗ Kiếm Minh vô cùng kinh ngạc, y còn tưởng Lục Tiểu Thiên sẽ trêu chọc mình một phen, không nghĩ tới Lục Tiểu Thiên lại dễ dàng bỏ qua cho mình như vậy.

"Tốt, có Lục sư huynh, Tô sư tỷ, Ngô sư tỷ, La sư huynh, Hỗ sư huynh, nhiều đệ tử tinh anh như vậy. Lần này gặp được Viên Hạo của Cổ Kiếm Tông, y cũng phải nhượng bộ lui binh." Đám người Chu Linh mặt đầy hưng phấn. Đặc biệt là Lục, Ngô, Tô ba người đều có hai kiện pháp khí, khiến lòng tin của họ bành trướng.

Một đoàn người trùng trùng điệp điệp rời khỏi sơn động.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên tính toán thời gian rời khỏi Huyết Sắc Cấm Địa còn khoảng hai tháng. Thời gian không tính là ngắn chỉ cần có cơ hội, phải nhanh chóng trừ khử tên lục giáp khô lâu đó mới được. Ngoài ra ở nơi phúc địa tràn đầy thiên tài địa bảo như vậy, thừa dịp còn có thời gian, nên thu thập thêm một số linh thảo mới được. Đợi sau này khi ra khỏi đây rồi, muốn tìm một nơi có linh thảo dày đặc như nơi này rất là khó. Nghĩ tới điều này, Lục Tiểu Thiên không khỏi có chút ảo não. Sớm biết vậy thì lúc trước ở trong Tàng Thư Điện phải phục chế nhiều thêm mấy phần đan phương dùng cho Trúc Cơ kỳ rồi, hiện tại đang có thể thu hoạch được nhiều linh thảo như vậy mà. Bất quá trước đó cũng không ngờ tới lại có thể nhanh chóng thu thập đầy đủ linh thảo dùng cho Trúc Cơ Đan như vậy, hiện tại chỉ có thể cố hết khả năng thu lấy càng nhiều loại linh vật bất đồng càng tốt, để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Bình Luận (0)
Comment