Chương 1541: Liên thủ chiến đấu (2)
Chương 1541: Liên thủ chiến đấu (2)Chương 1541: Liên thủ chiến đấu (2)
Chuong 1541: Lien thu chien dau (2)
"Thượng nhân, tuyệt đối không để tên tiểu tử này chui vào trong nước. Hắn tinh thông Thủy Độn thuật, ngay cả Ngư lão quái cũng không phát hiện ra được." Viên mỗ mỗ hét lên một tiếng, khô mộc trượng chỉ vào hư không, hắc ám quỷ viên gầm lên thoát khỏi xích sắc viên hoàn của Hạng Nhất Hàng, hung hăng lao về phía Lục Tiểu Thiên.
"Muốn vây công, cũng phải xem ta có đáp ứng hay không." Hạng Nhất Hàng điểm một ngón tay ra. Xích sắc viên hoàn trước đó bỗng nhiên tăng tốc, phát sau tới trước, đuổi kịp hắc ám quỷ viên. Đồng thời, Hạng Nhất Hàng lại tế ra một cái lam sắc viên hoàn toát ra khí tức băng lãnh. Hai viên hoàn, một nóng một lạnh, một âm một dương.
Phó nguyên thần của Lục Tiểu Thiên giờ khắc này luôn chú ý đến tình hình của Hạng Nhất Hàng. Hai viên hoàn một xích một lam này có khí tức khá là đặc biệt, khá giống với Âm Dương Long Lân kiếm mà Hạng Nhất Hàng đã từng sử dụng trong trận đại chiến sinh tử trước đây với hắn, chỉ khác là đã thay đổi một loại phương thức khác. Phi kiếm của đối phương bị phá hủy, muốn tế luyện lại lần nữa rất là khó khăn, nên đổi sang phương pháp thỏa hiệp này. Về mặt thông linh pháp khí, uy lực của nó kém hơn Âm Dương Long Lân kiếm một chút, nhưng hiện nay pháp lực của Hạng Nhất Hàng đã tăng vọt, khi đấu pháp, uy thế ngược lại không giảm mà còn tăng.
Âm Dương Pháp Hoàn phát sau tới trước, từ trên đầu hắc ám quỷ viên rơi xuống, khóa chặt lấy nó.
Hắc ám quỷ viên gam lên giận dữ, mặt Viên ma ma cũng đỏ bừng, liên tục quán chú pháp lực vào cây khô mộc trượng trong tay, thông qua nó truyền tới hắc ám quỷ viên, nhưng thủy chung vẫn không thể nào giãy thoát ra được.
Trong lòng Viên mỗ mỗ lóe qua vài phần quỷ dị. Hắc ám quỷ viên vừa rồi còn gào thét, thân hình đột nhiên nổ tung, hóa thành làn khói đen dày đặc, trong nháy mắt đã bay qua khoảng cách mấy chục trượng, đến trước mặt Lục Tiểu Thiên.
Lông mày Hạng Nhất Hàng nhíu chặt, Âm Dương Pháp Hoàn đang định truy kích, đột nhiên có mấy đạo tiên ảnh lăng không vụt tới, chính là Độc Phong Tiên của Triệu Đồng Sơn.
Đồng thời một đạo Liệt Diễm Thứ của Tử Thanh thượng nhân cũng nhanh chóng lao tới trực tiếp ngăn cản, chém giết thành một đoàn với Âm Dương Pháp Hoàn.
Hạng Nhất Hàng không hoảng không loạn, vung tay ném ra. Ba con Thanh Hạt khôi lỗi thú dài chừng mấy thước tựa yêu mà không phải yêu, từ trên cao xuất hiện rơi xuống, góc độ rơi cũng vô cùng có chương pháp.
"Trì La Hạt Phệ Trận!" Tử Thanh thượng nhân nhìn thấy cái này ba con thanh sắc Hạt thú, trong mắt lóe lên một mảnh dị sắc.
"Trong lúc đang chiến đấu kịch liệt như vậy, còn đối phương còn có thể phân ra thần thức khống chế trận này, cũng coi như là cái nhân vật kinh khủng. Hạng thất hoàng tộc truyên thừa đến nay, quả nhiên cũng không phải là chỉ là hư danh."
"Ngay cả đại tu sĩ của Triệu tộc các ngươi cũng đã xuất động, ta há có thể không xuất ra chút thủ đoạn nào?" Hạng Nhất Hàng hu lạnh nói.
"Các ngươi là vì tâm đầu huyết của Hoàng tộc Hạng thất ta mà đến. Dám đến Hạng Đô ta, vì Tiên Tần Di Tàng, các ngươi quả thật dám liều mạng, chẳng lẽ không sợ cường giả trong Hoàng tộc ta sẽ mạnh mẽ lưu tất cả các ngươi lại?" "Tiên Tần Di Tang?" Triệu Đồng Sơn và Viên ma mỗ nghe đến bốn chữ Tiên Tần Di Tàng, sắc mặt lập tức thay đổi, không hẹn mà cùng nhìn về phía Tử Thanh thượng nhân.
"Ngươi biết được nhiều thật đấy, còn chưa đến tầng thứ đại tu sĩ mà đã biết được bí mật này rồi. Chẳng lẽ hoàng tộc Hạng thất các ngươi đã quên tổ huấn rồi sao?" Sắc mặt Tử Thanh thượng nhân trầm xuống nói.
Mắt thấy ba con Hạt thú đã thành trận, phối hợp chặt chẽ, vây kín Liệt Diễm Thứ của bản thân, thay phiên cắn xé. Âm Dương Pháp Hoàn lại lần nữa truy đuổi hắc ám quỷ viên. Ánh mắt Tử Thanh thượng nhân khẽ động, một chiếc túi gấm bay ra, phồng lên trước gió. Bên trong có ánh lửa lượn lờ, miệng túi vừa mở ra, một lực hút khổng lồ kéo lấy ba con Hạt thú, muốn hút chúng vào trong túi.
"Hai người các ngươi, chớ có thất thần, trúng kế hoãn binh của đối phương. Trước tiên hãy hạ gục hai người này rồi nói." Tử Thanh thượng nhân quát lớn.
"Vị thượng nhân này, hành động như vậy, chẳng phải là muốn che giấu mục đích bản thân đến đây sao? Chuyện liên quan đến Tiên Tần Di Tàng, tự nhiên là số người biết được càng ít càng tốt. Dù sao cũng là lời đồn về việc tiến giai lên Hóa Thần kỳ, chắc hẳn các vị cũng không muốn chia sẻ với những người có tu vi quá thấp. Những người tu vi thấp hơn như bọn họ hao tâm tổn sức, cũng bất quá chỉ là làm giá áo cho những đại tu sĩ như ngươi mà thôi. Cho dù các vị lấy được tâm đầu huyết của ta để đi tìm bảo vật, khi thật sự tìm được bảo vật rồi, thì những tu sĩ Nguyên Anh kỳ có cảnh giới thấp hơn như bọn họ đây sẽ có được phần nào không?" Hạng Nhất Hàng bất chấp tất cả, tiếp tục nói.
Lục Tiểu Thiên thầm nói Hạng Nhất Hàng quả thực là hảo tâm cơ.
Hai người Viên mỗ mỗ và Triệu Đồng Sơn tuy cũng là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, nhưng lại cùng cảnh ngộ với Hạng Nhất Hàng, không được tiếp xúc với bí mật hạch tâm nhất.
Nếu nói không lòng không có nửa phần suy nghĩ gì tuyệt đối là điều không thể, hơn nữa đối phương đã ở Hạng quốc lâu như vậy, hẳn là không thể không biết gì về những sự kỳ quặc trong đó.
Hạng Nhất Hàng chỉ đề cập một vài điểm, cũng đủ để khơi gợi vô số suy nghĩ trong lòng bọn họ.
Cũng tốt, vốn dĩ chỉ có tầng thứ đại tu sĩ mới có thể tiếp xúc được với bí mật trong đó, cho những tu sĩ Nguyên Anh kỳ có thực lực thấp hơn một chút biết cũng không sao.
Nếu như những người đi tâm bảo đều là đại tu sĩ, thì cả Lục Tiểu Thiên và Hạng Nhất Hàng cũng sẽ cảm thấy áp lực đè ép quá nặng.
Để cho càng nhiều tu sĩ Nguyên Anh kỳ tham gia hơn, khuấy động cả vũng nước này càng đục càng tốt thì bọn họ mới có thể đục nước béo cò.
ebookshop.vn