Chương 1551: Vô Tâm thượng nhân
Chương 1551: Vô Tâm thượng nhânChương 1551: Vô Tâm thượng nhân
Chương 1551: Vô Tâm thượng nhân
Lục Tiểu Thiên đứng bên bờ cốc, nhìn vào bên trong nơi cát bụi bay mù mịt dưới cơn gió lớn. Nơi đây ít người qua lại, chỉ có một hai con Yêu Địa Quy chịu được gió lớn và hạn hán đang bò chậm chạp trên mặt đất. Tuy nhiên, với thị lực của Lục Tiểu Thiên, cũng không thể nhìn thấy quá xa bên trong cốc.
"Tại hạ là Đông Phương, được Cuồng huynh dẫn tiến, đến đây bái phỏng Vô Tâm Cốc. Nếu thượng nhân rảnh rỗi, xin hãy ra mặt gặp một lần." Lục Tiểu Thiên đứng yên bên bờ cốc, cất cao giọng nói.
"Có rảnh rỗi hay không, cũng phải xem ngươi có bản lĩnh tìm được vị trí của lão phu hay không."
Một giọng nói hư vô phiêu miễu từ trong cốc truyền ra, vang vọng vô số lần, khiến người ta không thể nào phân biệt được nguồn gốc của âm thanh từ đâu.
"Tại hạ mới đến đây, không quen thuộc với Vô Tâm Cốc này. Phong hệ linh lực nơi đây dồi dào như vậy, khí tức lại hỗn tạp, muốn tìm được thượng nhân e là không dễ." Lục Tiểu Thiên bước vào Vô Tâm Cốc, thần thức khuếch tán.
"Tiểu tử, không cần tùy tiện buông lời thăm dò. Lão phu đã cho ngươi đến tìm, tự nhiên sẽ cho ngươi cơ hội. Cái tên gia hỏa Hạng Cuồng mắt cao hơn trời kia, ngươi có thể lọt vào mắt xanh của y, hẳn là không đến nỗi tệ." Vô Tâm thượng nhân lại lên tiếng, nhưng vẫn như trước kia, phiêu hốt bất định, khiến người ta không thể nắm bắt.
"Lần này tại hạ đến đây, chính là vì một tên Quỷ Tu ở bên trong hắc ngục, muốn được đưa y ra ngoài, không biết phải trả ra một cái giá như thế nào?" Lục Tiểu Thiên tiếp tục hỏi.
"Một ten Quỷ tu? Tu vi như thế nào? Một tên Nhân tộc như ngươi, không ngờ lại kết giao bằng hữu với Quỷ tộc, chẳng lẽ chưa từng nghe qua đạo bất đồng, bất tương vi mưu?" Trong giọng nói của Vô Tâm thượng nhân, không hề nghe ra được hỉ nộ.
"Cũng không phải là giao tình gì, giao dịch mà thôi." Ánh mắt Lục Tiểu Thiên xoay chuyển, liếc nhìn xung quanh, cảm giác Phong linh lực dần dần có chút biến động. Nhưng khi định thần nhìn lại, trong biển cát mênh mông vẫn chỉ là gió cát, không có một nửa bóng người."
"Đối phương có tu vi gì?"
"Thập nhất giai Quỷ Tu!"
"Tại đấu giá hội do Long Đỉnh thương minh cử hành lần này, sẽ xuất hiện một bộ "Âm Phong Bảo Điển". Ngươi hãy giúp ta đấu giá lấy nó. Nghe đồn ngươi là một Luyện Đan tông sư, thực lực cũng không yếu, lại tặng thêm năm viên Kết Anh đan, và thay ta giết một người." Vô Tâm thượng nhân nói.
"Thượng nhân là đại tu sĩ hoàng tộc, thực lực sánh ngang với cường giả cấp bậc lục đại gia chủ, có người nào là thượng nhân không thể giết mà cần người như ta xuất thủ?" Lục Tiểu Thiên hỏi ngược lại một câu. Nếu đối phương là đại tu sĩ, với thực lực hiện tại của hắn, căn bản không thể giết được. Mạo muội động thủ sẽ phải trả giá đắt hơn nhiều so với một luyện thi cấp Nguyên Anh kỳ. Đã như vậy, thà không cần luyện thi nữa.
"Thiên hạ rộng lớn, người tài vô số. Khi ta đến Đại Tê quốc năm xưa, đã gặp phải kẻ địch mạnh nhất trong đời, giao đấu với y một trận đã thất bại, sau đó đã đáp ứng rằng cả đời này không đặt chân đến Đại Tề nữa. Người ta muốn giết, chính là ở Đại Tề." Vô Tâm thượng nhân nói.
"Kim hệ tu sĩ, Nguyên Anh trung kỳ, tên là Te Vân Hà. Với thực lực của ngươi, muốn giết hắn, có lẽ sẽ phải phí chút tay chân, nhưng không phải quá khó khăn." "Đại Tê đường xá xa xôi, hiện tại tại hạ cũng không có dự định đi đâu, e là không thể thực hiện được. Hay là Thượng nhân đổi một điều kiện khác đi." Lục Tiểu Thiên cau mày nói.
Nếu như thuận nước đẩy thuyền, Lục Tiểu Thiên cũng không ngại giúp Vô Tâm thượng nhân loại trừ người này. Nhưng bảo hắn ta đi một chuyến, lại còn đến tận Đại Tề quốc xa xôi vạn dặm. Ở nơi đất khách quê người, một Đại Tề quốc chẳng kém gì Hạng quốc. Lục Tiểu Thiên không cảm thấy có gì cần thiết.
"Giúp ta hoàn thành hai điều kiện đầu tiên, còn điều kiện thứ ba, sau này có cơ hội gặp nhau, ngươi giúp ta trừ khử người này là được. Như thế nào?" Vô Tâm thượng nhân nói.
"Thành giao." Đối phương đã nói đến mức này, Lục Tiểu Thiên còn lý do gì để không đồng ý. Hai điều kiện đầu tiên không phải quá khó. Về phần điều kiện thứ ba, cũng không cần vội vàng, ít nhất Lục Tiểu Thiên sẽ không phải cố ý chạy đến Đại Tê quốc. Điều kiện Vô Tâm thượng nhân đưa ra, cũng không quá đáng.
"Nếu đã bàn bạc xong, thì xin mời thượng nhân hiện thân đi." Thân hình Lục Tiểu Thiên đột nhiên quay sang bên phải, một bóng người mờ nhạt trong màn cát bụi mênh mông, vừa vặn đến ngay vị trí này.
"Không ngờ ngươi thật sự có thể tìm được lão phu, xem ra lời tên gia hỏa Hạng Cuồng kia không phải là giả. Đối phương đứng im, mái tóc bạc phơ xõa xuống, một thân thanh y, tướng mạo bình thường, chỉ có đôi mắt đen kịt, đã bị móc ra hoàn toàn, nhìn vết sẹo đã có từ nhiều năm rồi.
"Là thượng nhân cố ý hiện thân mà thôi." Lục Tiểu Thiên nhìn mà chấn động trong lòng. Đối phương và liệt phong của Vô Tâm Cốc này dường như đã hòa làm một, nếu người này đi xa hơn thêm một chút, e rằng ngay cả Lục Tiểu Thiên cũng không thể phát hiện ra bóng dáng Vô Tâm thượng nhân.
Có thể tấn giai tới đại tu sĩ, không ai không là những nhân vật xuất chúng. Thiên phú, nghị lực, cơ duyên, thiếu một cũng không được. Vậy mà Vô Tâm thượng nhân này lại bị người khác móc đi đôi mắt, có thể thấy thực lực đối phương không hề yếu.
"Phía bên hắc ngục, lão phu sẽ chào hỏi một tiếng. Đợi sau khi ngươi làm ổn thỏa hai việc đầu tiên, thì cứ tới đó giải thoát cho tên Quỷ Tu kia. Về phần điều kiện thứ ba, tuy rằng lão phu không ép ngươi phải cố ý đi làm. Nhưng nếu có cơ hội gặp được, mà ngươi giở thủ đoạn trốn tránh, thì hãy suy nghĩ cho kỹ. Nợ của lão phu cũng không phải dễ dàng qua loa được đâu."
Vô Tâm đạo nhân khẽ cười, sau khi mất đi đôi mắt, khí tức của lão càng thêm âm u lạnh lẽo.
"Thượng nhân yên tâm, chuyện đã hứa, ta sẽ không dễ dàng nuốt lời, xin cáo từ." Lục Tiểu Thiên không quen với loại khí tức trên người Vô Tâm thượng nhân, sau khi bàn bạc xong cũng không muốn nán lại lâu.
"Hành động quả quyết, không chút do dự, thực lực không tâm thường, thần thức mạnh mẽ hiếm thấy, đã lâu rồi Hạng mỗ không gặp được người thú vị như vậy." Vô Tâm thượng nhân Hạng Mãng nhìn theo hướng Lục Tiểu Thiên rời đi với ánh mắt đăm chiêu, vẻ mặt như có điều suy nghĩ.