Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1569 - Chương 1569: Đêm Động

Chương 1569: Đêm Động Chương 1569: Đêm ĐộngChương 1569: Đêm Động

Chương 1569: Đêm Động

"Đa tạ La quản sự." Ba người Nghiêm Tiểu Ngọc gật đầu cảm tạ, sau đó dựa theo phương hướng chỉ dẫn trên thẻ bài một đường lăng không bay đi.

La quản sự khoanh tay đứng nhìn. Nụ cười vừa rồi trên khuôn mặt biến thành mấy phần khinh thường. Chỉ là một gia tộc cỡ nhỏ, bám víu vào cây đại thụ Tiêu gia này, đến đây nịnh nọt bất quá cũng chỉ có như vậy.

La quản sự cũng không hề nghĩ rằng đối phương có ý đồ khác. Dù sao, Nghiêm thị gia tộc có bao nhiêu năng lực, đối với Tiêu gia mà nói đã quá rõ ràng. Trốn được hòa thượng cũng không trốn được miếu thờ, chẳng lẽ họ có thể lật trời sao? Hơn nữa, trong Tiêu gia cao thủ như mây, chỉ cần một cường giả Kim Đan hậu kỳ là đã có thể dễ dàng nghiên nát ba huynh muội này, càng huống hồ bên trên còn có những cường giả Nguyên Anh kỳ cao không thể với tới.

"Xem ra sơn môn của Tiêu gia này khá dễ vào." Lục Tiểu Thiên khẽ nói.

"Vào khu vực ngoại vi thì dễ dàng, nhưng muốn tiếp cận khu vực hạch tâm của Tiêu gia thì lại không hề đơn giản. Tử Thanh thượng nhân hẳn là cũng tiến vào rồi. Ban ngày ngươi đông phức tạp, chúng ta đợi ban đêm mới hành động." Hạng Nhất Hàng trầm giọng nói.

"Hiện tại lại dẫn theo một người nữa, sự tình sẽ khó khăn hơn so với trước đây không ít."

Lục Tiểu Thiên cũng gật đầu một cách ngưng trọng. Mặc dù cuối cùng Hạng Nhất Hàng này khó có thể trở thành người chung một đường với hắn, nhưng sự chu đáo và suy tính cẩn thận của y là điều không thể nghi ngờ.

Đêm tối buông xuống, không ít địa phương trong Tiêu gia vẫn còn đèn đuốc sáng trưng một mảng. Người đến người đi tấp nập, nhưng so với ban ngày thì thật sự vắng vẻ hơn nhiều. Dù sao thì hầu hết những vị khách nhân đến tham dự hỗn lễ trong địa vực Tiêu gia đều phải tuân theo quy định của Tiêu gia, không dám vượt qua giới hạn.

Đêm nay trời tối đen, không có ánh trăng. Ngoại trừ những nơi sáng đen, phần lớn các khu vực khác đều lâm vào trong một vùng tăm tối.

Dưới sự yểm hộ của màn đêm, Lục Tiểu Thiên và hai người kia đặt thẻ bài do Tiêu gia cấp tại nơi ở mà Tiêu gia sắp xếp cho họ, sau đó như những bóng ma rời đi, lén lút hướng về khu vực hạch tâm của Tiêu gia trong màn đêm mênh mông.

Đối với Lục Tiểu Thiên và Hạng Nhất Hàng, những hộ vệ cấp Kim Đan kỳ tuần tra trong khu vực ngoại vi Tiêu phủ chẳng là gì cả. Ngay cả những tu sĩ Nguyên Anh kỳ bình thường cũng khó có thể nắm bắt được hành tung của mấy người bọn họ.

Trong lòng Nghiêm Tiểu Ngọc lo lắng vô cùng, trước đây Tiêu gia chính là bầu trời trên đầu Nghiêm gia, một lời nói có thể quyết định sinh tử của ba huynh muội Nghiêm thị, thậm chí không cần Tiêu gia đích thân xuất thủ. Lúc này nàng ta lại cùng với hai vị Nguyên Anh lão tổ khác toan tính chống lại Tiêu gia, thật có cảm giác như động thổ trên đầu Thái Tuế.

Có người! Nghiêm Tiểu Ngọc chỉ cảm thấy da đầu tê dại, theo bản năng muốn kêu lên, nhưng chỉ sau khi Lục Tiểu Thiên đặt một bàn tay lên vai nàng, sự ngạc nhiên nho nhỏ đã bị bàn tay này đè xuống.

"Hai vị tiểu hữu, hai vị dẫn theo một tiểu bối Kim Đan kỳ qua đây, liệu có phải quá mức liều lĩnh không?" Thân ảnh của Tử Thanh thượng nhân từ trong bóng tối đi ra, với vẻ mặt bất mãn nhìn hai người Lục Tiểu Thiên và Hạng Nhất Hàng nói. "Tiêu gia này không khác gì long đàm hổ huyệt. Nếu thật sự phải chiến đấu, chúng ta phải đối mặt không chỉ với một cái Tiêu gia, mà còn là những cường giả Nguyên Anh kỳ của các gia tộc khác phụ thuộc vào Tiêu gia."

"Thượng nhân có điều không biết, Bạch Ngọc Tri Chu trên người nữ tử này có tác dụng khắc chế Quỷ Diện Yêu Thủy Đằng. Nàng trước kia cũng là thành viên của một gia tộc nhỏ phụ thuộc vào Tiêu gia, biết rõ ràng Quỷ Diện Yêu Thủy Đằng không đơn giản như những gì mà ngoại giới biết. Dẫn theo nữ tử này, hoặc có thể phát huy ra chút công hiệu. Nữ tử này cứ giao cho hai người chúng ta, không cần thượng nhân lo lắng." Lục Tiểu Thiên giải thích nói.

"Thì ra là thế, vậy chốc nữa xem thế nào. Nếu như người này vô dụng, hừ. . -

Tử Thanh thượng nhân hừ lạnh một tiếng, dụng ý trong lời nói đã quá rõ ràng.

"Tiêu gia không hổ là gia tộc được truyên thừa hơn vạn năm, nội tình thâm hậu, thủ đoạn đa dạng xác thực khiến người khác khó mà dự liệu được. Vừa rồi ta ý đồ tiếp cận tới Mạch Thượng hồ, bị mấy con Liệt Vân Thú ép phải quay lại, suýt tí nữa bị bọn chúng phát hiện rồi."

"Cái gì? Liệt Vân Thú?" Lục Tiểu Thiên và Hạng Nhất Hàng thất kinh.

Chiến lực của Liệt Vân thú có thể không bằng tu sĩ Nguyên Anh kỳ, nhưng một đôi linh đồng của nó lại có thể nhìn thấu hư ảo. Điều khiến hai người ngạc nhiên là ngay cả huyễn thuật của Tử Thanh thượng nhân cũng không thể nào qua mắt được Liệt Vân Thú.

"Hai người chúng ta chỉ mới đến đây. Tu vi có hạn, còn chưa kịp tiến hành điều tra Tiêu gia. Tuy nhiên, pháp lực của Tử Thanh thượng nhân cao thâm, chắc hẳn đã làm không ít chuẩn bị. Nếu như hai người chúng ta không thể dễ dàng tiêu diệt Liệt Vân Thú, thì ắt hẳn sẽ có kẻ khác âm mưu làm thay. Liệu thượng nhân có từng phát hiện ra mấy tên điểu nhân hình dáng kỳ lạ?" Hạng Nhất Hàng cười một cách bí ẩn nói.

"Để những người kia làm ma chết thay, thế nào?”

"Lão phu đã làm tốt an bài, chốc nữa sẽ cho mấy người kia hành động trước, thu hút một phần lực chú ý của mấy con Liệt Vân thú kia, không chỉ những kẻ quái dị có tâm tư với Tiêu phủ. Tiêu gia đêm nay, có thể sẽ là một đêm không ngủ." Khóe miệng Tử Thanh thượng nhân giật giật.

Lão còn chưa nói ra mà hai người này đã nghĩ đến đối sách như vậy. Nếu không phải cảnh giới hai người này hơi thấp hơn lão, liên thủ lại cũng không làm gì được lão. Chỉ sợ Tử Thanh thượng nhân cũng không thể nào yên tâm hợp tác với hai người bọn họ được.
Bình Luận (0)
Comment