Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1587 - Chương 1587: Bốn Đánh Một

Chương 1587: Bốn đánh một Chương 1587: Bốn đánh mộtChương 1587: Bốn đánh một

Chương 1587: Bốn đánh một

Trước đây, Chuẩn Loan đã phải chiến đấu không ngừng nghỉ với Ma Tảo Thanh Ngạc và một đám đồ tử đồ tôn của nó ở dưới Mạch Thượng Hồ, bản thân bị thua thiệt không nhỏ. Lúc này đang ở trên không trung, Chuẩn Loan cười lạnh một tiếng, chỉ cần không phải là chiến trường chính dưới nước của Ma Tảo Thanh Ngạc, giao đấu với nó, Chuẩn Loan chưa chắc sẽ phải chịu tổn thất lớn như trước, đáng tiếc là mấy vị thủ túc của y đều đã vẫn lạc.

Áo choàng sau lưng Chuẩn Loan tung bay, lập tức một cơn gió đầy tà khí rung chuyển, hóa thành những vòng xoáy màu xanh xám, giống như là vòi rông, Cả người Chuẩn Loan biến mất không dấu vết. Nhưng những vòng xoáy màu xanh xám không phân biệt đối tượng, lao thẳng về phía những lưỡi lôi đình đao luân khác.

Vẫn còn một số lôi đình đao luân đang nghiền nát mọi thứ trên đường đi. Hạng Nhất Hàng đẩy Nghiêm Tiểu Ngọc sang một bên, truyền âm cho Lục Tiểu Thiên.

"Lục huynh, trong tình hình này ta không thể bảo vệ tiểu bối này được nữa. Nếu huynh còn sức lực, hãy hộ tống nàng ta một đoạn đường."

"Tiến gần ve phía Tử Thanh thượng nhân, nhanh!" Lục Tiểu Thiên quát lớn với Nghiêm Tiểu Ngọc, người đang ngây ra như phỗng.

Nghiêm Tiểu Ngọc như bừng tỉnh khỏi cơn mơ, vội vàng chạy đến gần Tử Thanh thượng nhân. Tuy nhiên, lúc này những tia lôi điện giáng xuống từ trên cao ngày càng dày đặc. Vài đạo lôi điện đánh ngang trời, khiến cho Nghiêm Tiểu Ngọc lập tức hoa dung thất sắc. Bạch Ngọc Tri Chu trên tay cô có thể khắc chế Quỷ Diện Thủy Yêu Đằng, nhưng nó lại không thể chống lại Quý Âm chỉ Lôi, thậm chí còn yếu ớt hơn so với yêu thú bình thường.

Một luồng khí hoang dã lăng không chộp xuống, Nghiêm Tiểu Ngọc lần nữa lấy lại tinh thần, chỉ thấy một cái Hổ trao to lớn mang theo tiếng gầm gu từ trong hư không v6 lấy, những tia lôi điện giáng xuống như những con tiểu xà bị Hổ trảo tóm lấy trong lòng bàn tay, hóa thành vô số tia lửa rồi biến mất. Nghiêm Tiểu Ngọc thoát chết trong gang tấc, liếc nhìn Lục Tiểu Thiên đầy biết ơn, trong lòng thầm hiểu rằng trong tình cảnh hỗn loạn này, có lẽ chỉ có vị tiền bối này mới có thể quan tâm đến mạng sống của một tiểu nhân vật như nàng.

Lực lượng lôi đình cuồn cuộn dường như vô tận. Cho dù thập nhị giai đại yêu Ma Tảo Thanh Ngac, Chuẩn Loan, Tử Thanh thượng nhân, cùng với Lục Tiểu Thiên và Hạng Nhất Hàng liên thủ, bọn họ cũng không thể chống lại được trận pháp này.

"Trong tình huống vạn bất đắc dĩ, có lẽ chỉ còn cách sử dụng Thuấn Di chỉ thuật để thoát thân." Lục Tiểu Thiên thâm nghĩ.

Tuy nhiên, vận khí của hắn hiện tại quả thực chẳng ra sao cả, không ngờ Nguyên Thiên Phóng đích thân đến Tiêu gia này. Nếu hắn sử dụng Thuấn Di chỉ thuật, rất có thể sẽ bị Nguyên Thiên Phóng điền cuồng truy kích. Bởi vì Tu Di giới chỉ của Nguyên Tĩnh đã bị một người biết sử dụng Thuấn Di chỉ thuật lấy đi, và đối với Nguyên Thiên Phóng, quả Bàn Đào bên trong còn có giá trị hơn cả Thủy Linh chi bảo này.

Lúc này, nếu Tử Thanh thượng nhân có thể mở được cấm chế của Quý Thủy Thần Lôi Trận thì tất nhiên là tốt nhất. Nhưng nếu không mở được, trong số những người có mặt tại đây, không biết còn có bao nhiêu người có thể sống sót.

Bất kể thế nào, trước tiên vẫn nên tranh thủ thời gian cho Tử Thanh thượng nhân. Lục Tiểu Thiên gâm lên một tiếng, trực tiếp triệu hồi tám thanh phi kiếm, hợp lại thành một, bao bọc lấy Lục Tiểu Thiên bên trong. Bên ngoài thanh kiếm khổng lồ còn có thêm một tầng ánh sáng trong suốt. Phiêu Miểu Kiếm Thai, đã được Lục Tiểu Thiên vận dụng càng lúc càng thành thục.

Kiếm thai rung lên, đã lao đi xa hàng chục trượng, một nhát kiếm phiêu du trực tiếp chém trúng lôi đình đao luân đang lao tới. Đao khí sắc bén vô song của lôi đình đao luân, cùng với lực lượng lôi đình ẩn chứa bên trong khiến Lục Tiểu Thiên cảm thấy có mấy phần khó thở, ngay cả kiếm thai cũng không thể hoàn toàn phòng ngự được. Tuy nhiên, Lục Tiểu Thiên dù sao cũng là một Thể tu, dùng kiếm thai để cản trở, lực lượng lôi đình và đao khí tàn dư không thể nào tổn thương được tới hắn.

'Âm Dương Pháp Hoàn!" Hạng Nhất Hàng thấp giọng quát lên, vươn tay đánh ra Âm Dương Hoàn, hoàn ảnh trùng trùng, không ngừng va cham với lôi đình đao luân.

"Trận chiến lần này, ngàn năm cũng không có!" Lúc này khách nhân bên ngoài đại trận, không ít người kinh thán thốt lên.

Dưới sự gia trì của trận pháp, chiếc lực của Tiêu Kình Lôi đã tăng vọt tới mức độ cực kì đáng sợ. Cho dù Hạng Cuồng có đích thân tới, rơi vào trong đại trận này, cũng không dám khẳng định có thể thắng được Tiêu Kình Lôi.

Bên trong đại trận, thiên tượng dị biến, hai đại tu sĩ, một đầu thập nhị giai đại yêu, cùng với hai người khác tuy chưa đạt tới trình độ đại tu sĩ, nhưng với những thủ đoạn lợi hại mà họ thể hiện trong mắt mọi người, sợ rằng cũng không thua kém gì cường giả cấp bậc đại tu sĩ.

Tiêu Kình Lôi đang dốc hết mọi lực lượng muốn diệt sát tất cả những tu sĩ lẻn vào Tiêu gia có mưu đồ bất chính, vừa hay giết Gà dọa Khỉ, chấp nhiếp những người khác chớ có mà vọng động.

Mà mấy người Lục Tiểu Thiên với một đại yêu thì lại dốc hết mọi khả năng hòng lao ra khỏi đại trận. Mỗi người đều thi triển ra thủ đoạn của riêng mình, đánh tới bên trong trận pháp phong lôi cuộn trào, thiên địa biến sắc.

"Thượng nhân, hãy nhanh lên một chút! Ở bên trong trận pháp này, Tiêu Kình Lôi được lực lượng của trận pháp gia trì, pháp lực cơ hồ cuồn cuộn không dứt." Mấy người một yêu lực đấu Tiêu Kình Lôi. Nhưng những lôi đình tụ tập lại phía sau lưng Tiêu Kình Lôi càng lúc càng nhiều, dươi sự tiến công điên cuồng, cơ hồ nhìn không thấy y có nửa điểm dấu hiệu kiệt sức.

"Ngươi tưởng rằng Quý Thủy Thần Lôi Trận này dễ dàng phá vỡ như vậy sao? Hãy kiên trì thêm chốc lát nữa." Lúc này Tử Thanh thượng nhân cũng đã tới thời khắc cực kì mấu chốt. Gương mặt đỏ bừng, quán chú pháp lực vào bên trong Ẩn Lôi Kim Dịch. Vài giọt Ẩn Lôi Kim Dịch hòa quyện thành một với vòng xoay kim quang, tiếp cận với trận bích của Quý Thủy Thần Lôi Trận, chỉ là tốc độ lại có chút chậm, khiến cho đám người Lục Tiểu Thiên nhìn mà không khỏi sốt ruột.
Bình Luận (0)
Comment