Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1605 - Chương 1605: Tiến Vào Biển Lửa

Chương 1605: Tiến vào biển lửa Chương 1605: Tiến vào biển lửaChương 1605: Tiến vào biển lửa

Chương 1605: Tiến vào biển lửa

"Mục Dã công tử có kiến thức uyên bác, không biết có kiến giải gì về tình hình này không? Địa phương này cũng ở gần gia tộc thiếp thân, quân trú đống nhất thời không cách nào giải quyết. Mạnh gia của thiếp có trách nhiệm dẹp yên biển lửa này."

"Sự kiện bất thường ắt có trá, địa phương này đột nhiên phát sinh dị tượng, lại không phải là hành vi của yêu ma, thì chỉ có thể là dị bảo. Ngay cả địa hỏa cũng bị dẫn ra, có lẽ là Hỏa hệ dị bảo xuất thế cũng nói không chừng."

Người được gọi là Mục Dã công tử, chính là Mục Dã Trường Đình, cùng với Triệu Đức Tường, đến Mạnh gia làm khách. Đúng lúc thiên tượng nơi này có dị biến, vì thế mà phụ nhân váy tím Mạnh Như Quân mới mời cả hai vị khách quý là Triệu Đức Tường và Mục Dã Trường Đình cùng tới đây.

"Hỏa hệ dị bảo?" Ánh mắt Triệu Đức Tường sáng lên nói.

"Mạnh phu nhân, lão phu vừa hay lại là Hỏa hệ tu sĩ. Nếu như là Hỏa hệ dị bảo, lão phu từ chối thì bất kính, hai vị đã cùng đến thì cùng chia sẻ lợi ích. Lão phu cũng sẽ không để hai vị đi một chuyến không công, thế nào?”

"Triệu huynh, không cần phải nóng vội như vậy. Nếu như chúng ta không dùng được, tự nhiên cũng sẽ không tranh giành với Triệu huynh, khi không tổn thương hòa khí giữa chúng ta. Đương nhiên, nếu như là bảo vật trân quý, chúng ta có thể thảo luận sau. Hơn nữa, chuyện này cũng rất là kỳ lạ, xuất hiện một cách đột ngột không hề có chút dấu hiệu gì, rốt cuộc là có điều cổ quái khác, hay là dị bảo xuất thế, cũng khó mà nói chính xác được."

Mục Dã Trường Đình khe mỉm cười. Hai người này kết thành nguyên anh sớm hơn y hàng trăm năm, nhưng đạo không phân biệt trước sau, người đạt được thành tựu cao hơn sẽ được coi là trưởng bối. Hiện tại, tu vi của y tương đương với hai vị tu sĩ nguyên anh này, sau này chắc chắn sẽ còn tiến xa hơn nữa. Nếu có dị bảo nào xuất hiện, Mục Dã Trường Đình đương nhiên sẽ không khách khí với hai người này.

Lại có hai thân ảnh cùng nhau bay đến. Người nữ tử mặt trái xoan đi đầu tiên nhìn thấy Mục Dã Trường Đình, mắt sáng lên và nói:

"Sao huynh trưởng cũng đến đây vậy? Có phải nghe nói nơi đây có Hỏa hệ linh vật xuất thế?”

Người đến chính là hai nữ tử Mục Dã Trường Thủy và Phương Linh.

"Đúng vậy, các ngươi không đi theo tiếp khách quý đến từ Hạng Đô mà lại đến đây xem náo nhiệt làm gì?

Mục Dã Trường Đình cười nói, nhưng trên mặt hai người Triệu Đức Tường và Mạnh Như Quân lại có chút khác thường.

Gần đây, Mục Dã gia tộc đang trên đà phát triển mạnh mẽ. Mục Dã Trường Thủy có cơ duyên không nhỏ, tu vi tăng tiến nhanh chóng, hai năm trước mới tiến vào Nguyên Anh kỳ. Mục Dã Trường Đình kết thành đạo lữ với Phương Linh, khiến cho Mục Dã gia tộc lại có thêm hai tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Lúc này, ba người cùng xuất hiện ở đây, nếu có bảo vật nào xuất hiện, hai người bọn họ chưa hẳn đã tranh giành được.

"Vị khách quý tới từ Hạng Đô kia muốn tìm huynh trưởng ngươi mượn một kiện bảo vật, tính tình lại kiêu ngạo lạnh lùng vô cùng, chỉ là xuất thân từ Hạng Đô thôi mà. Hừ, muội và nàng ấy cũng không có gì để nói. nếu huynh trưởng không cho nàng ta mượn Khôi Dương Kim Tỏa, xem nàng ta tâm bảo bằng cách nào." Nhắc đến nữ tử đến từ Hạng Đô kia, Mục Dã Trường Thủy liền bĩu môi nói. Ả từ nhỏ cũng xuất sinh trong gia tộc danh tiếng, thiên phú tu luyện cũng không tồi, được gia tộc nâng niu như minh châu, tự cao tự đại, nên vốn chẳng có hảo cảm gì với những nữ tử hoàng tộc quý tộc đến từ Hạng Đô.

"Muội muội chớ nên nói bừa, người này không chỉ có lai lịch phi phàm mà thực lực bản thân cũng khiến Mục Dã gia tộc chúng ta không thể đắc tội nổi. Khôi Dương Kim Toa trong tay ta có tác dụng với người này, cũng là may mắn của Mục Dã gia tộc. Chỉ cần người này lĩnh tình, sau này chúng ta có thể tránh được một lần tai họa." Nghe thấy lời của Mục Dã Trường Thủy, Mục Dã Trường Đình vội vàng ngăn cản nói.

Mặc dù chưa từng gặp mặt, Mục Dã Trường Đình đã vô cùng kính phục thực lực và thân phận không hê tâm thường của nữ tử đến từ Hạng Đô kia. Tuy cùng là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, nhưng thực lực của đối phương, hiện tại đã hoàn toàn vượt xa tâm với của y.

"Ả ta lợi hại đến vậy sao?" Mục Dã Trường Thủy lẩm bẩm nói.

"Xác thực không tâm thường, thực lực thâm bất khả trắc." Phương Linh cũng từng gặp qua nữ tử kia, trên mặt lộ rõ vẻ kiêng kị.

"Được rồi, đừng nhắc đến ả ta nữa. Mắt không thấy, tâm không phiền. Muội nói huynh trưởng này, thiên tượng nơi này kinh người như thế, nhìn xa nhìn gần gì cũng không nhìn ra được đó là gì, chi bằng chúng ta tiến vào trong biển lửa quan sát xem sao?" Mục Dã Trường Thủy mới đột phá tới Nguyên Anh kỳ, bế quan hai năm thật sự có chút trói chân buộc tay.

Nhìn thấy biển lửa thậm chí còn dẫn ra cả địa hỏa, chắc hẳn có điều kỳ quặc, trên mặt lộ rõ sự hứng thú.

"Cũng được, chúng ta hãy tiến vào trong xem xem. Triệu huynh và Mạnh phu nhân thấy sao?" Mục Dã Trường Đình gật đầu nói.

"Chính là đang có ý này, tuy nhiên dị tượng này dẫn động địa hỏa, không hề tâm thường. Tuy tu vi chúng ta không thấp, nhưng cũng phải cẩn thận một chút mới được." Vẻ mặt Triệu Đức Tường cẩn trọng nói.

Một hàng năm người thống nhất ý kiến, tự mình vận chuyển pháp lực bảo vệ xung quanh người, tiến vào trong biển lửa với tốc độ vừa phải.

"Hỏa linh lực thật là tinh thuần!" Mấy người họ tiến vào trong biển lửa, liệt hỏa nhảy múa xung quanh khiến khuôn mặt mọi người đỏ ửng. Tuy nhiên biển lửa thiêu rụi cả một khu rừng lại không thể tổn thương tới mấy người họ. Chỉ là sau khi tiến vào trong biển lửa gần trăm dặm, sắc mặt mấy người Triệu Đức Tường, Mạnh Như Quân, Mục Dã Trường Đình không nhịn được mà càng lúc càng kinh ngạc.
Bình Luận (0)
Comment