Chuong 1629: Tam binh khitinh
Chuong 1629: Tam binh khitinhChuong 1629: Tam binh khitinh
Chương 1629: Tâm bình khí tính
Bốn phía bóng tối bao trùm, âm khí ngưng tụ nặng nê như nước, bầu không khí đè nén đến cùng cực. Giữa những hàng mộ phần san sát nhau, trải dài vô tận, tựa hồ không có điểm tận cùng. Hàn Nha đậu trên cành cây, yêu thảo bám lên trên mộ bia. De giai yêu hồn phát ra tiếng kêu thê lương trong âm phong, thỉnh thoảng lại truyên đến một tràng tiếng cười ma quái âm trầm. Ngẫu nhiên sẽ có khô lâu chui ra từng trong hắc động trên mộ phần, ánh mắt rỗng tuếch nhìn quanh bốn phía.
Trong hoàn cảnh rùng rợn đến kinh hoàng, Lục Tiểu Thiên thân khóac Ô Quỷ Y, thong thả bước đi, ánh mắt bình thản, bộ dạng ung dung tự tại, giống như đang nhàn nhã dạo bước trong chốn tiên cảnh.
Thỉnh thoảng, Lục Tiểu Thiên cũng sẽ dừng lại ngồi xuống đả tọa chốc lát.
Trong vô tận hư không u tối, tựa hồ có một đôi mắt đang nhìn xuyên qua màn sương mù khủng bố và tăm tối, quan sát cái tên Quỷ tu thân khoái Ô Quỷ Y đang ở bên trong trận pháp.
"Có ý tứ, rất lâu roi không nhìn thấy một tên Nhân tộc có ý tứ như vậy. Vào đến Thiên U mộ cảnh rồi mà vẫn tâm bình khí tĩnh như vậy. Bản tọa vẫn là lần đầu tiên gặp được. Nếu như không biết nội tình của hắn, ta còn thật sự coi hắn như là một tên Quỷ Vương."
Trong hư không u ám, một đôi mắt sắc bén như muốn xuyên thủng hư không, nhìn chằm chằm vào Lục Tiểu Thiên đang ngồi xếp bằng trước một bia mộ, trong mắt lộ ra hứng thú dạt dào.
"Chủ nhân, thực lực người này thâm bất khả trắc. Tuy rằng còn chưa phải là đại tu sĩ, nhưng thủ đoạn quỷ dị khó lường, công pháp tu luyện càng là phá tà khu ma, tuyệt đối không thể xem thường." Bên cạnh có một giọng nói cung kính nhắc nhở nói.
"Việc của ta còn cần ngươi vung tay múa chân sao?" Ánh mắt sắc bén đó lóe lên nói.
"Không dám."
"Không dám thì tốt, hãy theo dõi kỹ kẻ này. Nếu như có thể, hãy dẫn dụ Kim Giáp Thi Vương tới. Phù Quan sắp hiện, nếu như thiếu vài tên thú vị, vở kích lớn này liền không còn gì đáng xem nữa." Chủ nhân của ánh mắt sắc bén khẽ cười nói. Bỗng dưng, chủ nhân của ánh mắt này lại rùng mình.
"Chủ nhân, đã xảy ra chuyện gì sao?" Bóng đen bên cạnh hỏi.
"Không có gì, thân thức người này rất cường đại, không ngờ lại lờ mờ cảm giác được chúng ta." Trong ánh mắt sắc bén đó lần đầu tiên xuất hiện thần sắc ngưng trọng
"Cái gì, người này không ngờ lại có thể cảm ứng được sự tồn tại của chủ nhân?" Bóng đen bên cạnh kinh ngạc nói.'Làm sao có thể?"
"Có cái gì mà không thể, Xích Uyên đại lục cường giả như mây, xuất hiện một kẻ kinh tài tuyệt diễm, thiên phú dị bẩm cũng không có gì kỳ lạ." Chủ nhân của ánh mắt sắc bén đó hừ lạnh nói.
"Đại sự sắp đến gần, đoạn thời gian này thì ngươi vất vả một chút. Đợi sau khi sự việc thành công, ta sẽ cho ngươi thứ mà ngươi muốn."
"Dạ, chủ nhân!" Bóng đen bên cạnh vội vàng gật đầu, trong mắ lộ ra một mảnh thần sắc khát vọng.
Lúc này Lục Tiểu Thiên cũng lờ mờ cảm giác được có người đang ở đằng xa quan sát. Hắn nhướng mắt nhìn quanh, nhưng rất nhanh loại cảm giác bị theo dõi đó lại biến mất không thấy.
"Xem ra không thể ở lại trong trận pháp này lâu được nữa." Ánh mắt Lục Tiểu Thiên lóe lên. Mặc dù trong cổ mộ có không ít nguy hiểm, trước đây hắn cũng có thể bình tĩnh đối mặt, nhưng một khi bị lộ ra trước mắt người khác thì sẽ vô cùng bị động.
Có câu nói "chỉ có ngàn ngày làm giặc, không có ngàn ngày phòng giặc". Với thực lực hiện tại của bản thân, vẫn còn chưa đến mức nhất lực phá vạn pháp.
Ánh mắt Lục Tiểu Thiên vẫn bình thản, nhưng Tử Diệp Chân Ô đã âm thầm không chút tiếng động chui xuống lòng đất. Vì đại trận cổ quái này được hình thành từ những mộ phần hỗn loạn kia, nên việc để Tử Diệp Chân Ô xuất thủ sẽ không có vấn đề gì.
Khi những rễ cây hư ảo của Tử Diệp Chân Ô cắm sâu vào lòng đất, thần thức của Lục Tiểu Thiên cũng theo đó mà mở rộng tầm nhìn. Nơi âm khí nặng nề này đã kìm hãm thần thức của Lục Tiểu Thiên cực lớn. Trên mặt đất còn đỡ một chút, nhưng một khi xuống dưới lòng đất, việc xuyên qua lớp bùn đất lẫn tạp chất để dò la tình hình địch cũng cực kì khó khăn, căn bản thăm dò không được bao xa. Tuy nhiên, thông qua Tử Diệp Chân Ô, khả năng thăm dò dưới lòng đất có thể đạt đến mức độ cực kì kinh người.
Hóa ra đây chính là lý do vì sao những mộ phần trên mặt đất bị phá hủy, sau một thời gian mọc lên lại lần nữa. Nguyên nhân chính là do những âm hồn này gây ra. Nhờ có sự trợ giúp của Tử Diệp Chân Ô, Lục Tiểu Thiên nhìn thấy từng đám âm hồn màu nâu xám xếp thành hàng ngũ chỉnh tê. Điều này hoàn toàn trùng khớp với cách sắp xếp của những mộ phần trên mặt đất.
Dưới lòng đất này, vô số oan hồn lảng vảng, tu sĩ Nguyên Anh kỳ bình thường thả thần thức xuống, căn bản không thể dò xét được hết. Hơn nữa, rất dễ bị những âm hồn hỗn loạn vô chương kia làm nhiễu loạn. Nếu phá hủy những ngôi mộ dưới lòng đất cũng không hề tổn hại đến những âm hồn màu xám tro này. Đây chỉ là trị ngọn không trị gốc, muốn phá trận, tự nhiên là khó khăn hơn gấp bội.
Thực ra đại trận này căn bản không cần phải phá giải. Cái gọi là đại trận chẳng qua chỉ là một loại chướng nhãn pháp. Vô số âm hồn màu xám tro dưới lòng đất, dưới mệnh lệnh của kẻ sau màn, tạo thành những ngôi mộ di động này. Số lượng âm hồn màu xám tro này vô cùng đông đảo, những ngôi mộ được hình thành tự nhiên cũng trải dài vô tận. Ngay cả phạm vi thần thức có thể thăm dò tới của tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng có giới hạn.