Chuong 1638: Mai nguoi dau co muc dich rieng
Chuong 1638: Mai nguoi dau co muc dich riengChuong 1638: Mai nguoi dau co muc dich rieng
Chương 1638: Mỗi người đều có mục đích riêng
"Xem ra sau khi vết thương lần trước lành lại, tên Kim Giáp Thi Vương này lại muốn đến chia một chén canh rồi." Bóng đen lờ mờ kia khẽ hừ lạnh.
"Đưa những người lần này đến Tù U tế đàn luôn chứ?" Âm dương quái nhân hỏi.
"Không sai, tế phẩm càng nhiều, tỉ lệ Phù Quan xuất hiện mới càng lớn. Hai tên tu sĩ Nhân tộc kia nhất định phải dẫn tới. Nếu như không có huyết nhục của tu sĩ Nhân tộc huyết tế. Lợi ích mà chúng ta có thể lấy được sợ rằng sẽ rất hạn chế, còn không biết bản thân liệu còn hữu dụng hay không."
Bóng đen lờ mờ kia phân phó nói.
"Rõ! Thượng sứ!" Âm dương quái nhân gật đầu nói.
"Trước tiên ngươi hãy quay về trông chừng hai tên tu sĩ Nhân tộc kia, đừng để xảy ra bất trắc gì. Kim Giáp Thi Vương đã tranh đấu với ta nhiều năm, hẳn cũng sẽ có an bài riêng, chớ để tên đó chiếm được tiên cơ."
"Cái tên giả mạo Quỷ tu kia có khả năng biết được rất nhiều về Tiên Tần Di Tàng. 'Tần thất kỳ lộc, thiên hạ cộng trục chi' chính là do hắn ta nói ra. Còn có một khối tàn phiến của Định Hoang Đỉnh cũng rơi vào trong tay hắn." Âm dương quái nhân nói.
"Ồ? Không ngờ còn có chuyện này? Tàn phiến của Định Hoang Đỉnh? Nếu nói như vậy, việc này càng lúc càng trở nên thú vị hơn rồi. Tàn phiến của Định Hoang Đỉnh, việc này nói lớn không lới, nói nhỏ cũng không nhỏ. Tuy nhiên không thể để nó rơi vào trong tay tên Kim Giáp Thi Vương và Cổ Quy. Dù gì thì hài nhi kia của bản tọa cũng cần phải kiếm chút đồ nhắm nháp. Bên phía Cổ Quy cũng đã thu hút tới mấy tên tu sĩ Nhân tộc. Hiện tại bản tọa thay đổi chủ ý, ngươi hãy dẫn dụ tên nam tử kia đến chỗ của ta." Bóng đen lờ mờ kia nói.
"Tên gia hỏa lục nhãn lão quái kia đi cùng với chúng tôi, e là không dễ cho chúng tôi toại nguyện." Âm dương quái nhân rất nhanh lại nói ra vấn đề khác.
"Ngươi đưa viên Lưu Ảnh Châu kia cho tên giả mạo Quỷ tu kia xem. Hắn sẽ không còn tin tưởng lục nhãn lão quái nữa." Bóng đen lờ mờ đánh ra một viên Lưu Ảnh Châu bay về phía âm dương quái nhân. Bên trong chính là cảnh tượng lục nhãn lão quái gặp mặt Kim Giáp Thi Vương.
"Lục nhãn lão quái lại là người của Kim Giáp Thi Vương?" Sắc mặt âm dương quái nhân tràn đầy kinh hãi nói.
Y và lục nhãn lão quái ở cùng một nơi lâu như vậy, không ngờ lại không phát hiện ra chút nào.
"Quả thật là ngoài dự liệu, lão gia hỏa này cũng ẩn giấu sâu thật, khó trách tên Kim Giáp Thi Vương kia gần đây càng lúc càng quen thuộc với địa bàn của bản tọa. Tuy nhiên cũng vừa lúc, bản tọa uẫn dưỡng cây đinh này cũng được một khoảng thời gian. Nếu như có thể để lão gia hỏa này dẫn dụ Kim Giáp Thi Vương vào trong cạm bẫy của bản tọa, cũng coi như không uổng phí một phen khổ tâm của bản tọa."
Bóng đen lờ mờ cười âm tram nói. Lập tức âm dương quái nhân cảm thấy sau lưng có thêm mấy phần hàn ý.
Không chỉ âm dương quái nhân, ngay cả Lục Tiểu Thiên, cũng cảm thấy vô cùng bất ngờ. Dọc đường đi, tuy hắn cũng cảm thấy lục nhãn lão quái có chút kỳ quặc, nhưng cũng chưa đặc biệt xác định. Trọng tâm của hắn vẫn đặt trên thân âm dương quái nhân, không ngờ hai tên gia hỏa này, không có một người nào là dễ đối phó. "Ngươi hiện tại hãy nhanh chóng quay về, ta đã sai sứ giả dưới trướng ngăn cản lục nhãn lão quái một chút. Ngươi hãy dẫn dụ tên Quỷ tu giả mạo kia đi trước một bước. Lục nhãn lão quái còn phải tìm kiếm thức ăn cho Kim Giáp Thi Vương, hiện tại không thể xảy ra chuyện gì được."
Âm dương quái nhân nhận lệnh lui xuống, Lục Tiểu Thiên cũng hoàn toàn ẩn nặc thân hình, không dám có chút chủ quan nào, tránh cho bị đối phương phát hiện vào thời khắc mấu chốt làm nhiễu loạn kế hoạch của bản thân.
"Lục nhãn lão quái là người của Kim Giáp Thi Vương. Âm dương quái nhân cũng có một chủ nhân khác, nhưng rất có khả năng đó là U Nguyệt Yêu Tí. Hiện tại âm dương quái nhân đang quay trở lại, để dẫn dụ chúng ta đi vào cạm bẫy của kẻ sau màn." Trước khi âm dương quái nhân quay về, Lục Tiểu Thiên đã trực tiếp nói hết cho Hạng Khuynh Thành nghe những gì mà hắn nhìn thấy.
"Ngươi dự định hành động như thế nào?" Hạng Khuynh Thành hỏi.
Lục Tiểu Thiên thản nhiên nói:
"Căn cứ theo cuộc đối thoại giữa bọn họ. Minh Huyết Động này hay hoặc là những địa phương khác, sắp tới sẽ có Phù Quan xuất hiện. Phù Quan này trước đây cũng từng xuất hiện qua. Mỗi lần nó hiện thế cũng sẽ xuất hiện một số dị bảo tương ứng. U Nguyệt Yêu Tí trước đây hẳn là đã có được một vài thứ, có một số thứ hữu dụng, cũng có vài thứ bản thân không dùng được. Ngươi nếu đã tiến vào cổ mộ này, chắc hẳn cũng là nhắm vào một loại bảo vật nào đó mà đến, muốn tìm được vài phần cơ duyên. Ta cũng giống y như ngươi, cũng muốn tìm vài món bảo vật mà bản thân có thể sử dụng. Nếu như đã có manh mối về bảo vật, tự nhiên phải đi xem một chút. Ngươi và ta liên thủ, song kiếm hợp bích, cái tên U Nguyệt Yêu Tí cao lắm mới chỉ thập nhị giai kia cũng không thể làm gì được chúng ta."
"Ai song kiếm hợp bích với ngươi." Hạng Khuynh Thành trợn mắt nói.
Lục Tiểu Thiên đang nói, nghe vậy bỗng nghẹn lại. Người nói vô tâm, ngươi nghe lại có ý. Hắn cũng không phải cố tình ăn đậu hủ của Hạng Khuynh Thành. Sau khi một chút ngượng ngùng trôi qua, Lục Tiểu Thiên nghiêm giọng nói: "Vậy ý ngươi định thế nào?"
"Cứ theo lời ngươi nói là được. Nhưng trước khi hợp tác, ta phải nói rõ. Ta đến đây chính là vì tìm kiếm Thông Minh Kiếm Tâm. Nếu như tìm được vật, ngươi không được giành với ta. Nếu không đừng trách ta lập tức trở mặt với ngươi." Hạng Khuynh Thành cảnh cáo nói.
Nàng đã giao thủ qua với Lục Tiểu Thiên, càng nhìn thấy một trận chiến đỉnh phong trên Mạch Thượng Sơn Thủy của Tiêu gia. Tên gia hỏa trước mắt này tuy không nói nhiều, nhưng thủ đoạn lại quỷ dị nhiều biến hóa, khiến người ta khó lòng phòng bị. Nếu như thật sự phải tranh giành với hắn, trong lòng Hạng Khuynh Thành xác thực cũng không có chút tự tin nào.