Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1670 - Chương 1670: U Nguyệt Ma Tí Khác Thường

Chương 1670: U Nguyệt Ma Tí khác thường Chương 1670: U Nguyệt Ma Tí khác thườngChương 1670: U Nguyệt Ma Tí khác thường

Chuong 1670: U Nguyet Ma Ti khac thuong

Hắn luôn cảm thấy ánh mắt sau cùng trước khi rời đi của U Nguyệt Ma Tí mang theo thâm ý nào đó.

Tuy nhiên, Lục Tiểu Thiên hiện tại không thể hiểu được ý đồ của đối phương. Bây giờ không phải lúc để suy đoán bừa bãi, Lục Tiểu Thiên thu liễm suy nghĩ, cùng Hạng Khuynh Thành và âm dương quái nhân đi theo hướng ngược lại với U Nguyệt Ma Tí.

Trước đó, họ đến đây là để tìm kiếm Trụy Ma Đàm trong truyền thuyết. Sau khi xác định được vị trí cụ thể của Trụy Ma Đàm, giờ đã tìm thấy rồi, thời gian Phù Quan nổi lên còn một lúc nữa, tự nhiên không thể cứ mãi ở lại gân Trụy Ma Đàm chịu đựng hàn khí kinh người này.

Trên mặt băng nguyên đen kịt này, có thể nhìn rõ bóng người in trên mặt băng, rõ ràng đến từng sợi tóc, như thể người thật đang đi trên mặt băng nguyên, tạo nên một loại cảm giác cực kì quái dị.

Đi được khoảng vài trăm dặm, quay đầu nhìn lại, phía sau bỗng nhiên biến thành một thế giới khác, Trụy Ma Đàm trước đó đã biến mất không còn dấu vết, thay vào đó là một thung lũng hoang vu không người ở.

Vài con ma trùng, thi quái cấp thấp đang bò lê trong thung lũng. Xương trắng ngổn ngang một mảng.

"Thật là một huyễn tượng lợi hại, trước đây trên đường tìm kiếm Trụy Ma Đàm, ta không hề chú ý, giờ đây mỗi khi dừng chân ở một địa phương khác nhau, cảnh vật đã nhìn thấy dường như đều phát sinh biến hóa. Hơn nữa, huyễn tượng này vô cùng chân thực, khó có thể phân biệt được." Ngay cả Hạng Khuynh Thành, người luôn giữ thái độ bình thản, lúc này cũng không khỏi thốt lên kinh ngạc.

"Dừng lại ở đây thôi, không nên đi quá xa, nếu có gì xảy ra ở chỗ Trụy Ma Đàm, chúng ta chưa chắc có thể chạy đến kịp. Ngươi cũng tranh thủ thời gian luyện hóa Thông Minh Kiếm Tâm, nếu có thể tăng cường thêm vài phần thực lực, mấy tên yêu ma thi vương kia cũng sẽ kiêng kị chúng ta nhiều hơn." Lục Tiểu Thiên nói.

Hạng Khuynh Thành gật đầu. Trên băng nguyên đen này, huyễn tượng xuất hiện ở khắp mọi nơi, mà khu vực Trụy Ma Đàm này lại có nhiều huyễn tượng hơn và chân thực hơn.

Tuy nhiên, nàng đã từng chứng kiến qua thủ đoạn của Lục Tiểu Thiên. Con mắt thứ ba như băng tinh kia, hay hoặc là Truy Linh Khuyển, thì dù những huyễn tượng trước mắt này khá phiền toái, cũng không đủ đáng sợ.

Điều khiến họ lo ngại thực sự vẫn là Yêu Thứu, Cổ Quy, hai đại yêu này, thập nhị giai Kim Giáp Thi Vương và U Nguyệt Ma Tí, sau khi đã vứt bỏ nhục thân để tu luyện Điệp Ảnh Ma Kinh.

Hiện tại, cách tốt nhất vẫn là nhanh chóng nâng cao thực lực của bản thân, Thông Minh Kiếm Tâm tuy không thể luyện hóa hoàn toàn trong thời gian ngắn, nhưng cũng đủ để giúp nàng có tiến bộ vượt bậc trên con đường kiếm đạo.

"Ta hiện tại đã có thương tích trong người, hơn nữa cũng đã đưa hai vị đến Trụy Ma Đàm, nơi đây hàn khí quá nặng, ta không thể trụ lâu. Tạm thời lui về trước một chút, đợi hai vị tự mình xuống Trụy Ma Đàm đoạt bảo trở về, sau đó cùng hai vị rời khỏi cổ mộ này."

Lục Tiểu Thiên và Hạng Khuynh Thành vừa mới nhắm mắt ngồi thiền, tên âm dương quái nhân sắc mặt không tốt lắm chắp tay nói với hai người.

"Được rồi, vậy bản thân ngươi tự cẩn thận một chút."

Lục Tiểu Thiên gật đầu. Đúng như tên âm dương quái nhân đã nói, y đã dẫn bản thân và Hạng Khuynh Thành đến Trụy Ma Đàm, như vậy cũng coi như đã hoàn thành lời hứa trước đây.

Thương thế trên người y, bản thân cũng biết được. Còn về lý do là vì bị thương mà không chịu nổi hàn ý kinh người ở đây, hay là tự cảm thấy thực lực không đủ, không muốn dính líu vào loại tranh đấu kịch liệt có thể xảy ra ở đây, thì Lục Tiểu Thiên hắn cũng không rõ lắm, nhưng cũng không quan trọng.

Đối với việc âm dương quái nhân tạm thời rời đi, Hạng Khuynh Thành cũng không hề tỏ ra chút tiếc nuối nàng. Nàng tự mình ngồi xếp bằng tại chỗ và tiếp tục luyện hóa Thông Minh Kiếm Tâm mới thu được.

Lục Tiểu Thiên thì không giống Hạng Khuynh Thành, đắm chìm trong việc tu luyện. Hắn ta không có loại bảo vật nào có thể giúp tăng cường thực lực một cách đáng kể trong thời gian ngắn. Thần thức Lục Tiểu Thiên khẽ động, một lá cờ nhỏ màu đỏ xuất hiện trong tay, trên đó mây lửa cuồn cuộn, tỏa ra một luồng Hỏa linh lực nóng rực. Ngay cả khi chưa sử dụng pháp lực thúc đẩy, hàn ý vô tận xung quanh cũng tựa hồ như tan biến đi một ít.

Lá cờ nhỏ màu đỏ này là thứ hắn ta có được khi cùng âm dương quái nhân và lục nhãn quái nhân liên thủ tiêu diệt lam y trung niên lúc mới bước vào cổ mộ. Bởi vì bản thân có Phạm La linh hỏa trong người, có thể chống lại một phần hàn ý, cộng thêm năng lực chịu đựng của Thể tu hơn xa tu sĩ bình thường. Mặc dù Lục Tiểu Thiên đã có được thứ vậy chí dương này, nhưng hắn cũng chưa từng luyện hóa và vận dụng nó. Chỉ sau khi đích thân đến Trụy Ma Đàm, Lục Tiểu Thiên mới phát hiện ra rằng càng đến gần Trụy Ma Đàm, hàn khí càng thêm kinh người. Phạm La linh hỏa trong cơ thể hắn đã không đủ để chống lại hàn ý có cường độ như vậy. Phạm La chân hỏa thì có thể, nhưng tốc độ điều động của Phạm La chân hỏa quá chậm, không theo kịp tốc độ xâm nhập của hàn ý.

Cho dù là Lục Tiểu Thiên hiện tại cũng không thể không mượn nhờ tửu lực trong Liệt Hầu Tửu để xua tan phần nào hàn ý, để giảm bớt pháp lực tiêu hao. Ở loại địa phương này, một khi pháp lực tiêu hao quá nhiều, đừng nói là tham dự vào việc đoạt bảo vật từ Phù Quan. Dưới cái nhìn chằm chằm của Kim Giáp Thi Vương và đám lão gia hỏa gian xảo kia, ngay cả giữ mạng cũng là điều khó khăn, càng huống chỉ còn có tên tử địch U Nguyệt Ma Tí kia.
Bình Luận (0)
Comment