Chương 1673: Đãng Hồn ma âm
Chương 1673: Đãng Hồn ma âmChương 1673: Đãng Hồn ma âm
Chương 1673: bang Hồn ma âm
"Xem ra điềm báo khá tốt." Lục Tiểu Thiên cười một tiếng, bỗng nhiên sắc mặt của hắn và Hạng Khuynh Thành đồng thời thay đổi. Chỉ thấy cách xa hàng trăm dặm, tiếng rít ma quái và tiếng gào thét đột ngột vang lên. Nghe đến khiến tâm thần con người chao đảo, cơ hồ như không thể tự chủ. Mặc dù chưa nhìn thấy, nhưng nghe thấy âm thanh này đã khiến người ta liên tưởng đến cảnh tượng một đám yêu ma đang nhảy múa cuồng loạn.
"Phù Quan sắp xuất hiện, Đăng Hồn ma âm!" Hai người Lục Tiểu Thiên và Hạng Khuynh Thành đồng thanh nói.
"Đi" Lục Tiểu Thiên và Hạng Khuynh Thành cùng lúc ngự kiếm bay lên, hướng thẳng về phía Trụy Ma Đàm.
Bên ngoài trùng điệp huyễn tượng, một con Cổ Quy khổng lồ toàn thân đen nhánh, đằng vân giá vụ bay lên. Bốn chân ngắn ngủn vẫy động, thoạt nhìn có vẻ chậm rãi thong thả, nhưng thực tế chỉ trong chớp mắt đã đi được hàng dặm.
Một bên khác, thân hình Yêu Thứu đang dang rộng đôi cánh được phản chiếu trên tảng băng đen, phi nhanh như chớp.
Kim Giáp Thi Vương và các thuộc hạ, thi khí cuôn cuộn, đứng bên ngoài Trụy Ma Đàm cũng tạo ra một hiện tượng kỳ lạ.
Chỉ là càng đến gần Trụy Ma Đàm, trên mặt ma đàm tưởng chừng phẳng lặng như gương, từng con ma vật dạng sương mù bay lên, tựa hồ như muốn giãy thoát ra khỏi Trụy Ma Đàm. Tiếng rít ma quái vang lên, sóng âm kết thành như thực chất, như những thanh đao kiếm đâm vào thân thức mọi người.
Cổ Quy và Kim Giáp Thi Vương ở gần đó liếc nhìn Lục Tiểu Thiên và Hạng Khuynh Thành bằng ánh mắt đầy thâm ý.
Hạng Khuynh Thành hừ lạnh một tiếng, áo trắng tung bay, một luồng kiếm ý vô hình bao phủ xung quanh, tiếng ma âm dày đặc như thực chất từ trên Trụy Ma Đàm trôi đến, gặp phải luông kiếm ý sắc bén vô song này, từ dày đặc ban đầu, bắt đầu dần tan đi, trở nên mỏng manh như khói, cuối cùng mất đi sức sát thương vốn có, theo gió tan biến.
Lục Tiểu Thiên từng giao thủ với Hạng Khuynh Thành, kiếm ý của đối phương sắc sảo, bén nhọn. Nhưng luồng kiếm ý trước mắt này rõ ràng mang thêm vài phần ý vị phản phác quy chân. Ban đầu hắn còn dự định xuất thủ, nhưng kiếm đạo của Hạng Khuynh Thành đã tiến bộ vượt bậc, cố ý thể hiện thân thủ, Lục Tiểu Thiên tự nhiên vui vẻ tiết kiệm sức lực.
Trong mắt Kim Giáp Thi Vương thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng trong đôi mắt sâu thẳm của nó, lại có thêm vài tia lục ý u ám, rõ ràng trước đó Kim Giáp Thi Vương cũng không rảnh rỗi.
"Đãng Hồn ma âm này còn mạnh mẽ hơn trước đây vài phần, đừng lãng phí pháp lực bừa bãi. Nếu không sau này không tiếp tế được thì không phải là vấn de muốn lấy bảo hay không, mà là có thể sống sót sau cuộc công kích của tiếng ma âm lay động tâm hồn này hay không." Cổ Quy liếc nhìn Hạng Khuynh Thành và Lục Tiểu Thiên, giọng nói già nua và thận trọng.
"Ta tự có chừng mực." Hạng Khuynh Thành tự nhiên biết câu nói này là hướng về mình, lạnh lùng đáp lại Cổ Quy một câu, nhưng kiếm ý xung quanh cơ thể nàng lại không hề giảm sút.
"Biết là tốt nhất." Cổ Quy cười ha hả nói một tiếng, không hề vì thái độ của Hạng Khuynh Thành mà tức giận. ang Hồn ma âm này chia thành ba đợt, mỗi đợt đều có một đỉnh điểm. Sau mỗi đỉnh điểm, ngươi phải tranh thủ thời gian hồi phục, tuyệt đối không được sính cường, lãng phí thời gian quý báu để thở dốc. Nhìn tình hình hiện tại, Đãng Hồn ma âm lần này không hề đơn giản. Nó mạnh hơn bất kỳ lần nào bọn ta, những lão quái này từng trải qua. Nếu ngươi sính cường, hại bản thân thì cũng chỉ là chuyện nhỏ, nhưng nếu hại đến đại sự của chúng ta thì lại là chuyện lớn."
Cổ Quy không có ý định tranh cãi với Hạng Khuynh Thành, nhưng U Nguyệt Ma Tí lại hậm hực đáp lời.
"Cảm tạ lời nhắc nhở." Lục Tiểu Thiên nhàn nhã cười.
"Nếu như đã liên thủ tâm bảo, thì có những điều nào cần lưu ý, kinh nghiệm của mấy vị đều phong phú hơn hai huynh muội ta, cứ thẳng thắn nói ra là được, để chúng ta khỏi làm lỡ việc của mấy vị."
"Cũng không có quá nhiều điều cần lưu ý, chiến đấu với Đãng Hồn ma âm này cũng chẳng khác gì so với đấu pháp bình thường. Các vị chỉ cân chú ý giữ chừng mực, để lại dư địa là được. Nếu đến cái mức này mà còn cần người khác dạy, chết ở đây cũng không trách được ai." Thập nhị giai Yêu Thứu cười hắc hắc, v6 cánh một cái, cơ thể đã dẫn đầu lao về phía trước.
Cổ Quy, Kim Giáp Thi Vương, U Nguyệt Ma Tí, thậm chí cả Phong Tuyết Cự Ma Viên, đều lao về phía trước một đoạn dài. Khi những người này bay lướt ra một đoạn, sắc mặt Lục Tiểu Thiên và Hạng Khuynh Thành hơi biến đổi. Hai người tuy ở phía sau, nhưng lại cảm thấy áp lực tăng vọt.
"Giữ khoảng cách với những người này, Đãng Hồn ma âm này không chỉ tấn công những người ở phía trước." Sắc mặt Lục Tiểu Thiên tram xuống, truyên âm cho Hạng Khuynh Thành.
Hạng Khuynh Thành gật đầu, có thể nhìn ra những lão gia hỏa gian xảo trơn như lươn này cũng không có ý tốt gì. Trong lòng bọn họ rõ ràng chỉ ôm tâm tư nhìn hai người bọn họ bị xấu mặt hay điên loại dưới ma âm này, thậm chí có thể là âm mưu bất hảo. Chỉ là hai người mới đến, mấy tên thủ hạ của Kim Giáp Thi Vương cũng lưu lại ở khu vực cách đó hàng trăm dặm, chưa hề tiến tới gần. Ngay cả Âm Dương quái nhân, trước đây là ma sứ dưới trướng U Nguyệt Ma Tí, cũng chưa từng đến gần Trụy Ma Đàm như vậy. Về kinh nghiệm chống lại Đấng Hồn ma âm, tự nhiên là không gì có thể nói với hai người Lục Tiểu Thiên. Nhìn đám gia hỏa Cổ Quy, Kim Giáp Thi Vương, cho dù là lên tiếng cũng chưa chắc thật sự muốn nhắc nhở hai người họ.