Chương 1713: Liên quan đến Long Nguyên
Chương 1713: Liên quan đến Long NguyênChương 1713: Liên quan đến Long Nguyên
Chương 1713: Liên quan đến Long Nguyên
"Thiên khanh, pháp bảo?" Lục Tiểu Thiên âm thầm kinh hãi, ngay cả hắn cũng chỉ thấy qua vài lời ít ỏi về pháp bảo trong một số ít cổ tịch. Tu vi của Tần Lĩnh Đại Đế rốt cuộc đã đạt đến trình độ nào?
"Chỉ bằng một kiện pháp bảo đã phong ấn toàn bộ lực lượng chủ lực của Ma tộc? Pháp bảo này hẳn cũng phải quán chú pháp lực vào mới có thể có uy năng to lớn như vậy chứ. Không có pháp lực chẳng phải là cây không rễ sao, làm sao có thể trấn áp chủ lực của Ma tộc đến tận bây giờ? Hiện tại một bộ phận Ma tộc phá phong ấn mà ra, lại là chuyện gì xảy ra?" Rất nhanh, Lục Tiểu Thiên tỉnh táo lại từ cơn chấn động vừa rồi.
"Trụy Ma Đàm này thực ra có không ít thông đạo có thể thông ra bên ngoài, dễ thủ khó công. Ngay cả Thiên khanh cũng chỉ phong ấn con đường chính từ Trụy Ma Đàm thông ra ngoài mà thôi. Còn Nhất tộc của ta chính là thay pháp bảo này kiểm tra lấp chỗ hổng, bịt kín những con đường nhỏ từ Trụy Ma Đàm thông ra ngoài."
"Nơi này là Trụy Ma Đàm, lẽ ra ma khí cuồn cuộn, không thích hợp cho tu sĩ Nhân tộc ở lâu dài. Không có linh thạch, linh khí, cũng như linh vật sinh sôi, Nhất tộc dựa vào cái gì mà có thể chống đỡ lâu như vậy?" Lục Tiểu Thiên lại đưa ra một nghi vấn.
"Nói ra ngươi chưa chắc đã tin, Thiên Khanh này có thể tự động rút lấy linh khí của thiên địa, ở dưới Trụy Ma Đàm hình thành một mảnh phúc địa, linh khí và linh vật đều không thiếu, nhân tài trong tộc ta mới có thể kéo dài đến ngày nay. Mà Thiên Khanh có uy năng to lớn rút lấy linh khí của thiên địa, tự nhiên có thể duy trì."
Cho dù tâm trí Lục Tiểu Thiên hơn người, lúc này cũng không khỏi bị chấn động đến mức không nói nên lời. Một kiện bảo vật có thể rút lấy linh khí của thiên địa, hình thành động thiên phúc địa, rốt cuộc Thiên Khanh kia là thứ gì, thế giới này lại xuất hiện nhân vật luyện khí lợi hại như vậy sao?
"Hi hi, tiểu đệ đệ có phải thấy rất chấn động không? Thật ra thì, lúc đầu khi biết về pháp bảo này, ta cũng vậy, nhưng rồi cũng quen dần theo thời gian. Thiên Khanh tuy ở dưới Trụy Ma Đàm, nhưng cụ thể ở chỗ nào thì cũng không rõ."
Lục Tiểu Thiên nói: "Cho nên người Triệu tộc đã nhân lúc các người và Ma tộc giao chiến, bày ra Đại La Thiên Huyễn Trận, phong ấn các người ở chỗ này."
"Không sai, người Triệu tộc quả thật là mất hết nhân tính, vì tư lợi của bản thân, lại không tiếc mang đến tai họa lớn cho nhân gian." Tuy đã thoát khỏi xiêng xích của Nhất tộc, nhưng nhắc đến người Triệu tộc, Lục Vô Song vẫn đầy căm phẫn.
Lục Tiểu Thiên hỏi: "Phù Quan Thổ Bảo là chuyện gì vậy? Tựa hồ như phong ấn của các người cũng không nghiêm ngặt lắm, ở Hạng quốc, ta đã gặp vài người của Ma tộc."
"Phù Quan Thổ Bảo chỉ là trò bịp bợm của Ma tộc và người Triệu tộc mà thôi. Nơi ở của Nhất tộc ta dễ thủ khó công, dù Triệu tộc và Ma tộc liên thủ cũng không thể làm gì được chúng ta. Thỉnh thoảng, bọn chúng sẽ dùng một vài thủ đoạn nhỏ, đợi khi phong ấn của Thiên Khanh yếu đi, liên đưa một số bảo vật ra ngoài, dụ dỗ vài đại tu sĩ trong Nhân tộc các ngươi đến tìm bảo vật, hoặc là yêu ma không biết chuyện liên thủ tung ra một đòn chí mạng. Sau đó, dùng trận pháp đã bố trí sẵn để dẫn dắt, công kích vào Nhất tộc ta, khiến chúng ta bị tổn thất không ít nhân thủ."
Lục Vô Song nói: "Còn về Ma tộc bên ngoài, năm đó Tu tiên giới đại loạn, Nhân, Quỷ, Yêu, Ma bốn tộc đại chiến, khói lửa nổi lên khắp nơi. Cho dù là phe chiến bại, cũng có một vài con cá lọt lưới, điều này không khó lý giải."
"Những bảo vật mà Phù Quan phun ra không hoàn toàn là vật dụng của Ma tộc, Triệu tộc chắc chắn không nỡ lấy bảo vật của chính mình ra. Vậy tại sao lại như vậy?”
"Năm đó, khi Tần Lĩnh Đại Đế thống nhất Xích Uyên, trong trận chiến với Triệu tộc, ngài đã tế ra Thiên Khanh, chôn sống hơn bốn trăm vạn tộc nhân dòng chính của Triệu tộc. Những tu sĩ khác chết trong Thiên Khanh cũng không biết là bao nhiêu, có bảo vật bị hủy trực tiếp trong Thiên Khanh, cũng có một số bảo vật do cơ duyên xảo hợp mà còn sót lại. Thỉnh thoảng sẽ bị Thiên Khanh phun ra, không chỉ Triệu tộc, Ma tộc, mà ngay cả Nhất tộc chúng ta cũng có một số tích lũy."
Đối với những nghi vấn của Lục Tiểu Thiên, Lục Vô Song gần như không có gì giấu giếm. Tuy nhiên, mỗi lần Lục Tiểu Thiên đều có thể hỏi trúng điểm, điều này khiến Lục Vô Song cũng có chút bội phục, Lục Tiểu Thiên là người ngoài nhưng xem ra cũng biết không ít.
Lục Tiểu Thiên suy nghĩ một hồi, có vẻ như pháp bảo Thiên Khanh này không phải là một vật chết, uy lực cực lớn, cũng có thể tự hấp thu linh khí để sinh tồn. Đối với Ma tộc hay Nhân tộc bị diệt, giống như bị nó nuốt vào miệng, phần lớn đều bị tiêu hóa trực tiếp, còn có một số không tiêu hóa được hoặc không có hứng thú, hoặc là những phần bị bỏ qua sẽ trực tiếp bị phun ra. Dù sao thì hiện tại pháp bảo Thiên Khanh đã là vật vô chủ, không thể chu toàn mọi mặt.
"Tiên Tần di tàng, Hộ Triều Long Lộc, ngươi còn biết bao nhiêu? Liệu có cơ hội để đại tu sĩ đột phá đến Hóa Thần không?" Sau khi hiểu rõ mâu thuẫn giữa Nhất tộc, Triệu tộc và Ma tộc, Lục Tiểu Thiên mới nói rõ suy nghĩ của mình. Nói một ngàn, nói một vạn, hắn không đặc biệt quan tâm đến những mâu thuẫn này, mấu chốt vẫn là cơ hội để ngày sau tấn giai Hóa Thần. Trong Tiên Tần bảo vật, ngay cả pháp bảo cũng xuất hiện, Lục Tiểu Thiên tin rằng cũng sẽ không thiếu cơ hội tấn giai Hóa Thần.
"Tiên Tân di tàng, mấy chữ này nói quá chung chung, cũng không phải tất cả Tiên Tần chi vật đều là bảo vật. Còn về Hộ triều Long thú Long Lộc, trải qua nhiều năm như vậy, đã sớm chết rồi. Tuy nhiên, Long Lộc có huyết mạch Long tộc rất đậm, tương truyền đã tu luyện ra Long Nguyên, chỉ là Long Nguyên không chỉ hữu dụng đối với tu sĩ bình thường mà ngay cả tu sĩ luyện thể cũng có tác dụng lớn. Thậm chí đối với yêu ma mà nói, cũng là thứ cầu mà không được. Nếu như có thể có được Long Nguyên, có thể giúp người ta đột phá đến cảnh giới Hóa Thần. Mà tu sĩ Hóa Thần kỳ có được tất cả Long Nguyên, cũng có thể tu vi đại tiến, đến tột cùng có thể tăng lên đến mức nào, không ai biết rõ, dù sao cũng chưa có ai tự mình thử qua. Hơn nữa, Long Lộc trấn giữ triều đình, đa số những kẻ đánh chủ ý lên Long Lộc đều bị nó giết chết."
Nhắc đến Hộ triêu Long thú của Tiên triều, Lục Vô Song cũng lộ ra vẻ mặt khao khát.
"Long Nguyên đó ngay cả tu sĩ Hóa Thần Kỳ cũng có tác dụng?" Lục Tiểu Thiên biến sắc.
Lục Vô Song thản nhiên nói: "Tần thất kỳ lộc, thiên hạ cộng trục chi. Ngươi cho rằng câu nói này từ đâu mà có? Nếu không có chỗ tốt, tại sao lại khiến thiên hạ tranh nhau cướp đoạt."
"Ngoại trừ Long Lộc ra, còn có thiên tài địa bảo nào khác có thể giúp tu sĩ tấn giai Hóa Thần kỳ không?" Lục Tiểu Thiên hỏi.
"Điều này đòi hỏi phải vào hiểm địa trong Linh Khư bí cảnh để tìm hiểu, Đại Tần Tiên triều đã qua vô số năm tháng, sớm đã thay đổi hoàn toàn, hơn nữa Nhất tộc cũng chỉ là một nhánh trong Đại Tần Tiên triều, làm sao có thể biết hết được. Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, Đại Tần Tiên triều tuyệt đối không chỉ có một con Long thú đơn giản như vậy. Nhất tộc trấn giữ Trụy Ma Đàm, nhưng năm đó đại chiến với Nhân tộc còn có Yêu Quỷ nhị tộc, bảo vật dùng để đàn áp Quỷ tộc, chưa chắc đã kém hơn Thiên Khanh dưới Trụy Ma Đàm” Lục Vô Song lắc đầu. "Ngươi đã từng thấy loại Phật châu này chưa?" Về chuyện của Quỷ tộc, Lục Tiểu Thiên không quá quan tâm, cho dù Quỷ tộc, Ma tộc có xông ra cũng không phải là chuyện của một mình hắn. Lục Tiểu Thiên đưa tay ra, bảy tòa Trấn Yêu Tháp lần lượt xuất hiện, Hắc Thiên Cực Thánh, Phổ Thế Minh Vương, Quang Minh Tôn, Kim Cương Ấn Trấn Yêu Tháp lần lượt nhả ra Phật châu mà chúng đã hấp thu.