Chương 1737: Cự tuyệt
Chương 1737: Cự tuyệtChương 1737: Cự tuyệt
Chương 1737: Cự tuyệt
"Đã nhận ủy thác của người khác thì phải tận trung. Các ngươi muốn làm gì sau này, ta sẽ tiếp lấy là được. Nói nhiều vô ích, xin mời mấy vị về cho." Lục Tiểu Thiên thản nhiên nói.
"Vốn dĩ mấy người lão phu cũng muốn đến thăm Ngân Tiêu Tử, hơn nữa Khuynh Thành nha đầu cũng là vãn bối của chúng ta, cũng muốn xem có thể giúp đỡ được gì không. Không ngờ lại gây ra hiểu lầm lớn cho các ngươi như vậy. Nếu đã thế, mấy người lão phu xin cáo lui là được. Chỉ là nghe nói gân đây Hạng đô không được yên ổn, yêu ma quỷ quái trà trộn vào không ít. Ngươi hãy cẩn thận một chút. Nếu ảnh hưởng đến việc Khuynh Thành đột phá, xảy ra sai sót gì, ta sẽ là người đầu tiên không tha cho ngươi đâu." Thấy Lục Tiểu Thiên không có ý định nhượng bộ, sát khí lóe lên trong mắt Hạng Nam Minh, giọng âm trầm nói.
"Cũng không biết yêu ma nào có thể lẻn vào được trọng địa hoàng thất. Tử Đỉnh Quân bảo vệ ngoại vị, cấm quân bảo vệ nội thành, nguyên lão hội tọa trấn trung ương. Thôi được rồi, chỉ cần mấy vị không đến quấy ray yêu ma nhỏ nhặt ta sẽ tự xử lý." Lục Tiểu Thiên lắc đầu nói.
"Lâu lắm rồi mới gặp được một người trẻ tuổi ngông cuồng như vậy." Hạng Nam Minh cười lớn, dường như không hề tức giận vì điều đó, thấy tạm thời chiếm không được tiện nghi gì, bèn quay người dẫn Hạng Vũ Trạch và mấy người khác rời đi.
"Ngươi thật lợi hại, chỉ ba câu hai lời đã đuổi được bọn họ đi." Thấy Hạng Nam Minh và mấy người kia không có chiếm được chút tiện nghi nào mà phải rời đi, Hứa Tịnh nhìn Lục Tiểu Thiên với vẻ thán phục. Dám nói chuyện với mấy đại tu sĩ như vậy, tên này gan to bằng trời.
"Không phải ta lợi hại, mà là Cuông huynh uy danh quá lớn, nếu không ba người bọn họ sẽ lập tức cho ta biết tay rồi. Ngươi tốt nhất cầu nguyện Cuồng huynh đừng xảy ra chuyện gì, nếu không chúng ta sẽ gặp nguy hiểm” Lục Tiểu Thiên nói thẳng.
"Có cần mời thêm mấy người tới trợ giúp không?" Hứa Tịnh lo lắng hỏi.
"Không cần, trong Hạng đô này, Hoàng tộc trọng địa, làm gì có nhiều yêu ma xông vào. Hạng Nam Minh cũng không dám làm quá lộ liễu, điều cần đề phòng chỉ là Ma Linh trong lời đồn mà thôi. Một mình ta chủ trì trận pháp này là đủ rồi, mời thêm người khác cũng chưa chắc đã đáng tin cậy. Lục Tiểu Thiên lắc đầu.
"Được, vậy nhờ ngươi." Hứa Tịnh hít một hơi, biết Lục Tiểu Thiên nói đúng.
"Minh thúc, chúng ta cứ thế mà bỏ qua cho tên tiểu tử đó sao?" Sau khi rời đi, Hạng Vũ Trạch vẫn không cam lòng nói.
"Không thì sao, ngươi định giết thẳng vào đó à?" Hạng Nam Minh hỏi ngược lại.
Hạng Vũ Trạch nghẹn lời, y rất muốn, nhưng cũng phải có bản lĩnh mới được. Nếu không có mấy đại tu sĩ này ở bên cạnh, y cũng không dám xuất hiện trước mặt tên tiểu tử tóc bạc đó. Lần trước y đã chịu thiệt đủ rồi.
"Tên tiểu tử đó cứng đầu ngoan cố như thế, thật không biết điều. Nhưng xem ra, Cửu Khúc Tiên Thủy Bích Thanh Trận đúng là đã vận hành. Vừa rồi ta đã âm thầm quan sát, nếu đổi lại là một trận pháp đại sư khác, cũng chưa chắc đã làm được đến mức này." Hạng Phi Hồng tram giọng nói.'Không phải nói người này là một Luyện Đan tông sư sơ cấp sao? Thần thông cũng rất kinh người, lại còn là một trận pháp đại sư, trên đời này sao lại có một quỷ tài như vậy chứ."
"Người này quả thực rất lợi hại. Nếu là lúc bình thường, chúng ta thật sự không dễ dàng xuất thủ, nhưng nếu lần này Hạng Khuynh Thành không đột phá được, chúng ta có thể lấy cớ hắn hộ pháp bất lực, có ý đồ xấu để xử lý hắn." Đại tu sĩ gầy gò Hạng Âm Sơn lạnh lùng nói.
"Sợ là chưa chắc sẽ thuận lợi như chúng ta tưởng tượng. Nếu ta không nhìn lầm, Thủy linh lực tinh khiết của Ngân Tiêu Tử đã tản vào trong trận pháp, thậm chí còn có thể bao gồm cả một tia Thủy chỉ Chân Ý mà Ngân Tiêu Tử đã lĩnh ngộ." Hạng Nam Minh nói với vẻ thâm sâu.
"Thủy chi Chân Ý? Ngươi nói thật ư?" Nữ tử váy tím Hạng Phi Hồng kinh hô.
"Trông ta giống đang nói đùa sao?" Hạng Nam Minh nói,'Trước kia ngươi và Mông Sơn chân nhân cũng có một đoạn nhân duyên, tuy về sau tách ra nhưng ít nhiều vẫn còn chút giao tình, hãy mượn Ma Huyết Hồn Y của Mông Sơn chân nhân kia dùng một chút. Con nha đầu Hạng Khuynh Thành kia là U Thủy linh thể, chỉ cần thử đột phá cảnh giới hiện tại, chính là mở cung không có tên quay đầu. Không giống chúng ta, sẽ dừng lại ở cảnh giới vốn có, tám chín phần mười là sẽ vẫn lạc, đến lúc đó Thủy chi Chân Ý nơi này, vừa hay là tiện nghỉ cho ngươi có thể dùng được. Thế nào?"
"Ta, ta sẽ đi thử xem." Hạng Phi Hồng hai mắt sáng lên, giọng nói có chút khác thường.
Am Sơn lão đệ cũng đi với ta, Hạng Khuynh Thành một khi vẫn lạc, chỗ tốt hứa với ngươi tự nhiên cũng không ít. Đương nhiên, tiền đề là chúng ta có thể ngăn cản nha đầu đó tấn giai. Ngươi và ta cộng lại, Mông Sơn chân nhân tuy tính tình có chút cổ quái, nhưng dù sao cũng phải nể mặt chúng ta vài phần." Hạng Nam Minh nói.
"Chỉ là Hạng Cuồng kia chung quy là một mối họa tiêm ẩn. Tên điên đó hành sự không thể tính toán theo lẽ thường." Sắc mặt gã nam tử gầy gò có mấy phần chần chờ, người có tên, cây có bóng, nếu không phải Hạng Cuồng quá nổi danh, thì ba người bọn họ đã không quay đầu bỏ đi như vậy.
"Lại có ai tận mắt nhìn thấy chúng ta động thủ đâu, Hạng Cuồng có thể làm gì được ta? Hạng Khuynh Thành một khi vẫn lạc, trong Nguyên Lão Hội sẽ không còn ai có thể tranh giành Nguyên Lão Tôn Giả Lệnh kia với ta nữa. Nếu ta có lệnh này trong tay, Hạng Cuồng muốn động đến ta, chính là khiêu chiến cả Nguyên Lão Hội." Hạng Nam Minh lạnh lùng nói."Không cần mấy lão già kia động thủ, chỉ riêng cấm chế trong Nguyên Lão Hội cũng đủ để giam cầm Hạng Cuồng."
"Hạng Âm Sơn, sao ngươi càng ngày càng nhát gan vậy, chúng ta đều là thành viên trong Nguyên Lão Hội, cho dù Hạng Cuồng có trở về, không có chứng cứ thì y có thể giết chúng ta sao? Cùng lắm cũng chỉ là dạy dỗ một chút thôi." Hạng Phi Hồng cười khẩy,'Trong Tinh Dã, cường giả Quỷ tộc nhiều vô kể, Hạng Cuồng đã sa vào đó, tạm thời khó lòng thoát thân, bị cường giả Quỷ tộc đánh trọng thương cũng không phải là không có khả năng. Hay là ngươi ở trong Nguyên Lão Hội an nhàn quá lâu rồi, ngay cả chút nguy hiểm này cũng không chịu nổi."
"Ngươi cũng không cần phải khiêu khích ta, chỗ tốt ngươi nhận được còn nhiều hơn ta, tự nhiên là chịu dốc hết vốn liếng rồi." Hạng Âm Sơn cũng không phải kẻ dễ đối phó, không khách khí đáp trả một câu.
"Được rồi, đừng để hậu bối chê cười. Đã thống nhất ý kiến rồi, việc không nên chậm trễ, chúng ta đi gặp Mông Sơn chân nhân thôi." Hạng Nam Minh ngăn cản cuộc tranh luận vô nghĩa của hai người. Hạng Vũ Trạch ở bên cạnh liên tục nói không dám.
Hạng Nam Minh, Hạng Âm Sơn, Hạng Phi Hồng ba người trong Nguyên Lão Hội của hoàng tộc lúc này đang âm thầm mưu đồ, bôn ba khắp nơi. Còn Lục Tiểu Thiên thì vẫn ngồi trong đình nhỏ bất động như núi, năm cây trận kỳ cũng không ngừng tung bay trên không trung Linh Vụ Sơn Vực ngày đêm, che phủ cả vùng núi này. Giữa núi rừng, sương mù lượn lờ, gió mát từng cơn. Cho dù không phải là Thủy hệ tu sĩ, Thủy linh khí dồi dào xung quanh cũng khiến người ta cảm thấy một cảm giác khoan khoái dễ chịu thấm vào lòng người.
Hứa Tịnh rời khỏi nơi này, mỗi ngày đều đến quan sát một lần. Mãi cho đến vài tháng sau, Lục Tiểu Thiên vẫn ngồi yên như đá ở đó bỗng nhiên mở mắt. Nhìn ra xa, Thủy linh lực bên trong đại trận bắt đầu tạo thành một vòng xoáy, điên cuồng chảy về phía trung tâm vòng xoáy. Mà trung tâm của vòng xoáy đó chính là nơi bế quan của Hạng Khuynh Thành.
ebookshop.vn