Chương 1750: Bức bách
Chương 1750: Bức báchChương 1750: Bức bách
Chương 1750: Bức bách
"Lục đạo hữu có ý gì, không biết Hàn mỗ có chỗ nào làm Lục đạo hữu không hài lòng?"
Sắc mặt Hàn Lâm thay đổi mấy lần. Ngay từ khi Lục Tiểu Thiên rời đi vài tháng trước, y đã cảm thấy bản thân bị giám sát. Trong khoảng thời gian này, Hàn Lâm không phải là không có ý định rời đi, chỉ là Lục Vô Song, một đại tu sĩ, theo dõi rất chặt chẽ, hơn nữa còn có La Tiềm, Ngưu Côn, Kiều Lam, thực lực cũng không kém y là mấy. Chênh lệch quá lớn về thực lực khiến y không dám manh động. Vốn tưởng rằng sau khi Lục Tiểu Thiên trở về, y sẽ cùng Lục Tiểu Thiên đi vào cổ mộ một chuyến, sau đó tìm cơ hội thoát thân, không ngờ mấy tháng trôi qua, lại nhận được câu trả lời này.
"Suýt nữa thì bị ngươi lừa rồi, chuyện trước đó ta không muốn so đo nữa. Ngươi hãy luyện Huyền Thi Diệu Kim vào trong luyện thi tại đây, nếu không thì chết!" Lục Tiểu Thiên nói thẳng.
Sắc mặt Hàn Lâm trên khuôn mặt khô héo biến đổi dữ dội, y hiểu rõ sự lạnh lẽo trong mắt Lục Tiểu Thiên, đối phương đã biết âm mưu của y.
"Dám lừa Lục huynh đệ, ngươi cũng gan lắm đấy." Ngưu Côn nhìn Hàn Lâm với ánh mắt không mấy thiện cảm.
Xem ra trong khoảng thời gian thanh niên tóc bạc này ra ngoài hẳn là đã hỏi qua cao nhân tinh thông luyện thi, nếu không sẽ không có sự thay đổi này. Lúc này nếu từ chối, e rằng thật sự không qua được cửa ải trước mắt này. Hàn Lâm hít một hơi, giọng nói khô khốc: "Hãy bố trí một nơi tràn ngập âm khí, ta cần chuẩn bị một thời gian. Nhưng sau khi hoàn thành. . “
"Sau khi hoàn thành, ngươi tự rời đi. Còn có thể đi ra ngoài được hay không thì phải xem bản lĩnh của bản thân ngươi." Lục Tiểu Thiên cắt ngang lời Hàn Lâm. Muốn lừa hắn thì phải có giác ngộ trả giá, nơi này vẫn còn nằm trong địa phận Hạng đô, một quỷ tu, dù là quỷ tu Nguyên Anh, muốn đi ra khỏi Hạng đô cũng không dễ dàng gì.
"Được, một lời đã định." Hàn Lâm biết Lục Tiểu Thiên đã động sát tâm, rất thức thời không tiếp tục mặc cả.'Nếu không có việc gì, bây giờ ta sẽ bắt đầu bố trí."
"Biết thế này thì tốt rồi." Sát ý trong mắt Lục Tiểu Thiên tan biến, hắn thản nhiên cười. Trong lòng thâm nghĩ may mà có lão quái vật Long Sư giúp hắn xem xét, nếu không thật sự đi vào cổ mộ, e rằng cũng chỉ là công dã tràng, cuối cùng không những không được lợi mà còn làm lợi cho tên quỷ tu Hàn Lâm này.
"Bên trong này là khẩu quyết công pháp của Thập Chuyển Dung Nguyên Công), các ngươi cầm lấy mà luyện tập đi, vùng hồ này được chọn không tồi, vừa hay thích hợp cho việc đấu pháp sau này." Lục Tiểu Thiên vung tay lên, năm miếng ngọc giản bay vê phía Lục Vô Song, La Tiềm, Vu Nhã và những người khác.
Lục Vô Song và những người khác nhận lấy ngọc giản, thân thức chỉ khẽ lướt qua khẩu quyết công pháp bên trong đã lộ rõ vẻ vui mừng. Thập Chuyển Dung Nguyên Công) này tuy không thể trực tiếp tăng cường sức mạnh bộc phát, nhưng có thể khiến pháp lực của con người trở nên đồi dào hơn, hai tu sĩ vốn có thực lực ngang nhau, người chiến thắng tuyệt đối là người đã tu luyện (Thập Chuyển Dung Nguyên Công) .
"Thời gian gấp rút, ta đi tu luyện đây. La lão đệ, sau này chúng ta giao lưu nhiều hơn nhé." Ngưu Côn cười lớn.
"Không được, không thể bỏ ta lại." Kiều Lam vội vàng nói. Trong số những tu sĩ có mặt, chỉ có thực lực của hai người họ là tương đương. Vu Nhã có sức chiến đấu kém hơn. Còn Lục Tiểu Thiên và Lục Vô Song thì căn bản không có tính so sánh, nàng ta đương nhiên không thể để Ngưu Côn được như ý.
"Ngươi là nữ nhân, đánh nhau với ngươi cũng chẳng thú vị gì.' Ngưu Côn lắc đầu.
"Đánh hay không, đến lúc đó ngươi không có quyền quyết định đâu." Kiều Lam hừ lạnh một tiếng, không đợi Ngưu Côn phân bua, xoay người bay về chỗ ở của mình, lĩnh ngộ công pháp.
"Hi hi, các ngươi cũng không cần tranh giành nữa, tiểu đệ đệ cũng muốn tu luyện công pháp này, đến lúc đó ta thêm vào, các ngươi một người cũng không chạy thoát được." Lục Vô Song cười nói như thường lệ.
"Không thể nào, Lục huynh đệ mới đột phá Nguyên Anh trung kỳ mà đã lợi hại đến vậy sao?" Ngưu Côn kinh hô. La Tiềm sau khi hơi kinh ngạc thì trên mặt lộ ra vẻ cuồng nhiệt, bao nhiêu năm nay, La Tiềm y vẫn luôn đuổi theo bước chân của Lục Tiểu Thiên. Bây giờ xem ra, vị sư huynh này của y vẫn cao thâm mạc trắc như xưa.
"Dám hoài nghi lời ta nói, muốn ăn đòn à?" Lục Vô Song nhướng mày, một chiếc roi dài màu vàng xuất hiện trong tay, vung lên giữa không trung. Phong Tiên (roi gió) sắc bén quét qua, thậm chí còn khiến nước hồ ở xa xa bị thổi dạt sang hai bên, tạo thành sóng lớn cuồn cuộn.
Một mình Ngưu Côn sao có thể là đối thủ của Lục Vô Song, vội vàng ôm đầu chạy trốn.
"Đúng rồi, chủ nhân, khi người không có ở đây, Hạng Vũ Hàng và một thanh niên họ Vương tu vi Kim Đan kỳ đã đến tìm chủ nhân." Vu Nhã nhắc nhở.
"Có nói gì không?" Lục Tiểu Thiên hỏi.
"Không có, chỉ hỏi khi nào chủ nhân quay lại, roi họ đi luôn."
"Ừm, ta biết rồi. Ta có một món đồ ma đạo, hình như là do một tên ma tu luyện chế ra, ngươi xem có dùng được không." Lục Tiểu Thiên lấy ra Ma Huyết Hồn Y mà hắn thu được trước đó đưa cho Vu Nhã. Chủ nhân của ma y này tu luyện công pháp ma đạo, hẳn không phải ma tộc, Lục Tiểu Thiên cũng không dùng đến, để trong kết giới chắc đến năm nào tháng nào.
Vu Nhã nhận lấy Ma Huyết Hồn Y chỉ dùng thần thức quét qua, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng: "Đa tạ chủ nhân ban thưởng, thứ này rất hữu dụng đối với ta."
"Hữu dụng là tốt rồi." Lục Tiểu Thiên gật đầu, có thể dây dưa với lão quái vật như Hạng Nam Minh, nhiều khả năng cũng là cường giả cấp bậc đại tu sĩ, thứ do cường giả như vậy luyện chế không phải tâm thường. Nếu không phải vừa hay bị Ngân Cương Phục Ma Quyển của hắn khắc chế, thì cũng không dễ đối phó như vậy.
"Vậy nô gia đi luyện hóa món ma vật này trước đây." Vu Nhã thấy thực lực của mọi người xung quanh đều tăng lên, trong lòng cũng sốt ruột, nhưng thực lực của nàng muốn tăng lên cũng không dễ dàng, ít nhất không phải chuyện trong thời gian ngắn. Ma vật mà Lục Tiểu Thiên đưa cho lần trước tuy nhiều nhưng có thể dùng được lại rất ít, hiếm khi có được món đồ ưng ý như vậy, Vu Nhã coi như bảo bối, được Lục Tiểu Thiên cho phép, nàng liền lấy Ma Huyết Hồn Y đi tu luyện.
Hiếm khi thấy Vu Nhã thích một kiện ma đạo chỉ vật như vậy, tâm trạng Lục Tiểu Thiên cũng tốt lên, sau khi sắp xếp công pháp tu luyện cho mọi người, hắn trong lúc nhất thời cũng không vội tu luyện ngay mà chuẩn bị từng phần linh tài luyện chế Phá Giai Đan trong kết giới. Lúc này hắn đã bước vào Nguyên Anh trung kỳ, hiếm có được một khoảng thời gian yên ổn ở Hạng đô, nhân cơ hội luyện chế vài lò Phá Giai Đan là thích hợp nhất, về sau có còn cơ hội nhàn rỗi thế này hay không thì rất khó nói.
Trong vùng đầm lầy và lau sậy, thân thể Lục Tiểu Thiên bay lên, đáp xuống một ngọn lau sậy, thân nhẹ như lông hồng, cùng ngọn lau say dung đưa theo làn gió nhẹ.
Trong kết giới, Lục Tiểu Thiên lại gieo trông thêm một số linh thảo cần thiết cho Phá Giai Đan. Hắn suy nghĩ một chút, nếu sau này không có tình huống gì đặc thù, nơi này đúng là thích hợp để ở lâu dài. Quan trọng nhất là Băng Tủy Nguyệt Khuyết Sa, nếu có đủ số lượng, lợi ích của loại linh sa này không cần phải nói. Ngoài ra, hắn còn có thể mượn sức mạnh của Lục Vô Song và những người khác để tu luyện Thập Chuyển Dung Nguyên Công, thực lực của hắn sẽ được nâng cao, La Tiềm và những người khác cũng sẽ đạt được tiến bộ vượt bậc. Dù sao thì kinh nghiệm chiến đấu với các tu sĩ cao giai cũng vô cùng quý giá.