Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1755 - Chương 1755: Nhiếp Hồn

Chương 1755: Nhiếp hồn Chương 1755: Nhiếp hồnChương 1755: Nhiếp hồn

Chuong 1755: Nhiep hon

"Đúng là thời thế và vận mệnh." Hàn Lâm thầm than một tiếng, nếu thanh niên tóc bạc này đi cùng y vào cổ mộ, kết cục đã hoàn toàn khác rồi.

Gạt bỏ những tạp niệm đó, Hàn Lâm tiếp tục khống chế Quật Viên luyện thi luyện hóa Huyền Thi Diệu Kim. Thi khí mà Quật Viên luyện thi phun ra lúc mạnh lúc yếu. Có lẽ do phun ra quá nhiều thi khí, sự hung dữ trên người Quật Viên luyện thi rõ ràng giảm đi rất nhiều so với lúc mới được thả ra. Chỉ là trong đôi mắt vượn của nó vẫn còn sự hưng phấn không thể kìm nén. Cho đến cuối cùng, Huyền Thi Diệu Kim hóa thành một khối chất lỏng màu vàng nhạt, được thi khí nồng đậm bao bọc và lăn tròn.

Hàn Lâm lại lay động Nhiếp Hồn Linh, Quật Viên luyện thi há to miệng hút một hơi, nuốt Huyền Thi Diệu Kim đã được luyện hóa vào bụng. Vừa nuốt xuống, Quật Viên luyện thi liên phát ra tiếng kêu thảm thiết vô cùng, tiếng kêu càng lúc càng lớn. Xương cốt trên người nó không ngừng phát ra tiếng nổ lớn. Chỉ bằng mắt thường, Lục Tiểu Thiên gần như có thể nhìn thấy những đường vân nhỏ li ti trên xương cốt của Quật Viên luyện thi sau khi nứt ra. Lúc này, vẻ mặt Hàn Lâm ngưng trọng, mỗi khi tình hình của Quật Viên luyện thi đến mức cực kỳ nguy hiểm, Hàn Lâm đều đánh một đạo thi khí vào cơ thể nó, làm chậm quá trình dung hợp giữa Huyền Thi Diệu Kim và Quật Viên luyện thi.

Chất lỏng do Huyền Thi Diệu Kim hóa thành không ngừng lan tràn và thẩm thấu vào các vết nứt, bắt đầu dung hợp chậm rãi với bản thể của Quật Viên luyện thi.

Quật Viên luyện thi giãy giụa dữ dội trong quỷ trận, lăn lộn trên mặt đất, nhưng khí tức trên thân lại tăng vọt.

"Đưa Nhiếp Hồn Linh cho ta." Lục Tiểu Thiên vẫn im lặng quan sát bỗng lên tiếng.

"Nhiếp Hồn Linh này là bảo vật ta đã luyện chế mấy trăm năm, hơn nữa ta chỉ đồng ý cho ngươi luyện thi thôi."

Âm! Hàn Lâm chỉ cảm thấy bóng người trước mắt lóe lên, thậm chí còn không kịp phản kháng, một bàn tay thoạt nhìn bình thường không có gì đặc biệt vỗ về phía y. Y chỉ theo bản năng đưa tay ra đỡ, nhưng một luồng sức mạnh khổng lồ không thể chống đỡ nổi ap đến, cả người y bị đánh bay, đập vào vách ngăn của quỷ trận.

Lục Tiểu Thiên đưa tay lấy chiếc Nhiếp Hồn Linh, thản nhiên nói: "Ta không có ý định thương lượng với ngươi."

Hàn Lâm ngã xuống đất, sắc mặt vốn đã gần như tro tàn nay lại biến đổi, y chậm rãi bò dậy, không có bất kỳ động tĩnh gì, đồng thời sự sợ hãi và nhục nhã trong lòng đối với Lục Tiểu Thiên đã dâng lên đến cực điểm. Nếu có đủ thực lực, y tuyệt đối sẽ. .. nhưng sự cường đại của đối phương lại khiến y không thể nảy sinh một tia ý định phản kháng nào. Tu sĩ tóc bạc trước mặt này, thực lực cường đại hơn xa dự đoán của y. Trong khoảng cách gần, lực bộc phát của đối phương tuyệt đối có thể khiến y không có nhiều cơ hội phản kháng mà bị giết chết ngay tại chỗ.

Nhiếp Hồn Linh trong tay y vẫn còn đang giãy giụa, Lục Tiểu Thiên mạnh mẽ thu nó vào Tu Di giới chỉ, cắt đứt hoàn toàn liên hệ giữa Hàn Lâm và Nhiếp Hồn Linh.

Lúc này, Quật Viên luyện thi đã gân hoàn thành việc dung hợp Huyền Thi Diệu Kim. Cơ thể Quật Viên luyện thi nổ tung, những vết nứt trên xương cốt trước đó lại khép lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Quật Viên luyện thi đang giãy giụa trên mặt đất đột nhiên nhảy lên, thân hình so với trước đó lại tăng thêm gần một trượng, đứng trước mặt Lục Tiểu Thiên và Hàn Lâm như một vị thân khổng lồ. Sau khi luyện hóa Huyền Thi Diệu Kim, trên bề mặt cơ thể Quật Viên luyện thi tỏa ra một tang ánh sáng vàng nhạt quỷ dị.

Gầm! Bàn tay khổng lồ của nó vỗ vào ngực như tiếng trống trận vang dội. Trong đôi mắt đó, ngay cả khi nhìn Hàn Lâm, người đã luyện chế ra nó, cũng có chút khinh thường, còn khi nhìn Lục Tiểu Thiên, lại là chiến ý và sát khí vô tận.

"Mới tăng lên tới luyện thi thập nhị giai mà đã nghĩ có thể khiêu chiến tân chủ nhân này rồi sao." Đối với tình hình trước mắt, Lục Tiểu Thiên đã sớm có chuẩn bị. Hắn thản nhiên cười, búng tay một cái, ba mươi sáu mảnh lá bạc lần lượt bay ra khỏi tay hắn, xoay tròn tạo thành một vòng tròn, bay đến phía trên đầu Quật Viên luyện thi.

Từng vòng sáng bạc từ trên xuống. Trước đó, ở Linh Vụ sơn vực, Ngân Cương Phục Ma Quyển đã tiêu hao không ít để trấn áp ma linh của Hạng Nam Minh và Ma Huyết Hồn Y của Mông Sơn chân nhân, nhưng trong khoảng thời gian này cũng đã khôi phục được bảy tám phần. Dùng nó để trấn áp Quật Viên luyện thi có thực lực tăng vọt là thích hợp nhất.

Lúc này, Quật Viên luyện thi vừa mới tấn giai thành công, cảnh giới còn chưa ổn định. Đương nhiên, quỷ trận này vẫn không được coi là lớn, không gian tương đối nhỏ hẹp, xung đột với Quật Viên luyện thi ở nơi không rộng lớn này là một việc cực kỳ nguy hiểm.

Thêm vào đó, Lục Tiểu Thiên cũng không muốn làm Quật Viên luyện thi bị thương quá nặng, bởi vì bản thân hắn không thông hiểu thi đạo, nếu dựa vào khả năng tự hồi phục của Quật Viên luyện thi thì sẽ chậm hơn một chút. Trong lúc Lục Tiểu Thiên cố ý kiềm chế uy lực của Ngân Cương Phục Ma Quyển, Quật Viên luyện thi đã có cơ hội thoát ra tạm thời.

Lúc này, Quật Viên luyện thi hung dữ vô cùng. Thân thể vô cùng cường tráng không ngừng giấy giụa, một luồng thi khí nồng đậm trong cơ thể bộc phát ra, không ngờ lại phá vỡ được Ngân Cương Phục Ma Quyển. Sợ bị thương, Hàn Lâm đã sớm lùi sang một bên, ánh mắt đảo qua lại giữa Lục Tiểu Thiên và Quật Viên luyện thi. Khi Lục Tiểu Thiên tế ra Ngân Cương Phục Ma Quyển, Hàn Lâm - một quỷ tu gần như có một sự run rẩy và sợ hãi xuất phát từ bản năng. Hàn Lâm có cảm giác, một khi vòng sáng màu bạc kia rơi vào người mình, y chắc chắn sẽ chết không toàn thây, thậm chí không có cơ hội chạy trốn. Thần thông này rõ ràng là chuyên dùng để khắc chế những kẻ tu luyện công pháp tà dị như bọn họ. Uy lực của nó không hề thua kém bảo tháp đã trấn áp Quật Viên luyện thi trong Hắc Ngục năm xưa.

Nhưng con người chết vì tiên tài, chim chết vì mồi ngon. Cho dù có sự sợ hãi đến tận xương tủy đối với thanh niên tóc bạc trước mặt, khi thấy Quật Viên luyện thi thoát khỏi Ngân Cương Phục Ma Quyển, sử dụng Thi Độn Thuật biến mất, trong lòng Hàn Lâm vẫn không nhịn được mà đập thình thịch. Nếu thanh niên tóc bạc này đánh giá thấp thực lực của Quật Viên luyện thi thập nhị giai, bị nó trọng thương, y chưa chắc không thể nhân cơ hội này giết chết hắn ta. Chỉ cần giết được Lục Tiểu Thiên, mối đe dọa lớn nhất, bên ngoài tuy còn có Lục Vô Song là đại yêu thập nhị giai và vài cường giả tương đương Nguyên Anh trung kỳ, nhưng với sự lợi hại của Quật Viên luyện thi, cũng không phải là hoàn toàn không có cơ hội thoát thân.

Ý nghĩ này vừa mới nảy ra, trong lòng Hàn Lâm lại có chút do dự. Dù sao Lục Tiểu Thiên trước mặt vẫn chưa đến mức dầu hết đèn tắt.

"Đợi xem sao, lỡ như, lỡ như. . " Trong lòng Hàn Lâm cũng có chút không chắc chắn, dù sao áp lực mà Lục Tiểu Thiên mang lại cho y quá lớn.

Khóe miệng Lục Tiểu Thiên nhếch lên, với cường độ thần thức của hắn, làm sao có thể không nắm bắt được quỹ tích của Quật Viên luyện thi. Quật Viên luyện thi vừa xuất hiện, Ngân Cương Phục Ma Quyển đã như hình với bóng mà đến, một lần nữa vây nó lại.

"Gầm!" Quật Viên luyện thi không cam lòng muốn thoát khỏi sự trói buộc, nhưng sau một lần thoát ra trước đó, bây giờ muốn thoát ra lần nữa không dễ dàng như vậy. Từng vòng sáng bạc như những sợi xích lớn trói chặt nó. Lục Tiểu Thiên niệm chú ngữ, muốn in dấu ấn của mình vào thức hải của nó, chỉ có in dấu ấn của mình vào đó, sau này cho nó ăn tinh huyết, mới có thể sai khiến Quật Viên luyện thi này đối địch.
Bình Luận (0)
Comment