Chuong 1760: Tranh chap
Chuong 1760: Tranh chapChuong 1760: Tranh chap
Chuong 1760: Tranh chap
"Ta có một người bằng hữu là Luyện Đan sư sơ cấp, hình như đang làm việc tạm thời ở Đông Dương đan phường, tên là Vu Yến, ta không tiện vào nơi luyện đan, muốn nhờ người vào đó truyền giúp một lời, bảo nàng ta ra gặp ta." Lục Tiểu Thiên nói. Cái tên Vu Yến là lấy từ hài âm của chữ cái đầu tiên và thứ ba trong tên của Nghiêm Tiểu Ngọc, cũng coi như là một loại ám hiệu.
"Việc này dễ thôi, quý khách mời ngồi bên kia, vãn bối sẽ sai người đi thông báo cho bằng hữu của tiên bối." Đỗ Quyên vừa nghe, vội vàng gật đầu đồng ý, còn tưởng đối phương sẽ đưa ra yêu cầu gì, hóa ra chỉ là việc nhỏ nhặt.
Lục Tiểu Thiên đưa cho Đỗ Quyên một chiếc túi trữ vật, bên trong đều là linh thạch hạ phẩm và trung phẩm: "Ngươi cứ sai người đi thông báo cho bằng hữu của ta, sau khi kiểm kê linh thạch xong thì mang linh đan đến đây, ta sẽ tự mình xem thêm trong đại điện này."
"Cũng được, quý khách cứ xem tùy ý, nếu có gì cần cứ phân phó với vãn bối." Đỗ Quyên gật đầu, không khỏi có chút hảo cảm với vị tu sĩ tóc bạc trước mặt. Người trước mắt xuất thủ hào phóng như vậy, nhưng trên người lại không có một chút kiêu căng, cũng không có kiểu ra lệnh hống hách của kẻ bề trên, cho người ta một cảm giác rất tự nhiên. Khách nàng tiếp đã nhiều không nhớ hết, người này có thể coi là một người rất đặc biệt.
Lục Tiểu Thiên tự mình đi dạo trong đại điện đan dược, trong đó cũng có không ít linh đan tương đối hiếm thấy, ví dụ như Nhu Thể Đan khiến thân thể nữ giới mềm mại hơn. Giả Tử Đan dùng để giả chết, nhưng Lục Tiểu Thiên cảm thấy Giả Tử Đan này có phần vô dụng, kẻ địch mà hắn giết chết không phải bị phân thây thì cũng bị thiêu rụi bằng linh hỏa sau đó, muốn dùng bộ dạng giả chết để qua mặt, ít nhất đối với Lục Tiểu Thiên là không thể.
"Công chúa điện hạ, Băng Sương hạp cốc mà người sắp đi không hề tâm thường, tuyết tích tụ ngàn năm không tan. Trong Băng Sương hạp cốc có vô số yêu vật như Tuyết Thứ Oa, Băng Liệt Hầu. Khó khăn hơn nữa là trong Băng Sương hạp cốc quanh năm có một luồng hàn khí kỳ dị, có thể xâm nhập vào kinh mạch con người. Nếu không kịp thời loại bỏ, lâu ngày sẽ tích tụ thành hàn độc trong cơ thể. Một khi hàn độc đã hình thành, thì ngay cả Nguyên Anh lão tổ đích thân xuất thủ cũng khó mà loại bỏ."
Lục Tiểu Thiên đang thích thú ngắm nhìn một số loại đan dược hiếm lạ trong đại điện, thì mấy nam nữ ăn mặc lộng lẫy lần lượt bước vào. Tuy trên mặt không tỏ ra kiêu ngạo, nhưng họ đi thẳng đến khu vực đan dược có giá cao hơn mà không quan tâm đến ai khác. Thần sắc bình thản, khí chất của kẻ bê trên lộ rõ không thể nghi ngờ. Ít nhất những tu sĩ Kim Đan bình thường khác trong đại điện đều vô thức nhường đường cho mấy người này.
"Đan Huyền! Cao thủ Kim Đan xếp hạng thứ ba, Đan Huyền, đệ tử Kim Đan thiên tài của một trong lục đại thế gia !" Không biết ai trong đại điện nhỏ giọng nói ra tên của thanh niên áo trắng có vẻ mặt lạnh lùng kia.
Hai chữ "Đan Huyền" vừa thốt ra, cả đại điện lập tức xôn xao. Cho dù là Đan Huyền, hay vị công chúa Hạng thất hoàng tộc được vây quanh như chúng tinh phủng nguyệt, đều đủ sức thu hút ánh mắt của những tu sĩ Kim Đan này.
"Đan huynh, xem ra danh tiếng của ngươi, cao thủ Kim Đan xếp hạng thứ ba của Hạng quốc, còn hơn cả ta, người xếp hạng hai của Đại Tề quốc. Khi nào rảnh chúng ta đấu một trận đi. Hai chúng ta tranh tài chắc chắn sẽ khiến Liên Nhi công chúa được mãn nhãn." Nam tử tuấn tú vừa lên tiếng nói đùa, liếc nhìn Đan Huyền. "Long huynh pháp lực cao cường, ta cũng đã nghe danh từ lâu, nếu Long huynh muốn thử sức, chọn ngày nào đó, ta sẽ xin lĩnh giáo." Đan Huyền sắc mặt bình tĩnh, không hề tỏ ra yếu thế,Nhưng chuyện của chúng ta có lẽ phải gác lại đã, ngươi không phải nói có cách giải quyết vấn đê vào Băng Sương hạp cốc sao, cứ giải quyết vấn đề trước đã."
"Đó là điều đương nhiên, gia tổ kết giao khắp thiên hạ, có quen biết với Trần tông sư, Luyện Đan sư của hoàng thất quý quốc. Vừa hay ta biết được Trân tông sư nhất thời hứng khởi luyện chế vài lò Vũ Giáp linh đan, không chỉ có khả năng phòng ngự tuyệt vời, mà còn có thể chống lại hàn khí tà dị. Nam tử tuấn tú Long Phi Dật đắc ý nói.Vừa rồi ta đã sai người đi bái kiến Trần tông sư, chỉ là việc đến Băng Sương hạp cốc là chúng ta quyết định đột xuất, mấy lò đan dược mà Trần tông sư luyện chế đã được giao cho đan phường bán. Nếu không thì có thể trực tiếp lấy từ Trần tông sư rồi. Nhưng bây giờ cũng không sao, chỉ là đi thêm vài bước mà thôi."
Đan Huyền hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không thể không thừa nhận Long Phi Dật quả thực có chút vốn liếng để tự cao. Trần tông sư tuy là Luyện Đan sư của hoàng tộc, nhưng đã đạt đến trình độ Luyện Đan tông sư, tính tự chủ cực mạnh, ít nhất là Đông Dương đan phường này ngay cả đại tu sĩ cũng khó nhúng tay vào, Hạng Liên Nhi chỉ là một công chúa hoàng thất, Trần tông sư có muốn gặp hay không còn phải xem tâm trạng của ông ta. Long Phi Dật có thể nhờ vả quan hệ với Trần tông sư, quả thực khiến Đan Huyền rất bất ngờ.
"Vũ Giáp linh đan, lấy hết mấy lò đan mà Trần tông sư luyện chế ra đây cho ta." Long Phi Dat liếc nhìn nữ thị bên cạnh nói.
Đỗ Quyên vừa nghe Long Phi Dật nói vậy thì trong lòng kêu khổ, mà nữ thị tên Lâm Thanh bị Long Phi Dật sai khiến lại có chút bất hòa với nàng.
Quả nhiên, Long Phi Dật vừa mở miệng, Lâm Thanh liền tỏ vẻ vô tội nói: "Long thiếu gia, ngài đến muộn một bước rồi, vừa rồi Đỗ Quyên này đã tiếp một vị khách Kim Đan kỳ, bán gần hết Vũ Giáp linh đan cho vị khách kia, bây giờ chỉ còn lại một viên hạ phẩm Vũ Giáp linh đan thôi."
"Ồ? Kim Đan tu sĩ nào dám cướp linh đan của bản thiếu gia, hơn nữa còn mua hết sạch, người đó đã lấy đan dược đi chưa?" Long Phi Dật nhướng mày hỏi.
"Hình như là chưa lấy đi, nhưng đã giao linh thạch rồi, deu do Đỗ Quyên này tự tay xử lý." Lâm Thanh cố ý đẩy sang nữ thị Đỗ Quyên vừa tiếp Lục Tiểu Thiên."Ý tứ của Long thiếu gia, ngươi cũng đã nghe thấy rồi, ta thấy dù sao người kia cũng không rõ lai lịch, lát nữa tìm cớ trả lại linh thạch cho người ta có được không?”
"Chuyện này. .. Nhưng. . . người ta đã giao linh thạch rồi. Long thiếu gia, ngài thấy sao?" Đỗ Quyên lắp bắp nói, trong lòng rối như tơ vò. Ấn tượng của nàng đối với Lục Tiểu Thiên tuy không tệ, nhưng tự nhiên không dám đắc tội với mấy vị tu sĩ Kim Đan có bối cảnh thâm hậu, thực lực cường đại trước mặt vì Lục Tiểu Thiên. Chỉ là Lâm Thanh này tâm địa xấu xa, nếu bây giờ trực tiếp đưa linh đan cho Long Phi Dật và những người khác, lát nữa Lục Tiểu Thiên đã giao linh thạch mà đến đòi lại, nàng biết phải làm sao? Chỉ riêng tiền bồi thường việc bội ước, dù chỉ gánh một phần, cũng đủ khiến nàng là một tu sĩ Trúc Cơ khuynh gia bại sản.
"Thấy gì mà thấy? Lấy linh đan ra đây, đối phương bất quá chỉ là một tên tu sĩ Kim Đan, chẳng lẽ hắn còn có thể lật trời hay sao?" Long Phi Dật sa sầm nét mặt, vừa rồi y đã mạnh miệng nói sẽ lấy những linh đan này cho Hạng Liên Nhi, sao có thể nuốt lời trước mặt hai nữ tỳ nhỏ bé, huống hồ còn có Đan Huyền và mấy công tử quý tộc khác của Hạng đô ở bên cạnh, y không muốn bị người ta chê cười.