Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1788 - Chuong 1788: Kinh Nghi

Chuong 1788: Kinh nghi Chuong 1788: Kinh nghiChuong 1788: Kinh nghi

Chương 1788: Kinh nghỉ

"Tạm thời chưa đâu, Ma Cô tộc ngoài hai lão ma Cô Liệt Hỏa và Cô Hải, còn có mấy tộc nhân cấp bậc Nguyên Anh kỳ khác, bình thường hai lão ma không quản việc vặt, đa số đều giao cho bọn thủ hạ đi xử lý. Nhưng chuyện này đúng là phải nhanh chóng, thời gian tế đàn Ma tộc mở ra không rõ ràng, có thể sẽ sớm hơn dự định." Chiêm Vân Lượng nói.

"Vậy thì liền đi thôi." Lục Tiểu Thiên vươn tay chộp lấy Chiêm Vân Lượng đến bên cạnh, rồi cùng nhau đến động phủ của Hạng Nhất Hàng.

"Đây là người ngươi tìm đến? Sao ta nhìn thấy có chút quen mắt?" Hạng Nhất Hàng nhìn Chiêm Vân Lượng từ trên xuống dưới, ánh mắt hơi có chút nghi hoặc.

"Có lẽ là giống với một cố nhân nào đó của Hạng huynh. Người này là đệ tử bị Cô Hải cưỡng ép bắt đi, tình cờ gặp được ở Toái Tinh cốc, ta thuận tay cứu y. Chỉ cần luyện chế ma khu của Cô Liệt Hỏa và Cô Hải thành hai lớp da, mỗi chúng ta mặc một cái là có thể đến gần tế đàn Ma tộc. Hạng huynh cũng có thể yên tâm bố trí trận pháp." Lục Tiểu Thiên thản nhiên cười nói.

"Ồ? Vậy thì tốt quá rồi." Ánh mắt Hạng Nhất Hàng có chút dò xét, nhìn Lục Tiểu Thiên, rồi lại nhìn Chiêm Vân Lượng. Nếu là trùng hợp xảy ra trên người người khác thì Hạng Nhất Hàng có lẽ sẽ tin, nhưng đổi lại là Lục Tiểu Thiên, Hạng Nhất Hàng tin mới là lạ.

Hạng Nhất Hàng và Lục Tiểu Thiên mỗi người lấy ra một ma khu của Ma Cô thập nhị giai đưa cho Chiêm Vân Lượng.

"Lục huynh, Hạng Nhất Hàng đã có ý định giết ta, sau này ta phải dựa vào Lục huynh mới có thể bảo toàn tính mạng." Chiêm Vân Lượng nhận lấy ma khu, âm thầm truyền âm cho Lục Tiểu Thiên.

"Điều này còn phải xem ma khu mà ngươi luyện chế có đạt được hiệu quả như ngươi nói hay không." Lục Tiểu Thiên chỉ đáp lại một câu đơn giản. Đối với sự tàn nhẫn của Hạng Nhất Hàng, Lục Tiểu Thiên đã chứng kiến không chỉ một lần, trên đời này người có thể khiến y để tâm, có lẽ chỉ có Úy Trì Vũ, người song sinh với y của Ma Hồ tộc. Trong sự vô tình, sâu thẳm trong lòng Hạng Nhất Hàng cũng có một chút dịu dàng này.

Nghĩ đến đây, Lục Tiểu Thiên âm thầm thở dài, thân hình bay ra khỏi động phủ, dư âm vang vọng trong đầu Chiêm Vân Lượng: "Cứ yên tâm luyện chế ma khu, ít nhất hiện tại ngươi sẽ không gặp chuyện gì, ở Toái Tinh Cốc vẫn còn chỗ cần đến ngươi."

"Lục huynh định đi đâu?" Hạng Nhất Hàng hỏi.

"Phong cảnh Toái Tinh Cốc thật khác biệt, đã đến đây rồi, tự nhiên phải đi dạo một chút, Hạng huynh có hứng thú đi cùng không?" Lục Tiểu Thiên hỏi.

"Ta đã đi tới đi lui trong Toái Tinh Cốc này không biết bao nhiêu lần rồi, nhìn cái gì cũng thấy bình thường, sẽ không làm phiền nhã hứng của Lục huynh nữa."

Hạng Nhất Hàng cười nói, sau khi trải qua việc giết Cô Liệt Hỏa và Cô Hải, y không tin Lục Tiểu Thiên chỉ đơn giản là đi dạo xung quanh. Y cũng tò mò Lục Tiểu Thiên muốn làm gì, nhưng tò mò là một chuyện, đối phương có nói hay không lại là chuyện khác. Cho dù âm thầm đi theo, Hạng Nhất Hàng cũng không có bao nhiêu tự tin là sẽ không bị đối phương phát hiện. Lục Tiểu Thiên có một con Truy Linh Khuyển, cho dù y có sử dụng Ẩn Linh Đỉnh cũng không thể che giấu hoàn toàn khí tức của mình. Hơn nữa còn có Chiêm Vân Lượng, người chỉ tương đương với tu vi Kim Đan kỳ, cần phải trông chừng.

Chiêm Vân Lượng cũng âm thầm kinh hãi, không ngờ bản thân đoạt xá hoàn toàn đổi một thân xác khác mà linh giác của Hạng Nhất Hàng lại nhạy bén như vậy. Nhìn Hạng Nhất Hàng trầm ngâm, trong lòng Chiêm Vân Lượng cũng không khỏi cảm thấy phức tạp, hai người vốn là tử địch, giờ lại ở chung một động phủ. Chiêm Vân Lượng cũng biết chuyện Hạng Nhất Hàng bị hủy nhục thân. Hai đối thủ trước đây, cùng lúc bị Lục Tiểu Thiên đánh bại, nhục thân bị hủy. Bây giờ ba người vốn nên là cừu địch sinh tử lại cùng nhau mưu đồ. Thật là trớ trêu.

"Ngươi đã là người Lục huynh tìm đến, thì cứ an phận làm việc, nếu không... " Đối với Chiêm Vân Lượng, Hạng Nhất Hàng không khách sáo như đối với Lục Tiểu Thiên. Y hừ lạnh một tiếng, thân ảnh lóe lên rồi cũng biến mất trước mắt Chiêm Vân Lượng.

Ngay khi Hạng Nhất Hàng rời đi, trên mặt Chiêm Vân Lượng vốn đang tỏ ra thận trọng bỗng nhiên xuất hiện một tia quỷ di.

Vài canh giờ sau, Lục Tiểu Thiên đã xuất hiện ở vùng sương mù trước đó sau khi đi dạo một vòng ở một góc Toái Tinh Cốc. Trên đường đi, Lục Tiểu Thiên đã đổi hướng vài lần, tìm kiếm nhiều nơi trong vùng sương mù này.

Nhưng không phải là nơi hắn đã giấu Lưu Ảnh Châu trước đó, mà là tìm kiếm Lược Thức Trùng. Lược Thức Trùng cũng không nhiều ở vùng sương mù này, Lục Tiểu Thiên tìm vài canh giờ mới chỉ tìm được hai con. Nhưng hắn chỉ liếc nhìn từ xa, không thực sự bắt chúng, Lược Thức Trùng rất kỳ lạ, nếu bị bắt và rời khỏi môi trường sống ban đầu sẽ nhanh chóng chết đi. Ngay cả Lục Tiểu Thiên, một Luyện Đan đại tông sư, cũng không thể thay đổi điều này.

Vị trí Hai con Lược Thức Trùng nằm cách nhau gần một canh giờ lộ trình. Lục Tiểu Thiên chỉ thấy trên thân Lược Thức Trùng có màu xanh nhạt, không có màu xanh đậm như lần trước.

"Xem ra tên cường giả Hóa Thần kỳ kia không đi theo ta, nếu không màu sắc của Lược Thức Trùng sẽ thay đổi." Lục Tiểu Thiên thở phào nhẹ nhõm, hắn đã đi dạo trong Toái Tinh Cốc vài canh giờ, sau đó lại đi lang thang không mục đích trong vùng sương mù này vài canh giờ, đương nhiên không phải là vì rảnh rỗi, mà là muốn thông qua Lược Thức Trùng để xác nhận xem bản thân có bị theo dõi hay không. Lược Thức Trùng có thể tự động cảm ứng thần thức gân đó, cho dù đối phương là cường giả Hóa Thần kỳ, chỉ cần thần thức xuất hiện gần đó, sẽ bị Lược Thức Trùng bắt được. Lục Tiểu Thiên đã xác nhận điều này với Long Sư.

Liên tục hai lân cũng không phát hiện Lược Thức Trùng chuyển sang màu xanh đậm như lần trước, Lục Tiểu Thiên yên tâm hơn một chút, không dừng lại lâu hơn nữa, đi thẳng đến nơi cất giấu Lưu Ảnh Châu.

Lục Tiểu Thiên cảnh giác quan sát xung quanh, xác định Lưu Ảnh Châu không bị ai động vào, sau khi lấy Lưu Ảnh Châu, Lục Tiểu Thiên bay lên không trung đến một hang động cách đó trăm dặm mà hắn đã đi qua trước đó.

Lục Tiểu Thiên xông vào hang động, vài con đê giai Ma Điêu hung hãn lao về phía hắn. Một đạo kiếm quang lóe lên, mấy con đê giai Ma Điêu đều bị chém thành hai đoạn rơi xuống đất.

Hang động này rất sâu, dài đến hàng trăm trượng. Lục Tiểu Thiên lại bố trí thêm vài đạo cấm chế bên trong, phong tỏa hướng đi vào. Tuy không thể ngăn cản được kẻ địch trên cấp Nguyên Anh kỳ, nhưng dù là tu sĩ Hóa Thân kỳ cũng không thể lặng lẽ phá vỡ tất cả các cấm chế do hắn bố trí.

Làm xong những việc này, Lục Tiểu Thiên mới lấy Lưu Ảnh Châu ra lần nữa. Lúc này ở trong hang động, hắn không cần lo lắng người khác rình mò. Thần thức ở nơi trống trải có thể dò xét được nơi xa nhất, ở trong nước thì kém hơn một chút, còn xuyên núi qua đá, cho dù là tu sĩ Hóa Thần kỳ cũng không làm được. Người tu tiên, mở động phủ, sống trong hang động cũng không phải là không có lý do. "Chiêm Vân Lượng?" Lục Tiểu Thiên truyền một đạo linh lực vào Lưu Ảnh Châu, lại nhìn thấy bóng dáng quen thuộc này, không khỏi kinh ngạc. Ban đầu hắn cũng cho rằng có lẽ chỉ là trùng hợp, nhưng nhìn thấy vẻ mặt quỷ dị và đắc ý trên mặt Chiêm Vân Lượng, cho dù là kẻ ngốc cũng sẽ không cho rằng đây là sự tình cờ.

"Đúng là ngoài ý muốn, chẳng lẽ thật sự có cường giả Hóa Thần kỳ giống như Long Sư, ký thác vào cơ thể Chiêm Vân Lượng?" Lục Tiểu Thiên vuốt cằm, trầm ngâm suy nghĩ.
Bình Luận (0)
Comment