Chương 1799: Độc Nhãn Tam Tí Ma Nhân
Chương 1799: Độc Nhãn Tam Tí Ma NhânChương 1799: Độc Nhãn Tam Tí Ma Nhân
Chương 1799: Độc Nhãn Tam Tí Ma Nhân
"Ha ha, được, hiếm khi Cô tộc trưởng có dũng khí như vậy, Hồng mỗ sao có thể không phụng bồi! Vậy chúng ta cứ quyết định như vậy." Thủ lĩnh Tuyết Lĩnh Ma Nhân Hồng Thiên Cương nghe vậy, đầu tiên là sững sờ, sau đó cười lớn.
Viên Thất sờ sau gáy, khó hiểu nói: "Hồng huynh, ngươi đúng là vận khí không tồi, vậy mà có người tự mình đưa đến để ngươi hoạt động gân cốt, lão Viên ta mấy ngày nay buồn bực muốn chết. Họ Cô kia, ngươi nhìn trúng thứ gì trên tế đàn này, nói với ta, chỉ cần ngươi sau đó cùng ta so tài một phen, ta làm chủ, sẽ cho ngươi thứ đói"
"Viên đại tộc trưởng hiểu lầm rồi, Cô mỗ nào dám có ý nghĩ to gan như vậy." Trong lòng Lục Tiểu Thiên đúng là muốn, nhưng lúc này trước mặt nhiều Ma tộc như vậy làm sao có thể ngu ngốc mà thừa nhận.
Trong ánh mắt có vẻ thô lỗ của Viên Thất lóe lên một tia xảo quyệt, nhưng phản ứng của Lục Tiểu Thiên cũng khiến y khá bất ngờ.'Hồng huynh, trước đây không nhìn ra họ Cô này còn có gan như vậy, kẻ này không phải vật trong ao, lúc sau so tài, hãy xuất thủ tàn nhẫn một chút."
"Xem tình hình rồi nói sau." Thủ lĩnh Tuyết Lĩnh Ma Nhân cười khà khà.
"Ơ, không đúng, vậy mà thật sự có gì đó kỳ lạ!" Một lát sau, sắc mặt bốn vị thủ lĩnh Hồng Thiên Cương, Viên Thất đột nhiên thay đổi. Mấy người đều cảm nhận được khí thế khổng lồ gần như không thể địch nổi kia, ma khí ngập trời, như trăng sáng treo trên cao, mà bản thân chỉ là đom đóm nhỏ bé.
"Rốt cuộc là ma vật gì, vậy mà đáng sợ như thết" Thủ lĩnh Huyễn Diệt Ma Điệp Kỷ Tiểu Nga biến sắc, vội vàng lui vê phía sau vài bước."Vậy mà Cô Liệt Hỏa đã nói trúng!"
"Tế đàn này căn bản là âm mưu của Ma tộc bên kia cổ mộ, lợi dụng tế đàn này, còn có rất nhiều tế phẩm để hiến tế cho một lão ma Hóa Thần Kỳ, chư vị ở đây, đều là tế phẩm, còn không mau lui lại!" Lục Tiểu Thiên thấy khí thế kia đã từ dưới đất bốc lên, lập tức quát lớn.
Một câu nói ngắn ngủi khiến cho rất nhiều Ma tộc ở đây, bao gồm cả bốn vị tộc trưởng, đều kinh hãi biến sắc.
"Cô Liệt Hỏa, ngươi đã sớm biết chuyện này, tại sao không báo cáo!" Viên Thất gầm lên.
"Trước đó ta cũng không chắc chắn, cho dù có nói, chuyện bắt gió bắt bóng, các ngươi ai sẽ tin? Không muốn chết thì lấy tế phẩm đi, lui!" Lục Tiểu Thiên quát lớn một tiếng, thân thể đã lao về phía Băng Tủy Nguyệt Khuyết Sa, đồng thời đưa tay chộp lấy Ma Khôi Tổ Ngọc.
"Ma Nhân Hóa Thần Kỳ? Cũng phải chờ y xuất hiện rồi mới nói, tiểu tử ngươi, đừng thừa cơ gây rối!" Tuyết Lĩnh Ma Nhân thập nhị giai đã quát mắng Lục Tiểu Thiên trước đó đã sớm nhìn hắn không vừa mắt, tuy khí tức truyên ra từ tế đàn đã mạnh đến mức khó tin, nhưng vừa hay, tế phẩm mà y cần cũng gần giống với Lục Tiểu Thiên. Giữa hai người càng không có khả năng dừng tay.
Thân thể Lục Tiểu Thiên lao về phía trước, lúc này đã xuất thủ rồi, không bại lộ cũng là không thể.
"Tìm chết!" Tuyết Lĩnh Ma Nhân thập nhị giai chặn đường Lục Tiểu Thiên hai tay vung lên, một thanh băng đao thô kệch dài ba trượng xuất hiện trong tay, điện quang lóe lên, liền chém về phía Lục Tiểu Thiên.
Một tiếng kêu chiến tượng khổng lồ vang lên, Lục Tiểu Thiên sải bước, không quan tâm đến thanh băng đao dài ba trượng đang chém xuống kia, mặc cho nó rơi xuống.
"Người này không phải Cô Liệt Hỏa!" Lúc này Viên Thất mấy vị thủ lĩnh có thực lực hơn người trước tiên phản ứng lại. Bọn họ vừa mới hoàn hồn, hai tay Lục Tiểu Thiên đã vươn lên, dùng tay đỡ đao.
"Lực đạo thật là cường hãn, có chút giống đại yêu Viêm Bạo Yêu Tượng!" Hồng Thiên Cương cũng lộ vẻ kinh ngạc nói.
"Con mẹ nó, không ngờ lại có gian tế Yêu tộc trà trộn vào Toái Tinh Cốc chúng ta, xem lão tử lột da nó đây.
Hồng Thiên Cương ngoài miệng nói vậy, nhưng lại không có chút dấu hiệu hành động nào. Liếc mắt nhìn Viên Thất và mấy người khác, sự chú ý của bọn họ đều đặt trên khí tức của Ma Nhân cấp Hóa Thần. Có nhiều cường giả Ma tộc ở đây như vậy, bọn họ không sợ Lục Tiểu Thiên giả mạo Cô Liệt Hỏa này có thể lật trời.
Xet! Lực đạo thật mạnh, Băng đao của Tuyết Lĩnh Ma Nhân thập nhị giai rơi xuống, nhưng lại cảm giác bị đối phương nắm chặt không thể động đậy.
"Tuyết Ma Sương Hàng!" Tuyết Lĩnh Ma Nhân quát lớn một tiếng, trên băng đao, một lượng lớn sương trắng bốc lên, các Ma tộc thập nhị giai khác không tự chủ được lùi lại. Ban đầu bọn họ hy vọng có thể ép Lục Tiểu Thiên lùi lại, hoặc để Lục Tiểu Thiên vận chuyển pháp lực tự bảo vệ mình, giảm bớt công kích của Lục Tiểu Thiên. Ai ngờ công kích của Lục Tiểu Thiên không giảm, còn nhanh hơn gấp mấy lần so với trước.
Âm! Lục Tiểu Thiên trực tiếp đánh ra một chưởng. Một cỗ yêu kình cuồng dã quét ngang mà ra.
Tuyết Lĩnh Ma Nhân thập nhị giai vốn đã kém tứ đại tộc trưởng một bậc, lúc này Lục Tiểu Thiên sử dụng Thôn Hồn Đại Pháp, trong lúc bất ngờ làm sao có thể ngăn cản được một thể tu như Lục Tiểu Thiên bạo phát trong khoảng cách gần.
Tuy nhiên Tuyết Lĩnh Ma Nhân này cũng không phải kẻ dễ đối phó, một bộ giáp dày xuất hiện trên ngực y, tuy bị Lục Tiểu một chưởng Thiên đánh bay, giáp ngực vỡ vụn, thân hình to lớn bay ngược trên không trung có vẻ khá chật vật, nhưng vết thương không nặng. Tuy nhiên trong tình huống này, nếu Lục Tiểu Thiên truy kích, đối với y dĩ nhiên là cực kỳ nguy hiểm. Trong lòng Tuyết Lĩnh Ma Nhân thập nhị giai kinh hãi, không ngờ Cô Liệt Hỏa giả mạo lại lợi hại như vậy, chỉ trong một chiêu đã khiến y lộ ra bại tướng.
Lục Tiểu Thiên tự nhiên không chú ý đến Tuyết Lĩnh Ma Nhân này, nhân cơ hội đánh lui đối phương, Lục Tiểu Thiên đưa tay vớt Băng Tủy Nguyệt Khuyết Sa vào tay.
Một phần sự chú ý của đám Ma tộc trên tế đàn bị Lục Tiểu Thiên thu hút, những cường giả này cũng không ngờ Tuyết Lĩnh Ma Nhân Khuông Kính có thực lực khá mạnh lại bị Cô Liệt Hỏa giả mạo đánh bay chỉ trong một chiêu, thậm chí bọn họ còn chưa kịp phản ứng thì Lục Tiểu Thiên đã thu hết cả bình Băng Tủy Nguyệt Khuyết Sa vào túi.
Đồng thời khối Ma Khôi Tổ Ngọc kia cũng bay về phía Lục Tiểu Thiên, mấy tên Ma tộc không nhịn được muốn xuất thủ. Tế đàn đã xuất hiện rung chuyển như trời long đất lở. Vết nứt trên mặt đất ngày càng rộng, trong nháy mắt kéo dài đến vài trượng, vài chục trượng, thậm chí trăm trượng, càng nhiều Cổ Ma chỉ khí từ bên trong bốc lên.
Một cái kén khổng lồ màu vàng trong suốt cũng từ khe nứt bay lên giữa không trung, âm vang nổ tung. Khí tức cường đại trong nháy mắt gần như khiến tất cả Ma tộc không thể ngẩng đầu lên được. Trong cái kén vừa nổ tung kia, lộ ra một ma nhân với cái đầu tròn, không có mũi không có tai, trên mặt chỉ mọc một cặp mắt to và một cái miệng, và một tay thứ ba mọc từ ngực.
Ma nhân này mở con mắt độc nhất ra, ánh mắt mê man nhìn quanh bốn phía. Trong sự mê man mang theo một cỗ khát máu và sát khí cực độ. Cánh tay ở ngực đột nhiên duỗi dài ra, chộp tới một Ngân Bối Ma Viên thập nhị giai gần nhất, tốc độ nhanh đến mức khiến người ta khó lòng phản ứng.
Ngân Bối Ma Viên thập nhị giai kia sợ đến hồn phi phách tán, nào còn chút chiến ý nào, cũng không để ý đến bảo vật trên tế đàn rơi vãi khắp nơi. Y lóe lên bay về phía ngoài tế đàn. Nhưng cho dù tốc độ của y có nhanh hơn nữa, cũng không nhanh bằng cánh tay thứ ba của Ma Nhân cấp Hóa Thần.
"Gào!" Ngân Bối Ma Viên thập nhị giai như một con dã thú bất lực, bị cánh tay thứ ba của Độc Nhãn Tam Tí Ma Nhân nắm trong tay, mặc cho y giấy giụa thế nào, tế ra ma khí trường kiếm chém lên bàn tay khổng lồ kia cũng không thể làm gì được. Cường giả thập nhị giai, bất kể là đối với Ma tộc hay Nhân tộc, đều đã là cường giả đứng trên đỉnh kim tự tháp, lúc này lại như không có chút sức lực nào.