Chương 1803: Người quen cũ
Chương 1803: Người quen cũChương 1803: Người quen cũ
Chương 1803: Người quen cũ
Hạng Nhất Hàng nghiến răng, cây băng phiến khổng lồ bỗng nhiên nổ tung, một luồng hàn khí kinh người thổi ra xung quanh. Đấu Cuồng Hổ và Ma Hạt nữ Phong Linh biến sắc, nhanh chóng lùi lại, cố gắng tránh xa trung tâm luồng hàn khí này.
Lục Tiểu Thiên lại không né tránh, một lớp sương giá phủ lên Phiêu Miểu Kiếm Thai, nhưng trong nháy mắt, Hạng Nhất Hàng đã biến mất.
Lại dùng đến Ẩn Linh Đỉnh? Lục Tiểu Thiên hừ lạnh một tiếng, phản ứng cũng không chậm, ngay khi Hạng Nhất Hàng vừa biến mất, kiếm thai mất đi phương hướng, trong nháy mắt biến thành tám thanh phi kiếm, đan xen qua lại trong không vực phụ cận.
Một tiếng kêu đau vang lên, một trong tám thanh phi kiếm lại dính đầy máu.
"Giúp ta định vị vị trí của tên gia hỏa đó." Lục Tiểu Thiên vừa rồi lợi dụng tám thanh Phiêu Miểu phi kiếm giảo sát một trận trong không gian tương đối nhỏ hẹp.
Cho dù Hạng Nhất Hàng có sử dụng Ẩn Linh Đỉnh cũng không thể dịch chuyển tức thời, vội vàng chạy trốn, tự nhiên không thể hoàn toàn tránh được. Chỉ là đối phương lại trúng một kiếm của hắn, hiện tại đã chạy được một khoảng cách. Ẩn Linh Đỉnh kia cực kỳ thần dị, không phải ảo thuật, ngay cả Chân Huyễn Băng Đồng của hắn cũng không nhìn ra được sơ hở. Tuy nhiên, Chân Huyễn Băng Đồng không thể đối phó được, không có nghĩa là Long Sư với nguyên thần cấp Hóa Thần không thể khóa được.
Sau khi chém trúng đối phương một kiếm nữa, Lục Tiểu Thiên liền gọi ra nguyên thần của Long Sư.
"Hướng Đông Bắc, tốc độ của đối phương không chậm, hẳn là đã sử dụng một loại cấm thuật nào đó. Cái giá không nhỏ. Ngươi muốn đuổi theo y, không dễ dàng. Nhưng nếu cứ đuổi theo, cũng chỉ là chuyện sớm muộn." Quả nhiên, Long Sư lập tức cảm ứng được phương vị cụ thể của đối phương.
"Lại trốn được một mạng, xem ra mạng của tên gia hỏa này vẫn còn chưa tới lúc tuyệt." Lục Tiểu Thiên sờ sờ cằm nói.
"Lục huynh đệ, không đuổi theo sao?" Đấu Cuồng Hổ và Phong Linh tiến lên, vẻ mặt có chút chưa thỏa mãn.
"Không đuổi theo nữa, nếu tiếp tục đuổi theo, chúng ta có thể sẽ bị người của đối phương bao vây." Lục Tiểu Thiên lắc đầu. Hơn nữa Hạng Nhất Hàng liên tiếp trúng hai kiếm của hắn, đặc biệt là một kiếm ở não bộ, kiếm ý nhập não, rất khó khu trừ. Cho dù chạy về, cũng đủ y chịu khổ, thậm chí thực lực đại giảm, cũng rất có thể.
"Tên này còn có viện trợ? Tại sao không đợi viện trợ của y đến rồi mới hạ thủ? Mà lại mời ta và Phong Linh?" Đấu Cuồng Hổ có chút khó hiểu.
"Đương nhiên là thấy Cổ Ma Bình trên tay ta, còn có ma khí thu thập được đối với hai người các ngươi rất hữu dụng. Dùng lợi dụ dỗ, nếu đổi lại là hai Ma tộc khác, chắc chắn sẽ liên thủ với y để trừ khử ta. Chỉ là không ngờ hai người chúng ta lại là người quen cũ, càng không ngờ Đấu huynh ngươi lại không tiếc sức giúp ta như vậy. Ân tình này, ta xin ghi nhớ. Việc Đấu huynh và Phong Linh đạo hữu xuất hiện chỉ là tình cờ, Hạng Nhất Hàng dám trở mặt với ta, chắc chắn là đã có tính toán từ trước. Sở dĩ giữa đường lại đổi ý mời hai người, chắc chắn là vì xung đột lợi ích với hai người nhỏ hơn một chút, muốn kiếm thêm nhiều lợi ích hơn. Kết quả không ngờ lại trộm gà không được còn mất nắm gạo, phỏng chừng Hạng Nhất Hàng bây giờ ruột gan đều hối hận đến xanh cả rồi. Bây giờ đối phương căm hận bỏ chạy, chắc chắn sẽ sử dụng những hậu thủ khác, chúng ta đuổi theo nữa, chỉ sợ sẽ gặp phải những cường địch khác." Lục Tiểu Thiên nhìn Đấu Cuồng Hổ một cái, hợp tác với Đấu Cuồng Hổ, cũng chỉ giới hạn ở lần lấy Kết Anh Quả kia. Cũng không nói là ai giúp ai, chỉ là cùng nhau chiến đấu qua, không ngờ Đấu Cuồng Hổ lại có nghĩa khí như vậy.
"Có thể khiến Lục huynh nợ ta một ân tình thì đúng là lời to rồi. Vừa nãy nghe tên gia hỏa kia nói Lục huynh đã là Luyện Đan đại tông sư? Có đúng không vậy?" Đấu Cuồng Hổ nhanh chóng chuyển chủ đề, vẻ mặt không thể tin nổi mà hỏi.
ebookshop.vn
"Đúng vậy, xem ra hai vị đạo hữu lâu rồi chưa dạo chơi ở Hạng quốc." Lục Tiểu Thiên gật đầu, chuyện này gần như cả thiên hạ đều biết, tự nhiên không cần phải phủ nhận.
"Ha ha, tốt, tốt, có thể kết giao với một Luyện Đan đại tông sư, e rằng đây là một trong những việc đúng đắn nhất ta từng làm trong đời." Đấu Cuồng Hổ nghe vậy cười lớn,Lục huynh thật không có ý tứ, sớm biết Lục huynh có tạo nghệ cao như vậy trên con đường đan đạo, lúc trước ta cũng không đến nỗi phải chạy đôn chạy đáo vì một viên Kết Anh Đan."
"Lúc trước tu vi còn thấp như vậy, làm sao dám tùy tiện tiết lộ trình độ luyện đan của mình. Vị Phong Linh đạo hữu này, xem ra có giao tình không bình thường với Đấu huynh, sao không giới thiệu lại cho ta một chút?" Lục Tiểu Thiên đưa mắt nhìn sang Ma Hạt nữ Phong Linh bên cạnh nói. Người cùng hắn kề vai chiến đấu chỉ có Đấu Cuồng Hổ, Phong Linh có thể cùng Đấu Cuồng Hổ đồng tâm hiệp lực như vậy, hiển nhiên quan hệ không hề tâm thường.
"Lục huynh thật tinh mắt, không lâu sau khi chia tay Lục huynh, ta đã gặp Phong Linh, sau đó trải qua không ít trắc trở, cuối cùng kết thành đạo lữ." Đấu Cuông Hổ đắc ý cười nói.
"Vậy thì chúc mừng hai vị, nơi này không phải chỗ để nói chuyện, nếu hai vị có thời gian, có thể cùng ta đến Hạng Đô, để ta làm tròn bổn phận của chủ nhà." Lục Tiểu Thiên nhìn quanh một chút, Hạng Nhất Hàng tuy đã đi, nhưng sự đề phòng của hắn không hề giảm bớt.
"Vừa mới có được Cổ Ma chỉ khí, hai người phu phụ ta phải quay về bế quan một thời gian, đợi ngày nào đó thần công đại thành, nhất định đến Hạng Đô làm phiền Lục huynh, sau này nếu có phiền phức gì về đan dược thì phải nhờ Lục huynh rồi." Đấu Cuồng Hổ lắc đầu, sau đó mong đợi nói: "Ta thấy Lục huynh không có việc gì, ở tế đàn cũng đã lấy được thứ mình muốn, chi bằng đến động phủ của ta làm khách."
"Chỉ là luyện đan dược giúp thôi, không có gì to tát, ta còn có chút việc phải xử lý ở Hạng Đô, tạm thời không đến chỗ Đấu huynh được. Đấu huynh, cáo từ." Lục Tiểu Thiên chắp tay nói.
"Cách biệt trăm năm, gặp lại cũng chỉ ngắn ngủi như vậy. Thôi được, đã biết nơi ở của Lục huynh, về sau có nhiều thời gian, chúng ta hẹn gặp lại!" Đấu Cuồng Hổ và Phong Linh đáp lễ Lục Tiểu Thiên.
"Trước đây hình như chưa từng nghe phu quân nhắc đến người này." Phong Linh thấy Lục Tiểu Thiên rời đi, kinh ngạc nhìn Đấu Cuồng Hổ nói. Biết quan hệ đạo lữ của bọn họ, cũng chỉ có hai vị chí giao của Phong Linh. Đây là lần đầu tiên nàng thấy Đấu Cuồng Hổ chủ động thừa nhận chuyện này trước mặt người khác, có thể thấy đối phương cũng có chút phân lượng trong lòng Đấu Cuồng Hổ.
"Thời gian xa cách quá lâu, ai biết Lục huynh còn sống hay không. Người này làm việc cực kỳ khiêm tốn, nhưng mưu trí hơn người. Lúc trước nếu không liên thủ với người này, ta e rằng không qua được kiếp nạn của yêu nghiệt Hạng Tư Thành và Yêu Nghê thập giai. Huống chi là có thành tựu của ngày hôm nay." Đấu Cuồng Hổ lắc đầu cảm khái nói.
"Đã nhiều năm như vậy, phu quân quả là người niệm tình xưa nghĩa cũ. Chỉ là không biết đối phương có giống như phu quân, coi trọng tình nghĩa năm đó hay không." Phong Linh cảm thán một tiếng, nếu không có tính tình như vậy của Đấu Cuồng Hổ, hai người bọn họ e rằng cũng khó mà đến được với nhau.
"Có lẽ không coi trọng như ta, nhưng liên thủ với người này, chỉ cân bản thân không có ý đồ xấu, thì không cần lo lắng hắn sẽ đâm sau lưng mình. Lúc trước đối phương chỉ là Kim Đan kỳ, muốn lấy Kết Anh Quả trong tay ta dễ như trở bàn tay, nhưng hắn không hề có ý nghĩ này."
Nghĩ đến lúc trước khi chia tay Lục Tiểu Thiên, thực lực của Lục Tiểu Thiên hơn bản thân y không ít, hơn nữa còn có Cự Thạch nhất tộc tương trợ. Cho dù là đơn đả độc đấu, Đấu Cuồng Hổ cũng không cảm thấy bản thân có khả năng may mắn thoát khỏi.
"Khó trách, đến cảnh giới của chúng ta, sau này tiến vào Linh Khư Bí Cảnh, quả thực cần có vài bằng hữu đáng tin cậy." Phong Linh gật đầu nói.