Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1813 - Chương 1813: Kích Sát

Chương 1813: Kích sát Chương 1813: Kích sátChương 1813: Kích sát

Chuong 1813: Kich sat

Lại còn là một Trận Pháp Sư! Nhìn thấy Huyết Đỉnh Luyện Ma Trận này, trong lòng Triệu Thiên Dưỡng chợt dâng lên một cảm giác không lành, liên tưởng đến việc Tiêu Kình Lôi, Mông Sơn lão quái gặp phải, có lẽ tiểu tử này đã sớm liệu được sẽ có người chặn đường hắn, mình có thể chỉ là nằm ngoài dự liệu.

Chỉ trong khoảnh khắc này, Lục Tiểu Thiên đã đưa tay nắm lấy một dây đàn cổ tranh màu kim ngân khác. Triệu Thiên Dưỡng vận lực kéo một cái, một cỗ lực lượng khổng lồ từ đầu dây đàn cổ tranh ập tới, suýt chút nữa kéo cả Triệu Thiên Dưỡng qua.

Pháp thể song tu, quả nhiên khó đối phó, chỉ bằng cỗ lực lượng khổng lồ này, trình độ của đối phương ở trên con đường thể tu tuyệt đối không chỉ là Thể Tu thập giai đơn giản như vậy, khí tức yêu ma hóa trên người, cũng không biết là đã sử dụng công pháp lợi hại gì. Bản thân khi ở thời kì toàn thịnh thì không sợ, nhưng lúc này đã tiêu hao quá nhiều, đấu lực lại có chút không địch lại.

Trong lòng Triệu Thiên Dưỡng hiện lên vài phần hung ác, dây đàn cổ tranh màu kim ngân bị Lục Tiểu Thiên dùng Thôn Hồn Đại Pháp kéo lấy đột nhiên nổ tung, phân tán thành năm sợi tơ, như có sinh mệnh, đâm về phía yếu hại của Lục Tiểu Thiên.

Sự việc xảy ra đột ngột, khoảng cách lại gần, dù là Lục Tiểu Thiên, lúc này cũng không kịp né tránh, chỉ dựa vào Như Ý Chiến Giáp, căn bản không thể hoàn toàn ngăn cản năm sợi tơ phân tán này.

Trong mắt Triệu Thiên Dưỡng mang theo vài phần đắc ý, cường giả chết dưới sát chiêu này của lão không dưới năm người. Tiểu tử trước mắt này có thể bức lão phải dùng đến thủ đoạn cuối cùng này, dù có chết cũng đủ để tự hào.

Nhưng sự đắc ý của Triệu Thiên Dưỡng rất nhanh biến thành kinh ngạc, chỉ thấy một cỗ thi khí nồng đậm cuồn cuộn, khi lão nhìn rõ thì một tiếng gào thét thống khổ của thi vật vang vọng đất trời. Chỉ thấy một con Quật Viên luyện thi có thân hình cao lớn hơn Lục Tiểu Thiên một đoạn, trên thân luyện thi có bốn trong năm sợi dây đàn cổ tranh màu kim ngân đâm vào, còn một sợi bị Lục Tiểu Thiên nắm trong tay. Phạm La chân hỏa đã từ trong lòng bàn tay Lục Tiểu Thiên thiêu đốt tới.

"Lão phu liều mạng với ngươi!" Triệu Thiên Dưỡng làm sao ngờ được Lục Tiểu Thiên còn có một con Quật Viên luyện thi thập nhị giai mà mãi đến bây giờ mới sử dụng. Tiểu tử này quả thật rất bình tĩnh. Triệu Thiên Dưỡng hét lớn một tiếng, phun ra một ngụm tỉnh huyết đánh lên dây đàn cổ tranh màu kim ngân mà Lục Tiểu Thiên đang nắm. Một cỗ Kim chi Chân Ý mạnh mẽ đến cực điểm, dường như muốn xé rách đất trời theo dây đàn cổ tranh nhỏ như lông trâu điên cuồng lao tới.

Ngay cả Phạm La chân hỏa dường như cũng khó lòng chống đỡ được, Lục Tiểu Thiên đã điều động phần lớn Phạm La chân hỏa để phong bế thương thế trong cơ thể, lúc này có thể điều động được rất ít. Mặc dù Quật Viên luyện thi đã đạt tới thập nhị giai, nhưng thủ đoạn của Triệu Thiên Dưỡng quá sắc bén. Dù là nhục thân của luyện thi, bị bốn dây đàn cổ tranh kim ngân đâm vào cùng lúc cũng không chịu nổi, căn bản không thể xuất thủ giúp đỡ vào lúc này.

Lúc này, cuộc chiến giữa hai người đã đến thời khắc nguy cấp nhất, căn bản không có khả năng rút lui. Lục Tiểu Thiên cắn răng, vung tay lên, một thanh tiểu kiếm màu xanh lam dài vài tấc bay ra, mang theo một luồng ánh sáng xanh lam dịu nhẹ.

Ánh sáng xanh lam như gợn sóng tản ra xung quanh, chấn động ra xa.

"Đây... đây la Triệu Thiên Dưỡng nhìn thấy thanh tiểu kiếm màu xanh lam này, sắc mặt không khỏi kinh hãi. Trong ánh mắt khiếp sợ của Triệu Thiên Dưỡng, thanh tiểu kiếm màu xanh lam này lóe lên linh quang, đã bay tới trước mi tâm Triệu Thiên Dưỡng.

Triệu Thiên Dưỡng thất hồn bạt vía, há miệng phun ra một khối kim sắc tiểu thuẫn đúng lúc chắn trước Thủy Linh Kiếm. Cái kim sắc tiểu thuẫn kia trông vô cùng kiên cố, còn Thủy Linh Kiếm lại là một thanh tiểu kiếm được tạo thành từ linh thủy cực kỳ mềm mại.

Nhưng khi hai bên va chạm, thân kiếm của Thủy Linh Kiếm lại như nước thấm vào trong, không một tiếng động. Đầu kiếm dừng lại trên kim sắc tiểu thuẫn, giao phong với Kim chi Chân Ý trên đó.

"Không!" Triệu Thiên Dưỡng hét lớn một tiếng, lúc này Thủy Linh Kiếm xuyên qua kim sắc tiểu thuẫn, lóe lên rồi biến mất ở mi tâm Triệu Thiên Dưỡng.

Mất đi sự khống chế của Triệu Thiên Dưỡng, mấy dây đàn cổ tranh kim ngân như mất đi sinh mệnh mà mềm oặt xuống. Ngược lại, ngọn núi nhỏ màu vàng kia là do linh phù tạo thành, không bị ảnh hưởng bởi Triệu Thiên Dưỡng, phá vỡ sự ngăn cản của Huyết Đỉnh Luyện Ma Trận, hung hăng đập xuống đỉnh đầu Lục Tiểu Thiên.

Phụt, Lục Tiểu Thiên bị đè đến mức phun ra một ngụm máu, hai mắt Quật Viên luyện thi lúc này cũng mờ mit vô quang, một người một vượn hợp sức mới từ từ nâng ngọn núi nhỏ màu vàng lên. Khiến cho nguyên anh của Triệu Thiên Dưỡng lộ ra vẻ mặt oán độc, hoảng sợ muốn bỏ chạy. Lục Tiểu Thiên hừ lạnh một tiếng, búng tay một cái, mấy tấm Câu Hồn Võng bay ra, phong tỏa đường chạy trốn của nguyên anh Triệu Thiên Dưỡng. Câu Hồn Võng không cần tiêu hao thêm pháp lực, chỉ cần dùng phó nguyên thần khống chế là được, sẽ không ảnh hưởng đến việc Lục Tiểu Thiên và Quật Viên luyện thi hợp lực đối phó ngọn núi vàng.

Cho đến khi phù lực trên ngọn núi vàng này cạn kiệt, Lục Tiểu Thiên mới cảm thấy bản thân đã kiệt sức, không còn chút hình tượng nào, ngồi bệt xuống đất thở hổn hển. Còn Quật Viên luyện thi lúc này giống như một con chó chết nằm trên mặt đất, hai mắt mờ mịt vô hồn, thân thể cường tráng thỉnh thoảng lại co giật một chút.

Vẻ mặt Lục Tiểu Thiên bất đắc dĩ, tốn không ít tâm tư mới luyện chế ra Quật Viên luyện thi thập nhị giai này, không phải nói thực lực của thứ này không được. Trên thực tế Quật Viên luyện thi khá là cường hãn, nhục thân phòng ngự càng hơn người một bậc. Nhưng đối thủ lại là Triệu Thiên Dưỡng loại cường giả đã lĩnh ngộ Kim chi Chân Ý, thực lực còn trên cả lục đại gia chủ.

Lục Tiểu Thiên hiện giờ dù sao cũng chỉ là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, đối phó với đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ bình thường, phần thắng không nhỏ, nhưng khi đối mặt với lục đại gia chủ, sẽ là một trận chiến khó khăn, phần thắng cũng không lớn.

Triệu Thiên Dưỡng cuối cùng tách ra năm sợi dây đàn cổ tranh kim ngân thành một kích tất sát. Đổi lại là Lục Tiểu Thiên, cho dù có sử dụng Thôn Hồn Đại Pháp, cũng tuyệt đối không đỡ nổi. Kim chi Chân Ý trong cơ thể Lục Tiểu Thiên miễn cưỡng mới có thể áp chế, một khi bị đánh trúng lần nữa, khó có cơ hội may mắn thoát khỏi. Thời khắc mấu chốt, thả Quật Viên luyện thi ra đỡ giúp hắn một kích tất sát này.

Quật Viên luyện thi bị Kim chi Chân Ý vượt qua cảnh giới quán thể, trong cơ thể không giống như Lục Tiểu Thiên có Phạm La chân hỏa trấn áp, nhưng vẫn không bị Kim chi Chân Ý cắt thành mảnh nhỏ, mức độ cường hãn của nhục thân luyện thi này đã vượt quá dự liệu của Lục Tiểu Thiên.

Trải qua trận chiến này, e rằng Quật Viên luyện thi phải nghỉ ngơi một thời gian dài mới có thể sử dụng lại được.

"Một kiếm chứa Thủy chi Chân Ý, thực lực còn trên cả thời kỳ toàn thịnh của lão phu, trận chiến này, lão phu thua không oan." Cuối cùng bị mấy tấm Câu Hồn Võng vây khốn không thể thoát ra được, Triệu Thiên Dưỡng mệt mỏi rã rời, yếu ớt nhìn Lục Tiểu Thiên một cái.

"Ngươi có biết, rơi vào tay ta kết cục sẽ như thế nào không?" Lục Tiểu Thiên suy yếu đứng dậy, đi đến bên cạnh thi thể Triệu Thiên Dưỡng, thu thập số máu còn lại, một đường chạy đến Vô Thương Hồ, Bức Vương pháp dực đã tiêu hao không ít tinh huyết, dĩ nhiên là không thể lãng phí tinh huyết của Triệu Thiên Dưỡng.

"Cùng lắm cũng chỉ bị ngươi tế vào trận pháp đó thôi." Triệu Thiên Dưỡng cười lạnh một tiếng.

"Xem ra ngươi đã có giác ngộ này, như vậy thì tốt quá rồi." Lục Tiểu Thiên vươn tay chộp một cái, một đạo kiếm quang từ xa phá không bay tới, trực tiếp chém về phía nguyên anh của Triệu Thiên Dưỡng.
Bình Luận (0)
Comment