Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1831 - Chương 1832: Giết Mãng

Chương 1832: Giết Mãng Chương 1832: Giết MãngChương 1832: Giết Mãng

Chuong 1832: Giet Mang

"Muốn chạy?" Lục Tiểu Thiên thấy Huyết Duc Hỏa Mãng Yêu thập nhị giai chui xuống biển, cũng liền lao theo xuống. Tuy hắn là Pháp Thể song tu, nhưng khoảng cách khống chế tám thanh phi kiếm cũng không nên quá xa, nếu không uy thế sẽ giảm đi rất nhiều. Nhưng để Huyết Dực Hỏa Mãng Yêu này chạy thoát, Lục Tiểu Thiên làm sao cam tâm.

Sau đại chiến với Triệu Thiên Dưỡng, rồi sau đó lại tiến vào không gian quỷ dị, tinh phách yêu thú cao giai trong tay hắn đã tiêu hao hết, bây giờ đúng lúc bổ sung thêm vài con. Trong đó, thứ quý giá nhất chính là của con Huyết Dực Hỏa Mãng Yêu này.

Lục Tiểu Thiên bám sát theo xuống nước, Huyết Dực Hỏa Mãng Yêu hóa thành một đạo độn quang màu đỏ, trong nháy mắt đã chạy ra xa mấy trăm trượng. Ở trong nước, trong tình huống bình thường, tốc độ của Lục Tiểu Thiên cũng không thể đuổi kịp yêu vật này. Lục Tiểu Thiên không chút do dự, trực tiếp sử dụng Ngưng Thủy Bạng Ngọc, kịp thời chặn trước mặt Huyết Dực Hỏa Mãng Yêu.

Huyết Dực Hỏa Mãng Yêu không ngờ tốc độ của Lục Tiểu Thiên trong biển lại kinh người như vậy, đường này không thông, giật mình vội vàng phá nước chui ra. Vừa mới chui ra khỏi mặt nước, chỉ còn lại một con Lam Hà Yêu và Hải Xà Yêu thập nhất giai đang khổ sở chống đỡ. Trên mặt biển nổi lên hai mảnh thi thể, rõ ràng là bị kiếm quang chém làm đôi.

Cứ mỗi một yêu tu chết đi, công kích rơi vào trên người yêu tu khác sẽ tăng lên gấp bội, trong tình thế giảm bên này tăng bên kia thế này, thời gian yêu tu có thể chống đỡ càng lúc càng ngắn. Lại một tiếng kêu thảm thiết vang lên. Con Lam Hà Yêu cuối cùng bị một thanh Phiêu Miểu phi kiếm xuyên qua người. Chỉ còn lại Hải Xà Yêu thập nhất giai cũng bị thương nặng.

Huyết Dực Hỏa Mãng Yêu nào dám dừng lại một chút, hai cánh võ một cái, phá không bay về phía xa.

Lục Tiểu Thiên thấy Hải Xà Yêu cũng bị trọng thương, ẩn vào trong vòng vây của ba tu sĩ Nguyên Anh kỳ Giang Tự Tại, tình thế nguy cấp, bèn giơ tay thu hồi tám thanh phi kiếm, bám theo đuổi phía sau.

Tốc độ uyết Dực Hỏa Mãng Yêu cực nhanh, Lục Tiểu Thiên sử dụng Huyết Cương độn, cũng không chậm, nhưng vẫn luôn chậm hơn mấy trăm trượng, không thể đuổi kịp.

"Bằng hữu Nhân tộc, hà tất phải đuổi cùng giết tận, thả ta đi, bảo vật trên người ta đều để lại, sau này tuyệt đối không xâm phạm Ly Thủy thành nữa, như thế nào?" Thấy Lục Tiểu Thiên như hình với bóng bám theo, Huyết Dực Hỏa Mãng Yêu lúc trước xuống nước cũng không hoàn toàn là muốn mượn đường thủy để chạy trốn, thực tế tốc độ ở trong nước không phải là sở trường của nó. Mà là mượn sự che chở của nước biển, lặng lẽ gửi phù chú cầu cứu đến hai cường giả khác của Yêu tộc có thực lực không thua kém nó.

Sau đó lại bay lên không trung. Nếu Lục Tiểu Thiên cứ như vậy mà bỏ đi thì tốt nhất, dù sao đã thấy thực lực của Lục Tiểu Thiên, trong tình huống so tốc độ và so tiêu hao như vậy, Huyết Dực Hỏa Mãng Yêu tự nhận không địch lại người này. Nếu người phía sau không buông tha, không còn lựa chọn nào khác, Huyết Dực Hỏa Mãng Yêu cũng chỉ có thể cố gắng kéo dài đến khi hai đồng bọn khác đến rồi cùng nhau đánh trả người này.

Chỉ là lời vừa dứt, Huyết Dực Hỏa Mãng Yêu lại không cảm ứng được Lục Tiểu Thiên phía sau nữa.

"Đi đâu rồi?" Huyết Dực Hỏa Mãng Yêu giật mình, nó vốn dĩ gan to bằng trời, nhưng người giao chiến với nó, không chỉ có nhiều thân thông mà còn đều rất mạnh, ví dụ như bảo vật dùng dưới nước, không thi triển Thủy Độn mà tốc độ còn nhanh hơn nó, không phải bảo vật dưới nước thì là gì. Rồi ba mươi sáu mảnh lá bạc đã trấn áp Yêu Thi Quy thập nhất giai đến chết. Linh Hỏa màu xanh trắng đã dập tắt ba giọt Độc Hỏa Dịch của nó, không có cái nào không phải là vật cực kỳ lợi hại, vậy mà đều là từ tay người này mà ra.

"Ở trước mặt ngươi." Sau một giọng nói bình thản, Lục Tiểu Thiên tung một quyền, Huyết Cương chi lực hóa thành một con cự viên màu máu gầm lên giận dữ vung quyền đánh về phía Huyết Dực Hỏa Mãng Yêu. Tu luyện đến trình độ này, có một số thủ đoạn Lục Tiểu Thiên không còn kiêng kị nữa, dù sao đứng ở độ cao khác nhau, tâm nhìn cá nhân cũng sẽ khác nhau, trước kia những nơi cần phải dốc hết tâm sức, cần phải che giấu thực lực, Lục Tiểu Thiên tuyệt đối sẽ không để lộ ra quá nhiều. Nhưng hiện tại cường giả có thể khiến Lục Tiểu Thiên kiêng kị đã không còn nhiều, có một số thủ đoạn, đã không cần thiết phải che giấu nữa.

Từ tận đáy lòng, Lục Tiểu Thiên không phải là loại người thích bị trói buộc. Vì vậy, hắn sẽ không để ý việc bị người khác nhìn ra hắn là Pháp Thể song tu, cũng không còn quan tâm đến việc bị người khác biết đến Thất Cấp Phù Đồ, Phiêu Miểu Kiếm Trận, thậm chí là Phạm La chân hỏa của hắn, cho dù biết thì đã sao, muốn đánh bại hắn từ phía chính diện không phải là chuyện dễ dàng.

Đương nhiên, trừ những thần thông như Thuấn Di chi thuật ra, khi có nhiều người, Lục Tiểu Thiên vẫn sẽ không chủ động bộc lộ. Mà sau khi trở thành thể tu thập nhị giai, khi sử dụng Thuấn Kính để thi triển Thuấn Di thần thông, hắn đã cố ý tránh người và yêu thú trên phi thuyền. Từ khi đột phá đến thể tu thập nhị giai, mỗi lần sử dụng Thuấn Kính, khoảng cách so với trước đây lại tăng thêm gần ba trăm trượng, Lục Tiểu Thiên cũng cảm thấy khó hiểu.

Linh viên bôn tẩu, Lục Tiểu Thiên không định giữ lại nữa, hai tay vung lên, tám thanh phi kiếm bay ra, hợp thành một thể, bao bọc Lục Tiểu Thiên ở bên trong.

"Thuấn Di thần thông!" Huyết Dực Hỏa Mãng Yêu vừa đánh tan con huyết viên gầm thét lao đến, Phiêu Miểu Kiếm Thai đã bay tới trước mặt, không cho nó một chút cơ hội thở dốc.

Hai cánh Huyết Dực Hỏa Mãng Yêu dang rộng, thân hình tăng vọt đến hơn trăm trượng. Trên đỉnh đầu một khối thịt nhô lên, mơ hồ có một chiếc sừng mọc ra.

"Mãng hóa Giao!!!?" Lục Tiểu Thiên thầm giật mình, Giao có nhiều loại, đa số là do dòng dõi thức tỉnh huyết mạch tổ tiên, chỉ có số ít là do tự mình khổ tu mà thành, loại yêu vật này thủ đoạn càng lợi hại hơn.

Huyết Dực Hỏa Mãng Yêu bay lượn trên không trung, khối thịt kia cũng không phải chiếc sừng mà phân hóa ra hai hư ảnh cự mãng, hoặc nói là ba cái đầu chính xác hơn. Mỗi cái đầu mãng há ra, phun ra một luồng hồng quang yêu di.

"Tam Thủ Mãng Yêu?" Lục Tiểu Thiên nhìn thấy Huyết Dực Xích Mãng Yêu này, không khỏi nheo mắt, cảnh tượng trước mắt khiến hắn nhớ tới Tam Thủ Xà Yêu Bích Quỳnh năm xưa, khiến hắn mấy lần suýt chết. Mà uy năng của luồng hồng quang yêu dị này đã rất giống với Bích Quỳnh Yêu Tức năm đó.

Lại gặp phải kẻ địch tương tự, ánh mắt Lục Tiểu Thiên đột nhiên trở nên sắc bén. Phiêu Miểu Kiếm Thai chém vào trong màn hồng quang yêu dị này, hồng quang khắp nơi, giống như một tấm lưới lớn bao phủ Phiêu Miểu Kiếm Thai. Ngay cả với uy lực của Phiêu Miểu Kiếm Thai, cũng bị mắc kẹt trong hồng quang, tốc độ dần chậm lại. Hồng quang này chính là tôn tại giống như kiếm vực, Huyết Dực Hỏa Mãng Yêu cũng đã bước vào cảnh giới này, yêu lực không tâm thường. Liên tục giao nhau và triệt tiêu lẫn nhau với kiếm ý tỏa ra từ kiếm thai.

Lúc này Phiêu Miểu Kiếm Thai khó tiến thêm được nữa, trong mắt Huyết Dực Hỏa Mãng Yêu lại lộ ra vài phần sốt ruột, nếu như tên tu sĩ tóc bạc trước mắt này chỉ là một kiếm tu đơn thuần, nó cũng đủ sức đối phó, nhưng sự thật lại tàn khốc như thế, nó đã giở hết mọi thủ đoạn mà vẫn không thể làm gì được tên Nhân tộc này.

Kiếm thai tách ra, Lục Tiểu Thiên hóa thành một đạo hồng quang, trực tiếp đánh tới bản thể của Huyết Dực Xích Mãng Yêu.

Huyết Dực Xích Mãng Yêu lúc này cũng bị dồn vào đường cùng, cái đuôi khổng lồ đột nhiên quất về phía Lục Tiểu Thiên.

Lục Tiểu Thiên không né tránh, hai tay túm lấy cái đuôi khổng lồ của mãng xà, huyết cương từ bên trong phun ra. Hai tay dùng sức rung lên, thân thể to lớn của Huyết Dực Xích Mãng Yêu lập tức bị rung lên kéo thẳng tắp từ đuôi cho tới đầu.

Phiêu Miểu Kiếm Thai thừa thế khuấy động, nhân cơ hội khuấy nát màn hồng quang yêu dị, trực tiếp chém xuống cái đầu mãng lớn nhất như cối xay ở giữa, cũng chính là cái đầu ban đầu của Huyết Dực Xích Mãng Yêu.

Amll

Không hề có một biến cố nào, đầu Huyết Dực Xích Mãng Yêu trực tiếp nổ tung, máu tươi phun ra, vẫn lạc tại chỗ. Lục Tiểu Thiên đưa tay tế ra một chiếc bình ngọc, máu yêu mãng nóng hổi bị thu vào trong bình.

"Tuy rằng giống với Bích Quỳnh, nhưng ta cũng không còn là tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ năm đó nữa." Lục Tiểu Thiên duỗi ngón tay ra, thu cả nguyên thần và tinh phách của Huyết Dực Xích Mãng Yêu thập nhị giai . Âm, lúc này thi thể nặng nề của con mãng xà mới rơi xuống mặt biển.
Bình Luận (0)
Comment