Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1835 - Chương 1836: Văn Nhân Hàn Hải

Chương 1836: Văn Nhân Hàn Hải Chương 1836: Văn Nhân Hàn HảiChương 1836: Văn Nhân Hàn Hải

Chương 1836: Văn Nhân Hàn Hải

"Đa tạ phu quân." Vẻ mặt La Bình Nhi tỏ ra vui mừng, Chỉ là hiện giờ Thanh Châu thành bên kia đã bị liên minh khống chế, muốn vào địa bảo cũng không dễ dàng. Nếu cường giả Nguyên Anh kỳ rời đi quá nhiều, yêu tộc thừa cơ gây khó dễ, nhân tộc khó tránh khỏi không chống đỡ nổi."

"Sẽ luôn có cơ hội. linh khí trong Linh Khư bí cảnh tuy nồng đậm, nhưng khắp nơi cũng hung hiểm trùng trùng, không phải nói cướp được cửa vào là có thể kê cao đầu vô lo, điểm này chắc hẳn cường giả Lam Ma hải vực và yêu tộc cũng rất rõ ràng." Lục Tiểu Thiên nheo mắt nói.

"Phu quân nói không sai, Linh Âm phường nhận được một số tin tức, nói rằng cường giả đỉnh tiêm của Lam Ma hải vực và mấy đại yêu bên yêu tộc đang thương lượng điều kiện. Có lẽ là điêu kiện chưa thỏa thuận được." La Bình Nhi gật đầu nói.

"Nếu có thể bàn bạc thì tốt." Lục Tiểu Thiên lộ ra vẻ trầm ngâm.

Lam Ma hải vực cũng xuất hiện lối vào Linh Khư, so với Thanh Vũ đại lục và Xích Uyên đại lục thì chậm hơn một chút. Hoàn cảnh trong Linh Khư biến ảo khôn lường, cho dù từ trận pháp ở Thu Thủy Trấn đi vào lần nữa cũng chưa chắc đã thuận lợi đến được Xích Uyên đại lục. Nếu đã như vậy, có lẽ đi vào từ Lam Ma hải vực sẽ có thu hoạch bất ngờ. Nếu đường này không thông, quay về Vọng Nguyệt cũng không muộn.

"Trở về rồi hãy dùng những con đường của Linh Âm Phường giúp ta thu thập tinh huyết và tinh phách của cao giai yêu thú. Có thể dùng đan dược cao giai hoặc luyện đan thay, ta đều được." Lục Tiểu Thiên nói, những việc này nếu chỉ dựa vào mình hắn thì không thể nhanh bằng Linh Âm Phường.

Sóng mặt La Bình Nhi lưu chuyển, trở mình làm lộ ra bờ mông nảy nở, bày ra một tư thế khiêu khích, hàm răng khẽ cắn nhẹ môi, quay đầu nhìn về phía Lục Tiểu Thiên, không nói lời nào.

Người có thiên sinh mi thể, chính là không cần thiên ngôn vạn ngữ, chỉ cần một ánh mắt, cũng đã phong tình vạn chủng. Cuộc sống bình thường của Lục Tiểu Thiên vẫn luôn khẩn trương, căng cứng. Nhìn vưu vật trước mắt với tư thế khiêu khích, cũng không cố tình áp chế gì, trực tiếp lao thẳng tới.

"Công tử, phường chủ!" Vừa mới đến biệt viện thuê ở Linh Âm Phường ở Ly Thủy Thành, lại có một bóng dáng quen thuộc lọt vào tâm mắt. Nữ tử này tuy không có vẻ mị hoặc chúng sinh như La Bình Nhị, nhưng cũng rất xinh đẹp đáng yêu. Bên cạnh nữ tử này còn có một nam tử trung niên khác mặt mày kích động khi nhìn thấy Lục Tiểu Thiên.

"Tiêu Vân, Hắc Báo, hai người cũng tới rồi." Lục Tiểu Thiên nhìn thấy cặp huynh muội này, trên mặt cũng không khỏi mang theo vài phần ý cười.

"Phường chủ sau khi biết tin công tử đã trở về, liền phái người thông báo cho tỳ nữ và huynh ấy. Đã đến Ly Thủy Thành được vài ngày rồi." Tiêu Vân nói.

Trong mắt Lục Tiểu Thiên không khỏi hiện lên vài phần xấu hổ, ngay cả phi thuyền tốc độ chậm như vậy đến Ly Thủy Thành cũng đã mấy ngày rồi.

"Năm đó sau khi chàng dẫn dụ Hạc Âm tán nhân rời đi. Thiếp đã trở về Linh Âm Phường. Sau khi kết Anh thì vẫn luôn dẫn theo hai huynh muội bọn họ. Tiêu Hắc Báo những năm qua vẫn luôn thay chàng quản lý sản nghiệp chàng để lại. Tiêu Vân tư chất tu luyện không tệ, lại luôn nhớ đến chàng, thiếp liên để nàng ấy vào Linh Âm Phường chuyên tâm tu luyện." La Bình Nhi ôm tay Lục Tiểu Thiên nói, cũng không kiêng dè trước mặt người ngoài mà thân mật với Lục Tiểu Thiên.

"Phường chủ." Nghe được lời của La Bình Nhi, Tiêu Vân lập tức đỏ mặt,'Công tử năm đó bị cường địch truy sát, đi mất hơn trăm năm, tỳ nữ tự nhiên là phải chăm chỉ tu luyện, để sớm ngày đi tìm Hạc Âm tán nhân kia báo thù.'

"Tiểu nha đầu, ta còn không vội, muội vội vàng giải thích cái gì chứ." Nhìn thấy phản ứng của Tiêu Vân, La Bình Nhi cười khanh khách.

"Được rồi, có khách đến rồi, chuẩn bị nghênh đón khách đi." Lục Tiểu Thiên đang định nói gì đó, bỗng nhiên cảm nhận được hai luồng khí tức không yếu đang đến gần.

"Vừa đến Ly Thủy Thành cũng không cho người ta nghỉ ngơi một chút, còn để người ta yên không?" La Bình Nhi bất mãn lẩm bẩm một câu, nói với Tiêu Vân: “Đi mời người vào đi."

"Dạ, phường chủ." Tiêu Vân lĩnh mệnh đi.

"Nghe nói Ly Thủy thành xuất hiện một vị đạo hữu pháp lực thông thiên, Văn ma vừa xuất quan liền không nhịn được đến đây bái phỏng, hy vọng không làm phiên Lục đạo hữu nghỉ ngơi." Một giọng nói sang sảng truyên đến, chỉ thấy trước cửa có một nam tử trung niên tóc nâu vàng, khí thế cuông phóng cùng Giang Tự Tại một trước một sau đi vào.

"Phu quân, vị này là thành chủ của Hàn Hải Thành, Văn Nhân Hàn Hải." Trước mặt người ngoài, vẻ quyến rũ trên người La Bình Nhi thu lại, nhìn qua có vài phần khí chất lạnh lùng, cao quý.

Văn Nhân Hàn Hải ngẩn ra, sắc mặt hơi kinh ngạc rồi cười nói: "Không ngờ, đệ nhất mỹ nhân Lam Ma hải vực là La phường chủ đối với nam nhân bình thường không thèm để ý. Nam nhân ái mộ La phường chủ nhiều không đếm xuể. Vậy mà La phường chủ đã sớm có chủ, nếu truyền ra ngoài không biết sẽ làm tổn thương bao nhiêu người."

"Chỉ là lời nói đùa lúc say của người rảnh rỗi, Văn Nhân thành chủ lại xem là thật. Không biết hai vị thành chủ đến đây có chuyện gì quan trọng." Được Văn Nhân Hãn Hải khen một câu, La Bình Nhi ung dung cười, kéo câu chuyện trở lại.

"Chuyện thứ nhất, chúng ta đặc biệt đến đây cảm tạ Lục đạo hữu. Huyết Dực Xích Mãng Yêu kia trước đó đã trọng thương Văn ma, hiện giờ vết thương vẫn chưa lành. Đa tạ Lục đạo hữu giúp Văn ma báo mối thù này."

"Về chuyện thứ hai, Lục đạo hữu pháp lực cao thâm khó lường, toàn bộ Lam Ma hải vực, người có thể sánh ngang với Lục đạo hữu cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Hiện nay đại chiến giữa Nhân Yêu hai tộc, tình hình chiến sự khẩn trương chưa từng có, mong Lục đạo hữu có thể đến tổng đàn Chiến Yêu Minh, vì đại kế kháng yêu của nhân tộc chúng ta mà cống hiến một phần lực lượng. Đương nhiên, với thực lực của Lục đạo hữu, một khi đồng ý, địa vị trong Chiến Yêu Minh cũng sẽ không thấp. Chuyện này Văn mỗ không nói, La phường chủ hẳn là cũng đã nghe qua."

Văn Nhân Hàn Hải nói rõ mục đích đến, liền ngồi xuống phía chờ đợi. Ánh mắt đánh giá Lục Tiểu Thiên và La Bình Nhi một lượt, thầm nghĩ La Bình Nhi này kín tiếng thật sự, có một phu quân lợi hại như vậy, nếu không phải lần đại chiến kinh thiên động địa ở ngoài khơi Ly Thủy thành lần này, e rằng ngoại giới vẫn không biết gì về một cường giả như vậy.

"Thực ra ta không phải người của Lam Ma hải vực, trận chiến ngoài khơi Ly Thủy Thành kia, ta chỉ là tình cờ gặp phải." Lục Tiểu Thiên thản nhiên cười nói.

"Không phải người của Lam Ma hải vực, mạo muội hỏi một câu, Lục đạo hữu đến từ nơi nào?" Văn Nhân Hàn Hải và Giang Tự Tại đồng thời cả kinh.

"Xích Uyên đại lục!" "Xích Uyên đại lục trong truyền thuyết, thánh địa của tu sĩ!" Văn Nhân Hàn Hải vỗ bàn đứng dậy.

"Không tốt như ngươi tưởng tượng đâu, chỉ là linh khí nông đậm hơn Lam Ma hải vực một chút mà thôi, còn chưa đến mức cách biệt một trời một vực. Đại tu sĩ cũng gần như là đỉnh phong của nhân tộc tu sĩ rồi." Lục Tiểu Thiên nói.

"Ra là vậy, chỉ là Lục tiên sinh dù sao cũng là một thành viên của nhân tộc, đối mặt với đại kiếp nạn của nhân tộc này, chẳng lẽ không có chút lòng trắc ẩn nào sao?" Văn Nhân Hàn Hải nói.

"Đến Lam Ma hải vực lần nữa hoàn toàn là ngoài ý muốn, ta chỉ có hứng thú với Linh Khư, về Linh Khư bí cảnh, ta biết một chút. Nếu đi Linh Khư, ta có thể cung cấp một ít tin tức có giá trị, còn về cuộc đại chiến nhân yêu này, với tư cách là một Luyện Đan tông sư, thỉnh thoảng luyện cho các ngươi một hai lò đan dược còn được, còn có động thủ với cường giả yêu tộc hay không, khi nào động thủ, phải xem tâm tình của ta."

Lục Tiểu Thiên nói: "Chuyện liên quan đến linh vật tấn giai Hóa Thần, Văn Nhân thành chủ có thể đi trả lời tổng đàn Chiến Yêu Minh, để bọn họ tự mình cân nhắc."
Bình Luận (0)
Comment