Chương 184: Viêm Lang
Chương 184: Viêm Lang
Bát đồng dưới sự giãy dụa của Hỏa Biên Bức đang kịch liệt lắc lư, bang một tiếng, bát đồng bị tung lên, Hỏa Biên Bức vỗ cánh muốn thoát đi, hiển nhiên đã ý thức được mấy tên nhân tộc này không hề dễ đối phó giống những người thế tục trước kia mà nó hút máu qua.
"Chạy đi đâu!" Trung niên đao khách Đinh Thủ quát lạnh một tiếng, một tấm linh võng màu lam buông xuống. Vừa vặn bao phủ con Hỏa Biên Bức to lớn như cái cối xoay này vào trong.
"Rống!" Lục Tiểu Thiên khống chế hắc hùng khôi lỗi bước nhanh đến phía trước, một chưởng liền muốn vỗ xuống.
"Đừng, đừng, trên thân con Hỏa Biên Bức này có không ít tài liệu có thể dùng để luyện khí. Thịt của nó kỳ thực cũng là một loại mỹ vị, đừng có đánh vụn nó." Bàn hòa thượng vừa thấy Lục Tiểu Thiên muốn động thủ, nhìn thấy bàn tay to lớn của hắc hùng khôi lỗi muốn vỗ xuống. Gương mặt không khỏi co rút, nếu quả thật cái bàn tay to lớn đó vỗ xuống, đoán chừng Hỏa Biên Bức này chỉ còn lại một đống thịt nát, không chừng một số tài liệu có thể dùng để luyện khí cũng sẽ bị hủy hoại. Đám tán tu khổ cực như bọn họ không nỡ để mất đi như vậy a.
"Yên tâm, sẽ không tổn hại gì đâu." Lục Tiểu Thiên hồi đáp một câu, hắc hùng vốn định vỗ xuống thì tay lại biến thành trảo. Hỏa Biên Bức vốn đang ra sức giãy giụa ở bên trong linh võng thì bị hắc hùng một phát bắt gọn. Một con linh cầm, lực đạo so với con khôi lỗi có hình dáng hắc hùng này tự nhiên là thua xa.
"Bắt tốt lắm." Đám người Đinh Thủ ha ha cười lớn, cùng với đám ông cháu Triệu thị, Bàn hòa thượng vung đao kiếm lên, giết chết Hỏa Biên Bức tại chỗ.
"Xem ra chuyến đi này của chúng ta cũng không tồi, hiện tại đã giết được một đầu nhị giai Hỏa Biên Bức. Cặp cánh này, còn hàm răng nữa cũng đều là tài liệu luyện khí không tồi." Từ đạo sĩ nhìn Biên Bức đã bị giết chết, khuôn mặt cười như nở hoa.
"Tài liệu trên con Hỏa Biên Bức này cũng có hạn, chúng ta nhiều người như vậy, muốn chia, tự nhiên cũng phải dựa vào thực lực, còn có cống hiến xuất lực trong lúc chiến đấu. Lỗ mũi trâu nhà ngươi không hề xuất bao nhiêu lực, tự nhiên là sẽ chia ít đi một chút." Bàn hòa thượng còn không đợi Từ đạo sĩ đi nhặt lấy Biên Bức, thân hình mập mạp trực tiếp ngăn ở trước người lão ta.
Chẳng lẽ hòa thượng và đạo sĩ là oan gia trong tu tiên giới cũng chính là kiểu như vậy sao. Lục Tiểu Thiên tự nhiên là không hề quan tâm tới tài liệu trên người con Biên Bức này, bất quá vì để biểu hiện giống như một tu sĩ Luyện Khí kỳ bình thường. Đối với việc Bàn hòa thượng sau khi phân giải thi thể Biên Bức rồi dâng tài liệu lên cho hắn cũng không cự tuyệt, trực tiếp thu vào trong túi trữ vật.
Nhìn thấy Lục Tiểu Thiên không hề dị nghị với thứ mà mình đưa, Bàn hòa thượng cũng thở phào nhẹ nhõm. Trên thực thế y làm vậy cũng là một loại thăm dò. Theo suy đoán của y, hai con khôi lỗi lợi hại của Lục Tiểu Thiên, trong đám tu sĩ bọn họ ở đây thực lực cũng đứng hạng nhất hạng nhì. Nếu Lục Tiểu Thiên ủng hộ cách làm của y, những người khác có lẽ cũng không có dị nghị gì, chỉ cần nắm giữ quyền phân phối tài liệu như vậy, lợi ích sau đó cũng sẽ lớn hơn một chút.
Tuy rằng không vừa ý với tài liệu được chia, bất quá cũng không có mạo hiểm gì, Từ đạo sĩ miệng khẽ lẩm bẩm vài câu, cũng không nói gì nữa.
Một đoàn người vừa đi vừa chiến đấu, tuy rằng nhiệt độ vẫn rất cao, rất khó chịu, nhưng liên tục giết chết mấy con nhị giai, thậm chí một con tam giai Hỏa Biên Bức, sợ rằng dù Từ đạo sĩ thực lực kém nhất, lười nhất cũng đã tràn đầy phấn khởi.
"Viêm Lang!" Sau khi giết chết một con Hỏa Biên Bức, Triệu Ly nhìn thấy một con Viêm Lang toàn thân tràn đầy hỏa diễm, hai mắt đỏ bừng, to hơn gấp đôi những con sói hoang bình thường, nhất thời kêu lên thất thanh.
Linh trí của Viêm Lang đối diện cũng cao hơn Hỏa Biên Bức không ít, nhìn thấy một đoàn người đông thế mạnh, chỉ gầm gừ vài tiếng rồi quay người bỏ đi.
"Đuổi theo!" Đám người Bàn hòa thượng giết đến cao hứng, làm sao lại chịu dừng tay lúc này.
Lục Tiểu Thiên tuy rằng cũng cùng bọn họ đuổi theo, bất quá hắn cũng suy nghĩ rất nhiều. Nơi nhiệt độ càng cao, tần suất Hỏa Biên Bức xuất hiện càng lớn, thậm chí còn xuất hiện một đầu Viêm Lang linh trí còn cao hơn nữa. Đám lớn yêu thú này nếu như là từ một nơi khác đi tới đây, đáng lẽ sẽ gây ra náo động không nhỏ ở Ngụy quốc mới phải. Nhưng phần lớn Ngụy quốc vẫn sóng yên biển lặng, thật sự là quá kỳ quặc, chẳng lẽ bọn chúng xuất hiện từ mặt đất phía dưới sao?
Sau khi đuổi theo một hồi, Viêm Lang bị bọn họ dồn vào một góc chết. Trước mặt là núi, sau là Bàn hòa thượng và đám người đao khách Đinh Thủ. Bất quá chính vào lúc họ định động thủ, xung quanh đột nhiên truyền đến từng tiếng hít thở tràn đầy dã tính.
Quay người nhìn lại thì thấy hai mươi mấy con Viêm Lang đã từ phía sau bao vây lấy nơi này, từng đôi mắt đỏ bừng hung ác, dữ tợn nhìn chằm chằm đám dị loại này.
Bàn hòa thượng, đám người Đinh Thủ sắc mặt tái nhợt. Từ đạo nhân càng bị dọa cho ngồi bệch xuống đất, miệng lẩm bẩm "Xong rồi, xong rồi, xong hết rồi."
"Câm miệng." ngoài ý liệu của tất cả mọi người, lão giả tóc hoa râm Triệu Nguyên Quân trước sau vẫn một mực trầm mặc lúc này lại quát lên. Bất quá lúc này Triệu Nguyên Quân lại có chút tức giận điên cuồng. "Sợ có tác dụng gì, nghĩ biện pháp ngăn cản đám Viêm Lang này mới là điều cần thiết."
Vừa dứt lời, Triệu Nguyên Quân đột nhiên lấy ra một cây ngân sắc trường thương từ trong túi trữ vật, không ngờ lại là một kiện cực phẩm linh khí. Khí thế từ trên người Triệu Nguyên Quân cũng lập tức tăng lên điên cuồng đạt tới cảnh giới Luyện Khí kỳ đại viên mãn. Ngay cả tôn nữ của lão là Triệu Ly lúc này khí thế cũng từ từ tăng cao, đạt tới Luyện Khí tầng bảy, không ngờ cũng có tu vi Luyện Khí hậu kỳ.
"Lão, lão Triệu ngươi." Đinh Thủ cũng giống như những người khác cũng sợ hãi không thôi. Y vốn tưởng rằng trong tiểu đội này, Khôi Lỗi Sư Lục Tiểu Thiên là mạnh nhất,. Dù sao trên người Lục Tiểu Thiên cũng có hai con khôi lỗi lợi hại. Những người còn lại chính là y và Bàn hòa thượng, Triệu Nguyên Ngân nhiều nhất cũng chỉ bằng y mà thôi. Ai có thể ngờ tới đôi ông cháu này lại là kẻ ẩn tàng sâu nhất trong đội ngũ này. Một người là Luyện Khí đại viên mãn, một người Luyện Khí hậu kỳ, cơ hồ có thể quét ngang hết những người còn lại.
Ngay cả Lục Tiểu Thiên cũng có chút kinh hãi. Những người khác không nhìn ra được thì cũng thôi đi, nhưng bản thân hắn là tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Trước khi Triệu Nguyên Quân và Triệu Ly hai người triệt để bạo phát, hắn cũng không hề phát giác ra chút vấn đề nào. Có thể ẩn tàng khí tức tới mức độ hoàn mỹ như vậy, trên người hai ông cháu này nếu không có dị bảo chuyên dùng để ẩn tàng khí tức thì cũng đã tu luyện loại công pháp hiếm thấy nào đó. Lục Tiểu Thiên trong lòng hơi vui mừng, xem ra chuyến đi Tiêu phủ này, cũng không phải hoàn toàn không có thu hoạch, nếu như có thể có được pháp môn ẩn giấu tu vi này, thì là lời to rồi.
"Đừng có lề mề nữa, trước vượt qua khốn cảnh trước mắt rồi hẵng nói." Triệu Nguyên Quân hét lớn, mũi thương đâm ra, lập tức đâm chết một đầu Viêm Lang xông tới trước. Lúc này bọn họ ít người, hơn nữa trong đám Viêm Lang này còn có mấy đầu tam giai, cho dù lão đã lộ ra bản lĩnh thực, thì tình thế bọn họ cũng vạn phần nguy kịch.
"Được, hòa thượng ta hôm nay có mất đi tính mạng cũng tuyệt không để đám súc sinh này dễ chịu, muốn ăn thịt hòa thượng ta, thì cũng phải có hàm răng tốt mới được." Mặt Bàn hòa thượng đỏ lên, ném bát đồng trong tay ra ngoài, ngăn cản một con Viêm Lang, sau đó lại lấy ra một cây thiền trượng dài một trượng hai, dùng sức vung về phía trước, nện lên một đầu Viêm Lang gần nhất.
Đinh Thủ và Từ đạo sĩ lúc này cũng đang ra sức chém giết, chỉ là số lượng Viêm Lang chung quy cũng quá nhiều. Hai mươi mấy con, gấp mấy lần bọn họ. Hơn nữa mấy con tam giai Viêm Lang còn gắt gao cuốn lấy hai người Triệu Nguyên Ngân và Triệu Ly, trong chớp mắt đã có người bị thương rồi. Lục Tiểu Thiên khẽ nhếch mép, ném ra một đầu đại tượng* và một đầu bạch hổ khôi lỗi. Khí tức hai con khôi lỗi này đều đạt tới tam giai đỉnh phong. Thân hình Lục Tiểu Thiên vọt lên, ngồi lên thân hình cự tượng khôi lỗi.
*Tượng: con Voi.