Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1840 - Chương 1841: Vừa Chiến Vừa Đi

Chương 1841: Vừa chiến vừa đi Chương 1841: Vừa chiến vừa điChương 1841: Vừa chiến vừa đi

Chương 1841: Vừa chiến vừa đi

"Đúng là một cách." Mộc Phượng Nghê Thường tán thưởng nhìn Lục Tiểu Thiên một cái. Mặc dù nơi này bị ảnh hưởng quá nhiều bởi sức nóng của nham tương, tạm thời chưa cảm nhận được khí tức nào khác. Nhưng trong tình huống mọi người đều thhúc thủ vô sách, đây chung quy cũng là một lối thoát.

"Được, chúng ta vừa đánh vừa đi, tự mình cảm ứng xem có thể ra khỏi vùng cực hỏa này không." Hạ Hầu Đôn Phong làm chỉ huy ứng chiến tạm thời. Nếu đổi địa điểm khác, dựa vào ưu thế tuyệt đối về số lượng, lão tự tin muốn diệt ba Nham Tương cự nhân này không phải là chuyện khó. Nhưng trong nham tương trì này, ba Nham Tương cự nhân như không biết mệt mỏi, cho dù bị thông linh pháp khí của bọn họ làm bị thương, cũng có thể nhanh chóng hồi phục. Trong thời gian ngắn muốn diệt trừ ba Nham Tương cự nhân này là cực kỳ khó khăn. Nhưng việc luân phiên điêu động người ra cảm ứng khí tức thuộc tính quen thuộc của mình thì vẫn làm được.

"Còn có người khác." Đột nhiên, sắc mặt Lục Tiểu Thiên biến đổi. Nguyên thần của hắn đã vượt qua Hạ Hầu Đôn Phong và Nghê Thường, là người đầu tiên cảm nhận được có cường giả khác đang đến gần.

Chỉ thấy ba hắc y nhân đeo mặt nạ quỷ xuất hiện trong làn khói mù dày đặc.

"Quỷ diện hắc y nhân!" Đồng tử Lục Tiểu Thiên co rút lại, quỷ diện hắc y nhân này rất thần bí, ở Linh Khư, Hạng quốc đều có thể thấy tung tích của bọn chúng, không ngờ lại gặp ở đây.

"Kẻ ngoại lai, các ngươi từ đâu tới, lại dám xông vào đây, từ bao giờ Nhân tộc lại sa đọa đến mức này, thế mà lại liên thủ với Yêu tộc." Mấy quỷ diện hắc y nhân nhìn thấy đội ngũ kết hợp giữa đại tu sĩ Nhân tộc và Yêu tộc của Lục Tiểu Thiên, cũng giật mình.

"Chúng ta đến từ đâu, liên quan gì đến các ngươi?" Mộc Phượng Nghê Thường lạnh lùng nói,'Mấy kẻ chỉ dám trốn sau mặt nạ, nếu không muốn rước họa vào thân, cứ việc rời đi, muốn gây sự, cũng phải xem mình có bản lĩnh đó không."

"Cuồng vọng, thật cho rằng mình tu luyện đến cảnh giới đại yêu thì có thể coi trời bằng vung sao, nếu không lui ra khỏi đây, hôm nay nơi này chính là nơi chôn thây các ngươi." Quỷ diện hắc y nhân cầm đầu nói đầy uy hiếp.

"Bản cung muốn xem ngươi có bản lĩnh đó không." Mộc Phượng Nghê Thường cười khẽ, ba Nham Tương cự nhân kia thực lực cường hãn, đều là cường giả có thể vận dụng Hỏa chi Chân Ý, khắc chế nàng không ít. Nhưng mấy tên quỷ diện hắc y nhân trước mắt này mà cũng dám xuất khẩu cuồng ngon với nàng ư?.

"Lục đạo hữu, tên dẫn đầu thực lực cường đại để ta đối phó, hai tên còn lại thực lực yếu hơn một chút, ngươi tới đối phó bức lui bọn chúng Mấy tên này dường như quen thuộc với địa hình nơi này, có lẽ mượn mấy tên quỷ diện hắc y nhân này có thể thoát khốn!" Mộc Phượng Nghê Thường trực tiếp vung roi đánh một chiêu, dường như muốn một roi này đánh gãy cả không gian, đánh thẳng vào ngực tên quỷ diện hắc y nhân đi đầu.

"Được, cứ theo lời Nghê Thường đạo hữu." Lục Tiểu Thiên gật đầu, ngoài tên quỷ diện hắc y nhân đi đầu ra, hai tên còn lại tuy cũng đạt đến cấp bậc đại tu sĩ, nhưng căn cơ chưa vững chắc, đối phó cũng không khó. Thấy hai người muốn liên thủ đối phó với Nghê Thường, Lục Tiểu Thiên tự nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Vươn tay ra vỗ một cái, Huyết Cương chỉ lực hóa thành hai con huyết viên trên không trung cuồng bạo chạy loạn, lao vê phía hai tên quỷ diện hắc y nhân.

"Huyết Cương hóa hình!" Các đại tu sĩ, đại yêu nhìn thấy Huyết Cương chỉ lực cuồng dã này, không khỏi đều ngoái đầu nhìn lại, đại tu sĩ, đại yêu lĩnh ngộ Chân Y đối với bọn họ mà nói, đã gặp không ít, nhưng có thể tu luyện Huyết Cương chi lực đến mức Huyết Cương hóa hình, gân như có thể chống lại Chân Ý như tên thể tu Lục Tiểu Thiên trước mắt này, quả thật là độc nhất vô nhị.

Hỏa Giao Dục Hoặc nhìn thấy Lục Tiểu Thiên xuất thủ thì khóe miệng khẽ nhếch lên, Huyết Cương hóa hình tuy lợi hại, nhưng muốn như lời Lục Tiểu Thiên nói trước đó là trọng thương thậm chí là giết y, còn kém chút hỏa hâu.

Mộc Phượng Nghê Thường xuất thủ không hề tâm thường, ép cho tên quỷ diện hắc y nhân đi đầu liên tục lùi lại, La Bình Nhi thỉnh thoảng cũng xuất thủ hỗ trợ Lục Tiểu Thiên.

"Phu quân, nhìn dáng vẻ của chàng, dường như quen biết những quỷ diện hắc y nhân này?" La Bình Nhi âm thầm truyền âm.

"Chỉ là từng gặp vài lần, những quỷ diện hắc y nhân này rất thần bí, ngoài Linh Khư bí cảnh, cho dù là mấy lần gặp ở Hạng quốc, cũng đều liên quan đến đồ vật thời Tiên Tân. Có thể gặp được ở đây, chứng tỏ chúng ta hiện giờ rất có thể đã ở trong Linh Khư bí cảnh rồi."

Lúc này tâm tư Lục Tiểu Thiên không chỉ đặt trên hai tên quỷ diện hắc y nhân trước mặt, mà còn ở lời nói của tên quỷ diện hắc y nhân cầm đầu vừa rồi. Theo lời đối phương nói, thì những quỷ diện hắc y nhân này hẳn là rất quen thuộc nơi này. Nếu vậy... Khóe miệng Lục Tiểu Thiên nhếch lên.

Trong lúc giao đấu với hai tên quỷ diện hắc y nhân, một đạo phó nguyên thần đã chìm vào Na Di Kính.

"Quỷ Hỏa Chân Nhân, giúp ta rời khỏi nơi nguy hiểm này. Nếu không làm được, thì cũng không cần giữ ngươi lại nữa." Long Sư đã giúp hắn vài lần, nhưng ở nơi quỷ khí dày đặc thế này, cảm ứng nguyên thần của Quỷ Hỏa Chân Nhân hẳn là xa hơn Long Sư một chút.

"Được!" Quỷ Hỏa Chân Nhân đã chứng kiến tính cách nói một không hai của Lục Tiểu Thiên, biết một khi mình không còn giá trị lợi dụng, với sự quả quyết của tiểu tử này, tuyệt đối sẽ không giữ lão lại để vướng mắt.

"Quỷ khí tinh thuần thật! Lục tiểu hữu, ngươi đến nơi nào vậy? Chẳng lẽ là đến Tinh Dã Quỷ Nguyên?" Sau khi cảm nhận được quỷ khí tinh thuần vô cùng, Quỷ Hỏa chân nhân không khỏi kinh ngạc nói.

"Có thể là, cũng có thể không, ai nói chắc được. Giúp ta rời khỏi đây."

Lục Tiểu Thiên nói, mấy tên quỷ diện hắc y nhân đã xuất hiện khiến hắn cảm thấy có chút không ổn, ít nhất ở lại địa bàn của mấy tên quỷ diện hắc y nhân này, Lục Tiểu Thiên sẽ cảm thấy như có gai ở sau lưng. Cho dù với tâm mắt của hắn hiện tại, những quỷ diện hắc y nhân này cũng vô cùng thân bí, không phải thân thể huyết nhục, tựa người mà không phải người, cũng không phải yêu vật. Nhưng lại có một thân quái lực, cũng không biết từ đâu mà đến.

Lục Tiểu Thiên không sợ những quỷ diện hắc y nhân này, nhưng không muốn ác đấu với bọn chúng trong tình huống không biết gì cả.

"Tây Bắc, có một tia khí tức lạnh lẽo." Rất nhanh, Quỷ Hỏa chân nhân đã chỉ cho Lục Tiểu Thiên một phương hướng đại khái.

"Tây Bắc, đi theo ta." Lục Tiểu Thiên tả hữu khai cung, lần lượt bức lui hai tên quỷ diện hắc y nhân. Vươn tay kéo La Bình Nhi, hóa thành một đạo hồng quang nhàn nhạt phá không bay đi.

"Lục đạo hữu, chẳng lẽ đã cảm ứng được gì?" Người lên tiếng hỏi đầu tiên không phải Mộc Phượng Nghê Thường, mà là Hạ Hầu Đôn Phong.

"Sẽ không phải là đoán mò chứ? Lục đạo hữu, về mặt nguyên thần, đừng nói là so với Nghê Thường và Hạ Hầu đạo hữu, ngay cả chúng ta, đạo hữu cũng chưa chắc đã hơn được. Trong khi chúng ta còn chưa cảm ứng được, đạo hữu lại có thể nhìn ra manh mối, thật khó khiến người ta tin phục." Hỏa Giao Dục Hoặc từ lúc có mâu thuẫn với Lục Tiểu Thiên, liền nhìn hắn thế nào cũng thấy không vừa mắt.

Thấy Lục Tiểu Thiên muốn trực tiếp quyết định phương hướng hành động của cả đội, dường như thật sự coi mình là người đứng đầu, Dục Hoặc tự nhiên trong lòng không vui.

"Linh Khư bí cảnh này không phải ta mời các ngươi vào, sau khi vào Linh Khư bí cảnh này, cũng không nhất định phải dựa vào các ngươi mới có thể tìm bảo vật. Muốn đi thì đi, không đi thì thôi." Lục Tiểu Thiên cười lạnh, tốc độ không hề giảm, tiếp tục phá không mà đi.
Bình Luận (0)
Comment