Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1870 - Chương 1871: Liên Thủ

Chương 1871: Liên thủ Chương 1871: Liên thủChương 1871: Liên thủ

Chuong 1871: Lien thu

"Hai tên khờ này liên thủ quả thật không yếu, nhất thời ta cũng không làm gì được bọn chúng. Chỉ là tốc độ của chúng không nhanh, chúng ta cướp đồ rồi đi, đám Yêu Tích đó... đến lúc đó ta sẽ tạo cơ hội cho ngươi, làm chậm tốc độ của bọn chúng, ngươi lấy được Tu Di giới chỉ của Hỏa Giao Dục Hoặc thì lập tức thoát thân. Hai huynh đệ Chu Thế Thanh, Chu Thế Hổ kia cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn. Thế nào, có dám liên thủ với ta làm một vố này không?" Hạng Cuồng cười gian tà nói.

"Định Phong Thạch có tác dụng gì, lại khiến Hạng huynh không tiếc xuất thủ với cả hoàng thất Thiên Vũ quốc." Lục Tiểu Thiên kinh ngạc hỏi.

"Nói ra thì dài dòng lắm, Định Phong Thạch này có liên quan đến việc tìm Long Nguyên, được hay không, ngươi cứ cho ta một câu trả lời chắc chắn đi." Hạng Cuồng thúc giục: "Đợi đến khi lấy được Định Phong Thạch này rồi, chúng ta lại tìm một nơi để nói chuyện tỉ mỉ"

"Được! Bất quá ngươi và ta phải phối hợp hết sức, nếu không việc này khó mà thành!" Nghe thấy hai chữ Long Nguyên, hai mắt Lục Tiểu Thiên sáng rực.

"Đó là điều đương nhiên." Nghe thấy Lục Tiểu Thiên đồng ý, Hạng Cuồng cười khà khà, lập tức đáp ứng.

"Tốt, lát nữa ngươi cản hai huynh đệ kia lại, sau khi ta lấy được Tu Di giới chỉ của Hỏa Giao Dục Hoặc, ngươi giúp ta thoát thân." Lục Tiểu Thiên không do dự nhiều, với những gì hắn biết ve Hạng Cuồng, hắn vô cùng tin tưởng Hạng Cuồng, hơn nữa cho dù có xảy ra chuyện gì, rơi vào bây Yêu Tích, Lục Tiểu Thiên cũng có thể dùng Thuấn Di Thuật để thoát thân.

"Ngươi quen biết tên Hỏa Giao đó à?" Hạng Cuồng khựng lại.

"Sớm nhìn y không vừa mắt rồi. Ta đến đây." Vừa dứt lời, Lục Tiểu Thiên lập tức hóa thành một đạo linh quang màu đỏ nhạt, lao về phía đám Yêu Tích như lưu tinh phá không lao tới.

"Tên nào không biết điều, ngay cả lão tử cũng không tranh giành thức ăn với Thiên Vũ quốc, ngươi lại dám cả gan làm loạn." Hạng Cuồng vừa thấy Lục Tiểu Thiên xuất thủ, liền làm bộ nổi trận lôi đình, trong tiếng gam ru như rồng của Giao, Ngũ Sắc Giao Đầu Côn biến thành kình thiên trụ, đánh một côn về phía Lục Tiểu Thiên. Thế tới kinh người.

Hai huynh đệ Chu Thế Thanh, Chu Thế Hổ không biết chuyện gì đang xảy ra, nhất thời không hiểu ra sao, từ bao giờ mà Hạng Cuồng lại bảo vệ hoàng thất Thiên Vũ của bọn họ như vậy? Chẳng phải hai bên chẳng hề liên quan gì đến nhau sao?

Tuy nhiên, mồm mép Hạng Cuồng la to là thế, nhưng thực lực cũng không phải dạng vừa. Côn ảnh chẻ trời kia khiến hai huynh đệ Chu Thế Thanh cũng phải cau mày. Chỉ là Hạng Cuồng tựa hồ như không dự liệu được tốc độ của Lục Tiểu Thiên nhanh như vậy, một côn đánh hụt. Hai huynh đệ song sinh Chu Thế Thanh, Chu Thế Hổ vốn định xuất thủ ngăn cản, lại bị một côn này chặn lại, nhưng lúc này hai người cũng không thấy có gì không ổn. Dù sao thì tốc độ của đạo linh quang màu đỏ nhạt kia nhanh như vậy, ngay cả bọn họ cũng phải hổ thẹn không bằng.

"Còn dám chạy, xem côn!" Hạng Cuồng một côn không trúng, lại bổ thêm một côn, uy thế mạnh mẽ khiến ba người Chu Chi Vũ vốn không đề phòng Hạng Cuồng lắm cũng phải lùi lại một chút. Hạng Cuông xuất thủ tuy nhanh nhẹn nhưng không phải nhằm vào bọn họ, cũng không ai nói ra miệng được gì.

Lục Tiểu Thiên thầm cười trong lòng, Hạng Cuồng này nhìn như tính tình nóng nảy, thẳng thắn, kỳ thực cũng là lão gian xảo. Nhân cơ hội này, Lục Tiểu Thiên lại lướt qua trước mặt ba người Chu Chi Vũ. Toàn bộ quá trình chỉ trong nháy mắt.

"Hạng Cuồng thối, ngươi dám lừa ta!" Đợi đến khi Lục Tiểu Thiên nhanh chóng lướt qua bên cạnh Chu Chi Vũ, xông về phía Hỏa Giao đã bị mấy chục con Yêu Tích vây đánh đến mức thở không ra hơi. Chu Thế Thanh và Chu Thế Hổ dù có ngu ngốc đến đâu cũng kịp phản ứng. Bị đùa giỡn trước mặt mọi người, thân thể hai huynh đệ tỏa ra ánh kim sắc này khó mà chịu được, lập tức quát lên, thân hình mỗi người bay lên không trung, kim quang trên người lóe lên, như một tòa kim sắc tiểu sơn, hướng Hạng Cuồng va chạm tới.

"Lại có thể tu luyện Ngự Linh đại pháp đến cảnh giới nhân linh hợp nhất, xem ra lão tử đã coi thường hai tên to xác các ngươi rồi. Nhưng hôm nay lão tử không có thời gian chơi với hai tên ngốc các ngươi." Hạng Cuồng búng ngón tay, một viên châu màu nâu tỏa ra pháp lực dao động to bằng quyên đầu bay về phía hai huynh đệ Chu Thế Thanh.

"Nguyên Từ Thổ Linh Châu!" Chu Thế Thanh quát khẽ một tiếng. Viên châu màu nâu nổ tung. Lấy viên châu làm trung tâm, hình thành một lực trường kỳ dị, hai huynh đệ Chu Thế Thanh vừa vặn ở giữa trung tâm vụ nổ, thân hình lập tức lảo đảo, dường như bị tấm lưới từ trường bên trong bao phủ.

Xoẹt. Hai anh em Chu Thế Thanh này có thể khiến Hạng Cuồng kiêng ki tự nhiên cũng không phải là nhân vật dễ đối phó. Chỉ thấy họ quát khẽ một tiếng, kim quang trên người chợt lóe, giống như vô số lưỡi kim sắc phong nhận, chia cắt từ trường thành vô số mảnh. Hai người không hề hấn gì, lại lần nữa lao về phía Hạng Cuồng.

Nhưng Hạng Cuồng đã tính toán từ trước, làm sao có thể để hai người kia kịp phản ứng? Hạng Cuồng đã nhanh hơn một bước, đồng thời lao về phía Lục Tiểu Thiên.

Trong chớp mắt, ba người Chu Chi Vũ cũng đã kịp phản ứng, cùng nhau đuổi giết Hạng Cuồng. Lúc này không còn chút tình cảm nào nữa!

"Lục đạo hữu, cứu ta!" Dục Hoặc phải đối mặt với sự vây công của hàng chục con Yêu Tích, trong đó không thiếu vài con thập nhị giai, thập nhất giai thì nhiều hơn. Hơn nữa, khả năng phục hồi của những con Yêu Tích này rất đáng kinh ngạc. Cho dù Hỏa Giao Dục Hoặc có mạnh hơn nữa thì cũng đã kiệt sức, thân thể liên tiếp bị thương nặng, ngay cả Dục Hoặc cũng không biết bản thân có thể sống được đến lúc nào. Tuy không biết Lục Tiểu Thiên đến đây với mục đích gì, nhưng lúc này trong tình cảnh tuyệt vọng như vậy, ngoài Lục Tiểu Thiên ra, y cũng không còn gì để trông cậy vào nữa.

"Xi xì" Bây Song Thủ Yêu Tích như là quần lang, nhưng còn đáng sợ hơn quần lang rất nhiêu. Không ít Yêu Tích đang ngậm một miếng thịt xé ra từ người Hỏa Giao Dục Hoặc, hưng phấn nhai nuốt.

Nhìn thấy tên Nhân tộc Lục Tiểu Thiên đang lao về phía này, bầy Yêu Tích đã nếm mùi huyết nhục càng thêm hưng phấn. Ngay lập tức có mấy con lao về phía Lục Tiểu Thiên.

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, còn chưa đợi Lục Tiểu Thiên đến cứu, thân thể Hỏa Giao sớm đã huyết nhục mơ hồ của Dục Hoặc bị ba con Song Thủ Yêu Tích thập nhị giai xé thành mấy đoạn, chỉ còn lại yêu anh.

"Chính là lúc này, Cuồng huynh, giúp ta thoát thân!"

Lục Tiểu Thiên đưa tay ra sau đánh ra một luồng linh quang cực kì chói mắt. Ngay cả Hạng Cuồng cũng chỉ cảm thấy hoa mắt. Khi nhìn kỹ lại, Lục Tiểu Thiên đã lặng lẽ không chút tiếng động vượt qua sự ngăn cản của gần mười con Yêu Tích. Xuất hiện bên cạnh Dục Hoặc, hắn nhặt chiếc Tu Di giới chỉ rơi xuống. "Thủ đoạn hay lắm!" Hạng Cuồng hoàn hồn lại, thấy Lục Tiểu Thiên đã thành công, lập tức cười lớn. Cây Ngũ Sắc Giao Đầu Côn trong tay vung lên, từng quầng sáng màu vàng đất như thủy ngân tả địa tràn ra từ bốn phía.

"Thổ chi chân ý!"

Lục Tiểu Thiên đã sớm được lĩnh giáo qua thủ đoạn này của Hạng Cuồng, lúc nãy hắn đánh ra một luồng linh quang chói mắt phía sau là vì không muốn để Chu Thế Thanh và những người khác của Thiên Vũ Hoàng thất nhìn ra hắn sử dụng Thuấn Di chỉ thuật. Lúc này sử dụng Thuấn Di chi thuật, hắn cũng có thể thoát thân, nhưng trong phạm vi năng lực của mình, Lục Tiểu Thiên sẽ không tùy tiện sử dụng Thuấn Kính, dù sao ở nơi nguy hiểm này, mỗi lần sử dụng Thuấn Kính đều là cơ hội vô cùng quý giá.

Lần thứ hai nhìn thấy Hạng Cuồng thi triển Thổ chi chân ý so với lân đầu tiên đã thuần thục hơn mấy lân. Quầng sáng màu vàng đất này như một vùng bùn lầy, một khi đã lún sâu vào thì rất khó để thoát ra.
Bình Luận (0)
Comment