Chương 188: Tiến vào Địa Diễm Sơn
Chương 188: Tiến vào Địa Diễm Sơn
Đông Phương Nghi đôi mi thanh tú hơi nhíu, bất quá nghĩ đến thân phận của Chu Thông vốn cũng là người đi ra từ Huyền Băng Môn. Chỉ là sau khi Trúc Cơ, bởi vì đắc tội tu sĩ Kim Đan kỳ bên trong môn phái, bất đắc dĩ phải trốn đi xa. Chu Thông người này cũng có rất nhiều tao ngộ, hơn nữa thiên tư xuất chúng. Sau khi rời khỏi Huyền Băng Môn không ngờ lại lên như diều gặp gió, như là Giao Long trở về biển. Sau khi Trúc Cơ không tới trăm năm đã kết đan thành công. Nhìn khắp toàn bộ Huyền Băng Môn, trẻ tuổi như vậy đã là tu sĩ Kim Đan kỳ cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Sau khi kết đan thành công, Huyền Băng Môn lần nữa coi trọng Chu Thông, Nguyên Anh lão tổ Huyền Băng Môn thậm chí còn khiển trách tu sĩ Kim Đan kỳ lúc trước khiến cho Chu Thông rời đi. Nếu ở Địa Diễm Sơn thật sự có phát hiện trọng đại, sẽ khiến Nguyên Anh lão tổ càng thêm ưu ái Chu Thông, thậm chí không cần Nguyên Anh lão tổ trực tiếp ban hôn, nàng cũng cảm thấy rất áp lực rồi.
"Bây giờ nói chuyện này vẫn còn quá sớm, Ngụy quốc là nơi thị phi, nếu để cho môn phái khác biết được tin tức của Địa Diễm Sơn ở Ngụy quốc, chỉ sợ cũng sẽ nghĩ biện pháp chen chân. Đến lúc đó sự tình ở Địa Diễm Sơn chưa chắc có thể do Huyền Băng Môn ta định đoạt. Chu sư huynh vẫn nên đặt tinh lực vào Địa Diễm Sơn trước mới quan trọng." Ánh mắt Đông Phương Nghi tránh nặng tìm nhẹ nói.
"Sư muội đừng lo, ta đã sớm đã bao vây xung quanh Địa Diễm Sơn như tường đồng vách sắt, một giọt nước cũng không lọt. Chỉ riêng vì việc với sư muội, ta cũng sẽ toàn lực lo liệu mọi thứ." Nghe được Đông Phương Nghi thay đổi xưng hô với mình, mặt Chu Thông lập tức thần quang lấp lánh, tinh thần hứng khởi, tựa như điên cuồng, vô cùng hưng phấn nên không thấy trong mắt Đông Phương Nghi có một tia thần sắc không tự nhiên.
Đại đội tu sĩ từ doanh trại Chu gia tản ra, Lục Tiểu Thiên đang ở trong tiểu đội của Dư Hoa, Chu gia đối với việc khống chế tán tu cực kì nghiêm ngặt. Trong mỗi một tiểu đội tu sĩ, đều có mấy tên tu sĩ dòng chính hay là chi thứ Chu gia làm hạch tâm, phụ trách đàn áp những tán tu khác. Còn ở trên tu sĩ Luyện Khí kỳ, Chu gia lại còn có mười mấy tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ, số lượng cũng đủ thành lập một cái môn phái cỡ nhỏ. Hơn mười tu sĩ Trúc Cơ kỳ tu vi không giống nhau, thỉnh thoảng đi tuần tra các nơi, tán tu bình thường càng không dám có chút vọng động.
Chu gia này lại có nhiều tu sĩ Trúc Cơ kỳ như vậy, mà Chu gia lão tổ càng là hạng người Kim Đan đại năng, mục đích sai sử những đê giai tu sĩ Luyện Khí kỳ này đến tột cùng là cái gì? Lục Tiểu Thiên đi theo đội ngũ tiến lên đồng thời không ngừng suy nghĩ về tình huống Địa Diễm Sơn. Ngụy quốc là nơi giao nhau của các đại môn phái, Linh Tiêu Cung, Hư Thiên Môn đều là một trong số đó.
Lại thêm việc diện tích của Ngụy quốc cũng không nhỏ, hơn nữa ngẫu nhiên cũng có thể sản sinh một số linh vật, cho nên ngay cả Linh Tiêu Cung cũng không nguyện ý từ bỏ Ngụy quốc. Có nên dùng thiên lý truyền âm phù thông tri Linh Tiêu Cung không? Lục Tiểu Thiên nghĩ đến biện pháp này nhưng sau đó lại lập tức từ bỏ. không phải là Địa Diễm Sơn này không trọng yếu, có thể để hai tên tu sĩ Kim Đan đến đây tọa trấn, người hơi có chút đầu óc cũng có thể nghĩ ra được chuyện trong đó tuyệt không đơn giản. Chỉ là phía trên có tu sĩ Kim Đan kỳ áp trận, lỡ như thả ra Truyện Âm Phù bị Chu gia lão tổ chặn đứng, hắn chỉ sợ cũng sẽ có nguy hiểm khi bại lộ thân phận. Cho nên ý nghĩ thông tri Linh Tiêu Cung của hắn rất nhanh liền từ bỏ. Nói tóm lại vẫn là cái mạng nhỏ của bản thân mới trọng yếu, ngay cả tu sĩ Kim Đan đều tới đây, xem thử có thể đục nước béo cò không đã, để coi cái Địa Diễm Sơn này đến cùng có bảo vật gì ghê gớm.
"Trong mấy người các ngươi, thực lực ai tương đối mạnh?" Sau khi tách khỏi các tiểu đội khác của Chu gia và tiến vào bên trong hang động Địa Diễm Sơn, Dư Hoa dùng ngữ khí kẻ bề trên chất vấn.
Lục Tiểu Thiên và Triệu Nguyên Quân liếc nhau một cái, trước đó bọn họ từng cùng nhau chiến đấu qua, việc này chỉ sợ lừa không được bao lâu, đang muốn lên tiếng, Từ đạo sĩ đã có chút tích cực đứng dậy chỉ vào hai người bọn họ nói: " Dư sư huynh, bên trong mấy người chúng ta, Lục đạo hữu và vị Triệu đạo hữu này thực lực mạnh nhất. Triệu đạo hữu đã là Luyện Khí kỳ đại viên mãn, trước đó từng lực chiến tam giai Viêm Lang cũng không rơi xuống hạ phong. Về phần Lục đạo hữu càng khó lường, là một Cơ Quan Khôi Lỗi Sư cực kì xuất sắc, thủ hạ có hai con tam giai cực phẩm khôi lỗi."
"Ồ?" Nghe được Từ đạo sĩ giới thiệu, Dư Hoa vốn cũng coi trọng Triệu Nguyên Quân mấy phần. Bất quá sau khi biết Lục Tiểu Thiên lại có hai con tam giai cực phẩm khôi lỗi, ngay cả mấy người bên cạnh y cũng động dung. Nếu không phải y là do hắc y phụ nhân trực tiếp chỉ làm đội trưởng, chỉ sợ bên trong đội ngũ này ai nghe ai cũng thật khó nói. Đương nhiên, có tu sĩ Trúc Cơ kỳ Chu gia ở sau lưng làm chỗ dựa, Dư Hoa tự nhiên cũng không e ngại, thế nên liền chắp tay nói, "Tại hạ là một phần tử của Chu gia, hi vọng thời điểm gặp phải phiền phức Lục đạo hữu và Triệu đạo hữu hãy dốc sức tương trợ mới phải."
"Dư sư huynh là Chu gia hạch tâm đệ tử, chúng ta chỉ là một tán tu, tự nhiên là Dư sư huynh coi chúng ta như thiên lôi sai đâu đánh đó. Trong Địa Diễm Sơn này yêu thú rất nhiều, một khi gặp phải đàn yêu thú, dù là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, chỉ sợ cũng chưa hẳn kịp thời tới cứu viện. Cho nên chúng ta tự nhiên sẽ cùng Dư sư huynh đồng tâm hiệp lực, thay vì để những tiểu đội khác tìm được linh vật ở Hỏa Diệm Sơn, không bằng để Dư sư huynh dẫn chúng ta đi tìm. Nước phù sa sao chảy như thế nào, cũng sẽ không nên chảy tới những tiểu đội khác a." Triệu Nguyên Quân cung kính nói với Dư Hoa.
"Không sai, trong tiểu đội tự nhiên là Dư sư huynh định đoạt." Lục Tiểu Thiên cũng kịp thời tỏ thái độ. Lúc này cùng Dư Hoa tranh quyền chỉ đạo tiểu đội, không thể nghi ngờ là một cử động rất không khôn ngoan. Hơn nữa lúc này với tầm nhìn của hắn, linh vật phổ thông cũng rất chướng mắt. Nhưng thật ra cái tên Từ đạo sĩ này, nếu như nóng vội nhảy ra như vậy, lúc bình thường cũng không sao, nhưng trong thời điểm then chốt có khả năng sẽ làm mọi chuyện xấu đi. Cũng may hắn và Triệu Nguyên Quân giao dịch người ngoài cũng không biết được. Nếu không chỉ sợ tình cảnh của bọn họ sẽ càng thêm khó chịu.
Triệu Nguyên Quân cũng ý thức được điểm này, sau khi liếc mắt với Lục Tiểu Thiên, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Từ đạo sĩ. Mình không có ý hại người, nhưng người lại có lòng hại mình.
Từ đạo sĩ thấy ánh mắt hai người Triệu Nguyên Quân và Lục Tiểu Thiên nhìn mình không có chút thiện ý nào, không khỏi co rụt đầu lại. Trải qua chuyện vừa rồi, quan hệ của lão và đám người Triệu Nguyên Quân coi như triệt để xấu đi. Thấy Dư Hoa tựa hồ cũng không để hạng người có tu vi thấp kém như mình vào mắt, Từ đạo sĩ không khỏi có chút hối hận. Sớm biết vậy sẽ không dễ dàng nói ra như thế, chỗ tốt thì không có, ngược lại còn khiến hai người Triệu Nguyên Quân ghi hận mình.
"Ha ha, tốt, có hai người Lục sư đệ và Triệu sư đệ hiệp trợ, chắc hẳn tiểu đội chúng ta sẽ có được thu hoạch lớn, nở mặt nở mày trước mặt lão tổ." Dư Hoa nghe xong Triệu Nguyên Quân và Lục Tiểu Thiên hai người nịnh nọt, lập tức đắc ý cười to.
Một đám mười một người tiến vào trong hang động Địa Diễm Sơn. Ven đường đánh chết không ít Hỏa Biên Bức và Viêm Lang, còn có một số Hỏa Xà rải rác, cộng lại lần lượt cũng có hơn ba mươi con. Phân chia bình quân, mỗi người cũng thu hoạch tương đối khá. Sau khi tiến vào hang động, tần suất gặp được yêu thú rõ ràng cao hơn bên ngoài không chỉ mấy lần.
Kít. . . . Mười mấy con Hỏa Biên Bức từ trong hang động thét vang lên chói tai lao tới.
Người ở chỗ này lập tức luống cuống tay chân một trận, trước đó bọn họ cũng đụng phải mấy đợt, bình thường chỉ có năm, sáu con thôi, với thực lực của bọn họ có thể thong dong ứng đối được. Nhưng thời điểm trước đó một đợt có mười mấy con, bọn họ mới biết những Hỏa Biên Bức này thực lực không hề yếu nhược như vậy, số lượng càng nhiều, lực sát thương càng lớn, Răng nhọn của Hỏa Biên Bức có thể trực tiếp cắn nát phòng ngự linh tráo của bọn họ, hơn nữa trên răng nhọn đó còn chứa hỏa độc, một khi tu sĩ bị cắn trúng liền sẽ lâm vào trong điên cuồng, địch ta không phân.