Chương 214: Tứ Phương Ma Tức Kính
Chương 214: Tứ Phương Ma Tức Kính
Một tay Tuân Tu cầm trường thương, vừa nhanh vừa độc đâm về phía ngực đối phương. Luận tu vi Tuân Tu vẫn cao hơn hắc y nhân Đoạn Hồi Thiên một bậc. Thực lực của hai người họ là gần nhau nhất, Tuân Tu còn là một Thể tu vô cùng lợi hại, Đoạn Hồi Thiên khẽ vẫy tay, một cái hắc kính đen như mực, nhưng bề ngoài vô cùng trơn bóng chiếu về phía Tuân Tu.
Hắc kính bắn ra một đạo hắc quang đánh lên trường thương của Tuân Tu, không ngờ lại hề rơi xuống thế hạ phong chút nào.
"Hàn Hoang Ấn!" Lục Tiểu Thiên không bỏ lỡ thời cơ, tay trái vươn ra lại đột nhiên biến ngược thành chưởng vỗ xuống. Một cái hàn băng đại ấn nện xuống đỉnh đầu của Đoạn Hồi Thiên. Khí thế như sơn, đồng thời Lục Tiểu Thiên còn tế ra một con Ngô Công khôi lỗi to lớn, lắc đầu vẫy đuôi há mồm đồng bằng bắn ra một luồng ánh sáng linh lực mang tính hủy diệt về phía Đoạn Hồi Thiên.
Đoạn Hồi Thiên kêu lên kinh dị, rồi lại hừ lạnh. Hắc quang đột nhiên tăng mạnh, ép lui một thương trí mạng của Tuân Tu. Một tay đỡ lấy Hàn Hoang Ấn đang ép xuống đỉnh đầu, sau đó hắc kính lần nữa xoay chuyển.Một đạo ánh sáng màu đen càng lớn hơn bắn ra va chạm với luồng sáng mà Ngô Công khôi lỗi phát ra.
Thật là phiền phức Đoạn Hồi Thiên biến sắc, liếc mắt nhìn Lục Tiểu Thiên vô cùng âm trầm. Đối với tên địch nhân này trong lòng thanh niên áo đen cũng mơ hồ có mấy phần kiêng kỵ. Trước đó ba tên đệ tử của Ưng Vũ Môn không biết bị người này thi triển thủ đoạn gì. Trong chớp mắt đã bị hắn giết hết tất cả. Lúc này đối phương đồng thời thi triển ra hai loại thủ đoạn, vô luận là lực công kích của băng ấn to lớn trên đỉnh đầu và con Ngô Công khôi lỗi to lớn này đối với một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ như y mà nói, cũng không tính là quá mạnh. Nhưng phiền phức chính là hai loại lực lượng công kích này lại cứ duy trì liên tục không ngừng, cho dù y muốn đánh lui hai loại công kích này, cũng phải bỏ ra một cái giá nhất định.
Luồng sáng của cự hình Ngô Công khôi lỗi va chạm với ánh sáng đen của hắc kính chớp mắt liền rơi vào thế hạ phong, Tuân Tu lần nữa cầm trường thương đánh tới, tu vi của Đoạn Hồi Thiên tuy rằng hơi kém hơn lão ta, nhưng chiến lực lại mạnh hơn lão. Đối với đối thủ dạng như vậy, Đoạn Hồi Thiên cũng không dám dựa vào một bộ quyền sáo và đôi tay đi đón đỡ công kích của đối phương. Y cũng coi như cao mình là người trải qua nhiều trận chiến, lâm nguy bất loạn, vừa ngăn cản hàn băng đại ấn trên đỉnh đầu, ánh sáng đen do hắc kính bắn ra cũng chia thành hai, không ngờ muốn đồng thời chống đỡ công kích của hai người Lục Tiểu Thiên và Tuân Tu.
Lục Tiểu Thiên tức giận hừ lạnh, khống chế Ngô Công khôi lỗi gia tăng lực công kích, lại thay đổi một viên thượng phẩm linh thạch mới. Quang trụ thô to lập tức tăng mạnh sau khi đánh văng hắc quang, lực lượng quang trụ chỉ còn lại một nửa những vẫn như một cây búa lớn, trực tiếp nện vào ngực Đoạn Hồi Thiên.
Đoạn Hồi Thiên phun ra một ngụm máu tươi lên hắc kính, thân thể bay ngược ra sau. Hàn Băng Ấn và Tuân Tu như hình với bóng, đuổi theo truy sát không rời.
Đoạn Hồi Thiên ngã xuống mặt đất nhưng lại không hề hoảng loạn, đối mặt với Hàn Hoang Ấn đã gần trong gang tấc cùng với gương mặt lãnh khốc đang ép tới gần của Tuân Tu liền cười gằn nói: "Rất tốt, là chính các ngươi tự tìm chết."
Lời vừa nói xong, một nhụm máu tươi của Đoạn Hồi Thiên phun lên trên hắc kính. Hắc quang trên tiểu kính đại phóng, từ trong tay Đoạn Hồi Thiên xoay tròn bay lên, trong chớp mắt đã phân thành bốn tấm kính lớn, lăng không lở lửng ở bốn phương hướng Đông Tây Nam Bắc.
"Hiện tại liền để các ngươi kiến thức một chút sự lợi hại của Tứ Phương Ma Tức Kính!" Đoạn Hồi Thiên hai tay vung lên, tay áo tung bay, cả người bay lên một mảnh gương ở phía Bắc, hai tay điểm ra.
Trong bốn tấm kính đồng thời bắn ra một đạo hắc quang. Lực công kích của hắc quang không tính là mạnh. Nhưng cái này vẫn chưa phải là xong, càng nhiều hắc quang hơn nữa từ bên trong các tấm kính bắn ra. Từ mặt kính bên này bắn qua mặt kính bên kia rồi sau đó lại bắn ngược lại. Trong chớp mắt từ mấy đạo đã tăng lên mười mấy đạo, mấy chục đạo. Trong không gian bốn tấm kính bắn tới bắn lui hàng trăm ngàn lần. Trong những hắc quang đó có mạnh có yếu, yếu thì chỉ như là một kích toàn lực của tu sĩ Luyện Khí kỳ đại viên mãn, mạnh thì có thể như Trúc Cơ kỳ, càng khiến da đầu mọi người tê dại chính là hắc quang từ trong bốn tấm kính bắn ra vẫn đang không ngừng gia tăng.
"Pháp khí đan nguyên!" Trên mặt Tuân Tu xám xịt, đồng thời cũng hiện lên vẻ nguy hiểm âm trầm.
Vẻ mặt Lục Tiểu Thiên chấn động, hắn cũng cảm nhận được loại khí tức vượt xa pháp khí bình thường khi Tứ Phương Ma Tức Kính triển khai toàn bộ uy lực.
Trường thương trong tay Tuân Tu quét ra liên tục, không ngừng đánh vỡ những luồng hắc quang bắn tới. Lục Tiểu Thiên vừa dùng phó nguyên thần khống chế Ngô Công khôi lỗi không ngừng bắn ra bạch quang công kích, nhưng vẫn không thể ngăn cản công kích của đối phương, thỉnh thoảng còn phải sử dụng Liệt Địa Đao giúp đỡ ngăn cản. Tứ Phương Ma Tức Kính này quả nhiên vô cùng lợi hại, không ngờ có thể vây khốn hắn và Tuân Tu vào trong này. Chỉ sợ là hắn dù cho có vận dụng pháp khí đan nguyên, Sí Viêm Ly Hỏa kiếm cũng chưa chắc có thể thoát khốn. Tu vi của đối phương cao hơn hắn nhiều, đồng dạng sở hữu pháp khí đan nguyên, uy lực phát huy ra cũng sẽ lớn hơn hắn một chút, lẽ nào chỉ có thể vận dụng Thất Tinh trận mới có thể thoát khốn?
Trong lòng Lục Tiểu Thiên có chút do dự, lúc này cách hắn không xa đã bạo phát ra một cổ khí thế âm lãnh mạnh mẽ. Lục Tiểu Thiên giật mình nhìn lại, bỗng chốc nhìn thấy trên mặt, trên người Tuân Tu hiện lên một tầng lân phiến màu đen. Đôi mắt cũng lộ ra vẻ âm lãnh hãi nhân, cho Lục Tiểu Thiên một loại khí tức cực kỳ âm trầm như là độc xà. Sau khi cơ thể xuất hiện dị biến, thể hình của Tuân Tu cũng biến lớn lên không ít. Nghĩ tới lúc Tống Hổ vẫn lạc đồng thời hắn cũng gặp phải tập kích, trong lòng Lục Tiểu Thiên không khỏi chấn động. Khí tức này, không ngờ lại giống y hệt như kẻ đã tập kích hắn. Kẻ tập kích hắn chính là Tuân Tu vậy cái chết của Tống Hổ cực kỳ có khả năng liên quan đến Tuân Tu.
Lúc này Ngô Công khôi lỗi của hắn dưới sự công kích của Đoạn Hồi Thiên đã có nhiều chỗ bị tổn hại. Nếu không phải Tứ Phương Ma Tức Kính của Đoạn Hồi Thiên quá mức lợi hại, sợ rằng cũng sẽ không bức bách được Tuân Tu lộ ra thực lực. Từ sau khi thân thể bị biến, khí tức trên người Tuân Tu ngày càng tăng cao, thậm chí tiếp cạn tới tu vi Trúc Cơ hậu kỳ. Cũng không biết đối phương tu luyện công pháp gì, lại có thể xuất hiện dị biến như vậy, bất quá thực lực đề thăng cũng thật là đáng sợ.
Xa... Tới khi trên mặt cũng xuất hiện lân phiến, âm thanh trong miệng Tuân Tu phát ra không ngờ lại giống như tiếng của độc xà kêu lên. Hai tay Tuân Tu vung lên, một cơn gió lốc to lớn cuốn tới, va chạm với những luồng hắc quang dày đặc đó. Cơn gió lốc giống như là một vòng xoáy khổng lồ, hắc quang tiến vào trong đó liền không thấy bóng dáng. Ánh mắt Tuân Tu giống như là độc xà sau khi đánh giá tình huống xung quanh. Thân thể lóe lên, liền lao về phía Đoạn Hồi Thiên. Trong số nhiều người ở đây, cũng chỉ có Đoạn Hồi Thiên là mang đến uy hiếp lớn nhất cho lão ta.
Bàn tay mọc đầy lân phiến giống như là thiết trảo, chộp về phía trái tim của Đoạn Hồi Thiên. Đoạn Hồi Thiên hừ lạnh một tiếng, Đông Tây Nam Bắc bốn tấm hắc kính đồng thời lại bắn ra một đạo quang trụ, ngưng tụ lại với nhau, nghênh đón một kích kinh người của Tuân Tu.
Oanh một tiếng, hai cỗ pháp lực hoàn toàn bất đồng sau khi đụng vào nhau lại sản sinh ra phong bạo quét cho những đám Mang Rận ở xung quanh tán loạn. Tuân Tu phảng phất như không hề hấn gì, thân thể không hề dừng lại, lao xuyên qua vòng xoáy hỗn loạn lần nữa chộp về phía Đoạn Hồi Thiên. Bụp một tiếng, Đoạn Hồi Thiên và một tấm hắc kính đồng thời bị Tuân Tu bóp cho nát vụn, nhưng đó chỉ là tàn ảnh bị phá vỡ, chứ không hề có chút vết máu nào.