Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 216 - Chương 216: Di Cư

Chương 216: Di cư Chương 216: Di cư

Không sai, sở dĩ Tuân Tu lựa chọn lúc này hạ thủ với Lục Tiểu Thiên, chính vì lo lắng ở trong đội ngũ Linh Tiêu Cung này, Lục Tiểu Thiên là kẻ duy nhất giao thủ với lão mà còn sống, sẽ làm bại lộ lai lịch của lão. Cho dù Lục Tiểu Thiên không hề có bằng chứng, nhưng dù sao cũng chỉ có người chết, mới có thể hoàn toàn giữ kín bí mật này. Hơn nữa Lục Tiểu Thiên mới trúc cơ không được bao lâu, mà đã trưởng thành tới như thế này, lão dám khẳng định tu vi của Lục Tiểu Thiên tuyệt đối không như những gì biểu hiện ra trước mắt là Trúc Cơ tầng một, nhất định là Lục Tiểu Thiên đã dùng thủ đoạn gì đó để che giấu tất cả mọi người. Đương nhiên, tu vi cũng sẽ không quá cao, chí ít sẽ không cao hơn lão ta. Nhưng nếu cứ để mặc cho đối phương tiếp tục phát triển thì không được. Dạng người như vậy, lưu lại sớm muộn gì cũng là một mối uy hiếp to lớn, trước đó không thể giết được hắn, hiện tại không thể bỏ qua cơ hội này nữa.

Sát cơ bạo phát trong mắt Tuân Tu, mặc kệ thanh kim sắc phi đao đó, lão liều mạng để Lục Tiểu Thiên chém một đạo, cũng phải bắt được người này. Bất quá chính vào lúc Tuân Tu nhe răng cười, kim đao trong tay Lục Tiểu Thiên thu lậi, đổi thành một thanh trường kiếm màu đỏ óng ánh, khí tức càng thêm kinh người.

Hỏa hệ đan nguyên pháp khí! Trên mặt Tuân Tu hiện lên vẻ sợ hãi, đáng tiếc cự ly gần như vậy Lục Tiểu Thiên cũng sẽ không cho lão cơ hội thoát thân. Keng! Sí Viêm Ly Hỏa kiếm chém lên cánh tay trái đang chộp tới của Tuân Tu. Với sự sắc bén của Sí Viêm Ly Hỏa kiếm vẫn gặp phải ngăn cản cực mạnh, bất quá thân thể Tuân Tu dù sao cũng không thể cường hãn tới mức có thể sanh ngang với đan nguyên pháp khí. Lục Tiểu Thiên cắn chặt răng, ánh sáng đỏ trên Hỏa viêm Ly Hỏa kiếm đại phóng, kiếm mang cũng tăng mạnh. Tuân Tu kêu lên một tiếng đau đón, nửa bàn tay trái đã bị chém rời.

Lục Tiểu Thiên được thế không tha, chỉ một ngón tay ra, Sí Viêm Ly Hỏa kiếm trên không trung lưu lại một đạo tàn ảnh màu đỏ. Một khắc sau, Sí Viêm Ly Hỏa kiếm đã cách Tuân Tu chỉ hơn một trượng. Sát thương của Sí Viêm Ly Hỏa kiếm tuyệt đối không bình thường, sau khi bị chém trúng sẽ có một cỗ lực lượng thiêu đốt theo vết thương tiến vào cơ thể đối phương, có ảnh hưởng cực lớn tới việc vận chuyển pháp lực. Bất quá Tuân Tu dù sao cũng là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, pháp lực cũng cao hơn Lục Tiểu Thiên một bậc. Sau khi biến thân, thực lực càng tăng mạnh thành cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ, vừa rồi chỉ là bị Lục Tiểu Thiên đánh cho không kịp trở tay, hiện tại đã kịp thời phản ứng lại. Sự chênh lệch tu vi to lớn giữa hai người không phải chỉ một thành đan nguyên pháp khí là có thể san bằng, nhưng trong cơ thể Tuân Tu lại có một cổ pháp lực Hỏa hệ đang tàn phá cũng rất phiền phức, lại cộng thêm trước đó chém giết một hồi với Đoạn Hồi Thiên trong Tứ Phương Ma Tức kính, đã có thương thế nhất định. Thủ đoạn của Lục Tiểu Thiên tuyệt không đơn giản, cứ liều mạng như vậy cho dù có thể miễn cưỡng diệt sát Lục Tiểu Thiên, phỏng chừng cũng chỉ có thắng thảm, có lẽ lại còn để cho Đoạn Hồi Thiên giết trở lại chiếm tiện nghi.

Sau khi vẻ mặt âm trầm suy tính một hồi, Tuân Tu cũng không còn dám dùng nhục thân đi đón đỡ Sí Viêm Ly Hỏa kiếm. Tuân Tu một thương đánh văng nó, thừa dịp Lục Tiểu Thiên còn chưa đuổi tới, liền trực tiếp lui về.

Lục Tiểu Thiên đưa tay triệu hồi Sí Viêm Ly Hỏa kiếm, hơi suy nghĩ một chút rồi phát ra Truyền Âm phù cho mấy người La Tiềm, Tô Thanh nhắc nhở bọn họ cảnh giác Tuân Tu. Sau đó mọi người Lập tức quay về Vọng Nguyệt thành cầu viện với Linh Tiêu Cung. Bản thân Lục Tiểu Thiên thì lại bỏ chạy về hướng ngược lại, bởi vì chỉ có hắn mới hiểu rõ sự ngoan độc của Tuân Tu, nhưng tạm thời lại không có chứng cứ xác thực điều đó.

Lục Tiểu Thiên muốn tiêu diệt được Tuân Tu không phải là chuyện dễ, vừa rồi tuy rằng may mắn chiếm chút ưu thế, nhưng Tuân Tu sau khi biến thân thực lực tăng mạng tới đáng sợ, nếu không vận dụng Thất Tinh trận thật khó có thể giết được người này. Nếu quay về hội hợp với đám người La Tiềm, khó tránh phải đi cùng với Tuân Tu. Loại cảm giác lúc nào cũng phải lo lắng bị người khác tập kích không phải là việc hắn muốn. Nếu đã như vậy, liền tạm thời thoát ly khỏi tiểu đội này, bản thân tìm cơ hội trở về Vọng Nguyệt thành. Về phần đám người La Tiềm và Tô Thanh có tin tưởng nhắc nhở của hắn trong Truyền Âm phù hay không thì cũng không phải là chuyện của hắn. Hắn đã nhắc nhở đối phương rồi, đã cố gắng hết sức việc của một đồng môn nên làm.

Miệng Ngô Công khôi lôi phun ra quang trụ màu trắng, lần nữa quét về phía đám Mang Rận đang muốn vây lại. Lục Tiểu Thiên khống chế Sí Viêm Ly Hỏa kiếm, tốc độ còn nhanh hơn Liệt Địa Đao một bậc, trong chớp mắt đã xông ra khỏi sự bao vây của bầy linh trùng, trở thành một chấm đen đỏ biến mất ở chân trời.

Đoạn Hồi Thiên che ngực thổ huyết từ một nơi nào đó trong rừng Trúc nhìn Lục Tiểu Thiên và Tuân Tu mỗi người đi một ngã trên mặt có chút kinh ngạc. Nhóm tu sĩ đầu tiên của Nam Hoang tiến vào Vọng Nguyệt tu tiên giới có không ít môn phái. Đoạn Hồi Thiên cứ ngỡ rằng mình vừa tiến vào Trúc Cơ tầng năm, lại có kiện đan nguyên pháp khí Tứ Phương Ma Tức kính trong tay, trừ phi gặp phải tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ cực kỳ lợi hại, trong đồng giai sẽ hiếm có địch thủ. Nào ngờ vừa mới tiến vào Vọng Nguyệt tu tiên giới không bao lâu liền gặp phải tu sĩ của môn phái này. Không chỉ bị lão giả lọm khọm đó biến hình gây trọng thương, mà tên tu sĩ trẻ tuổi Trúc Cơ sơ kỳ cũng càng không đơn giản. Đối phương không ngờ cũng có một kiện đan nguyên pháp khí có tính công kích, và cả những thủ đoạn công kích quỷ dị không tên khác, mà còn là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ biết thuật cơ quan khôi lỗi. Một phe bọn họ trong trận chiến vừa rồi đã có bảy tên tu sĩ Trúc Cơ tầng một chết trong tay người trẻ tuổi này, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, Đoạn Hồi Thiên quả thật không dám tin.

Ánh mắt Đoạn Hồi Thiên tham lam nhìn Sí Viêm Ly Hỏa kiếm trong tay Lục Tiểu Thiên, đáng tiếc lại là Hỏa hệ. Nếu không Đoạn Hồi Thiên mặc kệ nguyên khí đại thương cũng sẽ liều mạng ngăn cản Lục Tiểu Thiên sau đó giết chết để đoạt lấy đan nguyên pháp khí đó vào tay.

Sau khi khống chế Sí Viêm Ly Hỏa kiếm phi hành một đoạn, Lục Tiểu Thiên cảm giác có chút chật vật. Đan nguyên pháp khí tốt thì tốt thật nhưng tiêu hao pháp lực cũng không ít. Sử dụng trong thời gian dài đối với hắn mà nói cũng có chút ăn không tiêu. Lục Tiểu Thiên cười khổ một tiếng, cung tiễn Hỏa Giao có thể tính là một bộ đan nguyên pháp khí, Sí Viêm Ly Hỏa kiếm cũng tính là một kiện. Tuy rằng hắn có chủ phó nguyên thần, có thể đồng thời khống chế hai kiện đan nguyên pháp khí để chiến đấu, có thể phát huy toàn lực, nhưng không bao lâu thì pháp lực trong đan điền sẽ nhanh chóng cạn kiệt. Điều này đối với một tu sĩ Trúc Cơ kỳ mà nói, chắc chắn là một chuyện cực kỳ đáng sợ. Với mọi dấu hiệu thấy được trước mắt, khoảng cách tu sĩ Dị vực tiến vào Vọng Nguyệt tu tiên giới với quy mô lớn đã không còn xa nữa.

Lục Tiểu Thiên tìm một làng chài ẩn dật để nghỉ ngơi khôi phục pháp lực. Mấy ngày sau, lại trà trộn vào một gia tộc tu tiên họ Hồ, vì hắn nghe nói Kim Đan lão tổ của Hồ gia này mới vừa tọa hóa được mấy tháng. Tu sĩ Kim Đan của gia tộc chết đi, lưu lại lượng lớn tài phú. Lại cộng thêm việc gần hai năm nay, liên tục có tu sĩ Dị vực xuất hiện, và một số tán tu Trúc Cơ kỳ dòm ngó tài phú của Hồ gia. Hồ gia tuy rằng cũng có mười mấy tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nhưng chỉ có một Trúc Cơ hậu kỳ, không thể nào hoàn toàn ngăn cản được sự khiêu chiến ngày càng gia tăng như vậy, cho nên cả gia tộc đều lựa chọn dời đi tiến vào Vọng Nguyệt thành.

Các tu tiên gia tộc phân bố ở quốc gia thế tục luôn có suy nghĩ như vậy, vốn tiến về Vọng Nguyệt thành chỉ có Hồ gia, về sau lại có thêm Lữ, Nghiêm hai gia tộc tu tiên cỡ nhỏ. Còn có một số tán tu cũng đi theo đội ngũ, lý do tự nhiên chính là người nhiều thì an toàn hơn. Lục Tiểu Thiên cũng thuận lý thành chương trở thành một tán tu Luyện Khí hậu kỳ. Lúc này chí ít cũng có hơn ba mươi tu sĩ Trúc Cơ kỳ, còn có mấy người là Trúc Cơ hậu kỳ, cũng coi như là một cỗ lực lượng vô cùng hùng hậu. Đi theo đội ngũ này tạm thời cũng sẽ không xuất hiện nguy hiểm gì, hơn nữa bộ lân giáp phòng ngự của Hỏa giao ở Vương thị binh khí phường vẫn chưa hoàn thành, vì thế mà Lục Tiểu Thiên cũng không vội phải về thành nên từ từ đi chung với đội ngũ này.
Bình Luận (0)
Comment