Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 239 - Chương 239: Chiến Quần Địch

Chương 239: Chiến quần địch Chương 239: Chiến quần địch

"Ôn đạo hữu, xảy ra chuyện gì?" Tên trung niên gian xảo trước đó giễu cợt Lục Tiểu Thiên kinh ngạc hỏi.

"Người này mặc dù chỉ là một tán tu ở Vọng Nguyệt thành, nhưng còn đáng tin hơn những tu sĩ Dị vực này nhiều. Không ngờ người này lại có thực lực như thế, nếu sớm biết như vậy, dù thế nào cũng phải bảo vệ hắn. Được người này tương trợ, chúng ta có thể mạnh mẽ trấn áp những tên tu sĩ Dị vực kia, không nghĩ tới cơ hội tốt đẹp cứ như vậy bị bỏ qua." Ôn Phủ hối hận không thôi nói.

"Nói đến cũng phải, tên tiểu tử trẻ tuổi này thực lực xác thực vượt quá dự kiến của chúng ta. Bất quá hắn có lợi hại hơn nữa, cũng chỉ là một tên Trúc Cơ sơ kỳ. Tên tu sĩ kia của Kim Tàm Cốc đã kịp phản ứng, nhanh hơn ngươi một bước toàn lực xuất thủ. Năm người liên thủ công kích người này, dù cho hắn có lợi hại hơn nữa, không chết cũng sẽ bị trọng thương. Chúng ta hiện tại nhúng tay, cũng đã chậm một bước." Trung niên mặt gian xảo tán đồng gật đầu, cũng có chút đáng tiếc. Sau đó lại có chút tham lam nói: "Đồ tốt trên người tiểu tử này cũng có không ít, lại có nguyên bộ đan nguyên pháp khí, một khi người của Kim Tàm Cốc đạt được và đem luyện hóa. Như vậy thực lực cân bằng của hai bên cũng sẽ bị phá vỡ, cho nên mặc kệ kết quả như thế nào, bộ cung tiễn này tuyệt đối không thể toàn bộ rơi vào trong tay bọn họ, cho dù là cướp đoạt, ít nhất cũng phải cướp lấy một nửa."

"Không sai, chúng ta yên lặng theo dõi kỳ biến , chờ sau khi chiến đấu kết thúc, rồi lại ra mặt." Một tên tu sĩ khác của Man Thú Tông nói.

Tu sĩ Thanh Đan Cung và Man Thú Tông rất nhanh đã đạt thành nhận thức chung. Mà lúc này, trong năm tên tu sĩ của Kim Tàm Cốc, tên trung niên mặt đen lao tới gần nhất không chỉ phải ứng phó với công kích của Ngô Công khôi lỗi, hơn nữa còn bị Lục Tiểu Thiên dùng cung tiễn Hỏa Giao khóa chặt. Mặc dù mấy tên đồng môn đang giết tới, lúc này trên lưng trung niên mặt đen cũng không khỏi chảy ra từng đợt mồ hôi lạnh. Trung niên mặt đen có loại cảm giác, cho dù là mấy tên đồng môn giết được Lục Tiểu Thiên, cũng chưa chắc có thể cứu được tính mạng của y.

Một tên nữ tu khác của Kim Tàm Cốc cũng là Trúc Cơ trung kỳ, lúc này trung niên mặt đen chỉ có thể trông cậy vào hai cái độc tiêu mà nàng phóng ra có thể ngăn cản Lục Tiểu Thiên bắn tên. Còn có hai tên sư đệ Trúc Cơ tầng một và Trúc Cơ tầng hai, chỉ cần chống đỡ được một đòn trước mắt, Triệu Phụng Sơn sư huynh cũng sẽ giết tới. Cho dù người này có lợi hại hơn nữa, nhưng tu vi cũng có hạn, tuyệt đối không thể chịu nổi một kích liên thủ của sáu người bọn họ. Tu sĩ Thanh Đan Cung và Man Thú Tông trong lòng có tính toán. Nhưng tu sĩ của Kim Tàm Cốc cũng tuyệt đối không phải người ngu, tự nhiên biết rõ sự quan trọng phải nhanh chóng giết chết Lục Tiểu Thiên.

Hai cây độc tiêu phân biệt bắn về phía ngực và bụng của Lục Tiểu Thiên đang lao tới gần, nhưng hắn chỉ cười gằn một tiếng, giương cung gài tên.

Băng Phách Huyền Âm!

Âm thanh nước chảy đá mòn, mấy tên tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ thực lực đều kém hơn Lục Tiểu Thiên một chút. Sau khi nghe được âm thanh này, tu vi thấp nhất bất quá chỉ là Trúc Cơ tầng một lập tức trở nên mất hồn mà động tác của hai tên Trúc Cơ tầng hai cũng trì trệ mấy phần, chỉ có hai cây độc tiêu kia vẫn đang công tới.

Sưu!

Theo động tác Lục Tiểu Thiên buông dây cung, Hỏa Giao tiễn trên không trung biến thành một đầu hỏa tuyến, sau đó lại huyễn hóa thành một con Hỏa Giao đang gào thét. Bộ cung tiễn Hỏa Giao này vật liệu chủ yếu đều lấy từ yêu thú cấp bảy, tương đương với yêu thú đỉnh cấp của Kim Đan kỳ. Với thực lực hiện tại của Lục Tiểu Thiên vẫn còn chưa thể phát huy ra toàn bộ uy lực của nó. Nhưng đối với tu sĩ mặt đen chỉ có tu vi Trúc Cơ trung kỳ, lúc này trong mắt y chỉ còn lại là hình ảnh một con Hỏa Giao đang gào thét. Tu sĩ mặt đen có một loại cảm giác, vô luận y trốn như thế nào, cũng không thể tránh thoát công kích của một tiễn này.

"Triệu, Triệu sư huynh, cứu ta!" Tu sĩ mặt đen vô cùng sợ hãi hét to. y tế ra toàn bộ phòng ngự Linh phù trên người. Sau đó lại vận chuyển pháp lực toàn thân đến cực hạn, hình thành một đạo phòng ngự linh tráo thật dày, bảo hộ bản thân cực kỳ chặt chẽ ở bên trong.

"Đáng chết." Triệu Phụng Sơn sắc mặt cực kỳ khó coi, y làm sao đều nghĩ không thông tên thanh niên trước mặt này làm thế nào lại trực tiếp khiến cho hai tên đồng môn tu vi hơi thấp trở nên mất hồn. Sau đó lại không hề quan tâm tới an nguy bản thân trực tiếp dùng thân thể đi ngạnh kháng độc tiêu của La Yến. Cho dù là Triệu Phụng Sơn y cũng không dám đi ngạnh kháng, chỉ có thể lựa chọn đánh bay ra cây độc tiêu đó.

Nếu như tu sĩ mặt đen Vương Bảo bị giết chết, sự cân băng thực lực giữa bọn họ và tu sĩ của Thanh Đan Cung và Man Thú Tông sẽ rất nhanh bị phá vỡ. Một thoáng kinh địch, không ngờ lại dẫn tới hậu quả tồi tệ như vậy. Sớm biết như thế, y đã dẫn theo mọi người toàn lực xuất thủ, không để người này cơ hội phát động bộ cung tiễn đáng sợ này. Hiện tại xuất thủ cũng vẫn là chậm một chút, một bộ đan nguyên pháp khí, uy lực đã vượt xa cực hạn mà Trúc Cơ trung kỳ có thể chịu đựng. Cho dù là y, muốn tiếp được công kích của bộ đan nguyên pháp khí này cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.

"Hảo, tiểu tử này, không ngờ cũng là một kẻ hung hãn." Trung niên gian xảo thấy Lục Tiểu Thiên cho dù mạo hiểm tính mạng bản thân cũng muốn tiêu diệt một người của đối phương, không khỏi trong lòng cảm thấy sảng khoái. Vốn bọn họ đã nhiều hơn tu sĩ của Kim Tàm Cốc một người, hiện tại đối phương lại tổn thất một tên tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, kết quả như vậy thì là không thể nào tốt hơn.

Bất quá rất nhanh, sự tình ngoài ý liệu đã xảy ra, cũng có chuyện ngoài ý muốn phát sinh. Cung tiễn Hỏa Giao giống như là trong dự liệu thế như chẻ tre, không hề có chút trì tệ trực tiếp xuyên thủng toàn bộ phòng ngự, linh tráo, còn có Linh Giáp phù, cùng với một kiện pháp khí linh giáp trông vô cùng không tồi của tu sĩ mặt đen. Tất cả đều bị xuyên thủng, thế công chưa dứt còn trực tiếp ghim luôn tu sĩ mặt đen lên trên vách bích chướng gần đó.

Mà ngoài ý liệu chính là hai cây độc tiêu màu xanh lam âm u khi bắn lên người Lục Tiểu Thiên giống như là bắn lên tường đồng vách sắt, phát ra hai âm thanh keng keng liền rơi xuống mặt đất.

Triệu Phụng Sơn vẻ mặt chấn động, y vô cùng kiêng kị hai độc tiêu này. Có thể ngăn cản được nó, trên thân người này nhất định có một kiện phòng ngự pháp khí đỉnh cấp. Một tên tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, trên người không ngờ lại có nhiều đồ tốt như vậy. Triệu Phụng Sơn không khỏi suy đoán, tên gia hỏa này rốt cuộc là có lai lịch gì. Cho dù là hậu nhân của Kim Đan lão tổ, muốn thu thập đủ những thứ này, lại cộng thêm một con Ngô Công khôi lỗi thực lực không tệ, sợ rằng không phải dễ dàng có được.

Bất quản như thế nào, người này nhất định phải chết, một bộ cung tiễn đan nguyên pháp khí tuy rằng lợi hại, nhưng tiêu hao pháp lực không phải là chuyện đơn giản. Một tên tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, có lợi hại hơn nữa cũng không thể nào không có chút gánh nặng. Vẻ mặt Triệu Phụng Sơn hung ác, lăng không ngự kiếm trực tiếp chém về phía Lục Tiểu Thiên.

Lục Tiểu Thiên sau khi bị độc tiêu đánh trúng, cũng không phải không có chút ảnh hưởng giống như tưởng tượng của mọi người. Hai cây độc tiêu tuy rằng đã bị ngăn cản, nhưng lực đạo trên đó vẫn có một bộ phần xuyên qua lân giáp tác dụng lên người Lục Tiểu Thiên. Chỉ là sau khi hắn tu luyện Hoành Luyện Kim Thân, cường độ mạnh mẽ của thân thể đã được đề cao. Nếu không lực lượng tàn dư như thế nhập thể cũng đủ khiến cho hắn thổ huyết. Hiện tại bất quá chỉ lui về sau mấy bước, lại không hề có trở ngại gì lớn, thậm chí không hề ảnh hưởng tới việc hắn chiến đấu.
Bình Luận (0)
Comment