Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 279 - Chương 279: Tặng Khôi Lỗi

Chương 279: Tặng khôi lỗi Chương 279: Tặng khôi lỗi

"vị này là Lục đại ca của Lục Tiểu Thiên, cũng là ân nhân cứu mạng của huynh muội bọn muội, không có Lục đại ca, huynh muội chúng ta chỉ sợ cũng không có ngày tiến vào Cổ Kiếm Tông. Hồ sư huynh đừng thấy rằng tu vi của Lục đại ca không cao, nhưng khi chiến đấu cũng không hề yếu hơn Hồ đại ca nửa phần đâu." Khi giới thiệu về Lục Tiểu Thiên, trong mắt Lạc Thanh mang theo tia thần thái khó hiểu.

"Thủ đoạn của Lục huynh vừa rồi huynh cũng đã kiến thức qua rồi, nhớ lúc trước khi ta còn là Trúc Cơ trung kỳ cũng kém xa Lục huynh đây."

Hồ Hoành Đạt cười sảng khoái, tuy rằng trong lòng y cảm thấy thực lực của Lục Tiểu Thiên quá nửa là dựa vào thanh Sí Viêm Ly Hỏa Kiếm này. Nhưng có thể khiến hai người Lạc Viễn và Lạc Thanh đồng thời xem tọng như vậy, cũng không thể là người bình thường có thể làm được. Cho dù là Lạc Thanh, lúc này thực lực cũng không hề kém y bao nhiêu. Ở trong tông môn, địa vị và tiềm lực của y kém xa với Lạc Thanh cực kỳ có hy vọng tiến giai Kim Đan đại đạo này. Tự nhiên sẽ không làm phật y hai huynh muội Lạc Viễn. Hơn nữa đám người bọn họ có thể bình yên vô sự, vừa rồi đích xác cũng nhờ vào đối phương xuất thủ.

"Tông Thịnh và Đào Phong hai người kia vì sao lại không đi cùng muội?" Lục Tiểu Thiên gật đầu chào Hồ Hoành Đạt, sau đó nhìn về phia Lạc Thanh nói.

"Nói đến dài dòng, trong lúc đó chúng ta còn gặp phải mấy nhóm địch nhân. Trong đó có một nhóm người là đồng minh của tu tiên giới Nam Hoang và Thiên Khung, đánh không lại liền chia nhau ra bỏ chạy. Nhưng vận khí của muội cũng coi như không tồi, không chạy được bao lâu, liền gặp được đám người Lục đại ca. Nhưng thật ra bộ dạng của Lục đại ca lúc này cũng thật là ít thấy." Lạc Thanh nhìn Lục Tiểu Thiên lúc này cải trang thành một đạo sĩ mặt tròn không khỏi cười nói.

Lục Tiểu Thiên nói: "Không còn cách nào khác, huynh lẻ loi một mình, ở chỗ này đắc tội không ít người, nếu như không thay đổi hình dạng, sợ rằng không thể nào còn sống tới lúc gặp được huynh muội hai người. Cho dù là bộ dạng hiện tại, trước đó cũng bị tu sĩ Ác Linh Cốc đuổi giết một trận."

"Đám gia hỏa Ác Linh Cốc này, dựa vào việc ở khá gần Nam Hoang, bình thường cũng không hề coi mình là người của Vọng Nguyệt tu tiên giới, chỉ vì cho rằng lúc nào cũng có thể trốn vào Nam Hoang. Lần này ra ngoài, nhất định phải nói rõ với tông môn mới được." Nói tới tu sĩ của Ác Linh Cốc, Hồ Hoành Đạt vẻ mặt tức giận nói.

"Cũng may hiện tại có ba người Hồ sư huynh, muội muội, và cả Lục huynh đệ. Thực lực đội ngũ của chúng ta cũng mạnh hơn trước không ít. Những kẻ sau này căn bản không phải là đối thủ của chúng ta, nếu lại gặp phải tu sĩ của Ác Linh Cốc, nhất định phải giết cho chúng không kịp trở tay." Lạc Viễn cũng tức giận nói.

Không thể không nói, chiêu bài của Cổ Kiếm Tông đích xác có tác dụng hơn Linh Tiêu Cung nhiều, dù sao cũng đã là đệ nhất tông môn ở Vọng Nguyệt tu tiên giới này hơn vạn năm, là môn phái truyền thừa lâu đời. Sau đó cũng gặp phải mấy nhóm người của môn phái khác, nhưng đều bình an vô sự. Suy cho cùng ngoại trừ dạng môn phái cùng hung cực ác như Ác Linh Cốc ra, cực ít môn phái lại lựa chọn dùng đao kiếm để đối mặt. Đương nhiên, cái này cũng có quan hệ với việc thực lực của tu sĩ Cổ Kiếm Tông mạnh hơn tu sĩ đồng giai một chút.

Lục Tiểu Thiên cũng đi trong đội ngũ này, cũng có được một đoạn thời gian yên bình hiếm có.

"Lục đại ca cũng biết Khôi Lỗi thuật?" Trong một lần nghỉ ngơi, Lạc Thanh âm thầm hỏi Lục Tiểu Thiên.

"Ân, Lạc sư muội, huynh xác thực có tu luyện Khôi Lỗi thuật." Lục Tiểu Thiên gật đầu.

"Lục đại ca xưng hô như vậy Lạc sư muội như vậy khiến muội có chút lạ lẫm. trước đó khi cha mẹ muội còn sống, đều gọi muội là Thanh nhi." Hai má Lạc Thanh hiện lên một tia ửng đỏ nói.

"Huynh vẫn kêu Lạc sư muội thôi, nếu như gọi Thanh nhi, lúc đó không chỉ hộ hoa sứ giả của Cổ Kiếm Tông, liền ngay cả đám người Đào Phong, Tông Thịnh, sợ rằng cũng sẽ tìm huynh gây phiền phức." Lục Tiểu Thiên sờ sờ mũi, đối với tâm ý của Lạc Thanh, hắn tự nhiên là hiểu rõ. Nhưng mỗi lần khi vào lúc này, trong đầu hắn không khỏi hiện lên một hình bóng. Hơn nữa hắn một lòng chỉ muốn nhanh chóng bước lên Kim Đan đại đạo, quả thật không có quá nhiều thời gian hao phí vào loại việc nhi nữ tình trường này. Đối với Lạc Thanh, hắn tự nhiên không hề có tia phản cảm nào, chỉ là Lạc Thanh lại không hiểu rõ tình huống của hắn. Có lẽ khi nàng biết được việc của hắn và Đông Phương Nghi, sẽ không còn như vậy nữa.

"Mặc kệ bọn họ, muội nơi này có hai con Khôi Lỗi, bản thân cũng không dùng tới. Lục Tiểu Thiên huynh xem có cần không." Nhắc đến đám người Đào Phong, Lạc Thanh liền hừ một tiếng, đột nhiên nhớ một việc nào đó, lên tiếng nói. Nàng nhớ tới trước đó Lục Tiểu Thiên có sử dụng qua một con Ngô Công khôi lỗi.

"Sư muội trước đó ở Khôi Lỗi điện đã đạt được khôi lỗi lợi hại gì?" Nếu không phải Lạc Thanh chủ động nói, hắn cũng ngại hỏi. Trong Hỗn Nguyên Đạo Tàng có vô số linh vật cực kỳ quý hiểm giúp hắn thu hoạch không ít. Trên thực tế hắn cũng vô cùng động tâm với khôi lỗi bên trong Khôi Lỗi điện, dù sao Ngô Công khôi lỗi hiện tại đã không thể giúp đỡ hắn được bao nhiêu.

"Có một con xích kim tượng, và một con thạch tượng, công pháp muội tu luyện không sử dụng được, nhớ đến trên tay Lục đại ca trước đó có một con khôi lỗi, có lẽ có thể dùng được. Cụ thể hai con khôi lỗi này lợi hại như thế nào, muội cũng chưa hề thử qua, cũng không quá rõ ràng." Lạc Thanh ném cho Lục Tiểu Thiên một cái túi trữ vật.

"Xích kim tượng và thạch tượng?" Lục Tiểu Thiên mở ra nhìn vào. bên trong có một pho xích kim tượng giống hệt như con trước đó mà hắn đụng phải và giết chết. Còn thạch tượng thì càng cao lớn hơn, cao tới hai trượng, trên người khoác một kiện thạch giáp dày nặng có dấu ấn hoa văn cổ xưa. Thực lực của xích kim tượng, Lục Tiểu Thiên sớm đã kiến thức qua. Nếu như không phải trong tay hắn có đan nguyên Hỏa Giao tiễn, cho dù hắn là lục giai thể tu, lại có thêm Sí Viêm Ly Hỏa Kiếm cũng khó có thể giết chết được nó. Về phần khôi lỗi thạch tượng màu xanh, tuy rằng không có kiến thức qua uy lực của nó. Nhưng có thể được để trong Khôi Lỗi điện song song với xích kim tượng, chắc hẳn cũng sẽ không kém đi đâu. Chỉ là sử dụng loại khôi lõi này chí ít cũng phải là thượng phẩm linh thạch, trung phẩm linh thạch căn bản không thể nào dùng được. Hai con khôi lỗi này có thể nói là vạn kim khó cầu, cho dù là có linh thạch cũng chưa chắc có thể dễ dàng mua được. Trong Vọng Nguyệt tu tiên giới, cũng rất ít người có thể luyện chế, cho dù là luyện chế ra, đa phần đều lưu lại cho bản thân sử dụng. Giống như Lục Tiểu Thiên trước đó có được Thất Tinh trận vậy, nếu không phải thời điểm mấu chốt, căn bản không thể dễ dàng lấy ra trao đổi.

Lạc Thanh cũng hề yêu cầu hắn cái gì, liền trực tiếp đưa hai con khôi lỗi cho hắn. Phần tình nghĩa này không thể nào nói là không nặng, dù là Lục Tiểu Thiên xưa này tính tình lạnh nhạt, trong lòng cũng không khỏi có chút cảm động. Từ khi hắn tiến vào tu tiên giới đến nay, gặp phải đều là ngươi lừa ta gạt, hơi không cẩn thận thì có thể bị vẫn lạc. Một mực tới hiện tại đã qua mấy chục năm, Lục Tiểu Thiên vẫn luôn như đi trên tầng băng mỏng. Ngoại trừ Đông Phương Nghi lần trước bất chấp hậu quả mà bảo vệ hắn ra, cũng chỉ có Lạc Thanh là một mảnh chân thành với hắn. Nếu như không phải hắn đã có một mối quan hệ đầy hoang đường với Đông Phương Nghi, hơn nữa Lạc Thanh lại thiên tư xuất chúng, bước lên Kim Đan kỳ cũng không phải là chuyện khó khăn gì. Nhưng hắn lại vừa vặn ngược lại, Kim Đan đại đạo đối với hắn mà nói hư vô mờ ảo, trong lòng chợt mềm ra, Lục Tiểu Thiên cảm thấy ở cùng với Lạc Thanh có lẽ cũng là một sự lựa chọn không tồi.

Nhưng Lục Tiểu Thiên vô cùng rõ ràng, thiên tư của hai người căn bản không cùng một tầng thứ. Lạc Thanh là đệ tử thiên tài của Cổ Kiếm Tông, cho dù lựa chọn đạo lữ, theo ý nguyện của môn phái, quá nửa cũng là lựa chọn bên trong môn phái họ. Cho dù Lạc Thanh kiên trì, lựa chọn hắn dạng tu sĩ thiên tư cực tệ này. sợ rằng trước tiên phải qua được cửa ải của Cổ Kiếm Tông này.

Lỡ như ngày nào đó Lạc Thanh thành công kết đan, mà hắn thì vẫn một mực dừng chân ở Trúc Cơ kỳ, đợi tới khi thọ nguyên của hắn hao tận, Lạc Thanh liền sẽ cô độc nửa đời sau. Cho đến ngày hôm nay, Lục Tiểu Thiên sớm đã không phải là một thanh niên tâm tư đơn thuần, làm việc gì cũng đều có thói quen cân nhắc tới hậu quả được mất. Đối với sự yêu mến của Lạc Thanh, nếu lúc này lựa chọn ở bên nàng, cũng là một việc làm ích kỷ.
Bình Luận (0)
Comment