Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 286 - Chương 286: Trừng Phạt

Chương 286: Trừng phạt Chương 286: Trừng phạt

"Lén lút xông vào động phủ của ta, muốn tìm cớ thu lại động phủ của ta thì cũng thôi đi. Không ngờ còn muốn giết chết linh thú của ta, ngươi cảm thấy ta nên trừng phạt các ngươi như thế nào?" Lục Tiểu Thiên lạnh lùng nói.

"Đối với tổn hại trong động phủ của Lục sư huynh, còn có việc con Hoa Báo này bị doạ sợ. Ta nguyện ý đưa ra một vạn hạ phẩm linh thạch làm bồi thường. Về phần Tiền Đại Lễ, Lục sư huynh có thể xử trí riêng." Việc tới nước này, Huống Thiên Sinh không hề suy nghĩ liền lập tức rủ sạch quan hệ với Tiền Đại Lễ. Một vạn hạ phẩm linh thạch có thể mua được rất nhiều con tam giai linh thú bình thường a.

"Lục, Lục sư huynh, ta." Tiền Đại Lễ vừa muốn mở miệng. Ba một tiếng, trên mặt lập tức bị một bạt tay vang dội. Lục Tiểu Thiên xuất thủ không nhẹ, trên mặt Tiền Đại Lễ đỏ lên đau đớn không thôi. Trong lòng lão tràn đầy oán độc, nhưng đối diện với Lục Tiểu Thiên lúc này, lão thậm chí không dám nói lời chống đối. Dù sao muốn thu lại động phủ của Lục Tiểu Thiên mà còn bị người ta bắt tại trận. Tới niên kỷ này của lão, đã có thể khống chế cảm xúc ở một mức độ nhất định, sẽ không bởi vì tranh hơn thua miệng lưỡi mà để chịu thiệt thòi trước mắt.

"Ngươi và Tiền Đại Lễ có quan hệ như thế nào?" Lục Tiểu Thiên lười nhìn Tiền Đại Lễ, quay đầu hỏi Huống Thiên Sinh.

"Bẩm Lục sư huynh, tu sĩ Dị vực xâm lấn, ta và Tiền Đại Lễ, còn có những đệ tử sư huynh đệ khác sáu vị đồng môn thành lập nên một tiểu đội. Nửa tháng sau sẽ phải ra ngoài tuần tra những quốc gia thế tục mà Linh Tiêu Cung chúng ta quản hạt để xem có tu vi Dị vực trà trộn vào hay không."

"Vậy sao? Tới lúc đó giúp ta hảo hảo chiêu đãi Tiền Đại Lễ, linh thạch thì ta không cần. Chuyện hôm nay thì cứ như vậy bỏ qua. Đương nhiên, sau đó nếu như ta biết được ngươi không chiêu đãi tốt Tiền Đại Lễ. Chúng ta nợ mới nợ cũ tính luôn một lần." Lục Tiểu Thiên nhìn nhìn hai người. Trong mắt loé qua một tia cười mỉm mai, lúc trước Tiền Đại Lễ phái Du Báo cầm lấy pháp khí Hắc Giao tiễn tiến vào trong mỏ quáng đuổi giết hắn. Mấy lần suýt tí nữa hắn đã vẫn lạc, nếu không phải trong cơ thể hắn có kết giới, có thể không ngừng thôi luyện ra La Yên quả để ngăn cản tầm nhìn, cùng với địa hình phứt tạp bên trong mỏ quáng. Cái mạng này của hắn sớm đã nằm lại trong đó rồi, làm sao còn có ngày hôm nay. Nghĩ tới trước đó hơn sáu năm trong mỏ quáng, Lục Tiểu Thiên hận Tiền Đại Lễ đến nghiến răng kèn kẹt, lại thêm tình hình trước mắt. Lục Tiểu Thiên trong đầu xoay chuyển, lập tức nghĩ tới một chiêu vừa rồi.

"Đa tạ Lục sư huynh đại nhân không trách phạt, về phần Tiền Đại Lễ, Lục sư huynh yên tâm, tới lúc đó ta sẽ hảo hảo chiêu đãi lão ta." Huống Thiên Sinh ánh mắt nhìn Tiền Đại Lễ vô cùng bất thiện. Vừa rồi va chạm một kích với Lục Tiểu Thiên, lúc này trong cơ thể huyết khí vẫn còn nhộn nhạo, kinh mạch vẫn còn đau nhức. Sợ rằng cần phải quay về tĩnh dưỡng mấy ngày mới có thể hoàn toàn bình phục. Nếu như không phải do tên Tiền Đại Lễ này, y lại làm sao mà trêu chọc tới đối thủ cường hoành như vậy. Hiện tại có thể hoá can qua thành tơ lụa, y tự nhiên là chộp lấy cơ hội. Về phần Tiền Đại Lễ, sau này có thời gian thì sẽ thu thập lão sau.

Trên mặt Tiền Đại Lễ hiện lên vẻ kinh hoảng, hiển nhiên không nghĩ tới sự tình lại diễn biến thành dạng này.

Trên bầu trời một đạo thanh quang xẹt qua, người bên trong thanh quang khẽ di một tiếng, tốc độ chậm lại.

"Là ngươi, Lục sư đệ?" Người tới lại là Vu Thừa Tổ, chưởng phong Thanh Liên Phong Vực.

"Bái kiến Vu sư huynh."

"Ha ha, ngươi có thể trở về thật sự là quá tốt. Vừa hay có việc, không nghĩ tới lại có thể ở chỗ này gặp được ngươi, ngươi nơi này vừa xảy ra chuyện gì?" Vu Thừa Tổ nhìn thấy Lục Tiểu Thiên đầu tiên là khẽ giật mình, sau đó mặt mũi tràn đầy đại hỉ. Theo lý thuyết, nếu như Lục Tiểu Thiên chỉ là một tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ bình thường, trước trước sau sau rời đi Linh Tiêu Cung đã nhiều năm, Vu Thừa Tổ chưa chắc vừa gặp mặt liền có thể nhận ra đối phương. Bất quá danh khí Lục Tiểu Thiên cũng không phải chỉ giới hạn ở Thanh Liên Phong Vực, thậm chí trong toàn bộ tu sĩ Trúc Cơ kỳ ở Linh Tiêu Cung đều có thể nói là đại danh đỉnh đỉnh. Đặc biệt là bởi vì Lục Tiểu Thiên phát hiện ra mỏ linh thạch, để tên chưởng phong Thanh Liên Phong Vực này như y cũng nở nang mặt mũi. Vì vậy đối với Lục Tiểu Thiên nhiều năm không gặp, Vu Thừa Tổ cũng không xa lạ gì.

"Vị Tiền sư đệ này, thừa dịp đệ không ở đây, muốn thu hồi lại động phủ của đệ, thậm chí còn xuất thủ muốn đánh giết linh thú của đệ, may mắn đệ trở về kịp thời, mới không để cho lão ta đạt được mục đích." Lục Tiểu Thiên lạnh nhạt nói.

"Có loại sự tình này?" Vu Thừa Tổ ánh mắt sắc bén quét về phía Tiền Đại Lễ.

"Vu chưởng phong, cái này, cái này, thật sự là một trận hiểu lầm. . ." Tiền Đại Lễ trong lúc nhất thời miệng mồm run lẩy bẩy, lão hồi hận tới ruột muốn tái xanh. Sớm biết như vậy liền không nên chạy tới đây làm gì. Làm sao lại có thể vừa thật đúng lúc, vừa vặn gặp phải Lục Tiểu Thiên trở về, đồng thời thực lực của Lục Tiểu Thiên cũng manh mẽ vượt ngoài dự liệu của lão. Một chiêu liền đánh bại cả Huống Thiên Sinh, người mà lão thật vất vả mới có thể mời tới. Hiện tại Huống Thiên Sinh đã phản bội, Tiền Đại Lễ thậm chí không dám tưởng tượng. Nếu sau đó Vu Thừa Tổ cũng nhằm vào lão thì hậu quả sẽ nghiêm trọng tức mức nào.

"Lúc trước khi ta còn là Luyện Khí kỳ, ngươi bức ta tiến vào trong Hắc Thuỷ Trại mỏ quáng hơn sáu năm. Còn phái Du Báo vào đó đuổi giết ta, những chuyện cũ năm xưa này, ta cũng không hề có chứng cứ xác thực. Nhưng hiện tại ngươi lại đánh tới cửa nhà ta, muốn đoạt động phủ của ta, muốn giết linh thú của ta cũng đều là sự thật. Thế nào, tới hiện tại còn muốn nói là hiểu lầm sao?" Lục Tiểu Thiên lạnh lùng nhìn bộ dạng Tiền Đại Lễ đầu đầy mồ hôi. Trong lòng vô cùng sảng khoái, mấy năm nay ra ngoài, hắn cũng gần như quên mất sự tình liên quan đến lão Tiền Đại Lễ này. Không ngờ hiện tại lão lại chủ động đưa tới cửa, thù mới hận cũ, Lục Tiểu Thiên tự nhiên sẽ không dễ dàng buông thả cho lão.

"Đây chính là hiểu lầm mà ngươi nói sao?" Vu Thừa Tổ ánh mắt nhìn Tiền Đại Lễ càng thêm lạnh lùng.

Trong lòng Huống Thiên Sinh càng giận dữ không thôi, không nghĩ tới giữa Lục Tiểu Thiên và Tiền Đại Lễ còn có ân oán như vậy. Ép Lục Tiểu Thiên vào Hắc Thuỷ Trại mỏ quáng một hơi hơn sau năm, đây không phải điều người bình thường có thể chịu được. Nhưng phàm những ai có thể chịu được loại khổ ải này, nhất định là vượt xa tu sĩ đồng giai bình thường. Huống Thiên Sinh nghĩ tới bị Tiền Đại Lễ lợi dụng như vậy, trong lòng càng muốn giết lão ngay lập tức.

"Vu chưởng phong, sư đệ ta vừa rồi mạo phạm Lục sư huynh là thật. Nhưng sự thật năm xưa quả thật là một trận hiểu lầm. Sư đệ ta làm sao lại không để ý tới tình đồng môn mà làm ra loại việc thương thiên hại lý như vậy." Trong lòng Tiền Đại Lễ nhảy dựng lên, tự nhiên sẽ không thừa nhận sự việc hãm hại đồng môn đệ tử năm xưa. Dù sao tu sĩ Trúc Cơ kỳ xử lý tu sĩ Luyện Khí kỳ cũng không phải là chuyện hiếm, trong tu tiên giới từ trước đến nay đều dựa vào thực lực để nói chuyện. Những người khác cho dù biết được, cũng chỉ cần không liên quan đến bản thân, không ảnh hưởng tới lợi ích của mình, quá nửa thì đều là mắt nhắm mắt mỏ. Nhưng hiện tại thực lực của Lục Tiểu Thiên đã mạnh hơn lão nhiều, lại đào lại chuyện xưa cũ. Một khi tội danh này xác thực, sợ rằng điều trước tiên chính là lão trốn không thoát khỏi cung quy, Tiền Đại Lễ tự nhiên sẽ không ngốc tới mức độ này.

"Xảo ngôn hoạt chúng, nếu ngươi đã ý đồ đoạt động thủ của Lục sư đệ, còn mưu tính giết chết linh thú của Lục sư đệ, cũng đã vi phạm cung quy. Đã vi phạm thì phải phạt, thu hồi lại động phủ của người trên Thanh Liên phong vực, hơn nữa huỷ bỏ quyền lợi có một ngọn núi độc lập của ngươi. Ngoài ra còn phạt ngươi hai vạn hạ phẩm linh thạch, coi như là bồi thường cho Lục sư đệ. Lục sư đệ cảm thấy như thế nào?" Vu Thừa Tổ sau khi cho ra kết luận, ánh mắt nhìn về phía Lục Tiểu Thiên hỏi ý.

"Tự nhiên là theo sự an bài của Vu sư huynh rồi." Lục Tiểu Thiên khẽ cười, chút linh thạch này hắn cũng không quan tâm, nhưng nhìn thấy sắc mặt khó coi của Tiền Đại Lễ, trong lòng cũng thoải mái hơn một chút.
Bình Luận (0)
Comment